Có Gan Em Đừng Chạy

Chương 34: Khai hoang (ba)


Đọc truyện Có Gan Em Đừng Chạy – Chương 34: Khai hoang (ba)

Nhân lúc mọi người chỉnh đốn, Tiếu Khắc thu tab trò chơi xuống đi nấu cơm. Nhìn người Cấm Vệ Quân và Ngoài Hành Tinh còn đang đánh phó bản, cậu quyết định không cần sốt ruột làm gì, đợi bọn họ hạ được Boss trước rồi thì mình lấy tin tình báo về Boss đem về rồi mang đội đánh sau.

Lúc này tiếng WangWang đột nhiên vang lên, Tiếu Khắc một bước vọt tới trước máy tính, mở WangWang lên.

Áo Xanh 1989 —Có đó không?

Tiêu Dao Khách— Có.

Áo Xanh 1989— Tôi muốn mua kem tươi và phô mai Mozzarella của anh.

Tiêu Dao Khách— Có hàng đó.

Áo Xanh 1989— Ship đến thành phố R thì tính như thế ạ? Mua bao nhiêu mới được miễn phí tiền ship?

Tiêu Dao Khách— Bạn ở thành phố R sao?

Áo Xanh 1989— Đúng vậy.

Tiêu Dao Khách— Thật ngại quá, cửa hàng nhỏ của tôi trước mắt mới chỉ phân phối trong thành phố H thôi. Hơn nữa sản phẩm sữa vận chuyển đường dài cần ướp lạnh. Hiện tại thời tiết đã nóng rồi, tôi sợ đến được đấy sẽ bị hư mất. Nếu bạn cần, tôi sẽ đề cử cho bạn một vài cửa hàng tại thành phố R.

Áo Xanh 1989— À, tôi đã xem giới thiệu về những cửa hàng đó hết rồi, nhưng mua nhà anh sau này có gì không biết còn có thể hỏi được.

Tiêu Dao Khách— Không sao đâu. Bạn cứ mua ngay trong thành phố đi, như vậy sẽ nhanh hơn, thực phẩm cũng sẽ tươi hơn. Nếu bạn có gì không rõ, cứ buzz tôi trên WangWang, hầu như tối nào tôi cũng onl.

Áo Xanh 1989— Wow, chị dâu, chị thật thánh mẫu.

Tiếu Khắc vừa nhìn thấy những dòng này thì gân xanh nổi lên. Vị khách này nhất định là người trong Nam Đường. Nhìn phần thông tin là một tài khoản thường xuyên mua đồ, quần áo đều là đồ con gái. Nếu như là Hoa Băng thì nhất định sẽ gọi mình là Đại Thần.

Tiêu Dao Khách — Yêu Phi hay Bò Nhỏ?

Áo Xanh 1989— Chị dâu V5, em là Bò Nhỏ. Có điều chị dâu, chị nhất định phải tin tưởng em, em tuyệt đối không phải đang trêu chị đâu, em thật sự muốn mua mấy thứ này, trùng hợp lại nghe lão đại nói chị có mở một cửa hàng kiểu này. Em nghĩ nước phù sa không chảy ruộng ngoài nên mới tới tìm chị.

Áo Xanh 1989— Không ngờ chị lại không bán cho em.

Tiêu Dao Khách— Mấy thứ này mua ở trong thành phố sẽ tốt hơn. Để anh gửi link cho em, hàng nhà cô ấy tuyệt đối bảo đảm.

Áo Xanh 1989— Đúng rồi, chị dâu, em muốn làm bánh phô mai, cái này làm khó không ạ?

Tiêu Dao Khách— Không khó. Nhưng cần phải chú ý. Nếu như muốn làm bánh phô mai thì phải dùng phô ma tươii, phô mai Mozzarella kia chỉ dùng để làm cơm rang với Pizza. Còn nữa, làm bánh phô mai, khi lấy ra đừng có úp ngược khuôn bánh lại như bánh bình thường, phải dùng xẻng để đưa ra khỏi khuông.


Áo Xanh 1989— 129 Không phải chị bảo là không khó sao?

Tiêu Dao Khách— Anh sẽ đưa cách làm bánh cho em. Ngoài ra, em nhất định phải nhớ mua một cái hộp đẹp.

Áo Xanh 1989— Sao anh biết em không làm cho mình ăn?

Tiêu Dao Khách— Theo anh được biết, động lực thần kỳ có thể khiến một cô gái chưa bao giờ nấu cơm vào bếp, tuyệt đối không phải chỉ là do muốn ăn.

Sau khi giải quyết vấn đề bánh ngọt của Bò Nhỏ, Tiếu Khắc đi nấu cơm. Phát hiện trong tủ lạnh không còn thứ gì để nấu, cậu đành phải đến chợ rau cách khu nhà không xa để mua thức ăn. Sau một phen bận rộn, nhìn đồ ăn trước mặt, Tiếu Khắc đột nhiên không muốn ăn nữa, dù sao thì tự nấu tự ăn, ai mà vui vẻ cho được.

Ăn xong bữa tối mới là 6h30, cách thời gian khai hoang tiếp còn nửa tiếng. Tiếu Khắc đến điểm hằng ngày làm nhiệm vụ hằng ngày. Điểm hằng ngày này chỉ có thể dùng hai cách để đạt max. Một là đi kiếm Quả Cầu Tuyết, loại Quả Cầu Tuyết này xuất hiện random trên bản đồ, mỗi Quả Cầu Tuyết có thể tăng thêm một nghìn điểm danh vọng, thuộc loại vật phẩm vô giá. Rất nhiều người ở trong này làm max cấp nhiệm vụ rồi mà cũng chưa bao giờ nhìn thấy Quả Cầu Tuyết cả. Còn một cách nữa để làm max điểm danh vọng là làm nhiệm vụ. Nhiệm vụ ở nơi này nhiều mà rất rắc rối, quái máu nhiều da dày, nếu không phải bởi vì đạt max danh vọng ở đây mới có thể mua trang bị và tọa kỵ cao cấp nhất thì chắc chắn không có ai tự nguyện làm nhiệm vụ ở đây.

May mà trang bị của Toái Tâm tốt mới có thể làm xong toàn bộ nhiệm vụ trong vòng nửa tiếng. Trong quá trình làm nhiệm vụ thế mà lại có thể nhặt được một Quả Cầu Tuyết ở trên núi tuyết.

【 công hội 】Dữ Thú Đồng Hành: Chị dâu, chị làm hằng ngày xong chưa? Chuẩn bị xuất phát thôi.

【 công hội 】Toái Tâm: Tổ tôi đi.

Tin tức hệ thống: Công Tử Tiêu mời bạn gia nhập đội ngũ.

Tin tức đội ngũ: Bạn được đưa lên làm đội trưởng.

Tin tức hệ thống: Công Tử Tiêu muốn triệu hoán bạn đến Phế Tích Đông Cốc | Đồng ý – Từ chối.

Sau đó hình ảnh nhoáng lên một cái, Toái Tâm đã đứng ở cửa phó bản. Nơi này hơi lag một chút vì cũng phải hơn mười đội ngũ tập hợp trong này, có đội ngũ có mười người, có đội ngũ có hai lăm người. Dù sao đây cũng là một trong hai server lớn nhất Người Mạo Hiểm, ngày đầu tiên đã có nhiều đội ngũ như vậy cũng không phải chuyện lì lạ.

Thật ra đội mười người dễ mang hơn so với đội hai lăm người, nhưng vì Tiếu Khắc muốn có nhiều người có thể tham gia hoạt động hơn nên chọn đội hai lăm người.

Tác phong người Nam Đường luôn luôn nhanh chóng, nói 7h xuất phát tuyệt đối sẽ không có người nào 7h01’ mới onl. Vừa đến 7h, toàn bộ thành viên Nam Đường tiêu sái đi vào phó bản. Những thành viên công hội khác chỉ có giương mắt đứng nhìn.

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Đánh quái nhỏ ở phía trước, tôi không nói lại nữa, Boss phía sau tôi cần nói một chút. Đầu tiên Boss có skill bắn ra một tên băng, cần đánh gãy. Tiếp theo là một loạt tên băng, không có cách đánh gãy chỉ có thể dựa vào trị liệu.

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Tiếp theo trên mặt đất sẽ xuất hiện một cái vòng màu hồng, nhìn thấy phải lập tức nhảy ra khỏi cái vòng đó nếu không sẽ bị miễu sát chết. Cuối cùng là Mộ Băng, trước mắt chúng ta chỉ biết rằng Mộ Băng sẽ đóng băng người chơi cho đến chết. Bởi vì Mộ Băng sẽđóng băng một đám người nên khi đó toàn bộ mọi người cần tản ra đứng. Ai đánh gần không có cách tản ra đứng thì cố gắng tránh xa T.

【 đội ngũ 】Dữ Thú Đồng Hành: Tóm lại là phải đứng xa bao nhiêu ạ?

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm:Cái này tôi cũng không biết được, nói chung đừng có túm tụm một chỗ là được rồi. Vú em với DPS đứng xem kẽ nhau, phải chắc chắn rằng DPS đều có thể thêm máu, vú em cũng phải biết thêm máu cho nhau.


【 đội ngũ 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Vị trí đứng đòi hỏi phải thật tốt, chúng ta đứng ngoài phòng Boss bàn bạc một chút đi.

Vì thế hai mươi lăm người trong đội ngũ bắt đầu xếp hàng ở cửa phòng Boss…

【 đội ngũ 】Hạt Dưa: Tình huống này thiệt là giống với hồi bọn em đón mấy bác lãnh đạo hồi tiểu học.

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Không giống lắm, chúng ta sẽ không cùng nhau đánh lãnh đạo một trận lúc mấy ổng vừa tới.

【 đội ngũ 】Em Mới Mười Lăm: Em cảm thấy đây là một ý kiến rất hay.

【 đội ngũ 】Yêu Phi: Em Nhỏ, nếu cậu còn chưa muốn mất việc trong thời đại cạnh tranh kịch liệt như bây giờ thì nhất định phải biết kiềm chế cảm xúc của mình.

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Chúng ta cứ bình tĩnh mà đứng tản ra, lúc đánh Boss không cần thiết phải đứng cố định một chỗ, chỉ cần chắc chắn vú em có thể thêm máu cho mình là được.

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Dược, buff, Công Tử Tiêu mở Boss.

Đánh quái nhỏ vẫn tương đối thuận lợi, ngoại trừmột lần không giết hết Nữ Yêu khiến vài người đánh gần bị đánh bay, may mà vú em thêm máu đúng lúc mới có thể nhặt lại cái mạng nhỏ.

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Đánh xa chú ý tập trung.

Sau khi đánh hết quái nhỏ, mọi người lập tức tản ra chuẩn bị đánh Boss. Lần này Mộ Băng chỉ đóng băng có một mình Hạt Dưa, xem ra phân tán vị trí đứng đúng là có hiệu quả. Tiếu Khắc phát hiện dưới chân mình sáng lên một cái vòng màu xanh, Tiếu Khắc lập tức mang mọi người chạy đi. Cuối cùng chỉ có Mariorima cách cậu vài bước là bị Mộ Băng đóng băng.

Vú em ra sức thêm máu cho hai người bị đóng băng, cuối cùng cũng cứu được bọn họ còn sống mà thoát khỏi Mộ Băng.

Lúc máu của Boss còn 60%, vài chức nghiệp đánh xa đột nhiên rụng máu điên cuồng, mặt khác vài acc đánh gần lại bị Mộ Băng đóng băng. Cả đội ngũ chỉ trong vài giây đã nằm đất một nửa, tiếp theo một nửa còn lại cũng nằm đất. Có thể nói, đúng là chết không kịp ngáp.

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Trước khi bị Mộ Băng đóng băng, dưới chân sẽ có một vòng tròn màu xanh phát sáng.

【 đội ngũ 】Mariorima: Không có.

【 đội ngũ 】Hạt Dưa: Không để ý.

【 đội ngũ 】Bò Nhỏ Leo Cây: Dưới chân em có.

【 đội ngũ 】Dữ Thú Đồng Hành: Dưới chân em cũng không có.


【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Mọi người chú ý dưới chân của mình, cần phải rời khỏi cái vòng xanh nhưng không được rời khỏi phạm vi thêm máu của vú em. À, đúng rồi, đánh xa chết như thế nào vậy?

【 đội ngũ 】Hạt Dưa: Bị mưa tên bắn chết.

【 đội ngũ 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: A a a a a a a a a, Boss này còn bao nhiêu kỹ năng chúng ta không biết.

Đến tận lúc 10h, mọi người trong đội không thể kiên trì thêm được nữa. Khi Tiếu Khắc hạ lệnh giải tán đội, tiến độ đánh Boss vẫn còn kẹt ở 50%. Lúc mở ra danh sách bạn tốt, địa điểm của tất cả đều là ở chủ thành.

【 mật 】Toái Tâm: Tiến độ của các cậu thế nào rồi?

【 mật 】Hạo Kiếp: Cậu muốn hỏi lần nào? Lần trước là bị quái nhỏ làm diệt đội, lần trước trước nữa là chết trong lúc bị Boss khống chế, lần trước trước trước nữa là toàn bộ mọi người bị Mộ Băng đóng băng.

Sau khi xem hết reply của Lý Hạo, Tiếu Khắc quyết định không tiếp tục đề tài này nữa. Cậu quyết định out nghỉ ngơi dưỡng sức, tối mại lại đánh, dù sao hôm nay cũng có thể nói là bọn họ đã đánh phó bản cả một ngày.

【 mật 】Công Tử Tiêu: Em yêu, em đi nghỉ ngơi đi ╭(╯3╰)╮Hôn cái trước khi ngủ nào.

【 mật 】Toái Tâm: Anh cũng đi ngủ sớm đi, hôm nay đã mệt rồi.

【 mật 】Công Tử Tiêu: Không mệt không mệt, vì nhân dân phục vụ.

Thông báo công hội: Tối mai đúng tám giờ khai hoang, ai không thể tới xin phép với hội trưởng.

Tiếu Khắc off game, tắt máy tính, rửa mặt rồi lên giường ngủ.

Nhắm mắt lại một cái, trong đầu đều là kỹ năng của Boss, đại não bị kích thích đến loạn cả lên, không thể ngủ ngay được, Tiếu Khắc lăn lộn trên giường một lúc lâu sau đó mới mơ mơ màng màng ngủ.

Sáng hôm sau, vừa dậy, Tiếu Khắc đã mở WangWang, rồi vào game. Mấy ngày nay vì làm nhiệm vụ, giữa chừng thường xuyên có khách gọi nên phải thu tab trò chơi xuống để trả lời. Hôm nay khá may mắn, có ba người mua liền, bán được gần ba trăm, có hai nhà khá gần nhà cậu, còn lại một nhà phải đi mất nửa thành phố.

Khoảng 4h chiều, Tiếu Khắc đã chuẩn bị tốt toàn bộ hàng hóa, chuẩn bị ra ngoài đưa hàng. Nếu đưa hàng xong còn sớm, cậu định đi mua một chiếc xe đạp, như vậy có thể tiết kiệm không ít thời gian với tiền xe buýt.

Tối lại onl tiếp tục khai hoang Boss 3. Khúc đầu, đánh kiểu gì cũng xong, cho đến khi lượng máu của Boss còn 45%, Boss bắt đầu gọi quái nhỏ ra. Lúc đầu Công Tử Tiêu còn có thể chống đỡ một chút, 30s sau Boss lại gọi ra thêm một đống quái nhỏ mới nữa. Hơn nữa không biết có phải Tiếu Khắc nhìn nhầm hay không, cậu cảm thấy kích thước những con quái này to hơn trước không ít.

【 đội ngũ 】Dữ Thú Đồng Hành: Chị dâu, có cần dùng lửa xoay để giết hết bọn quái nhỏ không ạ?

Dữ Thú Đồng Hành vừa mới gõ xong chữ, Boss gọi ra đám quái nhỏ thứ ba, máu của Công Tử Tiêu đang rớt nhanh chóng.

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Tôi thấy đám quái này có thể gọi ra vô tận, lửa xoay cũng không có ích gì đâu. Mọi người dùng toàn bộ kỹ năng tập thể đánh Boss.

Khi Toái Tâm đánh ra những dòng này, Công Tử Tiêu cũng đã gục.

【 đội trưởng đội ngũ 】Toái Tâm: Diệt đi, chúng ta làm lại.

Nhân lúc mọi người nghỉ ngơi, Tiếu Khắc đột nhiên nhớ tới lúc trước Tiếu Viễn nói cậu chuyện đánh phó bản bọn họ đổi cho đánh gần ra ngoài, liền mở bạn tốt ra hỏi một câu.


【 mật 】Toái Tâm:Sau khi các cậu đổi đánh gần ra ngoài thì thế nào?

【 mật 】Nắm Gạo Nếp:Phế Tích Đông Cốc Boss Thứ Ba, tiến độ trước mắt là 52%, đội ngũ còn 24 người.

【 mật 】Nắm Gạo Nếp:Phế Tích Đông Cốc Boss Thứ Ba, tiến độ trước mắt 100%, đội ngũ còn 0 người.

Hai cái reply phía trên đều là trả lời tự động. Cái thứ nhất thể hiện bọn họ sắp đánh xong rồi, mà cái thứ hai lại thể hiện, bọn họ dã diệt đội. Vài giây sau Tiếu Khắc mới nhìn thấy Tiếu Viễn trả lời.

【 mật 】Nắm Gạo Nếp: Sau khi bọn em đổi đánh gần ra ngoài, lúc Boss gọi quái nhỏ liền diệt. Ngay từ đầu khi hai T kéo quái, cho một phụ trách kéo quái nhỏ, kết quả sau đó quái nhỏ trưởng thành, bọn em không kéo được nữa. Bây giờ là ba T kéo quái, hai T mỗi người kéo một Boss, toàn bộ phía sau đều xông lên đánh Boss, đánh chậm nên vú em không kéo được nữa.

【 mật 】Nắm Gạo Nếp: Không xong rồi, Tam Giang đang tức giận.

Mặc dù có Nắm Gạo Nếp nói lại tường tận quá trình đánh Boss, nhưng vẫn không thể tránh những chuyện bất ngờ xảy ra. Ví dụ như người nào đó sắp bị đóng băng, cuống lên một cái chạy sai hướng, chẳng những không tản ra khỏi mọi người mà lại còn chạy vào chính giữa, hay là lại như DPS nào đó bị Boss khống chế, không thoát khống chế được, khiến người trong đội tự giết nhau.

【 thế giới 】Tam Giang Thám Hoa: Đám người trái đất ngu xuẩn các ngươi, hãy run rẩy đi, ha ha ha ha ha.

【 thế giới 】Viên Đạn Thật: Tình huống gì đây?Một phiên bản củahội chứngParkinson trong truyền thuyết chăng?

【 thế giới 】Tam Giang Thám Hoa: [Trái tim triệu hoán] [Áo choàng kẻ mạnh] [Bình rượu trắng cổ] [Bao tay của kẻ gian]

【 đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Xem ra Cấm Vệ Quân đã đánh qua Boss 3.

【 đội ngũ 】Dữ Thú Đồng Hành: Quả nhiên là đội ngũ giết người đứng đầu server, sức mạnh quả là không tầm thường.

Tiếu Khắc còn chưa kịp nói chuyện, đã bị WangWang kêu ra ngoài.

Áng Mây —Chủ tiệm, tôi muốn mua máy đánh trứng và máy làm pasta của cửa hàng cậu, cậu có thể đưa hàng cho tôi không?

Tiêu Dao Khách— Được chứ.

Áng Mây— Tôi muốn ăn tối nay, chồng tôi không ở nhà, anh đến nhà tôi đi.

Tiếu Khắc nhìn thấy câu này thì cảm giác được khóe miệng mình giật giật vài cái. Cái gì mà chồng tôi không có ở nhà, anh tới nhà tôi đi… Những lời này kiểu gì cũng không giống như đang nói chuyện với chủ cửa hàng taobao.

Áng Mây— Ớ, ý tôi là, chồng tôi không có nhà, không có ai giúp tôi lấy hàng, anh có thể đưa đến không?

Nhìn đồng hồ, đã là 10h20 tối, Tiếu Khắc có chút do dự.

Áng Mây— Xin anh đó, tôi thật sự rất muốn ăn, nhưng tôi lại đang mang thai, trễ thế này, ra ngoài không tiện.

_____

Ying: Tự cảm thấy truyện không hấp dẫn cho lắm OTL Nhưng đây là lần đầu tiên kiên trì đi được xa thế này =)) Nên không thể vứt bỏ nó được. Cảm ơn mọi người


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.