Có Ma Vật Cạnh Trái Đất

Chương 30: - Mục Đích Của Viêm Khải


Đọc truyện Có Ma Vật Cạnh Trái Đất – Chương 30: – Mục Đích Của Viêm Khải


Editor: Yuri Ilukh
Mẹ Lâm muốn lập tức xách Lâm Hạo về Linh Ma Giới, nhưng ngặt nỗi Giới môn không phải thứ bà muốn mở là mở được.
Mỗi lần mở Giới môn cần rất nhiều năng lượng, sau khi mở xong cũng cần bổ sung thêm năng lượng cho Giới môn.

Đương nhiên, nếu có ma hạch cấp cao để nhanh chóng bổ sung năng lượng cho giới môn hoặc hồn lực đủ mạnh thì cũng có thể mở Giới môn.

Nhưng hồn lực của bà Lâm hiển nhiên không đủ để mở Giới môn, mà lần này về bà cũng không chuẩn bị đủ ma hạch cấp cao nên chỉ có thể chờ hồn lực khôi phục mới có thể mở Giới môn lần nữa.
Để hồi phục đủ hồn lực cần mất 1 tháng nên mẹ Lâm Không chờ ở cục Giám sát, bà mang theo Lâm Hạo về trang viên nhà họ Lâm, chờ hồn lực tốt lên rồi trở lại sau.
Tuy Mãn Tình lo lắng cho Lâm Hạo nhưng cô không thể theo bọn họ cùng về trang viên.

Hơn nữa cô đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Lâm, cho dù còn quan hệ thì với tình huống hiện tại cô về chỉ làm mọi chuyện càng thêm hỗn loạn.

Cuối cùng Mãn Tình đành quay về trường học trước.
Cũng may khi nhà họ Lâm xác định chuyện cô mất tích có liên quan đến ma vật thì đã lập tức đến trường học xin cho Mãn Tình nghỉ học dài hạn với lý do cô đột nhiên phát bệnh, cần đi nước ngoài chữa trị.

Cho nên lúc Mãn Tình trường học không cần tốn nhiều công sức giải thích chuyện cô đột ngột mất tích.
Trong khi Mãn Tình đang vội vàng học bổ túc những tiết học mà cô bỏ lỡ trong khoảng thời gian này để chuẩn bị thi cuối kỳ thì đối tác của cô, Viêm Khải, cũng đang làm việc không mệt mỏi để xây dựng sự nổi tiếng của Hiệu thuốc Quý tộc.
__
Linh Ma Giới, Vạn Cát Thành, Phủ của thành chủ.
Thành chủ của Vạn Cát Thành, Vạn Trí Hoành gần đây đang bận sứt đầu mẻ trán, Vạn Cát Thành chỉ là một thành nhỏ ở Linh Ma Giới mà thôi, mỗi năm số lượng hồn sư trong thành thức tỉnh không nhiều lắm, đã thế đa số hồn sư khi có chút thực lực đều sẽ rời khỏi Vạn Cát Thành, đến Linh Đô Thành, Phong Dương Thành để học tập, đào tạo chuyên sâu.

Mang tiếng là đi học tập, đào tạo nhưng hiếm khi có ai quay trở lại.

Do đó, Vạn Cát Thành đang gặp một vấn đề cực kì nghiêm trọng, đó là chảy máu chất xám.
Nếu chỉ có thế thì ông cũng không lo lắng đến mức này, nhưng cuộc tấn công của ma vật 3 tháng/lần lại chuẩn bị bắt đầu rồi.


Một tháng rưỡi trước ông đã phái người đi Linh Đô thành cầu cứu, nhưng bên đó chỉ phái 2 Chiến hồn sư cấp 9 lại đây hỗ trợ mà thôi.

Họ còn nói cái thành phố nhỏ bé như Vạn Cát Thành sẽ không có ma vật cấp cao đến đâu nên chỉ cần 2 Chiến Hồn sư cấp 9 là được.
Mẹ kiếp, quả là khinh người quá đáng, dược liệu mà ông cho người vận chuyển đến Linh Đô thành mỗi năm chỉ đáng giá 2 chiến hồn sư cấp 9 thôi sao?
“Thành chủ, thành chủ có chuyện rồi” Một người đàn ông trung niên với mái tóc bạc trắng hoảng sợ chạy tới.
“Có chuyện gì vậy?” Vạn Trí Hoành bực bội hỏi, giọng điệu thiếu kiên nhẫn.
“Chủ nợ tới rồi”
“Chủ nợ? Là Viêm Khải hả? Mẹ kiếp!” Vạn Trí Hoành bùng nổ “Cậu ta trở lại khi nào vậy?”
“Vạn Thành chủ, xem ra ngài không hoan nghênh tôi cho lắm” Theo tiếng nói, Viêm Khải đã không khách khí xuất hiện ở cửa phòng của Vạn Trí Hoành, trên vai còn mang theo vịt – nuôi kiểu gì cũng không lớn, không xinh – béo nhỏ.
“Làm gì có chuyện đó, sao cậu đến mà không nói trước với tôi một tiếng.

Quản gia đi bưng nước lại đây” Viêm Khải đối với Vạn Trí Hoành là vừa yêu vừa ghét.

Viêm Khải có thực lực cao cường, có người này ở đây thì chắc chắn Vạn Cát Thành sẽ không bị ma vật chiếm đóng, nhưng giá phải trả để anh ra tay giúp đỡ quá lớn.

Hơn nữa người này rất thích cùng người khác viết giấy nợ, trong khi họ thậm chí còn không biết người này sẽ làm gì trong tương lai với đống giấy nợ của họ.
Người này chủ động tìm tới cửa ngay thời điểm ma vật chuẩn bị tấn công Vạn Cát Thành như này thì chắc chắn là muốn đến đòi nợ.

Vl, quả thật đã bắt đầu tìm giấy nợ.
Viêm Khải thong thả móc từ trong túi ra một xấp giấy trắng, trước tiên nhìn một chút để đảm bảo không lấy nhầm, sau đó đặt lên bàn Vạn Trí Hoành.
Khuông mặt Vạn Trí Hoành bắt đầu tái nhợt.
“Vạn Thành chủ, tôi nhớ lần trước ngài yêu cầu tôi ra ngoài tìm một ma hạch cấp A để sửa chữa kết giới bảo vệ, tôi cũng đã đánh chết ma vật lão đại.

Sau đó…”

“Tôi…!tôi biết, cậu không cần nhắc lại, nói thẳng cho tôi biết cậu muốn làm gì đi” Vạn Trí Hoành vội vàng cắt lời Viêm Khải, nếu ông không chặn Viêm Khải lại thì chắc chắn anh sẽ không ngại lặp lại quá trình ép ông ký giấy nợ lần trước.
Những hồn sư cấp cao khác đều lạnh lùng cao quý, trời quang trăng sáng, sao cái vị trước mặt ông lại thô tục như vậy, chẳng lẽ Vạn Cát Thành đặc biệt dễ sinh ra chuyện lạ.
Thấy Vạn Trí Hoành đồng ý sảng khoái như vậy thì Viêm Khải nói thẳng “Tôi muốn mở một cửa hàng, cần sự đồng ý đặc biệt của ngài”.
“Mở cửa hàng? Cậu mở cửa hàng thì cứ mở đi,  còn tìm tôi đặc biệt đồng ý làm gì, chờ chút…” Dường như nhận ra điều gì đó, Vạn Trí Hoành thận trọng hỏi “Cậu định mở cửa hàng gì?”
“Hiệu thuốc” Viêm Khải cười, “Một hiệu thuốc chuyên bán thuốc cho dị hồn sư”.
“Loảng xoảng” Vạn thành chủ cả người không ổn định, ngã khỏi ghế, ông cảm thấy nhất định là gần đây chịu quá nhiều áp lực, mất ngủ quá nhiều dẫn đến có ảo giác.
“Đừng giả chết, nhanh chóng gửi cho tôi văn kiện phê duyệt đặc biệt” Viêm Khải thúc giục gõ bàn.
“Em gái cậu!!!!” Vạn Trí Hoành cuối cùng cũng nổi giận, “Cậu có nhầm hay không, nếu thuốc cậu dùng không hết thì ngầm đưa cho ai cũng được, hà cớ chi lại muốn mở hiệu thuốc, công khai bán thuốc, cậu có bị gì không, hồn điện không cho bán thuốc cho Dị hồn sư, cậu không biết sao?”
“Biết, cho nên mới cần tìm ông đặc biệt phê chuẩn” Viêm Khải hiển nhiên nói.
“Rốt cuộc là cậu muốn làm gì” Mặt Vạn Trí Hoành đầy bất đắc dĩ, ông thật sự không biết Viêm Khải muốn làm gì.
“Tôi chỉ muốn kiếm chút tiền”.
“Cậu thiếu tiền sao?” Vạn Trí Hoành không nói nên lời, ông không biết người này mạnh cỡ nào, nhưng ít nhất cũng phải hồn sư cấp 10.

Đi ra ngoài gϊếŧ đại một con ma vật, đem ma hạch về đổi lấy tiền tiêu 10 năm cũng không hết, sao mà thiếu tiền được.
“Vậy ngài coi như tôi để dự phòng đi Thấy đối phương không tin, Viêm Khải đổi lý do khác.
“Cậu định làm gì?”
“Tôi còn trẻ, lại ưu tú như vậy, lỡ như một ngày nào đó vô tình thành Dị Hồn sư do lên cấp quá nhanh thì sao?” Viêm Khải nói nửa thật nửa giả.
“Cậu dị hoá? Có thật không? Tôi sẽ lập tức gọi cho Hồn điện” Vạn Trí Hoành giật mình, làm bộ cầm điện thoại.
“Không phải ngài muốn lý do khác sao?” Viêm Khải cạn lời.
“Cậu thật là không có kiêng kị gì cả, tự nhiên tự nguyền rủa mình như vậy” Vạn Trí Hoành không khỏi trợn mắt, “Hồn sư cấp 10 trở lên dị hoá, nếu để hồn điện bắt được sẽ lập tức phá huỷ hồn hạch”.
Bàn tay đặt trên bàn của Viêm Khải cứng đờ, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, anh tiếp tục gõ lên mặt bàn, kéo đề tài quay lại chuyện hiệu thuốc: “Tôi rất nghiêm túc muốn mở hiệu thuốc, ngài xem xét một chút đi”.
“Được, xem như là cậu nghiêm túc, nhưng việc này chờ thêm một thời gian nữa rồi bàn lại được không? Tổ tông à, tôi hiện tại còn phải lo vấn đề ma vật đại chiến nữa”, Vạn Trí Hoành thật sự lo lắng, mày nhíu hết cả lại.
“Nếu ngày đồng ý với tôi chuyện mở hiệu thuốc thì chẳng phải chuyện ma thú sẽ dễ dàng giải quyết sao?” Viêm Khải nói.
“Ý của cậu là, nếu tôi đồng ý cho cậu mở hiệu thuốc ở Vạn Cát thành thì cậu sẽ giúp tôi ngăn chặn ma vật đại chiến lần này?” Vạn Trí Hoành nghi ngờ.

“Không phải tôi giúp ngài chặn, sẽ có người khác giúp.” Viêm Khải nói.
“Ai?”
“Dị hồn sư ở Vạn Cát Thành” Viêm Khải cười nói.
“Cậu uống say à!”
“Vấn đề của Dị hồn sư là tốc độ ma hoá hồn hạch sẽ gia tăng nếu họ sử dụng hồn lực, cho nên nếu không phải bất đắc dĩ, dị hồn sư sẽ không đánh nhau với ma vật.

Nhưng lúc này chẳng phải sức chiến đấu của dị hồn sư cũng không khác gì hồn sư bình thường ư?” Viêm Khải nói.
“Cậu cũng biết là tình huống bất đắc dĩ, nhưng tôi không muốn Vạn Cát thành rơi vào tình huống này” Vạn Trí Hoành lạnh lùng nói, nếu vạn bất đắc dĩ Vạn Cát thành không thủ thành được, ma vật tràn vào thành, tất nhiên Dị Hồn sư sẽ không ngồi yên nhìn.
“Tôi nói họ hỗ trợ không phải vào tình huống bất đắc dĩ” Viêm Khải biết nếu anh còn đi loanh quanh với người này chắc phải đến tối, nên anh đưa tay vào túi lấy hộp thuốc anh đã chuẩn bị từ sáng sớm ra.
“Cái gì vậy?” Vạn Trí Hoành khó hiểu hỏi.
“Lại đây, để tôi giới thiệu cho ngài sản phẩm của tiệm thuốc chúng tôi, thuốc số 1 của tiệm thuốc Quý tộc, một hộp 5ml, bao gồm tác dụng tinh lọc ma khí, chữa lành vết thương, trấn an hồn lực.

Sau khi thử nghiệm thì thuốc có thể giúp cho dị hồn sư chiến đấu trong nửa tiếng mà không xao động hồn lực” Sau lời giới thiệu hùng hồn, Viêm Khải đưa lọ thuốc cho Vạn Trí Hoành.
“Thật sao? Còn có loại thuốc như vậy sao?” Vạn Trí Hoành cầm lọ thuốc nhìn một chút, sau đó mơ hồ hỏi.
“Chắc ngài cũng đã nhận được tin tức, trong khoảng thời gian này có người ngầm bán thuốc cho dị hồn sư rồi chứ?” Viêm Khải nói.
“Là cậu?” Vạn Trí Hoành cau mày, “Vậy cậu đang bán hàng tốt, sao lại muốn quanh minh chính đại mở cửa hàng?”
Nếu Viêm Khải bán thuốc một cách kín đáo, ông có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, hỗ trợ qua mắt hồn điện.

Chứ công khai bán thì giấy manh không gói được lửa.
“Chuyện đáng khinh như bán hàng lén lút thế tôi không làm đâu, tôi muốn quang minh chính đại mở cửa hàng.

Chẳng những muốn khai trương, tôi còn muốn mở chi nhánh khắp mỗi thành phố của Linh Ma Giới” Viêm Khải nói, “Trước đây ngầm bán hàng là do thuốc đang trong thời gian thử nghiệm.

Số liệu vừa nãy tôi nói với ngài đều là kết quả thực nghiệm.”
Viêm Khải lại lấy ra 4, 5 viên ma hạch lớn nhỏ khác nhau, đặt trước mặt Vạn Trí Hoành nói: “Đây đều là ma vật mà dị hồn sư săn được sau khi sử dụng Quý tộc dược tề”.
Vạn Trí Hoành kinh ngạc trừng lớn mắt, vẻ mặt buông lỏng hỏi, “Không phải cậu tự mình săn?”
“Nếu ngài không tin, có thể tìm một dị hồn sư rồi tự mình thí nghiệm một chút” Viêm Khải hào phóng nói “Thuốc này cho ngài, không tính phí.”
“Nếu những gì cậu nói là sự thật…!” Giọng Vạn Trí Hoành run run khi nghĩ đến khả năng nào đó.
“Dị Hồn sư chiếm 1/10 số hồn sư ở Linh Ma Giới, nếu thuốc này thật sự có tác dụng, vậy sẽ tương đương với việc làm tăng sức chiến đấu của Linh Ma Giới thêm 1/10” Viêm Khải nói ra suy nghĩ trong lòng Vạn Trí Hoành.

“Nếu thuốc của cậu có tác dụng như vậy thật thì hồn điện cũng sẽ không ngăn cản cậu bán thuốc, vậy sao cậu không trực tiếp đi hồn điện”.

Vạn Trí Hoành vẫn còn nghi ngờ.
“Bởi vì vị Tịnh hồn sư chế tạo ra loại thuốc này không muốn có liên quan gì đến hồn điện” Nếu hồn điện biết sự tồn tại của Mãn Tình thì làm gì có chuyện để cô tự do tự tại về Trái Đất.

Họ chắc chắn sẽ để cô ở hồn điện, 1 ngày 24 giờ không ngừng áp bức cô.
Nhưng Vạn Trí Hoành không giống vậy, chỉ cần loại thuốc này được lưu truyền trong Linh Ma giới, cho dù trong tương lai hồn điện phát hiện ra sự tồn tại của Mãn Tình thì họ cũng không dám động vào cô, nếu không chẳng phải sẽ đối đầu với tất cả dị hồn sư khắp thiên hạ sao.
“Không phải cậu định tập hợp sức mạnh của dị hồn sư đó chứ?” Vạn Trí Hoành đoán.
“Ngài nghĩ nhiều quá rồi, tôi chỉ muốn kiếm chút tiền, nhân tiện làm chút việc tốt” Viêm Khải cười nói “Nếu như loại thuốc này được lưu hành rộng rãi, có thể hồn điện sẽ bắt đầu nghiên cứu lại cách tinh lọc hồn hạch, vậy chẳng phải quá tốt sao.”
Chẳng lẽ người này muốn lần nữa thúc đẩy kế hoạch chữa trị cho dị hồn sư?
Vạn Trí Hoành nhìn không ra tính toán thật sự của Viêm Khải, nhưng sau khi đặt lên đặt xuống, ông không thể tìm ra lý do không đồng ý chuyện này, vì vậy lập tức vỗ bàn nói: “Được, tôi đồng ý cho cậu mở hiệu thuốc.”
“Tốt lắm” Viêm Khải hài lòng, liền lấy trong túi ra một tờ giấy khác nói: “Vậy nhân tiện ký hợp đồng đi”
“Hợp đồng gì?”
“Hợp đồng mua sắm.

Lần này ngài thủ thành, không cần mua sắm thuốc đưa cho Dị hồn sư sử dụng sao? Không lẽ ngài định để người ta giúp ngài thủ thành còn phải tự đem theo thuốc.” Viêm Khải kinh ngạc nói, vẻ mặt kiểu sao ngài lại keo kiệt như vậy.
“Bao nhiêu tiền?” Vạn Trí Hoành nén giận.
“Ngài là khách hàng lớn đầu tiên của cửa hàng chúng tôi nên tôi sẽ giảm cho ngài 10%”
“Ưu đãi thật lớn nha” Vạn Trí Hoành cắn răng.
“Đừng khách sáo, ai bảo chúng ta là bạn bè chứ”
Quả thực là mặt dày vô sỉ, Vạn Trí Hoành tí thì nội thương, nhưng chỉ có thể nhịn, đánh không lại, mắng thì sợ về sau tìm người mua thuốc không được.

Càng nghĩ càng nghẹn.
Sau khi ký hợp đồng, Viêm Khải hài lòng bước ra khỏi phủ của thành chủ Vạn Giới Thành.

Nhìn cái cây khô héo đang mọc mầm trên đường, Viêm Khải vuốt đầu Mika nói nhỏ: “Nếu sức chiến đấu của Linh Ma Giới dược nâng cao thì áp lực lên kết giới không gian hẳn sẽ ít đi một chút”.
“Quạc~~” Mika kêu to một tiếng.
“Đúng vậy, Trái Đất cũng sẽ an toàn hơn một chút.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.