Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng

Chương 70: Kẻ Phản Diện


Đọc truyện Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng – Chương 70: Kẻ Phản Diện

Chiếc xe dừng lại tại cửa nhà nó. Nơi mà mọi người đang tụ họp đông vui sau khi đã ngăn cản việc sát nhập World và cả vụ của Trầm Mặc nữa. Nó có điện thoại nên ý kêu hắn vào trước. Hắn nghe theo nó, vào nhà trước để mang cho mọi người bất ngờ là hắn đã làm lành với nó và đưa nó về nhà với mọi người. Nhưng vừa vào tới nhà, hắn ngỡ ngàng, chân không đứng vững mà sụt về phía sau vài bước. Trước mặt hắn là ai thế này? Người mà hắn thương yêu, người mà hắn đã cầu hôn và đến ngày cưới cô lại bỏ đi không một tung tích. Hắn đã tìm cô trong 2 năm qua, nhưng vẫn ôm nỗi thất vọng. Đến khi gặp nó, và yêu nó thì cô lại trở về, trùng hợp đến vậy sao?
Mọi người thấy hắn về nhà liền vui mừng chào đó.
– Resd về rồi sao con. Con có nhận ra đây là ai không? – Mẹ hắn hỏi hắn, kể cả ba mẹ nó cũng chờ đợi, vì họ biết cô gái trước mặt hắn lúc này là ai. Họ cũng rất quý mến cô gái này, nhưng quên mất rằng, nó hiện giờ là hôn phu của hắn.
– Nguyệt Tâm. Em….là em phải không, sao đến giờ em mới trở về. Em biết, anh nhớ em tới mức nào không. – Hắn đến ôm cô gái có tên Nguyệt Tâm vào lòng, mọi người đều vui mừng khi thấy hắn và Nguyệt Tâm nhưng chỉ có mình Zeny và Sany đứng đó trơ mắt nhìn, vì có biết Nguyệt Tâm là ai đâu.
– Em cũng rất nhớ anh….Xin lỗi, anh Resd à…giờ em về với anh rồi đây. Không phải là em bỏ anh mà là căn bệnh của em, nếu em k chữa trị sẽ không thể ở bên anh được nữa. Em xin lỗi, con xin lỗi mọi người. – Nguyệt Tâm khóc trong khi ôm hắn.
Những cảnh tình tứ này diễn nhiên đều thu vào tầm nhìn của nó, vừa nghe điện thoại chuẩn bị vào nhưng mới định vào ngước nhìn thấy cảnh này, không hiểu sao lòng nó càng lúc càng lạnh, lạnh gấp mấy cái lạnh bình thường. Nhưng nó vẫn bình thường, vô cảm bước vào.
– Ơh…Fasmin, con về rồi sao? – Mẹ nó nói khi thấy nó đã vào nhà và đứng trơ đó.
Nghe mẹ nó nói ai cũng nhìn nó, cô gái Nguyệt T6am kia cũng buông hắn ra quan sát nó.
– Bác gái, đây là….
– Fasmin con gái của bác và cũng là….hôn phu của Resd hiện giờ. – Mẹ nó quay sang hắn khó nhọc nói.

– Zeny, Ren thế nào? – Nó không quan tâm cảnh trước mắt mà quay sang hỏi Zeny.
– Ổn hơn rồi Fasmin, chị Rin và Jeny đi đón Ren rồi. – Zeny trả lời nó rõ từng chúc, mắt như hỏi tâm tư của nó. Hắn cũng quay sang nó, nhưng nó vẫn hờ hững, hắn cảm thấy rất rối.
“Mặt lạnh sao? Thử xem cô đấ với tôi thế nào”
– Anh…anh đã có hôn phu rồi sao… Em về đây là vì anh…vậy mà anh lại….hức hức….- Nguyệt Tâm khóc lóc chạy đi làm hắn chạy theo. Nó vẫn đứng đó, chỉ liếc nhìn rồi về tiến về phía Zeny. Trong khi mọi người đang nhìn nó. Nó lạnh lùng đến vậy sao? Thờ ơ đến vậy sao? Nhìn chồng mình đuổi theo mà vẫn đứng trơ? Hya là nó bỏ cuộc. Nhưng quả thật chuyện này ai cũng nghĩ chuyện này nó không đúng vì nó là người đến sau. Hay nó đau lòng quá làm mặt lạnh che giấu? Đó là những suy nghĩ mà mọi người nhìn nó nghĩ.
-Fasmin, cậu không sao chứ, gặp cậu mình mừng quá. – Ren vừa về đến nhà thấy nó nên vui mừng quýnh lên, quên mất vết thương vẫn chưa lành.
– Về phòng đi.
– ơh….Mẹ tưởng Ren còn ở bệnh viện vài ngày nên ta đã cho Nguyệt Tâm ở tạm vài ngày rồi con. – Mẹ nó nói, thái độ này, chứng tỏ rằng bà xem Nguyệt Tâm như con gái của mình trong khoảng thời gian nó ở Mỹ. Nếu phòng nó k có mật khẩu bảo vệ chắc bà đã cho Nguyệt Tâm vào ở phòng nó. Nhưng đây là nhà nó cơ mà, nên bà k thể nào cho Nguyệt Tâm ở phòng nó được. Mà có cho cũng k cho được.
– Nguyệt Tâm là ai thế…- Ren hỏi.
– Là…
– Chuyển sang phòng tôi đi. – Nó nói rồi đi lên phòng, mở mật khẩu rồi sau đó vào trong.
…………………………………………………………………………………………………………………………….
Tại phòng nó, chỉ tồn tại ba người, nó, Zeny và Ren, nó vẫn ngồi nó xem như k có ảnh hưởng gì cả trong khi Ren vẫn phải nghĩ ngơi trên giường nó.
– Nguyệt Tâm là ai thế Zeny. – Ren thắc mắc hỏi.
– Là hôn phu lúc trước của Resd, vừa mới ra ngoài lúc nãy.
– Là cô gái tóc dài mặc chiếc đầm vàng vừa ôm mặt chạy ra ngoài đấy hả? –
– Ừ.
– Dù nhìn cô ấy khóc nhưng sao mình thấy có gì đó rất giả tạo ấy. – Ren đột nhiên nói, nâng cao IQ rồi đó.

– Mình hơi nghi ngờ, vì mình cũng k biết cô ta, nhìn cô ấy rất dịu dàng, thuỳ mị, hiền dịu nhưng lúc nhìn thấy Fasmin và thấy Resd nhìn Fasmin, nhìn cô ấy như đang kìm chế vậy đó. Kì lạ thật.
Zeny và Ren đang suy nghĩ về Nguyệt Tâm thì nó bỗng dưng lên tiếng.
– Hai cậu có tin tôi không? – Nó bất giác hỏi.
– Diển nhiên là tin cậu rồi. – Cả hai người đồng thanh nói.
– Hai người giúp tôi chuyện này được không.
– ok. nói đi Fasmin làm mình hồi hợp quá. – Ren hối.
– Trong thời gian này, không có tôi ở đây, hai cậu thay tôi bảo vệ mọi người nha.
– Sao lại không ở đây.? Nhưng dù sao mình hứa, mình sẽ cố hết sức. – Ren nói kèm theo cái gật đầu của Zeny. Nó cảm thấy khá yên tâm với lời hứa của hai cô bạn.
– Ren, cứ nghỉ ngơi ở phòng này, sẽ k ai phiền cậu đâu. Có gì gọi cho tôi, khi nào rãnh tôi sẽ đến thăm cậu. Tôi đi đây. – Nó đứng lên nói rồi xuống nhà, sao nó cảm thấy đầu hơi choáng thế này. Nó ra khỏi phòng lấy chiếc mũ lưỡi trai màu đen đội lên và dùng khẩu trang che đi khuôn mặt ít sắc của mình.
– Fasmin, mấy hôm nay ngộ thật. – Zeny nhìn theo bóng nó nói.
– Những gì Fasmin làm đều có lí do. Những điều Fasmin nói đều có căn cứ. – Ren nói.
-Nhưng mình k thích Nguyệt Tâm chút nào, cứ sao sao ấy. Nếu Nguyệt Tâm về thì Fasmin sẽ thế nào đây? – Zeny băn khoăn, đây là đều mà Zeny lo lắng nhất.
– Thôi, cậu nghỉ ngơi đi, mình xuống nhà chúc đã.

………………………………………………………..
Tại đoạn đường vắng lúc này đang diễn ra cuộc tranh cãi.
– Nguyệt Tâm., em đang làm cái gì vậy. Muốn chết sao? – hán lao ra kéo Nguyệt Tâm vào khi thấy cô đứng chết trân khi có xe tải đến.
– Mặc em đi, anh có biết em phải chóng chọi với căn bệnh để sớm về với anh không? Nhưng h về dự đám cưới của anh thì đúng hơn. – Nguyệt Tâm khóc lóc.
– Đừng thế Jessica, anh vẫn còn yêu em nhiều lắm, đừng bỏ anh…..Đừng bỏ rơi anh mà. – Hắn ôm Nguyệt Tâm vào lòng. Vì hắn ôm từ phía lưng Nguyệt Tâm nên không biết Nguyệt Tâm biểu hiện thế nào. Có còn khóc như lúc nãy hay là nụ cười chiến thắng.
– Em cũng yêu anh nhiều lắm, Resd à…..đừng bỏ em được không? Chúng ta tiến hành hôn lễ mà anh đã hứa từ 2 năm trước đi.
– Được. chỉ có điều em k được làm chuyện dại dột như thế nữa đó. Anh sẽ thưa với ba mẹ. – Chỉ nghe thế là đủ, Nguyệt Tâm liền quay lại ôm hắn một cái, cái ôm như nhớ nhung trong mấy năm qua.
…………………
Hà Nguyệt Tâm (Jessica): 18 tuổi, nhân vật phản diện.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.