Cô Gái Thông Linh Sư

Chương 60: Gọi hồn (1)


Đọc truyện Cô Gái Thông Linh Sư – Chương 60: Gọi hồn (1)

Edit: thienbao95

Hai cảnh sát nhìn nhau, cảm thấy khiếp sợ vì Tô Vũ còn nhỏ tuổi mà đã miệng mồm lanh lợi, ứng phó tự nhiên, đến nơi như thế này nhưng vẫn có thể bình tĩnh thoải mái, thật sự làm cho người ta bội phục.

Một người cảnh sát trong đó do dự một chút, nói: “Tô Vũ, cô mới vừa nói, cô là con gái nuôi của nhà họ Diệp vừa mới nhận đúng không?”

Tô Vũ bình tĩnh gật đầu, nói: “Không sai, nhưng đây chỉ là lời che đậy của nhà họ Diệp, thật ra tôi là con riêng của tổng giám đốc tập đoàn Diệp thị, chỉ khác họ mẹ mà thôi!”

Hai người cảnh sát bỗng tỉnh ngộ, trong mắt lộ vẻ xem thường, nhưng chuyện này dù sao cũng là chuyện riêng của nhà họ Diệp, bọn họ không nên truy cứu quá mức về chuyện này.

Người cảnh sát kia lại mở miệng nói: “Tạm thời tin những lời cô nói là sự thật, thế nhưng quản lí Trương có khai báo, hai người tiến vào căn phòng đó không lâu, Giang tiểu thư một lần nữa sống lại, đây là sự thật?”


Tô Vũ gật đầu, nói: “Quản lí Trương nói sự thật, nhưng chuyện này cũng không đại biểu là Giang tiểu thư sống lại, bởi vì âm khí của cô ta quá nặng, sau đó lại tiếp xúc với dương khí trên người quản lí Trương, nên xác chết vùng dậy mà thôi!”

“Nói hưu nói vượn!” Người cảnh sát đặt câu hỏi kia tức giận vỗ bàn một cái, bởi vì cảnh sát ghét nhất những người hay nói đến chuyện ma quỷ, Tô Vũ quả thực đã phạm vào điều tối kỵ của bọn họ.

“Hừ, cái chết của Giang tiểu thư thật sự quá kỳ lạ, cô và quản lí Trương không thể tránh khỏi liên quan, thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị, đừng tưởng rằng nói bậy một phen là có thể một tay che trời, phải biết lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, cô vẫn nên nhanh chóng thành thật khai báo đi!”

Tô Vũ nở nụ cười, nói: “Cái gì nên nói thì tôi cũng đã nói xong, có tin hay không thì tùy mấy người, hơn nữa tôi cũng không có làm gì sai để mà khai báo!”

Tô Vũ bình tĩnh nói ra mấy câu này lại làm cho hai người cảnh sát cho rằng Tô Vũ là đang hung hăng khiêu khích, hai người cảnh sát hoàn toàn tức giận, lớn tiếng nói: “Hừ, em gái, đừng tưởng rằng cô là người của nhà họ Diệp là có thể hung hăng như vậy, cô có biết Giang tiểu thư chính là con gái của thị trưởng hay không, lần này cho dù là Diệp Thiên Hạo thì cũng không bảo vệ được cô đâu!”

Tô Vũ lười cùng những người vô vị này đấu võ mồm, không tiếp tục nói nữa, mặc kệ bọn họ.


Thế nhưng, thái độ này của Tô Vũ lại một lần nữa khiến cho hai người cảnh sát tức giận gần chết, nếu là những người khác, thì đã sớm bị giáo huấn một phen, thế nhưng Tô Vũ tốt xấu cũng là người của nhà họ Diệp, nói lời hung ác thì còn được, nhưng ra tay thật sự với Tô Vũ thì bọn họ lại không dám.

Đúng lúc này, Tô Vũ cảm giác được thông linh đồng tử đã bay trở về trước mắt mình, toàn thân nó có màu xanh tím, bởi vì bị trọng thương nên bản thể biến trở lại nguyên hình, kinh khủng nhất chính là thông linh đồng tử chỉ còn dư lại nửa người, dáng vẻ vô cùng khủng bố, nửa người còn lại thì giống như bị món đồ gì đó miễn cưỡng xé rách.

Sau một lúc, thông linh đồng tử bay trở về bên trong ngọc trụy trên cổ Tô Vũ, sau đó truyền lại cho Tô Vũ một số hình ảnh kì lạ. Hóa ra, khi thông linh đồng tử theo dõi tên Phan Vũ không bao lâu, bỗng ở trong một góc âm u kia, cả khuôn mặt Phan Vũ đã biến thành hình dáng của một con hồ ly, thậm chí, hai bàn tay đã mọc lông xù, hóa thành móng suốt sắc bén của hồ ly.

Chính móng vuốt này đã nắm lấy thông linh đồng tử, giống như là khắc tinh của linh vật trời sinh, miễn cưỡng xé rách linh thể nó, đồng thời kéo linh thể xuống hai ba lần để nuốt vào trong miệng, có thể tưởng tượng được, cảnh tượng này có bao nhiêu khủng bố và quỷ dị.

Tô Vũ nhắm mắt lại suy nghĩ một chút, kiếp trước, cô là thông linh sư mạnh mẽ trảm yêu trừ ma, cái gì mà chưa từng trải qua, nhưng con vật lần này, rốt cuộc là cái gì đây?

Bỗng, đôi mắt Tô Vũ lóe lên tinh quang, không sai, mỹ nữ Hồ, chính là mỹ nữ Hồ!


Tô Vũ nghĩ tới, kiếp trước có một thuật sư tà ác đã từng luyện chế qua tà vật mỹ nữ Hồ này. Đầu tiên hắn ở trong núi thẳm tìm một hồ tiên tu hành trăm năm rồi giết chết, lấy ra hồn phách hồ tiên, dùng tà thuật Ngũ Hành luyện chế thành âm khí rất nặng, oán khí của mỹ nữ Hồ rất lớn.

Mỹ nữ Hồ hay bám vào thân thể xử nam có khuôn mặt xinh đẹp, chuyên môn thông qua con đường giao hợp nam nữ để hấp thu dương khí của xử nữ có khuôn mặt xinh đẹp. Âm dương điều hòa thì sự mê hoặc của hồ tiên mới hoàn toàn bộc lộ ra hết, mỗi lần hấp thu chín người xử nữ tu vi sẽ tăng thêm một tầng, sau khi hấp thu dương khí của chín mươi chín người xử nữ, tu hành đại thành, là có thể biến thành một cô gái xinh đẹp, chỉ cần đàn ông trong thiên hạ liếc mắt nhìn, thần trí sẽ lạc lối, hoàn toàn bị mê hoặc trở thành một con rối.

Nhưng loại tu luyện này điều kiện rất hà khắc, chỉ cần sau khi bắt đầu tu luyện, trong vòng ba ngày nhất định phải hấp thu dương khí của bốn người xử nữ có khuôn mặt xinh đẹp, nếu không âm dương sẽ mất cân đối mà chết, Tô Vũ không nghĩ tới, xuyên đến thế giới này mà vẫn có thể đụng tới tà thuật như vậy.

Đương nhiên, đây chỉ là truyền thuyết, kiếp trước con hồ ly kia xác thật rất có mị lực mê hoặc đàn ông, cuối cùng phải điều động nhiều đại sư Phật môn có tu vi cao thâm mới có thể hoàn toàn tiêu diệt nó.

Nghĩ tới đây, Tô Vũ vội vàng hỏi: “Tôi muốn hỏi một chút, thành phố Tây Giang gần đây có phải là đã liên tiếp phát sinh nhiều vụ án mạng, hơn nữa, cái chết của những người đó cũng giống như Giang tiểu thư phải không, người chết đều là những cô gái trẻ?”

Một trong hai người cảnh sát liếc mắt nhìn Tô Vũ một cái, khó chịu nói: “Cô hỏi những chuyện này làm gì? Cô vẫn nên sớm cân nhắc rồi khai hết những chuyện đã xảy ra đi!”

Tô Vũ nhìn dáng vẻ không muốn hợp tác của hai người, trong lòng cười lạnh một tiếng, từ tốn nói: “Hai người đã nhận định tôi là hung thủ giết người, vậy tôi cũng không có gì để nói, nhưng tôi nhắc nhở các người một câu, trong vòng ba ngày này, có thể sẽ phát sinh những vụ án mạng tương tự như Giang tiểu thư, các người tự mình nghĩ cách đi!”


Chớp mắt một cái, vài giờ đã trôi qua, đã hơn mười giờ tối, Tô Vũ ngồi ở trên ghế, nhắm mắt dưỡng thần, bảo tồn thể lực, hai người cảnh sát biết là sẽ hỏi không ra cái gì, liếc mắt nhìn nhau, lần lượt rời khỏi phòng thẩm vấn.

Giờ phút này, cục cảnh sát chật ních người, trong đó có thủ lĩnh Tạ lão gia của tổ chức Ám Dạ, dù sao M-shine cũng là sản nghiệp của Ám Dạ, hơn nữa đám người của đường chủ Kim Long Đường cũng bị nhốt vào đây, còn có hai vợ chồng Diệp Thiên Hạo, Diệp phu nhân, Tô Vũ và Diệp Hồng Tuyết đều ở lại phòng thẩm vấn, đặc biệt là Diệp Hồng Tuyết thật sự không bình tĩnh bằng Tô Vũ, bị giam ở phòng thẩm vấn, suýt chút nữa sợ tè ra quần.

Đương nhiên, chuyện quan trọng nhất chính là thị trưởng Giang và phu nhân, bọn họ nửa đêm nhận được điện thoại, lúc này nhìn thấy thi thể lạnh như băng của con gái, sắp khóc đến tắt thở.

Mấy người Cục trưởng Cao hai mặt nhìn nhau, cuối cùng, hắn không thể không nhắm mắt đi lên, khuyên nhủ: “Thị trưởng, phu nhân, việc đã đến nước này, xin hãy nén bi thương!”

Thị trưởng lau nước mắt, chậm rãi đứng dậy, giống như đã già thêm mấy tuổi, hắn lạnh lùng nói: “Hừ, các người cũng đã thẩm vấn vài giờ rồi, như vậy, tôi xin hỏi cục trưởng Cao, đến cùng là ai hại con gái của tôi?”

Cục trưởng cao lau mồ hôi trên trán, tuy đã thẩm vấn mấy tiếng, nhưng Tô Vũ, quản lí Trương đều phủ nhận không có liên quan đến cái chết của Giang tiểu thư, Lâm Lang càng không cần phải nói, hắn vốn nhận được thông báo mới chạy tới, chỉ còn duy nhất một nghi phạm là Phan Vũ đang lẩn trốn ở bên ngoài, nếu hắn nói như thế, còn không bị thị trưởng hận chết?

Thế nhưng đúng lúc này, Vương đại sự bên người Thiên Hạo đi lên, chậm rãi nói: “Giang tiểu thư đến tột cùng là bị ai hạ độc thủ, tôi nghĩ rằng không có ai so với bản thân cô ấy rõ ràng hơn, tại hạ bất tài, có hiểu một chút phép thuật Huyền Môn, tôi đồng ý giúp thị trưởng Giang triệu hồi hồn phách Giang tiểu thư để hỏi rõ ràng!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.