Cô Gái Mang Hơi Thở Của Tuyết

Chương 40: Bánh Răng


Bạn đang đọc Cô Gái Mang Hơi Thở Của Tuyết FULL – Chương 40: Bánh Răng


Bánh răng đã bắt đầu di chuyển, liệu thế cuộc sẽ ra sao?
*
-“Vẫn còn khả năng để Nezuko trở thành người ư? Nếu Nezuko thành ngươi thì mục đích của Kibutsuji Muzan sẽ không thành, giấc mộng mà hắn ấp ủ hơn ngàn năm qua…!mơ ước sẽ đứng dưới ánh nắng mặt trời sẽ về con số không.

Cụm từ “trận chiến cuối cùng” đã hiện lên trong tâm thức của mình bấy lâu nay, mỗi lần nghĩ đến nó tim mình lại đập nhanh hơn bao giờ hết.

Bánh ráng định mệnh đã bắt đầu di chuyển, đừng thua nhé…!Nezuko.

Đừng thua nhé…!Tanjirou.”
*
Điệu múa hỏa thần, Hỏa Xa.
Tanjirou dồn sức ở chân và xoay vòng ra đằng sau con quỷ trước mặt mình, nếu như không tránh kịp đòn đó thì nãy giờ cậu đã chết rồi.

Thanh kiếm rực lửa chém vào khe tay trái của hắn, với mục đich nhằm ngăn chặn sự tấn công, bởi hai tay hắn chính là vũ khí chủ chốt.
Thiếu niên tóc đỏ không đi một mình, cậu còn có những đồng môn của mình nữa.


Sabito, Giyuu và Makomo vô thức bị kéo vào cuộc chiến khiến cho cả ba không thể nào được yên ổn, nhưng…!khi cả ba hợp sức chính là tổ đội phối hợp ăn ý nhất với nhau trong sát quỷ đoàn.

Hơi thở của Nước, thức thứ tư: Đả Triều.
Hơi thở của Nước, thức thứ tám: Lang Hồ.
Hơi thở của Nước, thức thứ bảy: Chích Ba Văn Đột.
Tuyệt kĩ cứ thế mà phô trương khiến cho Akaza không phản ứng kịp, nhưng hắn lại nhìn thấy từng hành động của mỗi người.

Thậm chí thanh kiếm của Tanjirou cũng đã cắt được cánh tay của hắn, chân phải bị Sabito chém đứt làm cho sự thăng bằng vốn có bị biến mất.

Bụng hắn bị đâm thủng và khoét một lỗ sâu, vừa chính xác vừa nhanh, cứ như thể chiêu thức này là dành riêng cho Makomo cô vậy.

Cuối cùng…!mặt hắn bị cắt đôi, tia máu đỏ tuôn ra khiến Akaza không nói được lời nào.

Chẳng hề hấn gì, Akaza chỉ vòng ra sau lưng, cánh tay phải vung đến muốn sát mặt Tanjirou.

Điệu múa hỏa thần, Huyễn Nhật Tông.
Bóng hình thiếu niên trẻ như biến mất chỉ để lại những tàn lửa sót lại, tiếng “bụp” đó chính là tiếng đáp đất được vang lên ngay sau lưng Akaza, cậu thở ra một hơi rồi hít vào lại.

Ba vị tiền bối ngầm cảm thán, chỉ cần thời gian ngắn mà cậu trai này đã có thể cải thiện những kĩ năng bị thiếu sót.
Akaza nhẹ nhàng lại quay ra đằng sau nhìn Tanjirou, hắn nói.
-“Cậu ta không hề yếu kém, đừng bao giờ coi thường cậu ấy…”
Tanjirou đừ người trước lời nói Akaza, biểu cảm trên mặt cậu chính là thứ mà hắn khao khát, hắn cười rồi nói tiếp.
-“Ta sẽ chấp nhận những lời mà Kyoujurou đã nói về ngươi, ngươi không hề kém cỏi và ta sẽ cho người thấy sự tôn trọng của ta dành cho ngươi.”
Phá Hoại Sát • La Châm.
Chân hắn giẫm xuống sàn gỗ, bông tuyết to lớn xuất hiện xung quanh hắn như chiếc la bàn.

Tanjirou nuốt một ngụm nước miếng trấn an bản thân, không sao đâu, bởi cậu đã mạnh hơn rồi.

Ba vị tiền bối cũng rơi vào tình trạng tập trung cao độ, họ giương sẵn thanh kiếm về phía Akaza.


-“Đến lúc mở tiệc rồi, chúng ta hãy bắt đầu thôi.”
*
Cha cậu là một người hiền từ, ông ấy không hề mang theo chút sát ý nào cả, luôn luôn giữ trên nét mặt mình nụ cười yên ả đến không ngờ.

Nhà cậu hằng năm phải thực hiện một điệu nhảy, cậu đã thấy được cha cậu nhảy điệu nhảy đó.
Đêm đông, tuyết phủ trắng khắp nơi và vạn vật chìm sâu vào giấc ngủ.

Chợt cha cậu bật dậy, Tanjirou nghe được âm thanh sột soạt của mền chiếu nên đã tỉnh giấc.

Đôi mắt màu đỏ ánh lên vẻ nghiêm túc, giọng ông trầm trầm.
-“Tanjirou, ra đây với cha.”
Thứ cậu thấy chính là một con gấu, cao tầm hai mét hơn cha cậu.

Nhưng ông ấy vẫn đứng ung dung bất khuất, tỏ vẻ như chẳng có gì xảy ra khi băng tuyết giá lạnh thâm nhập vào phổi rất khó chịu.

Tanjirou lúc ấy còn rất nhỏ, cậu đứng run rẩy bên cạnh cái cây kế bên, lòng thấp thỏm không yên về cha mình.
Ông ấy bị bệnh rất nặng, thậm chí vài ngày nữa là từ giã cõi đời.
Liệu ông ấy không sao chứ?
Nhưng có vẻ sự lo lắng của cậu là bằng thừa.
Quá nhanh để cậu thấy được điều gì, nhưng cậu vẫn biết được cah mình đã chém rơi đầu con gấu ấy.


Thật đáng kinh ngạc, ông đang muốn ám chỉ điều gì đó sao?
-“Tanjirou, con thấy chứ? Hãy ghi nhớ trong đầu con nhé…”
*
-“Hakuji-san…!làm ơn dừng lại đi.”
Akaza đã bị chặt đầu, nhưng hắn vẫn chưa chết và đứng yên.

Chắc có lẽ kí ức đang quay trở lại chăng? Kí ức về những người mà hắn thương yêu nhất…!hôn thê của hắn Koyuki, cha của hắn, người sư phụ mà hắn kính trọng…!tất cả nỗi đau và niềm vui vẻ.
Tanjirou thở hồng hộc nhìn hắn, rồi lại nhìn sang ba vị tiền bối của mình.

Thương tích của họ cũng chẳng kém là bao, Giyuu bị thương ở lưng và chấn thương ở đầu, anh đã xuất hiện ấn rồi.

Sabito bị thương ở cánh tay phải và chân trái, Makomo xây xước toàn thân và tai bị cắt nhưng chưa lìa ra – vẫn ổn.
Và giờ đây, cả bọn đều yên tĩnh quan sát từng hành động của Akaza và thở đều đều để hồi sức cho mình.
___________
Tua tua tua:))) tôi viết bám sát bản gốc lắm nên không sao đâu =))


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.