Đọc truyện Cô Gái Mắc Amnesia – Chương 22
“Chìa khoá, chiều khoá, đâu rồi”-Hoshi
Cô lục tìm chìa khoá trong cái cặp của mình, hết ngăn này đến ngăn kia, lục tung khắp nơi mà vẫn không tìm thấy chìa khoá. Cô đang rất hoảng hốt, không biết sao mà vào phòng được
“Bình tĩnh mình phải bình tĩnh”-Hoshi
Cô bắt đầu nhớ lại xem mình đã để chiều khoá ở đâu
“Thôi rồi mình làm rơi chìa khoá ở nhà Toshiro rồi, làm thế nào bây giờ chả lẽ bây giờ sang nhà em ấy lấy chắc nhưng giờ này thì chắc mọi người ngủ rôi, làm sao đây”-Hoshi
Cô bắt đầu đi đi lại lại quanh cái cửa phòng, nếu như bây giờ đi sang nhà của em ấy thì sẽ làm phiền mọi người không đi thì tối nay sẽ phải ngủ ngoài đường, trong đầu cô bắt đầu có một mớ suy nghĩ
“Đi, không đi, đi, không đi…..ôi trời ơi rối quá”-Hoshi
Cô chán quá ngồi thụp xuống trước cửa và úp mặt xuống, cô đã bắt đầu chán nản
“Trời ơi, Hoshi ơi mày ngu quá, có mỗi cái chiều khoá thôi mà cầm cũng không xong, mai biết phải làm sao đây”-Hoshi
Cô vừa nói vừa lấy tay đập vào đầu mình, đó là cách cô tự trừng phạt, lấy cái điện thoại của mình lên để gọi cho cô, vừa mới bấm số để gọi thì máy thông báo
“Tài khoản của quí khách không đủ để thực hiện cuộc gọi này…….”
Cô cúp máy và ngồi cười như một con điên, đang trong tình trạng cấp bách thì máy hết tiền, rồi lại hết pin nữa chứ. “Hôm nay là thứ 6 ngày 13 à” đó là dòng suy nghĩ của cô
Cô bực mình quá đứng lên đập đầu vào cửa, đã 11h30 rồi mà vẫn không vào được phòng. Có thể nói cô đang trong tình trạng vô gia cư, có nhà mà không thể vào. Ngồi lên ngồi xuống, đi qua đi lại và bây giờ đã điểm 12h. Xong phim, quả này chắc ngày mai cô phải nghỉ học mất. Nhưng ngày mai môn toán lại kiểm tra. Cô lại còn chưa ôn cái gì hết, nếu bây giờ vào được phòng còn ôn được chút ít. Cô chuẩn bị phát khóc đến nơi thì có một giọng nói
“Ê”
Cô quay ta và nhìn vào cái người đang nói, dụi dụi mắt mình rồi tự lấy tay đập vào đầu mình
“Sao tự dưng có người ở đây, chắc mình đang mơ”-Hoshi
“Không phải mơ đâu”-Ayato
“Sao anh lại ở đây”-Hoshi
“Thì cô đánh rơi chìa khoá ở nhà Toshiro nên thằng bé nhờ tôi đưa nó cho cô”-Ayato
“À”-Hoshi
Hoá ra là do Ayato nhặt được cái chìa khoá ở nhà Toshiro nên mới gọi điện hỏi, đáng lẽ ra là phải đưa từ lâu nhưng anh quá lười nên mãi mới đưa chìa khoá cho cô. Giật chùm chìa khoá trên tay Ayato, cô thở phào nhẹ nhõm vì chùm chìa khoá này không chỉ có mỗi chìa khoá phòng mà còn có mấy chìa khá là quan trọng đối với cô
“Cám ơn”-Hoshi
“Không có gì”-Ayato
Cô mở cửa đi vào phòng, quay ra định đóng cửa lại thì cô thấy Ayato đứng trước cửa
“Anh không về đi còn đứng đây làm gì?”-Hoshi
“Tôi mang chìa khoá cho cô thì cô cảm ơn là xong chắc”-Ayato
“Vậy……anh muốn gì?”-Hoshi
Ayato không trả lời mà đi luôn vào phòng cô, ngồi xuống ghế sofa
“N-này…..”-Hoshi
“Trả ơn đi, nhà cô có gì ăn không tôi đang đói”-Ayato
“Vậy hoá ra anh đến đây để xin ăn hả”-Hoshi
“Chỉ là đói quá thôi”-Ayato
“Thế căn nãy ở sinh nhật Toshiro thì sao”-Hoshi
“Không thích đồ ngọt”-Ayato
Cô đến bó tay với cái con người này, cô chạy vào chỗ bếp, mở tủ lạnh nhìn xung quanh xem, cô thở dài, thực sự thì trong tủ lạnh không còn cái gì khác, chỉ toàn là mấy thứ để nấu mì, mấy bữa nay cô toàn ăn mì chứ chả ăn gì khác. Lấy mì cốc, cô cho thêm mấy thứ vào và đổ nước sôi
“Nè nhà tôi chỉ có mì thôi, ăn tạm đi-Hoshi đặt cốc mì lên bàn
“Hả mì hả, món tủ của tôi”-Ayato
Cô há hốc mồm, nghĩ là mấy cái thằng công tủ này phải chê mấy món thường dân chứ
“Thôi kệ quan tâm làm gì mà mình định làm gì nhỉ quên mất rồi” cô nghĩ