Đọc truyện Cô Gái Trong Lọ Thủy Tinh – Chương 16: Nyoko và kimyona
-Biết rồi? Vậy dị năng của bọn tớ là gì?
Mira cười khúc khích nhìn vẻ mặt của tôi và Riri, nói:
“Dị năng của 2 người là thứ đã dẫn tớ tới đây chứ không phải là do lọ pha lê gây hỗn loạn. Dị năng đó chính là ban phát dị năng cho người khác”
-Ý của cậu là dùng dị năng của bọn tớ chia sẻ cho người khác… -Chị Riri nhíu mày
“Không phải chia sẻ mà là ban phát.” Mira ngắt lời Riri “Dị năng của các cậu kích thích phép màu của mỗi người sau đó làm cho năng lượng phát triển biến dị trở thành năng lượng dị năng. Năng lượng này vì thế nên yếu hơn các năng lượng dị năng bình thường. Lúc đầu làm tớ cứ lo là do Dark Crystal làm”
-Vậy dị năng của bọn tớ là làm người khác có dị năng?
“Đúng vậy. Đây là dị năng mạnh nhất và ít người có thể làm được nhất. Trước giờ chỉ có 3 người có nó là 2 cậu và huyền thoại người nắm giữ tất cả dị năng kia”
-Thật lợi hại -Naeko trầm trồ.
“Ừ. Nhưng sức mạnh chính là con dao 2 lưỡi. Hiện tại bị ảnh hưởng của dị năng này tác động chỉ có Naeko, Kaori và Yamato -kun đây thôi. Nhưng nếu 2 người không nhanh chóng khống chế dị năng này thì một khi nó mất kiểm soát làm nhiều người khác nữa bị ảnh hưởng ban phát dị năng thì đây sẽ là rắc rối lớn.”
-Hiểu rồi. -Tôi gật gù -Nhưng làm sao khống chế? Tớ còn chẳng biết nó hoạt động ra làm sao nữa.
-Vậy hỏi Kimyona đi. Nếu như chủ nhân có dị năng này thì cậu ta chắc đang ở gần đây. -Arashi lên tiếng, từ trong lòng tôi bay lên bàn.
-Kimyona? Là ai vậy? -Kaori hỏi
-Là tinh linh dị năng, đại diện của năng lực này. Cậu ta là tinh linh thân cận của chủ nhân, trước giờ có lẽ chưa từng gặp ai đâu.
-Chủ nhân? -Tôi tròn mắt
-Là chủ nhân trước. -Arashi giải thích.
“Người ta nói các tinh linh đi theo người có dị năng huyền thoại kia sau khi cô ấy chết cũng ít đi theo người có dị năng khác. Do đó, việc người nắm giữ dị năng có thể lập được khế ước với tinh linh trở nên khó khăn hơn. Hơn nữa, một số tinh linh đã bị người của Dark Crystal lập khế ước rồi. Trường hợp của Arashi là 1 ví dụ điển hình” Mira nói bổ sung cho lời giải thích của Arashi.
-Vậy à!? -Tôi gật gù -Arashi, cậu có thể nói 1 số thông tin về chủ nhân trước của cậu không?
Arashi quay lại nhìn tôi, lát sau gật đầu hồi tưởng mà kể lại:
-Tôi không biết rõ lắm, vì tôi không phải tinh linh dị năng đầu tiên của chủ nhân, chỉ biết sơ qua thôi. Chủ nhân sống từ cách đây rất lâu, ở thời đại mà người Nhật gọi là thời chiến quốc. Chủ nhân tên là Nyoko, một công chúa của 1 tòa thành. Chủ nhân Nyoko rất được thành chủ yêu quý.
-Từ thời chiến quốc, đúng là rất xa -Takeshi trầm ngâm.
-Năm chủ nhân 10 tuổi gặp được người dẫn dắt dị năng. -Arashi ngừng lại một chút rồi lại kể -Năm 11 tuổi có được tinh linh dị năng đầu tiên. Năm 12 tuổi, chủ nhân giả chết trốn nhà đi cùng tinh linh đầu tiên và người dẫn dắt dị năng theo đuổi việc lập khế ước với tinh linh dị năng Kimyona.
-Giả chết trốn nhà, cô ấy thật có bản lĩnh nha -Tôi ngưỡng mộ nói xen vào
Arashi đưa mắt nhìn qua, lại kể tiếp:
-Sau đó ít lâu, thành chủ phát hiện chủ nhân giả chết nên cho người truy lùng bắt về. Năm chủ nhân Nyoko 14 tuổi đã lập khế ước với gần 100 tinh linh, trong đó có tôi. Năm 16 tuổi, chủ nhân 1 lần nữa giả chết trốn đi mang các tinh linh đi chu du thế gian. Năm 19 tuổi, chủ nhân hoàn thành lập khế ước với tất cả các tinh linh. Năm 20 tuổi, chủ nhân tới không gian pha lê giúp việc chống đỡ tổ chức Dark Crystal vừa mới hình thành. Năm 24 tuổi, chủ nhân đánh bại người đứng đầu Dark Crystal và đạt thành tựu bán Thần với linh hồn bất tử. Năm 27 tuổi, chủ nhân quay về thế giới con người. Năm 28 tuổi, chủ nhân đổi tên thành Akako lấy 1 thành chủ trẻ tuổi và sống hạnh phúc về sau.
-Nghe như truyện cổ tích ấy nhỉ -Tôi lơ đãng với ánh mắt mơ màng.
“Không phải cổ tích đâu” Một giọng nói lạ vang lên
Tôi giật mình quay ngang quay ngửa.
-Gì thế? -Naeko hỏi
Tôi ngạc nhiên. Hình như không ai nghe thấy lời nói vừa nãy nhỉ? Hay là tôi nghe nhầm?
-Không phải cổ tích đâu, chủ nhân -Arashi nói -Để đánh bại được bán Thần của Dark Crystal, chủ nhân đã trả một cái giá rất lớn.
-Trả giá? -Tôi tròn mắt.
Arashi im lặng, không gian bỗng chốc lắng xuống.
-Này, hình như chúng ta lạc đề thì phải? -Kaori bỗng nhiên nói -Không phải là chúng ta đang nói đến Kimyona sao? Tự nhiên sao lại quay qua Nyoko?
-Đúng rồi. Tôi quên mất. -Arashi gọi -Kimyona! Cậu mau ra đây đi.
-Sao tôi phải ra? -Một giọng nói kiêu ngạo lẫn chút rụt rè vang lên
-Lộ rồi. Cậu ở đây thật -Arashi thở phào.
Một cái bóng màu vàng bay vụt tới, đứng trước Arashi làm ra điệu bộ hung dữ.
-Này, sao cậu cứ thích đùa tôi như thế?
-Cậu vẫn nóng tính như vậy -Arashi đơn giản nói
Người mới tới nhìn quanh, giật mình. Tôi tròn mắt nhìn. Đó là một tinh linh xinh đẹp có đôi mắt màu vàng, mái tóc cũng vàng được búi thành 2 cái bánh bao trên đầu với mấy bông hoa nhỏ tí nhưng vẫn còn có một phần tóc xõa xuống(*). Đôi tai nhọn có một chiếc khuyên vàng nhỏ nhắn, khuôn mặt tinh xảo có nét năng động đáng yêu vượt xa vẻ lạnh lùng u buồn của Arashi.
-Cậu là Kimyona? -Tôi hỏi
-Ừ đó, -Kimyona khó chịu -tôi là Kimyona.
-Sao cậu đi theo bọn tớ? -Tôi lại hỏi
-Ai bảo 2 người có dị năng đặc biệt này làm gì?
-Có thì cậu theo chắc -Arashi chế giễu
-Cậu thừa biết tôi cơ mà -Kimyona gần như gào lên với Arashi -Có bao nhiêu người có dị năng này chứ. Hồi đó tôi cũng đi theo chủ nhân, kết quả là làm cho chủ nhân có hứng thú mà giả chết bỏ nhà đi theo tôi.
Ra đó là lí do Nyoko đi theo ước mơ lập khế ước với Kimyona. Cậu ta tính tình như vậy, ai chẳng muốn khuất phục cơ chứ!?
-Dạo này cậu đi đâu? -Arashi quan tâm hỏi -Cậu đâu có bị lập khế ước với người của Dark Crystal nhỉ!?
-Ừ -Kimyona bực bội trả lời -Tôi đã đi dạo khắp nơi, thăm thú cảnh vật thay đổi qua từng ngày. Sau đó thì phát hiện có người có dị năng này, mà đến tận 2 người nên tôi mới tới đây đi theo họ.
-Đã mất công thì theo thì nói luôn cách điều khiển dị năng đi. -Arashi bắt đầu dụ dỗ
-Vớ vẩn! -Kimyona nổi nóng -Tại sao chứ? Tôi chỉ phục vụ cho chủ nhân thôi.
Đáy mắt Arashi thoáng 1 nét buồn. Cậu ấy thở dài.
-Kimyona, chủ nhân đã là người của mấy trăm năm trước rồi. Dark Crystal đang trỗi dậy, chúng ta cần thay chủ nhân chống lại tổ chức này.
Kimyona thoáng do dự, song vẫn bướng bỉnh nói:
-Chủ nhân có linh hồn bất tử, mặc dù chúng ta không thấy được nhưng chắc chắn chủ nhân đang theo dõi chúng ta. Tôi không nghe lời cậu đâu. Người duy nhất có thể làm tôi đi theo chỉ có chủ nhân thôi. -Nói rồi cậu ta liếc qua tôi và Riri, mắt có chút ghét bỏ -Còn 2 cô, thật là yếu ớt. Thế này thì còn lâu mới bằng chủ nhân. Thế mà cũng muốn lập khế ước với tôi.
-Tôi chẳng làm gì cả. -Tôi bất mãn nói -Tôi cũng chẳng nói muốn lập khế ước với cậu. Tôi chỉ là lo dị năng này gây rắc rối cho người khác.
-Nếu lo thì tìm cách khống chế đi. -Kimyona nói, lạnh lùng quay mặt đi.
-Cậu vẫn bướng bỉnh như vậy. -Arashi thở dài.
Kimyona hờn dỗi “hứ” 1 tiếng. Tôi cười khúc khích. Cậu ta quay lại, chăm chú nhìn tôi. Tôi tròn mắt nhìn cậu ta. Cậu ta dời mắt qua Riri, người chị có khuôn mặt giống hệt tôi như thể là chị sinh đôi. Cậu ta hỏi, không còn vẻ hờn dỗi bướng bỉnh mà rất nghiêm túc:
-Hai người có họ là Kinomoto đúng không?
Tôi ngạc nhiên, nhưng lại nghĩ cậu ta bám đuôi mình lâu như vậy chắc cũng biết tên nên gật đầu.
-Đúng là Kinomoto. -Kimyona thở dài.
Kinomoto thì liên quan gì? Cậu ít ra cũng phải giải thích chứ!
———-* * *———-
(*) ai thấy khó hiểu thì liên tưởng tới kiểu tóc “đầu bánh bao” của thủy thủ mặt trăng cũng được ^.^