Cô Gái, Ăn Xong Còn Muốn Chạy?

Chương 29: Thăm dò


Đọc truyện Cô Gái, Ăn Xong Còn Muốn Chạy? – Chương 29: Thăm dò

Liên tiếp trong ba ngày, Nam Cung Tước đều chạy tới công ty Hạ Liên. Mỗi ngày, Nam Cung Tước đều chơi xấu Hạ Liên, có đôi khi còn đem văn kiện
của mình mang lại đây phê duyệt.

Nhưng liên tục ba ngày, hắn vẫn không nhìn thấy bóng dáng người mà hắn mong đợi. Ánh mắt Nam Cung Tước không tự giác liếc về phía cửa, ngày đó cô không gặp mặt Hạ Liên, theo đạo lý nhất định phải trở lại, nhưng vì
sao đến giờ vẫn chưa thấy người?

Nếu cô cùng với Hạ Liên ra ngoài gặp mặt nói chuyện, hắn mỗi ngày cùng Hạ Liên ở nơi này, cũng không thấy hắn đi ra ngoài. Trên bàn làm việc,
Hạ Liên đang nghiêm túc phê duyệt văn kiện, vừa mới phê duyệt xong, liền nhìn người nọ giống như đế vương ngồi trên ghế sofa luôn hướng cửa nhìn mãi.

Hạ Liên biết hắn đang tìm cái gì? Biết hắn đang đợi ai? Nhưng là Nam
Cung Tước không nói, như vậy hắn cũng làm bộ như không biết.

Hạ Liên không nén nổi trong lòng có nhiều suy nghĩ, không nghĩ tới Tước lại có một ngày giống người đàn ông thâm trầm như vậy!

Rốt cục, hắn làm không được, Nam Cung Tước buông tài liệu trong tay
xuống, từ trên sô pha đứng lên, đi nhanh tiêu sái đến trước mặt Hạ Liên.

Hạ Liên đang ở ký tên, cảm giác ở phía trước có một bóng người ngăn
trở ánh sáng, ngước mắt, nhìn thấy Nam Cung Tước, làm bộ như cái gì cũng không biết liền hỏi:

”Làm sao vậy?”

Nam Cung Tước cùng Hạ Liên đối diện, con ngươi đen láy, lạnh lùng,
như chim ưng không ngừng quét về phía Hạ Liên, qua nửa ngày, Nam Cung
Tước mới môi mỏng hé mở:

”Cậu cứ nói đi?”


Nam Cung Tước cũng không tin Hạ Liên thật sự không biết!

”Cậu không nói tôi làm sao biết?”

Hạ Liên đặt cây bút trong tay xuống, vắt hai chân, ngả mình trên ghế
tổng tài, giữ một khoảng cách xa Nam Cung Tước một chút, miễn cho lãnh
khí của hắn không làm thương tổn mình được. Hạ Liên vốn định giả bộ một
chút, rốt cuộc Nam Cung Tước không làm sao nói cho rõ ràng, hắn đúng là
không biết. Hạ Liên vô tâm lại muốn chơi trò bí hiểm với Tước, Nam Cung
Tước khẩn cấp hỏi:

”Cô ấy đâu?”

Trong đôi mắt tất cả đều là sự mong chờ muốn nhìn thấy cô gái ấy!

”Cậu nói đến ai vậy?”

Hạ Liên vẫn làm bộ như không biết! Bất quá, đôi mắt đen láy của Hạ
Liên không ngừng quan sát biểu cảm của Nam Cung Tước, hắn thật là tò mò
muốn nhìn thấy cô gái nào lại có thể làm ảnh hưởng tới Nam Cung Tước như vậy.

”Ầm”

Ầm một tiếng, Nam Cung Tước thực sự đã mất hết kiên nhẫn rồi, một
cái đập mạnh hung hăng xuống bàn làm việc, nhưng mà Hạ Liên vẫn không
nói, hắn là nghĩ muốn đem Hạ Liên đập cho một trận!


”Đừng dài dòng nói nhanh đi!”

Con ngươi lạnh như băng như chim ưng, uy hiếp, doạ dẫm mà tư vị đắc ý tràn đầy!

”Tước, cậu hơi quá rồi đấy!”

Hạ Liên không có bị Nam Cung Tước tàn nhẫn hù doạ, chính là hơi quá mà thôi, hắn là lần đẩu tiên chứng kiến Nam Cung Tước mất kiểm soát mà tức giận đến mức độ này.

Trước kia, Nam Cung Tước dù có chuyện gì cũng đều che giấu trong lòng, căn bản là khiến cho người ta không nắm bắt được hắn muốn làm gì, hoặc
là bước tiếp theo hắn dự tính ra sao! Như vậy đối với Tước là tốt hay
xấu đây? Hạ Liên cũng chẳng biết được! Nam Cung Tước biết Hạ Liên muốn
nói điều gì, liền ngăn chặn Hạ Liên mở miệng.

”Nói mau!”

Tốc độ nói của hắn cực nhanh có thể thấy Nam CungTước không còn chút kiên nhẫn nào nữa!

”Cô ấy không nhận vụ tố tụng này nữa, cho nên sẽ không đến nữa rồi!”

Hạ Liên cực kỳ bình thản nói, kỳ thật từ hai ngày trước hắn đã nhận
được thông báo, nhưng hắn chính là muốn nhìn xem Nam Cung Tước có thể
bình tĩnh tới khi nào, cho nên trước sau hắn mới không có mở miệng nói
ra. Hiện tại, hắn đã nhìn ra, Tước thật là để ý tới cô gái kia.

Hạ Liên giọng nói vừa mới thốt ra, liền cảm nhận được trên người Nam
Cung Tước phát ra hơi thở lạnh lẽo làm người khác phải sợ hãi, con ngươi đen tuyền lạnh lùng bắn thẳng về phía Hạ Liên, sau đó xoay người đi

nhanh ra cửa! Mới vừa đi tới cửa, Nam Cung Tước bỗng đứng lại, lạnh lùng không quay đầu lại đối với Hạ Liên nói:

”Tình nhân kia của cậu nhanh chóng giải quyết đi”

Sau đó, hắn mới bước đi thật nhanh rời đi. Sở dĩ, hiện tại mới cùng Hạ Liên nói vấn đề này, đó là bởi vì Nam Cung Tước vừa mới bắt đầu quan
tâm thôi, cũng không hy vọng án tử đó có thể nhanh chóng chấm dứt, như
vậy hắn là có thể nhiều hơn tiếp cận cô gái đó rồi.

Nhưng hiện tại, người phụ nữ đó đã rút lui khỏi vụ án này rồi, như vậy Đại Lỵ kia cũng không cần thiết lưu lại rồi. Hạ Liên không ngừng vuốt
vuốt lồng ngực của mình,

”Tên này sẽ không vì đàn bà mà trả thù anh em chứ?”

Hạ Liên có phần không xác định được rõ ràng nữa rồi? Bất quá, hắn cũng có hứng thú với cô gái kia,hắn thực tò mò về hình dáng cô gái có thể
làm cho Tước không kiềm chế được như vậy?

Bất quá, vừa rồi trong lời nói của Nam CungTước, thật là nhắc nhở hắn, hắn thật sự chính niệm tình xưa mà tha cho Đại Lỵ. Nhưng nữ nhân đó cư
nhiên không biết hối cải, còn nhiều lần khiêu chiến với tính nhẫn nại
của hắn. Xem ra giữ lại cũng không được rồi.

Nam Cung Tước phẫn nộ bước ra khỏi công ty Hạ Liên, hắn biết người anh em tốt này là đang cố ý thử hắn! Xú tiểu tử, chờ đấy! Hắn là người có
thù tất báo đó! Ngồi vào xe Rolls-Royce của mình.

”Tổng tài, chúng ta đi đâu ạ?”

Trợ lý Lý Trạch Ngữ ngồi phía trước cạnh tài xế xin chỉ thị của tổng
tài! Nam Cung Tước trầm mặc, cô gái này rõ ràng chính là muốn trốn tránh hắn, biết nếu ở tiếp xúc này cùng án tử, tiếp xúc Hạ Liên, liền nhất
định sẽ tiếp xúc đến hắn, cô đây là sốt ruột muốn phủi sạch quan hệ! Vừa nghĩ tới này, đôi mắt chim ưng Nam Cung Tước lạnh lùng hiện lên một tia nổi giận.

”Cô gái chết tiệt này!”

Nam Cung Tước nhịn không được thấp giọng rủa ra tiếng! Giống như tức

giận, lại giống như thương yêu! Ngồi phía trên, Lý Trạch Ngữ nghe được
những lời này của Nam Cung Tước, trong lòng tràn ngập dấu chấm hỏi? Tổng tài đây là yêu sao? Con ngươi đen tràn ngập sự kinh ngạc, không thể nào tin được! Nam Cung Tước mang theo tức giận ra lệnh:

”Lái xe, về công ty!”

Vừa về tới công ty, Nam Cung Tước an vị trên ghế tổng tài, nhắm mắt
lại tự hỏi bản thân vấn đề mấu chốt! Toàn thân toả ra làm cho người ta
sợ hãi, có thể thấy được vừa rồi sự tức giận cũng không có giảm là bao!

Lý Trạch Ngữ cung kính đứng trước bàn làm việc của Nam Cung Tước, tổng tài không hạ lệnh hắn đi xuống, hắn cũng không dám đi khỏi phòng. Nhưng tổng tài lại đang tức giận, nếu làm trái ý tứ ngài, hắn cũng không có
dũng khí kia cũng không có tinh thần cam đảm nha!

Nghĩ đến nữ nhân kia, Nam Cung Tước liền nhịn không được, trán nổi gân xanh, cô gái đáng chết này, vì sao nhất định phải phủi sạch quan hệ với hắn chứ? Hắn rốt cuộc có điểm nào làm cô ấy không hài lòng rồi ư?

Hừ ~, cô muốn trốn tránh tôi, không muốn nhìn thấy tôi, muốn mối quan
hệ trong sạch, cô nằm mơ đi! Cô không đến tìm tôi, tôi sẽ đến tìm cô!

Quyết định xong biện pháp, Nam Cung Tước chầm chậm mở đôi mắt như chim ưng, nhìn chằm chằm về phía Lý Trạch Ngữ. Lý Trạch Ngữ đột nhiên run
rẩy, hắn thế nào hiện tại lại cảm thấy, tổng tài giờ phút này ánh mắt đã chứa đầy toan tính.

”Cậu đi tra một chút tư liệu về luật sư Lãnh Nặc Băng cho tôi!”

”Là!”

Lãnh Nặc Băng? Vừa nghe thấy tên cô, tổng tài là lần đầu tiên sai hắn
đi tìm hiểu về một cô gái nha? Thật đúng là làm người ta kinh ngạc, cũng làm người ta tò mò nữa, rốt cuộc là nữ nhân kia có năng lực ghê gớm gì
mà có thể làm tâm tư tổng tài dao động!

Lý Trạch Ngữ cũng chỉ dám ngẫm lại mà thôi, dù hắn có nghìn lá gan
cũng không dám đến hỏi người đàn ông như đế vương ngồi ở bên kia. Nhận
lệnh xong, Lý Trạch Ngữ liền lập tức đi thực hiện chỉ thị được giao.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.