Đọc truyện Cơ Giới Khách – Chương 176: Donna gây sóng gió
Nếu như tạo phôi là mua gỗ đẽo thành khung tranh, hóa kim là chọn giấy để vẽ, hợp phôi là chọn màu, thì bước kế tiếp, khắc mạch, chính là bắt đầu vẽ những nét đầu tiên. Thường thức cơ bản ghi trong tất cả các giáo án, đều coi quá trình khắc mạch là quan trọng nhất, ảnh hưởng nhiều nhất đến phẩm chất thiết bị, và thông thường cũng lấy đó để đánh giá trình độ của một cơ giới sư.
Dựa vào hình dáng, kích thước, loại nguyên liệu, nét khắc đậm nhạt..mà theo đó có phân thành vô số các loại mạch khắc khác nhau, trong đó chỉ hơn hai phần các loại mạch là được đưa vào chương trình giảng dạy cơ bản. Những học viện cao cấp hơn thì thể giảng dạy được nhiều hơn, nhưng vẫn chỉ nằm ở mức cơ bản.
Việc này không phải do tiêu cực, các vị lãnh đạo luôn cố phát triển hơn việc truyền dạy ngành chế tạo thiết bị, nhưng đó là trong các ngành học khác, việc khắc mạch thì không.
Khắc mạch khi đã ở một trình độ nhất định, muốn tiến thêm phải phụ thuộc vào rất nhiều vấn đề. Giống như ngộ tính trong võ học, khả năng cảm nhận trong nghệ thuật, nó phụ thuộc rất nhiều vào thiên tư của người học. Một mạch đơn giản có thể truyền dạy hàng loạt cho trăm ngàn người thành công, nhưng một mạch phức tạp thì không thể. Kêu một người có thiên tư bình thường luyện tập, giống như dùng củi mục xây nhà, tốn thời gian, công sức, tiền của, mà kết quả nhận được lại chẳng ra gì.
Chính vì vậy ở đầu ra của ngành học cơ giới sư, có nhiều loại chức nghiệp khác nhau, phân theo từng giai đoạn của việc chế tạo, giúp cho người học có cơ hội tìm được công việc thích hợp với khả năng của mình.
Số vòng sáng Donna khai mở được không nhiều, con đường ban đầu cô có thể đi chính là thi chức nghiệp, có lẽ là chúc sư, còn may mắn hơn là tạo sư, vậy đã là điểm cao nhất. Nhưng bây giờ thì khác, sau lần gặp gỡ với Vương Lang, lúc cùng với Vương Lang khắc mạch, Donna như đã phá được bức tường ngăn cách vô hình của bản thân, nguyên nhân cho việc đó thì khó nói, chính bản thân Vương Lang là người trong cuộc còn chưa hiểu, Donna lại càng không.
Nhưng Vô Cùng Cực viện trưởng thì khác, sau khi nhìn thấy quá trình khắc mạch của Donna tại phòng thi đấu, ông biết thứ Donna đang sở hữu, còn quý giá hơn bất kỳ số lượng vòng sáng khai mở nào. Lúc này đây ông đang tạo ra cơ hội cho chính Donna, cũng như cho các người kia một lần được đưa ra lựa chọn. Lúc này chỉ còn chờ vào chính sự thể hiện của con bé.
Donna bắt đầu khắc mạch. Là loại mạch được vẽ lại trong quyển sách kia, chỉ là vẽ theo, thấy sao vẽ vậy, thậm chí Donna còn không biết tên hay chức năng của loại mạch đó.
Có màn ngăn cách, các vị đại sư nếu muốn nói chuyện cũng không ngại làm phiền tới Donna, theo thông thường chỉ nên im lặng quan sát, sẽ đúng với khí độ của bọn họ. Nhưng Tần Bát đại sư và Mạc Anh đại sư, lâu ngày mới gặp mặt, nếu để yên cho đối phương trong lòng sẽ thấy có lỗi.
Người bắt đầu trước là Tần Bác đại sư, có lẽ vì vừa rồi bị Mạc Anh đại sư lấn cơ lúc tặng quà, khiến trong lòng chợt nảy sinh tình cảm:
_ Họ Mạc, nhìn tiểu nữ kia chế tạo ta lại nhớ đến ngươi, hình như phải hơn bốn chục tuổi đầu ngươi mới thao tác được như vậy a.
Mạc Anh đại sư chỉ nhìn qua, không nói gì.
_ Này Mạc Anh, có vấn đề gì khó nói sao, hay sợ nói ra thì lộ cái đầu rỗng của mình, không sao, nhìn tiểu nữ kia chế tạo, có vấn đề gì không biết, ngươi cứ hỏi ta sẽ trả lời, đừng nên dấu dốt.
Mạc Anh đại sư vẫn im lặng, lần này là không thèm nhìn.
_ Này lão Mạc, không nói thì không sao, nhưng hỏi mà không nói thì người ta kêu bị câm đó. _ Tần Bác đại sư có chút thừa thắng xông lên.
Mạc Anh đại sư bước tới phía trước một bước, hất đầu ra hiệu bảo Tần Bác đại sư tới gần, rồi thấp giọng mà nói:
_ Chú ý giữ vệ sinh, bẩn mặt ngươi không sao, nhưng mặt mũi của sư phụ ngươi, của Tần gia vẫn là cần phải giữ.
Nói xong Mạc Anh đại sư vỗ nhẹ lên vai Tần Bác đại sư mấy cái ra vẻ trưởng bối rồi chậm rãi lùi về chỗ cũ, họ Tần kia muốn đấu với ông, nội lực vẫn là chưa đủ.
Tần Bác đại sư mặt đỏ, biết nhục là do mình tự chuốc nhưng vẫn không nhịn được, đang định lao lên thì nghe thấy tiếng đằng hắng, chính là của La Chính Phong đại sư, người nãy giờ vẫn núp bên trong, không biết đã bước ra từ lúc nào. Theo đó Tần Bác nhìn lại, thấy gương mặt của mấy vị ở đây có chút không đúng, đến Mạc Anh kia cũng tỏ ra nghiêm trọng, là thật không phải giả vờ.
Nhìn lại chỗ bàn chế tạo, ánh mắt của Tần Bác đại sư cũng lập tức nghiêm trọng, vô thức lẩm bẩm:
_ Không thể nào a, là mạch trùng mạch, nha đầu kia mấy tuổi, học được bao lâu rồi?
_ Nhìn kỹ lại đi. _ Mạc Anh đại sư lần đầu trả lời nghiêm túc: _ Không phải mạch trùng mạch, phức tạp hơn nhiều. Đây không phải khắc mạch, là dụng tâm nhập mạch.
Tần Bác đại sư hít một hơi lạnh, lập tức nhận ra điều Mạc Anh đại sư muốn nói. Nha đầu Donna kia đang trong trạng thái phi thường huyền diệu, đầu bút khắc chỉ hơi chuyển động nhẹ, nhưng mạch khắc lại từ đó mà tuôn ra không ngừng, chính là hiện tượng dụng tâm nhập mạch của bậc đại sư cao cấp, chỉ là cô nương rõ ràng không phải.
Khắc mạch cơ bản là quá trình lấy nguyên liệu làm mực, dùng bút khắc mà vẽ ra trên phôi các loại đường dẫn dòng năng lượng, từ đó tạo nên tính năng của thiết bị. Giống như học viết chữ, học khắc mạch chủ yếu là luyện động tác tay cầm bút khắc cho nhuần nhuyễn. Vậy nên trong giáo án giảng dạy, thường cho học viên vẽ mạch trên giấy trước, đến khi thuộc lòng rồi mới vẽ lên phôi.
Nhưng ở một đẳng cấp cao hơn trong lĩnh vực cơ giới sư, cụ thể là ở cấp đại sư, việc khắc mạch sẽ phát triển thành một bước mới, khi các yêu cầu đã thỏa mãn. Đại sư không cần dùng tay để vẽ, chỉ cần dùng năng lượng tinh thần của mình để điều khiển, mực từ đầu bút bay ra sẽ tự tạo thành mạch khắc, chính là dùng tâm vẽ mạch.
_ Không thể nào, bước sóng năng lượng tinh thần của nha đầu kia vừa rồi ta đã có dò xét qua, rõ ràng còn non nớt, chúc sư cũng chưa bằng, làm sao nó có thể dụng tâm nhập mạch được. Vô lý. _ Tần Bác đại sư lần nữa không kìm được thốt ra.
_ Ngươi có phải cơ giới sư không đó, bỏ qua hai chữ vô lý đó đi, thử nhìn xem con bé đang khắc loại mạch gì. _ Mạc Anh đại sư lên tiếng nhắc nhở.
Cùng cấp với nhau, nhưng luận về tâm cảnh, đúng là Tần Bác vẫn còn thua Mạc Anh một bậc. Biểu hiện của Tần Bác đại sư quá khoa trương, nhìn về phía Donna như đứa bé nhìn thấy mưa kẹo, muốn gì có đó.
_ Đây..đây là mạch gì, nhăng cuội, rõ ràng là vẽ nhăng cuội. Làm gì có loại mạch nào kì dị như thế.
_ Đây là phân tầng nhập mạch, không phải vẽ nhăng cuội như ngươi nói đâu, cô bé kia đang là định vẽ nhiều mạch khác nhau lên một phôi, theo ta thấy thì đã có hơn ba loại mạch, chỉ là…
Người nói chính là Lý Phùng Nhân đại sư, dù chưa đạt cấp S, nhưng luận về thâm niên nghiên cứu, lời ông nói đáng để mọi người chú ý lắng nghe:
_..tất cả đều là mạch trùng mạch, lại liền nét, nhìn như một mạch duy nhất. Làm như vậy rõ ràng không đúng, năng lượng dẫn vào lập tức sẽ tắc nghẽn, phản phệ, làm sao có thể hợp hình thành thiết bị.
Tất cả ở đây đều là đại sư chế tạo, tâm với nghề đương nhiên có, nếu là có việc cùng trao đổi, không ai ngại bàn luận, người kế tiếp lên tiếng là đại sư cấp S Tạ Phương Uyên:
_ Phân tầng nhập mạch không có gì sai, chỉ cần coi mỗi phôi là một thiết bị riêng lẻ, vấn đề là yêu cầu của nó cực kì khó khăn, chính xác về mạch, lại phải đúng về cấu trúc chung. Mỗi phôi là một chi tiết hoàn thiện, vậy muốn hợp nhiều phôi để thành thiết bị tổng thể, toàn cảnh cấu trúc cực kỳ phức tạp, chỉ riêng việc thiết kế, không mất vài năm nghiên cứu, trăm lần sửa đổi, là không thể tạo ra được.
Bọn họ tiếp tục quan sát, bây giờ không còn là thưởng thức, mà là dụng tâm nghiên cứu, thậm chí có vị còn rục rịch lấy ra thiết bị ghi hình, tính có gì không hiểu thì đem về nhà hỏi thầy là được.
Thấy ánh mắt nghiêm trọng của mấy người kia, Vô Cùng Cực viện trưởng mỉm cười, đợi thêm chút nữa, đến khi các ngươi nhận ra..khặc..khặc..khặc.