Đọc truyện Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng – Chương 67: Tam Sm
Nó đang gửi thông tin về sở thì nhận được điện thoại của Jane.
“Ok” nó trả lời bằng tin nhắn, tính nó vô cùng kỉ lưỡng và cẩn thận.
Nó ngồi dậy chuẩn bị ra ngoài, dùng lớp băng trắng dày quấn ngang bụng, gịt chặc vết thương. Chọn cho mình một bộ đồ đen, giày và cả mũ lưỡi trai đen, mang áo khoác da đen cùng khẩu trang đen che mất khuông mặt rồi nhảy qua cửa sổ.
Ra ngoài một cách rất nhẹ nhàng và dễ dàng làm nó bớt lo hơn. Nó k muốn cho Bin biết, nếu Bin biết chắc chắn sẽ k cho nó đi. Nhưng nó sao lại nghe lời Bin đến vậy. Tuy vẫn lạnh lùng với Bin bằng những cử chỉ lạnh nhạt và vô tâm nhưng những gì Bin nói đều thấm vào nó. Vì sao nó lại có cảm giác thân thuôc với Bin như vậy, tại sao Bin lại hiểu nó, vì Bin là vác sĩ tâm lí sao? Không thể nào.
Bỏ ngay cái suy nghĩ về Bin, nó đến địa chỉ của Jane và Alice ở. Ít phút sau, nó hoàn toàn khác với lúc nãy, thay cho mình bộ chiếc áo sơ mi k tay, khoác vest đen bên ngoài, khẩu trang trắng, mái tóc nó buộc cao cùng Jane và Alice ra ngoài.
– Cho hỏi các cô đến đây để làm gì. – Cảnh sát hỏi khi thấy cả ba tụi nó vào và đặc biệt là nó, vì nó mang khẩu trang làm hắn nghi ngờ.
– Chúng tôi đến từ S.P.K, Sin Lady tức Vũ San Phương là đồng nghiệp của chúng tôi. Hiện chúng tôi đang điều tra về vụ này. Mong cảnh sát khu vực hợp tác với chúng tôi. – Jane và Alice vẫn phong cách năng động ấy, quần jean cùng áo thun, khoác bên ngoài chiếc áo dạ ngắn đưa thẻ cảnh sát ra, đang thực hiện nhiệm vụ.
– Vâng, hai vị cần gì. –
– Chúng tôi muốn xem xác của San Phương. –
– Được, mời hai cô vào. Nhưng cô gái này là…- cảnh sát chợt dừng lại trước nó, bởi nó mang khẩu trang còn k có thể cảnh sát.
– Cô gái này là bạn của chúng tôi có thể cho cô ấy vào không. – Alice lên tiếng vì nó vẫn im lặng.
– Xin lỗi, cô k thể vào được.
– Tôi có thể vào được chứ. – Nó vẫn im lặng, chỉ có điều tay nó đang cầm thẻ đưa trước mặt cảnh sát.
– Forensic. Cô có thể vào. – Nó bất đắc dĩ khi phải dùng đén tấm thẻ đầu tiên của mình. Nhưng cũng may là nó k bại lộ thân phận.
………………………………………………………………………………………………………………………………
“Chúng ta bắt đầu thôi.” Jane nói khi thấy Sin vẫn nằm im đó, thật khó chịu khi phải làm những điều mà mình k muốn làm với Sin.
Nó vẫn im lặng,mang bao tay trắng thường dùng để tránh phơi nhiễm với tử thi, khẽ mở lấy chiếc cặp, lấy ra những dụng cụ cần dùng đến để lấy viên đạn ngay cánh tay của Sin. Vì Sin là cảnh sát thuộc L.A.P.D. nên cần đến người của L.A.P.D sang xem nên điều tra vụ này thế nào, nên xác Sin chỉ để ở phòng lạnh và được canh gác chứ thương tích hay gì đó, vẫn chưa được xử lí hay khám nghiệm tử thi.
” Là đạn đôi sao Win” Jane thốt lên khi thấy nó gắp viên đạn từ cánh tay của Sin. Alice cũng quay sang quan sát viên đạn.
” Tam sm?” Alice bình tĩnh nói.
– Sao Sin lại bị trúng tam sm vậy. K phải là thứ sát thủ thường dùng sao? – Jane hỏi trong khi ó vẫn tập trung quan sát viên đạn và đang suy nghĩ gì đó.
– Chuyện này, chẳng lẽ Sin bị sát thủ ra tay sao? Là ai chứ.
– Nhưng vẫn còn vết đâm ở bụng, tam sm đã đủ để lấy mạng người ta rồi, đâu cần đến vết đâm ở bụng. – Alice và Jane đang suy luận.
– Win, Win nghĩ sao? – Alice hỏi nó.
– Về thôi. – Nó gấp lấy viên đạn bỏ vào túi ni lông sao đó mang về.
– Chưa xong mà. – Alice nói trong khi cô cũng đang ra ngoài theo nó.
………………………………………………………………………………………………………………………………
Trên đường về nhà Jane và Alice, nó vẫn k nói lời nào. Jane và Alice thì đang bàn với nhau chuyện lúc nãy và thông báo cho Mark và Mary biết. Riêng nó, nó vẫn im lặng.
– Win, tại sao lại về nhanh đến thế.
– Như thế đã đủ rồi. – Nó nói ngắn gọn.
“Về nhà rồi nói”
Nó im lặng, người nó toát ra hàn khí ngày một nhiều. “Em muốn ai là người chết trước đây, Trầm Mặc, hay Sin, Sun….” nó nhớ lại câu nói của Jame lúc gặp nó. Qủa thật Jame đã nhúng tay vào chuyện này. Theo như những gì nó đoán 9h đồng hồ mà Bin phẫu thuật lấy viên đạn trong nó, cũng là tam sm. Nhưng nó cần xác nhận lại một lần nữa. Nếu mọi suy đoán của nó đúng thì chắc chắn Nhi đang bị Jame lợi dụng để làm hại người thân nó.