Bạn đang đọc Cô Giáo Đáng Ghét, Anh Yêu Em Mất Rồi: Chương 14: Khoảnh Khắc Đáng Nhớ
– AAAAAAAAAA…_Linh đứng trên xe hét
– Dừng lại đi, chị đừng làm thế nữa?_Thiên gằn giọng
– HÔM NAY QUẨY TỚI BẾN LUÔN NHA!!!._Linh hét lớn
Mọi người đi đường trầm trồ nhìn Linh, một phần ngạc nhiên, một phần không ngừng đoán mò không biết Linh có bị “chập” hay không
– Nè Minh, cô gái đó say rồi hay điên vậy ta?_Người đi đường (NĐĐ) 1
– Đẹp vậy mà điên, tội ghê._NĐĐ 2
– Im hết nếu không muốn bị đánh._Thiên la lớn
– Tôi muốn nhảy xuống…thả tôi ra…_Linh vừa nhìn xuống đường vừa nói
– Chị nói cái gì? Dừng lại…_Thiên hét
– Thả tôi ra…thả ra…thả ra mau…_Linh hét
Trong tình trạng này Thiên cũng không biết làm gì cho đúng. Có nói cũng không thể bắt Linh dừng lại được. Mà Thiên cũng không muốn nhìn người mà mình thích nhảy xuống dưới đó. Giờ đầu óc Thiên đang quay cuồng. Vì không biết phải làm gì thêm với tình huống khó đỡ của Linh, Thiên liền hôn Linh. Cái hôn đó khiến Linh cảm thấy có một sức mạnh nào đó muốn ngăn cản sự điên cuồng của cô lại. Rồi chuyện bất ngờ lại xảy ra khiến Thiên còn khó đỡ hơn
-Hức…hức…hức…_Linh khóc
– Chị có sao không? Sắp về tới nhà rồi, đừng khóc nữa._Thiên hoang mang
– Sao cậu dám…hức…chứ…chưa có ai dám…hức…hôn tôi…hức…vậy mà…hức…cậu dám…hức…hức…_Linh vừa khóc vừa nói
Thiên nghe thế liền mỉm cười.
– Tới nơi rồi, chị tự vào hay muốn em đưa vào…_Thiên
– Hức…hức…đưa tôi vào…hức…hức…_Linh nức nở nói
– Thôi mà, nín đi._Thiên vừa nói vừa thầm nghĩ “cô ấy cũng có lúc trẻ con thế này sao?”. Trong lòng cười thầm Linh
Cửa vừa mở ra, Thiên chạy vào và đưa Linh vô căn biệt thự Rose Land.
– Linh sao thế con?-Bà Hà hỏi, trong lòng thầm cười bộ dạng của 2 đứa
– Linh uống say quá bác._Thiên nói
– Vậy hả? Phiền con quá. Vào uống ly trà rồi hãy về._Bà Hà
– Hức…hức…cậu ta dám…hức…hôn con…hức…_Linh nức nở ôm lấy mẹ
– Lớn rồi mà cứ như còn bé lắm ý, mà hôn là sao?_Bà Hà hoang mang
– Chuyện đó…_Thiên ấp úng
– Thôi được rồi. Con vào trong đi._Bà Hà mời Thiên vào nha
Bà để Linh ngồi cạnh bên Thiên. Còn bà thì vào pha ly tra nóng. Do say và choáng quá nên Linh liền ngả đầu vào vai Thiên, ngang nhiên ngáy như lúc trên phòng. Thiên thầm cười bộ dạng lúc này của Linh.
– Trà đến rồi nè các con._Bà Hà
– Vâng, thưa bác._Thiên lễ phép
– Xin lỗi con nhé, để bác đưa Linh lên phòng._Bà Hà
Bà Hà quăng Linh trên phòng rồi chạy xuống
– Thưa bác, con muốn xin phép bác một chuyện. Mong là bác sẽ đồng ý._Thiên lễ phép
– Con nói đi, bác sẽ giúp nếu có thể._Bà Hà
– Bác có thể làm … được không?_Thiên nói (T/g: ở chỗ … mình chưa tiết lộ được ^^)
– Được, bác sẽ làm._Bà Hà đồng ý
– Vậy cảm ơn bác. Cũng khuya rồi cháu về ạ!_Thiên lễ phép
– Mẹ à, con về rồi._Giọng Hân từ xa, vừa thấy Thiên đứng đó Hân liền cười_Hahaha, đại huynh về mau đi.
– Tam muội về trễ vậy._Thiên
– Tụi lớp trên rủ hát karaoke, nhưng muội không thích nên về trước._Hân nói
– Bai muội._Thiên vừa đi vừa vẫy tay tỏ vẻ không quan tâm