Đọc truyện Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng – Chương 95: Kết Cục Của Hắn. – Mọi Thứ Dường Như Phơi Bày
Trên xe, không gian im lặng đến đáng sợ. Nó chẳng làm gì ngoài việc nhìn ra ngoài cửa sổ.
– Tôi phục cô thật đấy. Cô tài thật. – Flynn vừa lái xe nhìn nó. Phải nói rằng, Flynn rất giống hắn nhưng chỉ khác đôi mắt. Chẳng lẽ đây là sự trùng hợp do trời sắp đặt?
– Chuyện tôi nên làm thôi. – Nó thật sự chỉ muốn vậy Bảo vệ công lí mà thôi.
– Ha…đúng thật lời đồn k hề sai. Cô thật băng lãnh. – Flynn dường như đang nói đùa nhưng nó chẳng cho những lời đó vào tai mình. Nó đột nhiên bảo Flynn dừng xe. Sau đó rời đi gấp sau khi nhìn vào điện thoại.
– Sun và Cody giao cho anh. Tôi có việc. Tôi đi trước. Cảm ơn. – Nó nói nhanh sau đó gật nhẹ đầu rồi chạy đi. Con người nó là thế tuy lạnh lùng kiệm lời nhưng đâu đó rất rõ ràng,nó cũng biết dùng xin lỗi với cảm ơn.
………………………………………………………….
Nó rời khỏi và chạy nhanh đến Wu thị. Nó không biết Tuấn, anh ta đang làm trò gì nữa mà nhắn tin gọi nó đến công ty. bảo họp. Nhưng nó đến nơi lại bảo nó chờ đợi. Rốt cục là chuyện gì?
………………………………………………………………
– Rin…..Rin….bình tĩnh lại…RIN….nghe anh nói không…- Phía bên này Rin đang mất kiểm soát và được Justy thức tỉnh. Sự thật.
– Justy…Resd….em trai em…nó không thể như vậy?…..rồi ba mẹ…sẽ thế nào đây…- Rin đang gào thét khi các bác sĩ đang kéo miếng vải trắng lên mặt hắn.
“Chát”…
– Em tỉnh lại đi…Em như vậy…còn ba mẹ thì sao? Resd nó như vậy…NhÀ họ Tống chỉ còn mình em…em làm vậy…họ biết nương tựa vào ai? Làm ơn đi Rin…em tỉnh lại đi. – Min tát Rin một cái rõ đau, đáng làm Rin tỉnh. Mọi người đang đối mặt với một sự thật rất đau lòng, đó là việc hắn đã ra đi.
……….
……………………………………………………………..
Mọi người như đã nhận được tin hắn đã mất, nên cũng thông báo cho nó biết. Nó nghe xong chuẩn bị rời đi, vừa chạy ra ngoài đã gặp Tuấn từ đâu vào. Nó va phải Tuấn.
– Băng Nhi…em đi đâu vậy. – Vì nó quá gấp nên cú va chạm không nhẹ làm nó va vào tường, trán đã ửng đỏ một mảng.
Tôi…phải đến bệnh viện. – Nó nói xong liền rời đi..giọng có vẻ căng thẳng.
– Vậy còn cuộc họp…
– Công việc quan trọng hơn mạng người sao? – Nó hét vào Tuấn sao đó giặt tay ra khỏi Tuấn và chạy nhanh ra khỏi nơi đó đến bệnh viện.
…………….
Nó vừa vào thì đã thấy mọi người trong nước mắt. Trước mặt nó là con người đang nằm trong kia, tấm vải trắng che người và che cả một khuôn mặt đẹp đẽ. Nó giật mình rằng, đây có lẽ là kết thúc giành cho hắn. Nó nhìn mọi người, phải gọi là trông họ rất thảm hại. Có lẽ tệ nhất là Rin vì cô ấy đã quá đau khổ trước cái chết của ba mẹ chồng, tiếp đến lại là em trai mình. Sao cô có thể chịu nổi? Còn nó thì sao? Lòng nó chợt đau khi nhìn vào con người kia. Là do hắn muốn rời khỏi thế giới này hay là nguyên nhân khác?
– Anh nhất định sẽ trả thù cho Resd và cả ba mẹ nữa. Jessica, cô thật độc ác. – Nó nghe Justy nghiến răng nhắc Jessica mà giật mình.
– Jessica..là do cô ta giết Resd sao? – Nó hỏi. Thời gian đau buồn này nên cũng k ghét bỏ nó làm gì nên Jesty cũng trả lời nó.
– Cô ta hại Resd…sau khi giết Resd còn để lại phi tiêu hoa hồng này. – Jesty còn đưa phi tiêu lên như chứng minh điều anh nói. Nhưng nó cảm thấy khó hiểu. Rõ ràng đêm qua…Jessica vẫn được giam giữ…nhưng tại sao?
Nó không nói gì chỉ đến góc khuất sau đó lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.
– Mark….Jessica còn đó không? Anh đảm bảo rằng cô ấy 24/24g vẫn chịu sự quan sát của anh chứ.
– Vâng…madam…cô ấy vẫn ngồi đây. À…mà cô ấy muốn gặp madam.
– Được rồi…nhớ cẩn thận…tôi cũng có chuyện cần gặp cô ấy.
Nó cúp máy. Như vậy đã rõ, Jessica không hề làm việc đó. Vậy là có kẻ đã hãm hại Jessica.. Hệ thống lại…nó thầm nghĩ người đó không ai khác chính là chủ nhân của Jessica – James. Nhưng nó vẫn cần Jessica khẳng định một lần nữa.
Nó lặng lẽ rời khỏi bệnh viện. Nó không muốn nhìn cảnh tượng này thêm lần nữa. Cứa vào tim nó chăng? Vừa đi vừa suy nghĩ..hắn đã phải chịu đau đớn thế nào khi trị liệu, nhưng vẫn phải sống trong cảnh sống dở chết dở. Mọi người làm sao cầm lòng được trước hắn. Vì vậy hãy để hắn ra đi. Ra đi một cách nhẹ nhàng và thanh thản.
………………………………………………………………………………………………………………………………
– Nghe nói cô muốn gặp tôi. – Nó giờ nhìn cực ngầu trong chiếc áo sơ mi đen được xắn lên khủy tay. Mái tóc buộc nhẹ về sau nhưng v6 cùng chắc chắn.
Đáp lại là sự im lặng…Jessica vẫn ngồi đó hai tay đang vào nhau…im bặt.
– Không sao. Cô có quyền im lặng nhưng cô cũng có chuyện cần biết. Resd…anh ta đã chết. – Nó lạnh lùng nói ra, cố giấu nỗi buồn vào trong.
– Cô nói gì…Resd…sao anh ấy lại ….cô gạt tôi đúng không? Đúng không? – Jessica nghe tên hắn hai mắt sáng lên nhưng sau đó sầm xuống nhưng giận dữ. Đứng bật dậy nắm lấy cô áo nó.
– Có người đã hãm hại cô bằng việc giết Resd và vu oan cho cô, người đó đã để phi tiêu hoa hồng tại hiện trường.
– Tôi…tôi không có làm…tôi yêu anh ấy….tôi k thể làm hại anh ấy đâu…cô tin tôi đi. – Jessica bất bình tĩnh nói với nó. Lời nói như cầu xin nó tin tưởng, thật sự cô vẫn còn yêu hắn. Thậm chí Jessica- cô ấy còn yêu hắn rất nhiều, rất sâu đậm. Nhưng vì chuyện trả thù mà cô bắt buộc phải lợi dụng hắn.
– Nếu muốn tôi tin, thì cô nên nói hết sự thật đi. Những gì về Jame. Có thế, tôi mới giúp được cô. – Nó nói như an ủi nhưng cũng xen lẫn lời cảnh báo.
– Tôi…..
…………………….- Ấp úng một chút nhưng cuối cùng Jessica vẫn biết được mình phải làm gì nên đã khai hết với nó. Tay nó cầm viết thoăn thoắt trên tập hồ sơ.
– Còn gì nữa không? Cô kí vào đây…
– Nguyệt Tâm…cô sao vậy?
– Fasmin…là thật….Jame đã cho tôi thứ gì đó…nếu tôi khai về hắn…tôi sẽ…..
– Nguyệt Tâm…- Nó lay mạnh Jessica khi thấy Jessica bất tỉnh. Máu từ miệng cũng trào ra rất nhiều.
– Cấp cứu…- Nó lớn tiếng gọi. Thật sự nó rất lo lắng. Có lẽ Jessica đã đánh cược và dùng cả mạng sống để vạch tội Jame..Dù cận kề cái chết nhưng Jessica vẫn dứt khoát kí vào biên bản về lời khai. Chứng minh những gì mình nói là có thật. Có lẽ Jessica đã suy nghĩ thông suốt và chọn đúng con đường.
…..
Đứng phía ngoài nhìn vào phòng bệnh Jessica. Jessica đã được cầm cự nhưng k thể cứu, nhìn Jessica đau đớn nó càng ghét mình hơn. Cô gái ấy, ông bà Trịnh, Resd…và bao nhiêu mạng người đã phải chết dưới tay Jame. Vậy mà nó không bắt được hắn. Nó thật hận chính mình biết bao.
Như vậy mọi chuyện dường như đã dần phơi bày….
“Jame…Tôi sẽ bắt anh trả giá.” Nó nhìn Jessica dang thoi thóp trong phòng mà hai tay không ngừng nắm chặt.
—————————————Truyện sắp full rồi nha cả nhà—————-
Mọi người cho ad xin lỗi và thông cảm cho ad nhá..Cả tuần nay ad bận…Và hôm nay ad đã trở lại.
Ad sẽ cố gắng ra lịch post chap.
Mọi người hãy ủng hộ truyện của ad nhá.
Nếu thấy truyện hay thì mọi người hãy vote giúp truyện lên top nhá..
Ad xin chân thành cảm ơn.!!!