Bạn đang đọc Cô Gái Hai Mặt – Chương 47: Nhưng nếu được hãy cho em ôm anh lần cuối
Về đến nhà đã thấy Ice mang hành lí xuống. JK thấy vậy bèn kéo tay Ice lại.
-Em đi đâu vậy?
-Về nhà.
-Sao lại về?
-Chị Ice, hãy suy nghĩ lại đi.
-Đúng rồi đấy.
-Em ko muốn vì cảm thấy có lỗi vs em mà anh đánh mất chị ấy 1 lần nữa. Em đi đây.
-Sao lại thế? Anh và Chery có gì đâu.
-Em đã nhìn thấy anh và chị ấy ở vườn dâu tây. 2 ng`…… Nếu ngày ấy, anh và chị ấy ko chia tay thì chắc chắn anh sẽ chẳng yêu em. Bây giờ thì em hiểu cảm giác của Ley rồi. Quả thật là rất đau, trái tim em như muốn nổ tung vậy. Nhưng nếu đk, hãy cho em ôm anh lần cuối.
Ice ôm lấy JK. Đây là lần thứ 2 cô khóc vì JK. Lần đầu tiên là lúc JK tỏ tình vs cô, vì quá xúc động nên cô đã khóc. Ko hiểu sao lúc này JK lại ko nói nổi lời nào dù cậu rất muốn nói: “Xin đừng rời bỏ anh, anh xin em đấy”. Trước mắt cậu hiện ra viễn cảnh của 3 năm trước ( lúc đó chưa yêu Ice), Chery tiến tới ôm cậu rồi nói 2 từ “chia tay” làm trái tim cậu đau nhói. Cậu ko muốn Ice cũng giống như Chery, rời bỏ cậu mà đi, nhưng sao cậu lại ko thể nói ra những suy nghĩ của mình chứ? Cậu khóc và nhìn Ice bước đi.
-JK, sao ko giữ cô ấy lại?
-………
JK ko nói gì vì có nói mọi ng` cũng chẳng hiểu đk, chính cậu cũng ko hiểu nổi bản thân mình nữa.
Sáng hôm sau………
-Ice có trong lớp ko Jay? – JK đang ngó nghiêng trước cửa lớp nó.
-Có – Jay chẳng thèm nhìn JK.
JK xông thẳng vào lớp và kéo tay Ice đi
-Anh làm gì vậy?
-Đi theo anh.
-Đi đâu? Có gì thì anh nói đi.
-Anh yêu em.
Jk kéo Ice về phía mình rồi nhẹ nhàng đặt đôi môi của cậu lên đôi môi nhỏ xinh của Ice. Cà sân trường “oh” lên 1 tiếng rồi đồng loạt vỗ tay.
Lúc đó, Chery cũng có mặt ở trường (để trả xe JK) và cô đã chứng kiến tất cả. “Anh phải hạnh phúc nhé” – cô mỉm cười chua chát.
————-Lớp 12A1 vip————-
-REN – thầy vật lí đập tay xuống bàn.
-Dạ – Ren giật bắn mình.
-Sao đi học mà ko mặc đồng phục. HẢ?
-Em ko mặc thì sao, mắc mớ gì đến thầy – Ren vênh mặt lên.
-Cậu…….. ra ngoài đứng cho tôi. NHANH.
-Ra thì ra. Suốt ngày cau cau có có, thảo nào ế vợ là phải – Ren vừa đi vừa lẩm bẩm.
————-Lớp 11A1 vip————
-HAN YONG RI – bà cô hóa hét lên.
-Sao vậy cô?
-Ai cho cô làm bài tập trước. Bài này tôi vẫn chưa dạy mà, cô coi thường tôi phải ko? Đi……..
-Em biết rôi. Đi ra ngoài chứ gì?
-Thông minh đấy.
-Lạy hồn – nó lẩm bẩm – Hôm nọ ko làm bài thì bị mắng, lần này làm bài trước cũng bị mắng. Ko hiểu kiếp trước mình đã đắc tội gì vs bà cô này nữa. Rõ khổ.
Ra ngoài, thấy Ren đang đứng trước cửa lớp cậu nên nó chạy sang luôn.
-Ê, đứng ngoài này làm gì vậy?
-Bị phạt vì tội ko mặc đồng phục. Thế còn cô, ra đây làm gì?
-Bị phạt.
-Bị phạt?
-Uk.
-Nhưng tại sao?
-Đừng nói nữa, càng nói càng bực mình thêm thôi ak.
-May quá có cô đứng cùng cho vui.
-Sang đây làm gì, đang là giờ học mà – Ju ra ngoài thì thấy nó.
-Bị phạt.
-Cô mà cũng bị phạt hả? Buồn cười thật.
-Anh ra đây làm gì?
-Ra chơi vs Ren, sợ nó 1 mình buồn. Sáng kêu mặc đồng phục thì ko nghe.
-Kệ em. Đằng nào thì em cũng chẳng thích học giờ của ông này.
-2 ng` có muốn ăn gì ko để tôi xuống căng tin mua.
-Có. Dù sao cũng đứng cả 1 tiết nên mệt lắm.
-Vậy đợi 1 lát nha.
-Ok.