Đọc truyện Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng – Chương 65: Khoảng Cách Âm Dương.
Nó và Ren được chuyển vào bệnh viện nhưng mọi người lại tập trung vào Ren nhiều hơn, Zeny cũng được chuyển vào cấp cứu khi ngất xỉu vì bị kiệt sức.
“Con cầu trời, cho chị Ren và chị Zeny tai qua nạn khỏi” – Sany cùng bọn nó đứng bên ngoài chờ đợi. Riêng hắn thì người ở đây nhưng hồn thì ở đâu cũng k biết.
“Fasmin, em ấy sẽ k sao chứ” – Jackson chợt nói làm mọi người mới nhớ đến, nó mới chính là người bị thương nặng nhất.
” Được anh ta đưa đi rồi.” Hắn hoàng hồn chán nản nói.
“Hi vọng nó k sao”- Justy nói.
………………………………………………………………………………………………………………………………………………..
Nó đang lạc thế giới nào đây? Nó đang ở đâu, ở đây như một mê cung, tất cả đều màu trắng cả…nó tìm mãi lối thoát nhưng đi mãi đi mãi vẫn k thấy điểm dừng.
– Win. Winy. – Có một cô gái mặc chiếc váy trắng đứng phía sau nó và gọi. Nó quay lại ngạc nhiên, nhưng nó biết đây là đâu rồi.
– Tôi đang muốn gặp cô, tại sao tôi không thể đọc được suy nghĩ của cô. – Nó đối mặt với Sin hỏi .
– Lúc trước, Jame hắn thường tặng cho tôi nước hoa nhưng dặn tôi chỉ ngửi chứ k dùng. Sau khi tôi đến đây tôi mới biết hắn đã khống chế suy nghĩ của tôi. Win k đọc được cũng là chuyện đương nhiên. – Sin giải thích.
– Win…Jame là một tên rất nguy hiểm, Win nên cẩn thận. Tôi thật sự hối hận. – Sin nói khi nước mắt cô đã rơi.
– Tôi ghét nước mắt. – chỉ bốn chữ nhưng nó làm người khác hiểu được ý của nó.
– Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Cô yên tâm đi. – Nó nói xong định quay đi. Thật sự nó quá lạnh lùng.
– Nơi này k dễ tìm đường ra đâu. Win đi theo tôi. – Sin nói xong nắm lấy tay nó dẫn đi. Nhưng nó lại tự tách tay mình ra và tỏ ý Sin đi trước nó sẽ theo sau. Sin dẫn nó đến một nơi cũng toàn màu trắng nhưng trước nó là một vòng tròn lớn có ánh vàng phát ra.
– Đây là lối thoát duy nhất. Win k thể ở đây lâu được, mọi người đang mong Win tỉnh lại. – Sin thúc giục nó mau vào trong.
– Cô phải tự lo cho mình đó. Tôi k trách cô, đừng tự dằn dặt mình nữa, tôi mong ở thế giới mới, cô sẽ sống tốt hơn. – Nó nói khi chân đã cất bước.
– Win….Hãy thay tôi chăm sóc Sun, chị ấy rất tốt tôi xem chị ấy như chị ruột của mình vậy. Chị ấy dù là cảnh sát nhưng rất yếu đuối, Win hãy thay tôi chăm sóc chị ấy nhé. – Sin gọi nó khi nó sắp vào trong vòng.
– Tôi hứa với cô. – Nó đã vào bên trong vòng , ánh sáng dần dần che mất nó, nó đưa tay ra dấu hiệu lời hứa và tạm biệt Sin. Lúc này, nó bỗng cười, cảm giác thoải mái, một nụ cười tự nhiên k chút gượng gạo vì nó đã tha thứ cho Sin.
Sin đứng đó ngây người trước nụ cười của nó, nụ cười của thiên thần mà Sin đã gặp và lần đầu tiên thấy nó cười tự nhiên như thế.
………………………………………………………………………………………………………………………………..
Nó tỉnh dậy sau cuộc đối thoại với Sin, khoảng cách âm dương rất rõ ràng. Nó phải thực hiện lời hứa với Sin bằng mọi cách. Quên đi vết thương nó tự ngồi dậy nhưng.
“Ah.” – Nó nhớ đến vết thương của mình khi thấy máu từ bụng thấm đỏ áo của nó.
“K biết Ren và Zeny hai người đó thế nào.” Nó nghĩ một hùi rồi lại thấy Bin bước vào cùng cô y tá.
– Trịnh tiểu thư, cô đã tỉnh. – cô y tá giữ đúng thân phận nói.
– Tôi có chuyện muốn nói với bác sĩ. Phiền cô ra ngoài một chút. – Nó lịch sự nói.
“Cạch” tiếng của đã đóng khi cô y tá ra ngoài.
– Anh lại cứu tôi nữa đúng không? – Nó hỏi khi không gian chỉ còn lại hai người.
– Sao cô biết? – Bin hỏi, anh bất ngờ vì tài suy đoán của nó.
– Phiền anh giao lại khẩu súng cho tôi. – Nó lạnh lùng nói.
– Sao cô biết tôi giữ khẩu súng của cô. – Bin hỏi ngược lại nó.
– Nhiều lời. – Nó lạnh lùng phán ra.
– Cô tài thật. – Bin lấy sau thắt lưng anh khẩu súng trả cho nó.
– Nó nhận lấy khẩu súng rồi đứng dậy mặc kệ máu đã thấm nhiều hơn, lấy áo khoác và muốn ra ngoài.
– Cô muốn đi đâu, cô mới phẫu thuật lấy viên đạn ra đấy. Cô có biết phải tốn 9h đồng hồ mới lấy viên đạn trong người cô ra không? – Bin lớn tiếng nói mức độ nghiêm trọng về sức khoẻ của nó. Vì anh k chịu nổi tính cố chấp của nó, mới phẫu thuật vừa tỉnh dậy, k chúc huyết sắc mà lại làm động vết thương h lại muốn ra ngoài chẳng quan tâm đến sức mình ra sao.
– Mùi thuốc khử trùng làm tôi khó chiu. Tôi muốn về nhà. – Nó nói khi đến cửa.
– K được, cô phải ở đây theo dõi. – Bin ngăn cản.
– Tôi còn việc phải làm. – Nó nói và bước tiếp.
-Vì bọn người bọn người vô tâm đó sao? – Bin nói làm nó khựng lại.
– Cô liều mạng cứu họ, vậy họ đã làm đươc gì cho cô. – Bin tức giận nói.
– Đó là nhiệm vụ của tôi. – Nó chỉ nói ngắn gọn rồi bước ra ngoài. Cái lạnh bên ngoài làm nó ho vài cái nhưng vẫn lạnh lùng bước tiếp. Từng bước chân k dài nhưg nó phải bước, Bin nhìn theo nó lắc đầu. “Đúng là cố chấp”
…………………………….
“Tôi đưa cô về. Nhưng cô phải nghĩ đến sức khoẻ của cô chút đó.”- Bin nói khi lái xe đưa nó về nhà. Trong khi nó vẫn im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
……………………………………………………………………………………………………………..
“Chị…Chị nói sao? Fasmin bị bắn và được người lúc trước đưa đi à. – Zeny bừng tỉnh khi nghe Jeny kể lại những gì lúc nãy xảy ra.
– Vậy có tìm được Fasmin k chị. Fasmin giờ đang ở đâu chứ. – Zeny vô cùng lo lắng k chịu nằm yên mà bật dậy.
-Chị k biết, Resd đã cho điều tra nhưng tất cả bệnh viện ở đây điều k có tung tích của Fasmin. – Jeny buồn rầu nói.
– Còn Ren…Ren thế nào? Em muốn thăm Ren.
– Ren em ấy chưa tỉnh lại, có lẽ tĩnh lại nhanh thôi. Nhưng…..
– Nhưng gì…chị nói đi. -Zeny giục Jeny nói. Nhưng Jeny lại nhìn sang Kon.
– Về Fasmin, anh nghe Resd nói, khẩu súng của Hend k tầm thường, nó là khẩu D2, nhưng lại dùng Tam sm.
– Tam sm là gì?
– Tam sm là loại đạn nguy hiểm, 1 viên đạn được cài vào sẽ có 2 viên đạn nhỏ được liên kết với nhau, nếu bị bắn trúng sẽ rất khó lấy ra, vì đạn đôi rất khó lấy với lại đô bám của loại đạn này rất cao. Nếu không lấy ra hết sẽ mất mạng. – Kon lí giải cho Zeny hiểu.
– Tam sm, là loại đạn mà sát thủ thường dùng. – Zeny chợt nói ra khi nhớ được điều gì đó.
– Đúng rồi. Sao em biết.
– Cấp trên từng nói với em.
– Xem ra Fasmin đang gặp nguy hiểm rồi. Fasmin đã cứu em…- Zeny nói lại k kìm được nước mắt.
– Em muốn nói với Ren, chúng ta qua thăm REn đi” Zeny nói xong được Kon và Jeny đưa sang phòng Ren…
……………………………………………………………………………………………………………………………..