Có Gấu Là “Gái Ngoan Kiểu... Hư”!

Chương 37: Chương 37


Bạn đang đọc Có Gấu Là “Gái Ngoan Kiểu… Hư”!: Chương 37: Chương 37


Chiều thi xong thì thoải mái dễ chịu lắm các thím ạ. Đúng là:
Thuận vợ thuận chồng, tát biển đông cũng cạn​Từ lúc mình với gái hợp tác trong việc học hành thì thành tích của 2 đứa đều đạt loại giỏi các thím ạ, thi tất 8 trở lên mà vặt. Mình với gái hợp nhau quá chứ, môn mình học ngu thì gái học tốt, môn gái học bình thuờng thì mình học tốt. Kể ra lại thấy mình hơi kém gái tí.
Ăn xong thì lên phòng gái ngủ ké, hé hé. Gái đuổi mãi vẫn nằm lì trên giường, kêu mệt quá không nhấc chân lên nổi. Gái không làm gì được thế là leo lên giường nằm cạnh mình. Rất nhẹ nhàng cầm tay mình lên rồi đưa lên miệng cắn 1 cái đau thấy mẹ luôn. Rồi nhanh như gió em nó lại ôm mình, hôn 1 cái vào má rồi bảo:
– Ngủ ngoan đấy, hư là em…
– Em thế nào?
– Cắt luôn – gái cười, giơ tay lên tạo hình kéo thốn vl ra.
– Thế ngủ ngoan thì có thưởng không?
– Không.
– Tại sao chứ? Chả công bằng tí nào.

– Em biết anh sẽ ngủ ngoan mà. Có quà thì em thiệt lớn rồi.
– Thế sao còn dọa.
– Dọa cho chắc – ôi vê ler.
– Mai về nhà cùng em nha.
– Làm gì?
– Dọn dẹp nhà, chủ nhật ba mẹ về rồi.
– Ừ, mai anh về cùng em. Bây giờ thì ngủ đi.
– Dạ – gái dúc đầu vào ngực mình ngủ.
Sáng hôm sau dậy được gái thơm 1 phát vào má phê lòi. Ăn sáng xong thì thưa chuyện với ba mẹ, mẹ bảo để mẹ đi cùng mà 2 đứa chối nguây nguẩy. 2 đứa dong duổi qua nhà gái, đứng ngoài cổng đợi gái mở cửa thì có bà chị xinh xinh ngồi trên chiếc liberty đi đến hỏi gái:
– Hạnh phải không.
Gái quay lại nhìn 1 lúc, cười rồi nói:
– Dạ, chị ở đâu ra thế?
– Vừa đi ngang qua, thấy em thì đến bắt chuyện.
– Dạ, vào nhà đi chứ, muốn đứng ngoài này hả? – gái đẩy cổng ra.
– Thôi đứng ngoài này được rồi. Nói chuyện tí thôi, chị còn lên trường nữa.
– Dạ, chị về bao giờ mà lại đi rồi thế?

– Ba hôm trước, qua nhà em chơi mấy lần mà toàn thấy vườn không nhà trống.
– Hi hi, ba mẹ em đi du lịch rồi.
– Thế em đi đâu mấy ngày nay mất hút, về còn có chàng đẹp trai hộ tống thế này. – bà chị nhìn sang mình lúc đấy mặt đang nghệt ra chả hiểu chuyện gì.
– Đây là Giang, bạn em. Ba mẹ bạn ấy là bạn ba mẹ em nên em qua bám nhà bạn ấy mấy hôm – vl “bạn”, thiếu chữ “trai” em ơi. Mình quay qua bà chị:
– Chào chị, em với Hạnh là bạn thân.
– Ừ, chị là Thảo, chị họ của Hạnh.
– Dạ, rất vui được gặp chị – mình gật đầu cái, thế nồi nào mà ga lăng thế nhỉ. Bà chị cười rồi nói:
– Biết cư xử quá nhỉ. Mà 2 đứa thành bạn thân bao giờ thế, trước chị có thấy Hạnh chơi với đứa con trai nào đâu. Em là đứa đầu tiên đấy Giang ạ.
– Cũng mới thôi chị – mình trả lời.
– Thế thân đến mức nào rồi – có mùi…
– Bạn thân bình thường thôi. – gái chối.

– Thôi đi cô nương, chuyện cô để quan hệ đính hôn với chàng trên face gây chấn động không nhỏ đâu. Làm tôi với mấy chị em cô khốn khổ với mấy ông bạn. Bây giờ còn chối nữa hả. – bà chị vạch mặt.
– Ờ thì… tại mấy chị chứ, em mới mười mấy tuổi mà làm như sắp ế đến nơi ấy, giới thiệu tùm lum hết. Mà em làm thế để cắt đuôi mấy tên dai như đỉa trên đấy thôi mà. – gái lại chối quanh
– Thế sao mặt đỏ hết lên rồi. – gái nghe thế cúi gằm mặt xuống.
– Yêu nhau thôi có gì mà phải ngại. – chị nói rồi quay qua mình bảo:
– Mà em cũng giỏi thật đấy, cưa được cả cô em này của chị. Có thể em không biết chứ các chị giới thiệu bao nhiêu mà nó chả ưng anh nào cả. Khối tên trồng cây si cả năm mà cả số điện thoại cũng không được đấy.
– Hì hì, giỏi gì đâu chị. – mình gãi gãi đầu mặc dù đéo ngứa.
– Thôi 2 đứa vào nhà đi, chị đi đây.
Vào nhà rồi bắt tay vào dọn dẹp. Nhà to ở thì sướng nhưng dọn dẹp thì lại là chuyện khác. Mệt lắm các thím ạ, bây giờ thấy hối hận vì không ẹ đi cùng rồi đấy.
Làm mãi đến hơn 10h mới xong, về nhà tắm cái rồi xuống ăn cơm. Ăn xong thì ba mẹ lấy lí do “sáng 2 đứa làm chắc mệt lắm” rồi đuổi ngay lên phòng nghỉ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.