Có Được Hạnh Phúc Khó Thế Nào !

Chương 14. Người Bạn Mới


Bạn đang đọc Có Được Hạnh Phúc Khó Thế Nào !: Chương 14. Người Bạn Mới

Hôm nay Băng Nhi đi học sớm cùng ăn sáng với Xảo Yên, một phần cũng vì muốn tránh cái nhìn đáng sợ của Tử Hàn. Rõ ràng anh ta đã biết mình bỏ chuột vào nên mới cố ý… >-_ Con chuột cậu nhờ tôi tìm hôm qua sao rồi – Thừa Hạo nhìn sang Tử Hàn
_ Có người giúp tôi dẹp nó rồi – Tử Hàn liếc mắt sang Băng Nhi, một luồng điện lạnh chạy dọc sống lưng cô
Ly nước vừa đưa đến miệng đã xém phun ra vì nghe anh nhắc đến chuyện tối qua
_ Chiều nay đi ăn kem không Băng Nhi – Thừa Hạo nhìn cô ấm áp
_ A không được, chiều nay em phải vào thư viện rồi – Băng Nhi không nỡ từ chối nhưng hôm nay cô có rất nhiều chuyện phải làm
_ Chiều nay cô ấy rãnh lắm, anh nhớ dắt bạn em đi chơi nha – Xảo Yên ôm tay Cô bạn mắt nhìn Thừa Hạo
_ Không được không được, chiều nay mình bận lắm đó – Băng Nhi vội từ chối

_ Vậy bữa sau cùng đi – Thừa Hạo không trách cô, ánh mắt triều mến, Xảo Yên nghĩ tác hợp cho Băng Nhi và Thừa Hạo, cho dù sau này cô ấy có nhớ ra thì cũng không thể trở về bên Tử Hàn được…..
Tan học, cô tranh thủ vào thư viện tìm sách nấu ăn, cô nghe bác quản gia nói Tử Hàn rất thích món bánh cookies chocolate chips. Bằng chiếc xe đạp được Lão Gia cấp, giúp Băng Nhi thuận tiện đi lại hơn, đến nơi cô tìm đến gian sách làm bánh……
– Bánh gato, bánh mochi, bánh pancake, muffin…. A đây rồi, Băng Nhi cầm lấy cuốn cookies vừa đi vừa lật đến trang có socolate
Nguyên liệu
– 150 gram bột mì đa dụng/plain flour
– 115 gram bơ nhạt/ nhiệt độ phòng
– 60 gram đường trắng,… Mãi mê đọc nên Cô va phải một người
_ A xin lỗi bạn nha, mình sơ ý quá – Băng Nhi nhìn người con trai trước mặt, cũng mặc đồng phục ở trường cô
_ Không sao, bạn là … Bạn cũng học ở trường học S à
_ Ừ, mình tên Băng Nhi học khối 11A, bạn là…
_ Vậy phải gọi là anh rồi, anh khối 12B, anh tên Tôn Hiểu Minh, mới chuyển tới chưa lâu , rất vui được biết em
_ Em đang gấp à
_ Ây, em có việc rồi, em về trước nha ^^ – Băng Nhi nhớ ra đến giờ phải về làm việc, cô nói xong vội chạy ra lấy xe
_ Có thể gặp lại không – Hiểu Minh nói đằng sau

Băng Nhi vẫy tay tạm biệt
_ Có duyên gặp lại …..
Trong căn phòng chủ tịch công ty Vương Hoàng Đạt, có ba người đàn ông đang ngồi thảo luận công việc với nhau, là ba của Tử Hàn, ba Thừa Hạo, và Vũ Khắc Hoàng (ba Xảo Yên), có tiếng gõ cửa, bước vào là một cô gái dáng vẻ thuỳ mị, Xảo Yên cúi đầu chào ba vị trưởng bối, trong tay cầm camen đựng thức ăn trưa.
_ Ba và hai bác cũng ở đây sao, con có mang cơm trưa đến ọi người nè – Xảo Yên đặt từng món lên bàn
_ Lão Hoàng, Xảo Yên càng lớn càng rất đáng yêu nha, khôn khéo, giỏi giang lại rất biết nghe lời – Viên Từ Đạt (ba Thừa Hạo) trầm trồ khen ngợi
_ Bác đề cao con quá rồi – nhỏ vén mái tóc qua tai khiêm tốn
_ Ai lấy được cháu là có phúc đấy – Cao tử Vương im lặng quan sát cử chỉ cô bé nãy giờ
_ Xảo Yên cười mỉm cúi đầu, Thôi phải về rồi, cháu chào các bác
_ Tử Hàn dạo này cũng rất bận, cháu nên thường xuyên qua nhà chăm sóc cho nó…..- Tử Vương dặn dò cô
Sau khi làm việc nhà xong, Băng Nhi ngồi trên chiếc xích đu trước sân lấy sách dạy làm bánh ra nghiên cứu , Cô vừa đọc vừa suy nghĩ về mẹ, mẹ cô biết làm rất nhiều loại bánh, Xa nhau cũng được mấy ngày, Băng Nhi muốn biết bây giờ mẹ đang làm gì, cô gọi về điện thoại ở nhà ẹ, chuông đỗ một lúc lâu cũng có người bắt máy, giọng mẹ cô nghe có vẻ khàn hơn trước.

_ Alo ai vậy
_ Mẹ à, là con đây, Băng Nhi của mẹ nè – cô vui khi được nghe tiếng mẹ, nhưng cũng buồn vì bà không tự lo ình thật chu đáo
_ Băng Nhi ngoan, ở đó sống có tốt không – Bà Đình mừng rỡ
_ Con sống rất tốt mẹ đừng lo cho con mà, mẹ đang bị bệnh có phải không
_ Không không, có phải con xa nhà mấy ngày mà đã quên giọng mẹ luôn rồi không – Bà sợ Băng Nhi lo lắng nên “đánh trống lãng”….. 2 mẹ con trò chuyện khá lâu, bà Đình ngạc nhiên vì mới đi làm Băng Nhi đã có điện thoại riêng, song cô phải giấu mẹ là cô mượn điện thoại bạn, bà hỏi về Xảo Yên ở trường với cô như thế nào, Băng Nhi kể về cô bạn cho bà nghe, Bà Đình rất yên tâm vì Nhỏ đã giữ đúng lời hứa….. Sau khi gác máy, dưới chân Băng Nhi truyền đến một cảm giác nhột nhột, cô nhìn xuống thì thấy Tiểu Bảo Bối đang vẫy đuôi với cô, có vẻ qua nhiều lần tiếp xúc ==! Nó đã mến Băng Nhi hơn rồi, cô bồng nó lên đối diện với mặt
_ Bò Sữa ^^ mày có gương mặt rất giống chủ nhân của mày đó – Băng Nhi nhủ thầm với con cún, mặt nó ngơ ngác nhìn cô trông đáng yêu vô cùng ………


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.