Bạn đang đọc Cô Gái Hai Mặt – Chương 40: I’m sorry, So sorry
Trên đường từ quán kem về đến nhà, Jay cứ vừa đi vừa cười tủm tỉm. Lại có 1 anh chàng đẹp trai nữa xuất hiện. Sao cô nàng thấy cuộc đời thật là ưu ái mình thế ko biết. May mắn đk gặp hết mĩ nam nọ đến mĩ nam kia. Dù chưa đk nhìn thấy mĩ nam đó nhưng Jay đang sướng phát điên lên. Chị In Jung có nhiều kinh nghiệm sống rồi, chắc ko nhìn nhầm ng` đâu, cô nàng tin tưởng là vậy. Vào đến nhà rồi mà miệng vẫn ngoác đến tận mang tai, cô nàng làm mấy ng` kia đk 1 phen nổi da gà.
-Tèn tén ten. Kem về rồi.
-Ăn kem thôi – đồng thanh.
-Ak, nhà bên kia ms có ng` chuyển đến đó.
-Thế hả? – JK
-Là 1 cặp vợ chồng. Mà anh chồng thấy bảo cũng là 1 mĩ nam.
-Thật vậy sao? – Ice
-Nghe chị In Jung bảo thế.
-Vậy hôm nào phải sang chào hỏi hàng xóm ms đk. Sao bồ ko ăn vậy hả?
-Hả? Ak uk – nó.
-Từ nãy đến giờ mày có biết bọn tao đang nói gì ko đấy?
-Nói gì? – nó đần mặt ra.
-Trời đất, tâm trí bồ để đi đâu vậy?
Nó im lặng ko trả lời bởi nếu có trả lời thì chắc chắn sẽ là nó đang nghĩ về những lời nói của Rio lúc sáng. Tại sao cậu ấy lại nói như vậy chứ? Chẳng lẽ nó đã hiểu lầm cậu ta sao? Ko đk, nó ko thể để mình bị lung lay bởi những lời nói đó đk. Để tránh trả lời, nó đánh trống lảng.
-Sao mấy hôm nay tôi ko thấy Ley. Cô ấy đi đâu vậy?
-Tôi đây – Ley loạng choạng bước vào nhà, ng` nồng nặc mùi rượu.
-Tưởng cô đi luôn rồi chứ – Jun
-Đi là đi thế nào, anh Ken còn ở đây mà – Ley vỗ nhẹ má Ken.
-Lên phòng đi, em say rồi – Ken
-Ko, em ko say.
-Đã bảo là lên phòng mà.
-Em ko muốn – Ley ôm chầm lấy Ken, nước mắt chảy ròng.
-Từ ngày mai em về biệt thự Elvis đi. Chúng ta ko còn yêu nhau nữa thì ko nên ở cùng nhà. Chuyện này anh sẽ nói vs chủ tịch sau – Ken bỏ tay Ley ra.
-Em ko đi, ng` đi ko phải em mà là cô ta – Ley chỉ vào mặt nó.
-Cô nên chấp nhận sự thật rằng anh Ken đã ko còn yêu cô nữa. Tại sao cô cố chấp quá vậy? – Ice
-PHẢI. Là tôi cố chấp, là tôi tự lừa dối bản thân. Tôi biết trước đây anh Ken đồng ý làm bạn trai của tôi là vì anh ấy cô đơn, anh ấy muốn tìm 1 nơi để chia sẻ chứ anh ấy nào có yêu thương gì tôi. Đối vs anh ấy, tôi chẳng khác gì những cô gái khác. Nếu có khác thì cũng chỉ là thời gian tôi ở bên anh ấy nhiều hơn họ mà thôi.
-Tại sao em biết vậy mà vẫn yêu anh?
-Đơn giản chỉ là yêu. Đừng lo, em lên thu dọn đồ đây, em sẽ làm theo mọi yêu cầu của anh. Duy chỉ có 1 điều là xin anh đừng bắt em ngừng yêu anh. Vì cho đến chết, anh vẫn sẽ là ng` đầu tiên và cũng là ng` cuối cùng mà em yêu – Ley nói xong rồi lảo đảo bước lên lầu.
Khi uống rượu vào, con ng` ta thường có đủ can đảm để nói lên hết những điều đã cất dấu dưới đáy lòng. Ley cũng vậy.
Ken như chết lặng vì những lời nói của Ley. Cậu đã làm cho 1 cô gái phải đau khổ như vậy sao?
Mọi ng` nhìn Ley vs ánh mắt thương hại. Ko ngờ mọi ngày cô ta kiêu ngạo là thế mà giờ lại yếu đuối, ủy mị thế này, nói chung cũng vỉ vì 1 chữ “TÌNH”.
Lúc Ley xuống lầu thì ko thấy Ken đâu cả, cô mỉm cười chua chát: “Đến cả gặp mặt để tạm biệt anh ấy cũng ko muốn, mình đáng sợ thế sao?”
-Tôi đi đây, lâu nay đã làm phiền mọi ng` nhiều rồi – Ley – Giúp tôi chăm sóc anh Ken. Tôi thua rồi, tôi là ng` thất bại, thực sự thất bại. Tôi đã muốn anh ấy là ng` hạnh phúc nhất thế gian nhưng tôi ko làm đk, đã ko làm đk – quay sang nói vs nó.
Nó chẳng hiểu gì cả nhưng nhìn vẻ mặt cô ta như vậy nên chỉ biết ừ ừ gật gật và vỗ lưng cô ta an ủi.
Ley ra xe và phóng đi, nhưng có 1 điều mà cô ko biết là ở trên sân thượng vẫn có 1 ng` dõi theo từng bước đi của cô, nước mắt rơi lã chã. Cậu gục xuống: “Em sai rồi, anh chưa bao giờ coi em như những cô gái khác, anh đã từng yêu em. Ở bên cạnh em, anh có càm giác như đang ở bên cô ấy, mặc dù anh biết em ko thể nào là cô ấy đk. Anh là 1 thằng tồi, đi bên cạnh em nhưng anh vẫn nghĩ về cô ấy – Rainy. Và sau này khi gặp Ri, anh đã chót yêu cô ấy. Vì vậy, ng` mà anh cảm thấy có lỗi nhất là em. Xin lỗi, anh ko thể lừa dối em cũng như chính bản thân mình đk nữa. Anh ko thể mang lại hạnh phúc cho em, nhưng anh tin có 1 ngày hạnh phúc thực sự sẽ đến vs em. I’M SORRY, SO SORRY”
Ken vẫn ngồi buồn ở đó mà nó lên lúc nào cũng ko hay. Nhìn thấy cậu như vậy nó cũng thấy buồn. Tuy Ley luôn đối xử khó chịu vs nó nhưng nó cũng ko trách. Nó hiểu cái cảm giác sắp mất đi ng` mình yêu nhất là như thế nào, thực sự rất đau khổ và khó chịu. Và nó cũng đã nếm trải cái cảm giác bị bỏ rơi, đúng là cô đơn và tủi thân lắm. Vì vậy, nó sẽ tha thứ cho những lỗi lầm mà Ley mắc phải. Ng` ta đã bảo rằng bớt đi 1 kẻ thù là đồng nghĩa vs việc thêm 1 ng` bạn, hãy tha thứ cho lỗi lầm của họ nếu có thể. Thực ra thì bản chất của Ley rất tốt, chẳng qua là do dòng đời xô đẩy nên ms trở thành như vậy. Nó hiểu điều đó và vẫn sẽ coi Ley là 1 ng` bạn.
-Nè, lau đi – nó đưa cho Ken khăn giấy.
-Cảm ơn.
Sau đó, nó tung cho Ken lon bia và ngồi xuống cạnh cậu. Thấy nó uống bia, Ken hơi lấy làm lạ vì từ trước đến giờ có thấy nó đụng vô mấy thứ này đâu.
-Cô biết uống từ bao giờ vậy?
-Chẳng biết nữa, lúc nào buồn thì uống thôi.
-Vậy cô đang buồn?
-Chẳng biết nữa. Sao lúc nãy anh ko xuống tiễn cô ấy mà lại trốn ở trên này để nhìn ng` ta từ xa?
-Sao cô biết?
-Anh có yêu cô ấy ko? – nó ko trả lời mà hỏi ngược lại cậu.
-Đã từng.
-Tức là bây giờ ko yêu nữa hả?
-Ukm.
-Tôi biết bản chất cô ấy ko xấu.
-Tại sao cô lại nói tốt cho cô ấy? Cô ấy luôn đối xử tệ vs cô mà.
-Tôi cảm nhận đk tình yêu của cô ấy dành cho anh, nó nhiều lắm.
-Có 1 câu tôi ko biết có nên hỏi cô ko.
-Hỏi đi.
-Cô vẫn còn yêu Rio chứ?
-Ukm.
-Nhiều ko?
-Ko.
-Vậy tại sao cô lại đau khổ như thế?
-Cảm giác bị phản bội.
Cuộc nc đến đây kết thúc, nó và Ken ko nói thêm gì nữa, chỉ im lặng nhìn về 1 hướng nào đó.