Đọc truyện Có Ma Vật Cạnh Trái Đất – Chương 18: – Trở Về Linh Ma Giới
Editor: Yuri Ilukh
Mãn Tình không dám ở lại nữa, đứng xậy xoay người bỏ chạy, lúc rời đi cô còn không quên cuốn thảm tập yoga trên mặt đất theo.
Viêm Khải đứng bên kia sông nhìn loạt hành động của cô, không nhịn được nhíu mày.
Trong khoảnh khắc Mãn Tình quay người, mũi tên sắc nhọn găm trên người con ma vật bắt đầu bốc cháy, ngọn lửa đỏ nuốt chửng cơ thể con ma vật và biến thành tro trong tích tắc.
Lúc ma khí tiêu tan, người trong công viên lập tức cảm thấy dễ chịu trở lại, nhưng cảm giác khó chịu lại đột nhiên lại ập đến, không khí dường như không còn trong lành như lúc nãy nữa, không ít người lập tức thu dọn đồ đạc về nhà.
Khoảng 20 phút sau, 2 người đàn ông mặc vest đi đến công viên, dừng ở gốc cây nơi con ma vật bị gϊếŧ, trong tay cầm một dụng cụ lạ không biết để kiểm tra cái gì.
“Ma khí ở đây rất nặng, chắc chắn là đã có ma vật xuất hiện” Người đàn ông tóc dài nói với đồng nghiệp tóc đỏ.
“Nhưng hiện tại ở thành phố S, ngoại trừ chỗ này, mấy nơi khác không có ma khí dao động” Người đàn ông tóc đỏ liếc nhìn dụng cụ trong tay rồi nói.
“Hay là có ai đó đã xử lý ma vật nhanh hơn chúng ta một bước rồi?” Người đàn ông tóc vàng hỏi.
“Ý anh là vị cao thủ thần bí kia hả?” Dạo này có một vị hồn sư rất mạnh đến thành phố S, lần nào cũng xử lý đám ma vật xuất hiện ở thành phố S trước khi người của cục Giám sát hồn sư tới, “Nhưng mỗi lần anh ta ra tay đều để lại thi thể của ma vật mà”.
“Chắc lần này xác con ma vật có tác dụng gì đó với anh ta thì sao?” Người đàn ông tóc vàng đoán.
“Những con quái vật có thể xuyên qua kết giới đến Trái Đất đều có cấp bậc rất thấp, xác bọn chúng làm gì có tác dụng, hơn nữa đây cũng không phải Linh Ma Giới”.
Xác ma vật cấp D trở lên mới có thể đem đi làm thuốc hoặc luyện chế giáp bảo hộ, xác ma vật cấp D trở xuống thì ngoại trừ ma hạch, những thứ khác đều không có tác dụng.
Nhưng ma vật cấp D trở lên thì không có khả năng tới Trái Đất.
“Ừ” Người đàn ông tóc vàng đồng ý.
“Vậy để tôi kiểm tra nồng độ ma khí ở đây, cậu liên hệ với Tịnh Hồn sư đến để tinh lọc đi” Người đàn ông tóc đỏ nói
“Em gái anh! Việc khó khăn toàn đẩy cho tôi, cái bà Dương Dương kia rất chảnh, không phải chỉ là Tịnh Hồn sư thôi sao, có gì hơn người, con gái nhà họ Lâm cũng không chảnh như bà ta.” Phàn nàn thì phàn nàn nhưng người đàn ông tóc vàng vẫn lấy điện thoại ra nịnh hót bên kia một hồi, bị chửi 1 lúc mới buồn bực cúp điện thoại.
“Lần sau anh tự gọi điện thoại đi” Người đàn ông tóc vàng trừng mắt nhìn đồng nghiệp.
“Được rồi, anh có thấy dạo này có rất nhiều ma vật xuất hiện không, chẳng lẽ lần này Giới Môn mở ra có vấn đề gì à?” Người đàn ông tóc đỏ hỏi.
“Chuyện Giới Môn là chuyện lớn đó, chắc không có vấn đề gì đâu”.
Người đàn ông tóc vàng nói, “Nhưng mà số lượng ma vật xuất hiện vào mùa hè năm nay đã bằng năm ngoái cộng lại rồi, hơn nữa chúng toàn cấp E”.
Trong biệt thự bên kia sông, hai bóng người lén lút đợi 2 người đàn ông mặc vest ở công viên đối diện rời đi rồi mới cẩn thận ló đầu ra.
“2 người này là người của cục Giám sát Hồn sư đúng không?” Mãn Tình hỏi, “Hôm qua anh đưa Tiểu Dịch cho bọn họ đúng không.”
Hôm qua cả 2 đã đồng ý cùng đưa Tiểu dịch đến văn phòng cục Giám sát hồn sư, nhưng sau đó Mãn Tình được gọi về trang viên nhà họ Lâm nên nhiệm vụ đưa Tiểu Dịch đi được giao cho anh.
“Cô thích ứng không tồi nha” Viêm Khải thấy Mãn Tình đầy tò mò, trên mặt không có một chút sợ hãi nào, không giống người mới trở về từ cõi chết chút nào.
“Thích ứng gì?” Mãn Tình khó hiểu hỏi.
“Vừa rồi cô suýt chút nữa bị ma vật nuốt chửng mà không sợ hãi chút nào sao?” Viêm Khải sẽ không ngạc nhiên nếu Mãn Tình lớn lên ở Linh Ma Giới, nhưng Mãn Tình lại lớn lên ở Trái Đất, Viêm Khải làm sao có thể không ngạc nhiên khi cô bình tĩnh đến thế lúc bị ma vật tấn công.
“Lúc nãy có hơi sợ nhưng bây giờ không sao cả” Mãn Tình cũng cảm thấy cô hành động bình tĩnh, có chút đắc ý nói, “Tôi là người hay quên, hơn nữa trước kia bị tai nạn xe suýt chết nên dũng cảm hơn người khác một tí.”
“Hay quên sao? Vậy sao lúc chạy trốn vẫn nhớ mang thảm yoga về, chỗ nào hay quên vậy?” Viêm Khải nhắc nhở.
“…” Mãn Tình xấu hổ sờ sờ mũi, thật ra lúc ấy cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ là thuận tay mang theo cái thảm về thôi.
Hai người đi từ tầng 2 xuống, ngồi trên sô pha trong phòng khách, vừa ăn hoa quả vừa thảo thuận: “Anh nói xem, 20 năm qua tôi sống mà chưa gặp ma vật lần nào.
Sao dạo này cứ toàn gặp phải vậy? Có liên quan với việc tôi thức tỉnh à?”
“Trước đây có gặp cô cũng không biết.”
“Đúng vậy, người thường không thể nhìn thấy quái vật”.
Nghĩ đến đây Mãn Tình không khỏi thở dài: “Làm người thường vẫn tốt hơn”.
Viêm Khải không nghe vào lời nói của Mãn Tình, trong đầu anh giờ chỉ toàn con ma vật cấp C.
Ma vật cấp C ở Linh Ma Giới không khó thấy, nhưng nó không thể xuất hiện ở Trái Đất được.
Nếu một con ma vật cấp D trở lên xuất hiện ở Trái Đất thì hoặc là kết giới có vấn đề hoặc là hồn lực trên Trái Đất quá mạnh.
Chẳng lẽ là do anh ở Trái Đất lâu quá, không phải, anh ở đây mới gần một tháng, còn chưa tới nửa năm.
“Này!” Mãn Tình quơ quơ tay trước mặt Viêm Khải.
“Hả?” Viêm Khải thắc mắc nhìn Mãn Tình.
“Cảm ơn anh nha, anh lại cứu tôi thêm 1 lần nữa” Mãn Tình thấy Viêm Khải xoay người thì lặp lại lời cảm ơn vừa rồi một lần nữa.
“Đúng nha, tôi lại cứu cô thêm một lần” Viêm Khải bừng tỉnh nói tiếp “Theo quy tắc của Linh Ma Giới thì, cô…”
“Phải lập khế ước với anh cho đến khi khế ước hết hạn chứ gì.” Mãn Tình cũng không ngốc, với kỹ năng gϊếŧ ma vật của Viêm Khải, khoảng cách sức mạnh giữa cô và anh rộng bằng cả dải ngân hà, làm sao anh ký khế ước với cô được.
Anh đòi ký khế ước với cô chẳng qua là cố ý làm cô sợ hãi thôi.
“Thật ra, nếu anh thật sự muốn thì tôi có thể ký khế ước với anh”.
“Bùm bụp”
Viêm Khải cau mày, giơ tay bịt kín chỗ hồn hạch của mình, vừa rồi là hồn hạch rung động.
Anh không tin tưởng nhìn về phía người con gái đối diện, hồn hạch rung động chứng tỏ hồn hạch trong cơ thể anh đã đồng ý, sẵn sàng lập khế ước với Tịnh Hồn sư. Tuy rằng thông thường ký kết khế ước không cần hồn hạch đồng ý nhưng nếu hồn hạch đồng ý thì khế ước càng thêm vững chắc, cũng có thể tăng tác dụng chữa trị sau khi ký khế ước rất nhiều.
Điều này chứng tỏ sự phù hợp hồn lực cực kì cao.
Viêm Khải hồi phục chấn động của hồn hạch.
Anh cảm thấy kinh mạch của mình đã lâu rồi không được tinh lọc nên hồn hạch chờ không nổi, gấp gáp muốn lập khế ước với Tịnh Hồn sư.
“Mấy lời này không thể nói lung tung” Viêm Khải nghiêm túc nói, “Ở Linh Ma Giới, Tịnh Hồn sư Hứa hẹn với Chiến Hồn sư là giao phó linh hồn.
Nếu đã đồng ý thì không thể quay đầu, trừ khi một bên chết đi”.
Mãn Tình sững sờ: “Linh Ma Giới bọn anh còn có loại khế ước tinh thần vậy à.”
“Khế ước giữa Tịnh Hồn sư và Chiến Hồn sư là khế ước sinh tử, mạnh nhất trong các loại khế ước, không thể tùy tiện nói đùa, đặc biệt là Tịnh Hồn sư”.
Ở Linh Ma Giới, Chiến Hồn sư có thể tùy tiện mời Tịnh Hồn sư ký khế ước, nhưng Tịnh Hồn sư thì không được tùy tiện như vậy, mỗi Chiến Hồn sư đều hận không thể dùng khế ước trói một Tịnh Hồn sư về nhà mình.
“Tôi không có nói đùa” Mãn Tình nghiêm túc nói “Với thực lực của anh, tôi và anh ký khế ước thì hẳn là tôi được hời, hơn nữa anh còn cứu mạng tôi 2 lần.
Tôi nói thật, dù sao anh cũng chỉ ở Trái Đất có mấy tháng, nếu cần thiết, tôi có thể lập khế ước cùng anh cho đến khi anh trở về Linh Ma Giới.”
Mãn Tình nghĩ, hiện tại đã đồng ý giúp Viêm Khải trở về Linh Ma Giới, dù thế nào cũng phải giúp, tốt hơn hết là giúp hết mình, dù sao nửa năm sau anh cũng rời khỏi Trái Đất, anh sống cuộc sống của anh, cô vẫn sống cuộc sống của riêng mình.
Hơn nữa với thực lực của Viêm Khải chắc cũng không gặp nguy hiểm, không cần cô giúp.
“Bùm, bùm, bùm”
Hồn hạch lại rung động lần nữa, hồn lực trong cơ thể Viêm Khải cũng không chịu nổi, anh biết đó là hồn hạch đang thúc giục anh ký khế ước.
Viêm Khải cũng cảm nhận được sự nghiêm túc trong lời nói của Mãn Tình, bởi vì chỉ khi những lời Mãn Tình nói đều xuất phát từ tận đáy lòng thì hồn lực của 2 người mới thu hút lẫn nhau.
Đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được hồn lực trong cơ thể Mãn Tình.
Anh nhìn về phía Mãn Tình, nếu lúc này anh nhân cơ hội ký khế ước, sau đó đem người về Linh Ma Giới thì anh sẽ thành Chiến Hồn sư có Tịnh Hồn sư, cám dỗ thật sự quá lớn.
“Không cần” Viêm Khải nói
“Hả?” Mãn Tình khó hiểu.
“Tôi sẽ sớm quay lại Linh Ma Giới.”
“Anh tìm được cách quay về rồi?” Mãn Tình kinh ngạc hỏi.
“Ừm”.
Lúc nào cũng có biện pháp nhưng chẳng qua là vết thương của Viêm Khải vẫn chưa tốt hơn, xuyên qua kết giới lại rất nguy hiểm cho nên anh mới mãi không có hành động gì.
Nhưng bây giờ xuất hiện cả ma vật cấp C rồi, Viêm Khải không biết chuyện này có mối liên hệ gì với anh không, nhưng chắc chắn anh không thể ở lại Trái Đất nữa.
Nếu thật sự là tại anh thì về sau ở Trái Đất sẽ xuất hiện ngày càng nhiều ma vật.
“Vậy khi nào anh đi?” Mãn Tình lại hỏi.
“Tối mai” Anh cần nhanh chóng rời khỏi Trái Đất.
“Sao đi vội vậy?”
“Sao, không phải cô ước gì tôi đi nhanh đi à?” Viêm Khải cười nói.
“Tôi có máu lạnh vậy đâu, dù gì anh cũng đã cứu mạng tôi 2 lần.” Mãn Tình muốn Viêm Khải nhanh rời đi, nhưng khi biết sự thật Viêm Khải phải đi thật thì cô bỗng có chút cảm giác kì lạ.
Nói thế nào nhỉ, vừa rồi cô chợt nhận ra, hình như từ khi quen biết Viêm Khải, người này chưa hề lợi dụng cô, ngoại trừ miệng lưỡi thâm độc một chút.
Anh đã cứu cô 2 lần, mặc dù đòi hỏi rất nhiều nhưng cô chỉ trả anh 2 nghìn tệ và cung cấp chỗ ở cho anh thôi.
Ngược lại, Viêm Khải đã dạy cô rất nhiều.
Cô không biết người ở Linh Ma Giới như thế nào, nhưng dù ở thế giới nào, luôn có rất ít người chỉ dạy người khác không đòi hỏi báo đáp.
“Mặc dù tôi rời đi sớm nhưng vẫn không để cô được hời” Viêm Khải nói “Tôi cần cô hỗ trợ”.
“Anh cần giúp gì?” Mãn Tình hỏi.
“Trở về Linh Ma Giới cần dùng Xuyên Giới Thạch để đi qua Giới Môn, tôi có Xuyên Giới Thạch nhưng Giới môn thì cần cô hỗ trợ tôi cùng mở.” Nếu thực lực anh hồi phục được tám phần trở lên thì anh có thể tự mở một cái Giới môn tạm thời, nhưng vết thương của anh vẫn chưa lành nên phải nhờ Mãn Tình trợ giúp.
“Được” Mãn Tình đồng ý mà không cần biết Giới môn là gì.
Cô càng không ngờ được cô lần nay đi thì dễ mà về thì khó.