Đọc truyện Cô Là Em Gái Của Nam Cặn Bã – Chương 43
Liếc mắt một cái cũng biết tâm trạng của Ân Lệ không tốt chút nào, sợ là đã biết chuyện bạn gái hắn phản bội. Mục đích của Ngôn Diễn là muốn nhìn thấy sự khổ sở của nhóm Ân Trạch, nhất định phải làm cho Ân Lê phát hiện hắn bị bạn gái cho bắt cá hai tay rồi. Thật ra thì Ân Lê cùng Lương Vũ Trạch bọn họ không làm gì sai? Cũng chỉ là không muốn bị quấy rầy. Nguyên chủ không từ thủ đoạn quấy rầy bọn họ nên khiến cho bọn họ rất mệt mỏi, rất đề phòng, giống như chim sợ cành cong. Bọn họ cũng không biết Ngôn Nại đổi hồn sẽ không đi quấy rầy bọn họ, đang bị nguyên chủ trêu chọc cùng đe dọa hơn một tháng, vô luận Ngôn Nại đối với bọn họ làm cái gì, bọn họ cũng sẽ coi là cô đang đổi một loại phương thức đùa giỡn khác mà thôi.
Trong lòng Ngôn Nại nghĩ, nhóm Ân Trạch sang giải trí Ngôi Sao rồi thì không còn liên quan gì đến cô nữa, cho nên chuyện của bọn họ cô không xen vào.Trên thế giới mỗi người đều có phương thức sinh tồn riêng của mình, bọn họ là minh tinh nên thích ứng tất cả quy tắc trong vòng này. Bạn gái Ân Lê dù là không có gặp bạn của Ngôn Diễn, về sau thời điểm gặp gỡ một người khác địa vị cao thì cũng sẽ lựa chọn phản bội Ân Lê. Một nữ nhân như thế, phát hiện bản tính của cô ta sớm một chút, đối với Ân Lê mà nói cũng là một chuyện may mắn.
Ân Lê cùng Lương Vũ Trạch đều nhìn thấy Ngôn Nại, còn có Ngụy Hiểu Thiên ngồi ăn cơm đối diện Ngôn Nại.
“Chỉ biết bán thân!” Lương Vũ Trạch khinh thường nhìn lướt qua ca sĩ mới nổi gần đây Ngụy Hiểu Thiên, hắn cho là Ngụy Hiểu Thiên bán mình lấy lòng Ngôn Nại để được địa vị như vậy.
Bọn họ cách Ngôn Nại vài cái bàn, Ngụy Hiểu Thiên không nghe được lời nói của Lương Vũ Trạch, nếu không y nhất định sẽ bất chấp hoàn cảnh hiện tại mà đôi co với Lương Vũ Trạch. Y không sợ người khác nói y, khi dễ y, nhưng y không muốn có người ở trước mặt của y chửi bới Ngôn Nại. Trong công ty y có nghe một ít tin đồn về Ngôn Nại, nhưng Ngôn Nại trong miệng bọn họ cùng mấy chuyện cô làm trước kia và phong cách cô làm việc cùng y không giống như người ta nói. Mặc kệ như thế nào, hiện tại cô rất tốt, y tán thưởng cô. Người nào mà không có quá khứ? Lại có người nào chưa từng làm một vài chuyện ngốc nghếch?
Ân Lê kéo ống tay áo Lương Vũ Trạch một cái, ý bảo hắn quản lý tốt cái miệng của mình, nếu như bị người có lòng nghe được thì hỏng bét. Hai người chọn bàn ăn ngồi xuống.
“Hắn nếu dám làm, tại sao không để cho tôi nói?” Lương Vũ Trạch tức giận nói.
Ân Lê đang xem thực đơn chợt ngẩng đầu lên nhìn về phía Lương Vũ Trạch, “Hắn làm cái gì? Cậu có chứng cớ không?”. Lương Vũ Trạch không lên tiếng, quay đầu đi không nhìn thẳng vào mắt Ân Lê, quan hệ hai người bọn họ luôn luôn rất tốt, lúc thành lập Ân Trạch ai cũng biết, tới hiện tại Ân Lê cũng không nghiêm túc với việc hắn nhiều chuyện, có thể là bởi vì gần đây hắn và hắn bạn gái chia tay, tâm tình không tốt.
Ân Lê ăn qua loa, đang lúc phục vụ dọn dẹp ở gần bàn ăn, hắn nhỏ giọng đối với Lương Vũ Trạch, “Vũ Trạch, cậu nói sau khi chúng ta đến Ngôi Sao, nửa năm qua, nhóm Ân Trạch chúng ta đã làm được gì? Có bao nhiêu thành tích? Cũng không nói ra đĩa nhạc mới, trong thông báo chúng ta có mấy? Tham dự hoạt động được mấy lần? Tôi cảm giác giống như là bị công ty cho vào quên lãng. Việc bội ước Ngôn thị đối với chúng ta có chút ảnh hưởng, nhưng đây không phải là chủ yếu, ảnh hưởng lớn nhất là chúng ta không thể lộ diện với người xem, dần dà không lộ diện, chúng ta cũng sẽ bị người xem quên lãng rồi. Lần này chúng ta ra ngoài tham dự tiết mục là tốt sao? Cậu xem Ngôn thị cùng công ty Diệu Quang đều cử ra người cũ không? Đều là ba người mới trong bốn người tham gia. Mà mấy người bên mình xuất đạo thời gian cùng danh tiếng so ra kém xa Thẩm Hoan Tình, cô ta là ngôi sao hàng đầu, vậy chúng ta là người mới sao?” Ân Lê bỏ qua vấn đề tình cảm cá nhân của hắn, hắn đã không có tình yêu, không thể cũng mất đi sự nghiệp, nửa năm qua, tình huống nhóm Ân trạch có phần tồi tệ.
“Chúng ta coi như là người mới của giải trí Ngôi Sao, mới vào công ty nửa năm thôi. Muốn được bọn họ coi trọng còn phải cố gắng, bọn họ không phải vì chúng ta thanh toán một khoản lớn tiền vi phạm hợp đồng sao? Ngôi Sao vẫn chờ chúng ta kiếm về. Nhóm Ân Trạch cũng không phải là nhóm được sự chú ý nhiều, cậu xem, danh tiếng tên tiểu tử họ Ngụy cũng sắp đuổi kịp chúng ta rồi, hắn xuất đạo còn chưa tới nửa năm.” Lương Vũ Trạch tự giễu nói. Hắn nửa năm này nhàn rỗi đến muốn nổi mốc rồi, cả ngày bọn họ đều dành thời gian luyện tập hát, vũ đạo. Trước kia thời điểm ở Ngôn thị, bọn họ thường là loay hoay không có thời gian nghỉ ngơi, hiện tại thì tốt rồi, để cho hắn nghỉ ngơi đủ.
Nói xong hai người cũng im lặng, trong lòng nghĩ về chuyện của mình, khi bọn hắn cúi đầu không nói, trên mặt có cô đơn cùng không cam lòng, nhưng muốn bọn họ buông tha, đó là không thể nào.
Sau buổi cơm tối, nghệ sĩ ở trong phòng trang điểm sau khán đài chuẩn bị cho tiết mục biểu diễn. Ngôn Nại và nhóm nghệ sĩ cùng nhau tới chỗ các nhân viên khác của Ngôn thị, bọn họ cũng ở phía sau đài giúp một tay.
Ngôn Nại thấy đã đến lúc rồi, phải đến khán phòng tìm chỗ ngồi mà tổ chuyên mục đã chuẩn bị cho cô. Vị trí chỗ ngồi trước khán đài, xếp vị trí thứ tư, góc nhìn vô cùng tốt.《 Cuộc so tài giứa các minh tinh》 là do người chủ trì nổi tiếng Tô Đằng cùng Vạn Vạn hợp tác chủ trì, hai người chủ trì đều là phái nam, chỉ là Vạn Vạn để tóc dài, trang phục của hắn mỗi lần có tiết mục hết sức mới lạ, cổ quái, thời điểm đứng chung cùng minh tinh, hắn có phong thái riêng, làm cho người ta rất dễ dàng là có thể chú ý tới hắn. Mỗi lần mở màn Tô Đằng đều sẽ châm chọc Vạn Vạn, cùng Vạn Vạn so sánh với Tô Đằng, quần áo gọn gàng, hắn mang theo một mắt kính gọng đen, trên mặt giữ lại chút râu ria, làm tăng thêm mùi vị nam tính của hắn.
Đến lúc thu tiết mục 《 Đại tú ca 》 , người chủ trì Tô Đằng cùng Vạn Vạn ra sân, hai người thăm hỏi đối phương mấy câu, vui vẻ lại hài hước, bọn họ một đáp một lát khiến không khí của hiện trường sôi động hơn, khán đài bên này tiếng cười vui không ngừng. Ngôn Nại ngày thường không biết nói chuyện cười cũng nhịn không được, cô cảm thấy hai người này rất biết cách khuấy động không khí.
Lúc Tô Đằng cùng Vạn Vạn giới thiệu tiết mục được an bài 《 đại tú ca 》 đặc sắc kì này, liền đến phiên mời nghệ sĩ ra sân, đầu tiên ra sân chính là bốn nghệ sĩ công ty Diệu Quang. Ngôn Nại nghe Thái Ngọc Trác nói, công ty Diệu Quang cử ra bốn ca sĩ này, ba người trong đó cũng là người mới, một người nghệ sĩ còn lại xuất đạo cũng được mười hai năm, các ca khúc của hắn cũng đi vào dĩ vãng rồi, bảy, tám năm trước hắn rất nổi, hiện tại lùi lại một nửa rồi. Công ty Diệu Quang cử nghệ sĩ ra trận cùng một dạng với Ngôn thị. Ngụy Hiểu Thiên là yêu cầu của cô, trước khi y xuất phát, người đại diện Long Thành đã nói với y: ” Chuyên mục 《 Cuộc so tài giữa các minh tinh》 công ty cho tiền thi đấu không nhiều, cho nên công ty mới an bài thế này, muốn thỉnh Thiên Vương ra sân, thì phải chi thêm tiền, còn phải xem Thiên Vương hắn có thời gian hay không. . . . . .
Nhìn bốn nghệ sĩ của công ty Diệu Quang, Ngôn Nại không nhận ra ai, ngay cả tên bọn họ cô cũng chưa từng nghe qua. Công ty Diệu Quang là công ty giải trí, nhưng nó lấy truyền thông làm giàu. Trong giới này, công ty Diệu Quang cũng là đối thủ của Ngôn Thị, cô chỉ chú ý tới Ngôn thị cùng giải trí Ngôi Sao, tại mặt này cô lại sơ sót rồi, cùng làm đối thủ của Ngôn Thị đâu chỉ có một công ty Ngôi Sao. Muốn Ngôn Thị trong giới giải trí sừng sững không ngã, nhất định phải đối với mỗi một đối thủ đều phải biết người biết ta.
Đội ra sân tiếp theo là nghệ sĩ công ty Ngôi sao, Thẩm Hoan Tình đi ở giữa bốn người, tóc dài đen bóng mềm như lụa tùy ý xõa trước ngực, đối lập với sợi tóc đen là trang phục màu trắng, lễ phục màu trắng có điểm nhấn là một bông hoa lớn màu trắng ở phần eo, trang phục thiết kế đơn giản, mặc ở trên người Thẩm Hoan Tình hết sức ưu nhã.
Mấy tháng trước xảy ra chuyện cái bạt tai, sau đó Thẩm Hoan Tình ái tình dào dạt giải thích quan hệ của cô và Dung Quý Hàn. Cô nói thời gian cô rời khỏi Ngôn gia, cô cỡ nào gian khổ, cỡ nào tuyệt vọng, là Dung Quý Hàn trợ giúp cùng khích lệ cô, cho cô hi vọng vào cuộc đời, sau đó hai người dần dần có tình cảm với nhau, bày tỏ cô và Dung Quý Hàn đang yêu nhau, chuyện xưa anh hùng cứu mĩ nhân rất đẹp. Đối với cô ở Ngôn gia năm năm trong lòng chua xót, cô bỏ qua câu nói ‘cô không thích hợp làm con dâu Ngôn gia’. Chỉ nhẹ nhàng bâng quơ dẫn dắt suy nghĩ của moi người theo lối Ngôn Diễn bình thường là đức hạnh gì, thường xuất hiện xì căng đan cùng các nữ ngôi sao trên tạp chí, cô ta không chút nào che giấu, quả thật hành động ác liệt!
Khi đó Ngôn Nại cùng Ngôn Diễn đã đi đến đại sơn ở thành phố Z để quay phim, Thẩm Hoan Tình họp báo bọn họ cũng không biết, nếu như bị Ngôn Diễn biết việc này, anh lại âm thầm hao tổn tinh thần một đoạn thời gian rồi. Thẩm Hoan Tình cùng Ngôn Diễn ly hôn, cô không lấy một phần tiền của Ngôn gia, chỉ thu thập hành lý rồi rời khỏi Ngôn gia. Bởi vì cô thật sự yêu Ngôn Diễn, lúc ấy cô còn mang theo yêu cùng hận rời đi. Ngày đó Ngôn Diễn vẫn còn ở bên người Giang Tư Ức, nên anh cũng không đi tiễn Thẩm Hoan Tình.
Thẩm Hoan Tình không nhận tiền bồi thường sau khi li hôn mà Ngôn gia đưa cho cô, ở phiên họp báo có kí giả hỏi qua, cô đương nhiên là thoải mái nói ra. Trong lúc nhất thời những người có ác ý với cô đều ngậm miệng lại, nhưng có vài người lại bắt đầu nói cô ngu xuẩn, nói cô nên tiếp nhận tiền bồi thường của Ngôn gia. Thẩm Hoan Tình giải thích, cô làm thế vì muốn ngẩng cao đầu làm người, hình tượng của cô vì thế cũng được nâng cao. Bây giờ đối với Thẩm Hoan Tình mà nói, sự nghiệp cùng tình yêu của cô đang trong mùa thu hoạch, tâm tình tốt, người cũng càng ngày càng xinh đẹp.
Ngôn Nại lấy điện thoại di động trong túi ra, cúi đầu nhắn một tin cho Phương Đình Na: Na Na, vẻ đẹp Thẩm Hoan Tình càng ngày càng tăng, cậu phải cố gắng lên! Anh trai mình bây giờ đang ở thành phố X địa chỉ: số XX phố XX.
Hi vọng Na Na sẽ làm tốt! Cậu ấy nên sớm bắt Ngôn Diễn lại, đối với cô tốt, anh trai tốt, tất cả mọi người cũng tốt.
Cô gửi tin nhắn xong, bình tĩnh nhìn lên trên sân khấu, nhóm Ân Trạch hai người đề khí chất phong nhã, chỉ là đứng ở đó không làm gì cũng rất hấp dẫn người. Không trách được nguyên chủ ban đầu vì tức ba Ngôn không cho phép cô đuổi theo Dung Quý Hàn, nên chọn nhóm Ân Trạch ra tay. Quay đầu lại nhìn khắp khán phòng, bên trong có rất nhiều cánh tay nâng áp-phích tuyên truyền của nhóm Ân trạch cùng ánh đền sân khấu chiếu sáng hai người đến hàng triều người xem, cô liếc mắt một cái, tại chỗ ủng hộ Ngụy Hiểu Thiên không nhiều bằng nhóm Ân Trạch, y còn phải tiếp tục cố gắng, cố gắng vượt qua bọn họ.
Bốn người công ty Ngôi Sao thối lui đến bên cạnh sân khấu, mấy người Ngụy Hiểu Thiên đi ra, Thái Ngọc Trác đi ở phía trước, đi ở bên phải phía sau cô là chị em họ Mai, đi ở bên trái song song với cô là Ngụy Hiểu Thiên. Ngôn Nại kinh ngạc trợn to hai mắt, đây là dùng điệu bộ như người mẫu đi diễn kịch sao? Người nào ra chủ ý? Chọn cách ra sân như vậy. . . . . .
Đại tỷ Thái Ngọc Trác cao quý lãnh diễm. chị em họ Mai một thanh thuần đáng yêu, một xinh đẹp động lòng người. Ngụy Hiểu Thiên tựa ánh mặt trời tỏa sáng, mười phần hài hòa. Bọn họ đi theo phóng thái người mẫu bước ra, mặc trên người chính là đồng phục cùng màu sắc, đây là gia đình giả còn là quần áo cho ba mẹ và con? Hay là bởi vì tiền cho chuyên mục đi thi đấu không nhiều, cho nên đây là giả bộ đơn giản? Còn là ngụ ý bảo vệ môi trường xanh?
Mặc kệ là nhân viên lười làm việc hay là lười phải tốn tâm tư cho việc chọn đồng phục tương xứng với bọn họ, còn là cái gì, nghệ sĩ giải trí kì này của Ngôn thị nổi bật hơn là thành công. . . . . . Lấy tổ hợp bốn người đứng chung một chỗ, so với hai tổ đủ màu sắc khác, bọn họ một mảnh xanh mơn mởn tuyệt đối là dễ thấy, rất nổi bật.
Hai người chủ trì cũng bị dọa sợ, ra sân khí phách, đồng phục hài hòa thống nhất, có hay không rất nhanh chóng mặt? Tô Đằng còn chưa kịp phát biểu cảm nghĩ của hắn, chị em họ Mai đã lên tiếng trước.
“Chúc sức khỏe quan khách, khởi xướng mới bảo vệ môi trường!” Hai cô gái mỗi người một câu.
“Cuộc sống gắn liền với cây cối, loài người và sinh thái cùng tồn tại!” Ngụy Hiểu Thiên mỉm cười nói tiếp.
Thái Ngọc Trác mở miệng cuối cùng, từng chữ đều là phát âm chuẩn, “Quý trọng thiên nhiên, màu xanh lá cây thanh lọc không khí cho môi trường, bảo vệ môi trường là trách nhiệm của mọi người!”