Cô Gái Lạnh Lùng

Chương 17


Đọc truyện Cô Gái Lạnh Lùng – Chương 17

‘’Cậu sao cứng đầu thế nhỉ’’Khánh nam nói day day huyệt thái dương

‘’T ôi sẽ coi như là lờ khen’’tôi vừa ăn vừa nói

Đang ăn ngon lành bỗng bọn con gái la hét ầm lên làm như chuyện động trời không bằng

‘’Nè cái j đó’’Khánh nam hóng chuyện chỉ tờ giấy trên tay của mấy cô gai đang bàn tán xôn xao

‘’Lan! Lan , cậu cầm j vậy’’Vy Vy quay sang một cô gái mái tóc bạch kim đang cầm tờ giấy nói j đó

‘’ Ồn ào quá đi’’Tôi khó chịu nói nhắc cái headphone ở cổ đeo , Thà tôi bật nhạc còn hơn nghe mấy cậu ta bàn tán

‘’Gia Linh’’Vy Vy thấy tôi ăn ngon lành liền lay lay tay tôi mắt chớp chớp nhìn tôi

‘’….’’T ôi chẳng đáp lời ngước nhìn cậu ta

‘’Gia Linh , mình có chuyện muốn nhờ cậu’’Vy Vy giả làm bộ dễ thương nhìn tôi . Sao con bé này baka hết mức nhỉ người lạnh lùng ghét nhất mấy kiểu con gái cứ chả vờ như vậy

‘’Nói’’Tôi đáp bỏ một bên headphone ra

‘’T ớ biết cậu ghét con trai nhưng cậu biết hoàng tử dịu dàng ở trường  Hoàng Gia đúng k? Anh ấy đang ở song Hoàng Ngọc mà cậu cũng biết Sông hoàng Ngọc thầy cô không cho ra . Cậu đi cùng tớ được không?’’Vy Vy năn nỉ

‘’C ô nói linh tinh cái j vậy hả???’’Khánh nam nghe xong nổi giận

‘Why ?’’T ôi hỏi

‘’Thì cậu là hội trưởng có thể đi bất cứ đâu mà’’Vy Vy chớp chớp mắt nhìn tôi

‘’ Tại sao là tôi?’’T ôi hỏi

Tớ đã trả lời ròi’’Vy Vy đáp


‘’V ậy cậu ra đó làm j??’’t ôi hỏi chăc slaij là lũ mê zai đây mà

‘’ Để chụp ảnh , lâu lâu hoàng tử mới xuất hiện’’Vy Vy ngượng ngùng đáp

‘’C ô bị hâm à’’Khánh nam nghe xong chửi thẳng

‘’Sao tôi phải giúp cậu?’’T ôi hỏi tiếp

‘’chúng ta là bạn tốt mà’’’vy vy đáp

‘’ Tốt ? Từ bao h?’’ Tôi hỏi

‘’ Từ…’’Vy Vy bí từ

‘’ Đi ‘’T ôi đứng dậy cầm xuất cơm đi ra chỗ để

‘’ Đi đâu’’Kahsnh nam chạy vội theo sau hỏi

‘’ Đi xem hoàng tử các cậu nói’’Tôi nói

‘’ Đi luôn’Vy vy chạy nhanh đi theo tôi

Mà thôi , ngày hôm khác điTôi nói rồi quay đầu đi về lớp nhỡ đâu anh ta phát hiện ra tôi lại nghxi tôi mê anh ta chỉ khổ cho tôi

Gia Linh…Vy Vy thấy tôi đổi ý nhưng dù cậu ta có thể năn nỉ tôi cỡ nào tki tôi cũng không mềm lòng đâu

Cậu cãi nhiều thếKhánh nam nói

Kệ tôiVy Vy đáp rồi Hừ lạnh một tiếng

Tôi đi vào lớp ngồi xuống chỗ của mình rồi nằm xuống ngủ

cậu không saoKhánh Nam vỗ vai tôi hỏi

KhôngTôi đáp . Tự nhiên tôi thấy rất mệt mỏi không hiểu tại sao nhưng tôi cũng không nghĩ tôi bị ốm chắc chỉ hơi mệt do thiếu ngủ thôi !

Tôi không biết mình ngủ từ bao giờ nhưng chỉ biết khi Khánh Nam lay lay tôi dậy đầu toi rất đau

Gia Linh , cạu không saotôi nghe thấy tiếng Khánh Nam gọi tôi nhưng tôi không thể nào mở mắt ra được , toi cảm thấy người mình không còn chút sứcc lực nào cả

Gia LinhTiếng các bạn hgoij tôi . Nhwung tôi không thể mở mắt và nói với họ câutớ khong sao

cô ấy …. cô ấy …ốm rồiTôi có thể cảm nhận được một bàn tay đang đặt tren trán mình nhưng lúc sau tôi không thể cảm nhận được j vì tôi đã quá mệt nên ngất đi

trong lúc ngất đi, tôi có thể mơ thấy có một changftrai đã ôm tôi và lòng và sau đó cứ bước đi mãi .

AAAAAA-Lúc tôi hét lên đồng nghĩa lúc đó tôi tỉnh dậy , mở mắt nhìn chằm chằm vào khoảng trắng bên trên

Cậu dậy rồiGiọng nói vui sướng vang lên

Đây là đâu?Tôi ngơ ngác hỏi 

Cậu …đang ở phòng y tếGiọng nói của một chàng trai đầy vẻ vui sướng


Cậutôi nói hơi ấp úng

Cậu không nhớ sao?/Chàng trai đó nghe tôi nói ròi tự dưng ưỡn người ra nhìn chằm chằm vào mặt tôi

Khánh nam….Sao tôi ở đâyTôi nói ròi đẩy mặt cậu ta ra .

cậu bị ngấtKhánh nam thở dài đáp. Tôi nghe xong liền bật dậy như lò xo định đứng dậy

Cậu nằm nghỉ điKhánh nam nói

còn rất nhiều việc ,tôi cần làm ngaytôi nói gất ngáp

Em còn đnag bệnh , nằm nghỉ điGiọng nói của cô y tá nói mỉm cwoif nhìn tôi. Tôi cũng không cãi lại quay đằng sau để gối lên rồi tựa vào

Cậu thường làm j vào buổi tốiKhánh Nam tự nhiên hỏi mấy câu riêng tư

Tất nhiên là làm nốt công việcTôi đáp 

Ngày nào cũng vậy??Khánh nam hỏi

UkTôi gật nhẹ

Con ngốc này , cậu ngày nào cũng như thế nên mất ngủ đó . Ăn nhiều nhưng cậu đâu có ngủ đủ làm cho sức đề kháng yêu đi đóKhánh nam to mồm với tôi

Vậy tôi còn thời gian làm việc ngoài thức đêm?Tôi nhìn Khánh Nam hỏi lạnh

Chị Hội phó hội học sinh đâu mà cậu không bảo chị ấy giúpKhánh nam nói

Không thíchTôi đáp

Cái con bé ngốc này , sao cậu lúc nào cũng cãi vâyKhánh Nam cau có nói

Cãi mỡi là tính tôiTôi đáp

Thứ nhất lần sau cậu phải đưa cho chị phó hội h/s làm với không thì tôi sẽ bảo người theo dõi cậu đấyKhánh Nam doạ

Cậu dámTôi hỏi


Dám Khánh nam to mồm nói

Vậy cứ thoải mái theo dõiTôi cười nhẹ

Cậu…thấy thái độ thản nhiên coi như không của tôi Khánh nam cứng họng

Sao không nói tiếp?Tôi quay sang cười đểu hỏi

Em nên nghe lời cậu ấy đi , cậu ấy cũng lo lắng cho em mà thôi. Nhớ lần sau ngủ đủ vào , ăn dầy đủ dinh dươngChị y tá ói với tôi

Vâng em cảm ơn chị đã nóiTôi cười nhẹ rồi quay sang Khánh Nam Thiếu gia , cậu cũng biết lo lắng cơ à?

Cậu nghĩ tôi là ai ? Tôi cũng là người chứKhánh Nam đáp

Mấy giờ rồitôi hỏi

Cậu là heo hay sao? Từ trưa đêns giờ cậu ngủ 5 tiếng rồikhánh Nam nói

Vậy bây giờ là..-Tôi âp súng không tin , tôi có thể ngất tận 5 tiếng bỏ học luôn sao ????

5 giờ chiều rồi , cậu nên về nhà điKhánh nam nói

Tôi phải về phòng để làm bài tập với lại tôi còn đi làm thêm nữaTôi nói đứng dậy

Cậu nên về nhà , tôi đã xin nghỉ hôm nay Khánh Nam nói với tôi ,mặt nguy hiểm nhìn tôi như thể tôi dám từ chối là sẽ chết .

Uk Tôi đáp 

Tôi đưa cậu vềKhánh nam nói , lôi cặp tôi từ đâu đặt lên đầu tôi 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.