Đọc truyện Cơ động phong bạo – Chương 9: Sự Nghi Ngờ Của Công Chúa
Dịch giả: Matahari
Nguồn: 4vn.eu
“Đừng ngây ra thế!” Mã Khả vỗ vai bạn vẻ hết sức thông cảm: “Loại nữ nhân này không thích hợp với cậu đâu! Mỹ nữ đi xe điện nhiều vô kể, hà cớ dây dưa với kẻ ngồi xe đệm từ…!”
Lý Phong trừng mắt: “Nói linh tinh gì vậy? Tôi nhìn là nhìn cái xe, ai ngồi bên trong cũng cóc quan tâm!”
“Wah… lại giả thánh nhân rồi! Đừng tự dối lòng nữa, không quan tâm đến mỹ nữ … không là robot thì là gà trống thiến!”
Ra vẻ ta đây như vậy, nhưng khi người thật từ trên xe bước xuống, cả Lý Phong lẫn Mã Khả đều im bặt. Những mỹ nhân vừa nhắc đến đều đã bay lên chín tầng mây, cô gái trước mặt đây mới là số một!
Đường Linh….
Gia tộc họ Đường của USE có lẽ không mấy người biết, nhưng nhắc đến “Công ty GAD” thì dù là ở thế giới NUF trên mặt trăng cũng không ai không gật đầu!
Bởi GAD (General Automotive Defense?) chính là nhà nghiên cứu và chế tạo Chiến sĩ cơ động lớn nhất của USE, một tổ hợp công nghiệp-tài chính khổng lồ có sức ảnh hưởng đến cả kinh tế và chính trị. Trong xã hội loài người bây giờ, còn gì uy tín và dễ kiếm tiền hơn chế tạo Chiến sĩ cơ động chứ?
Đường Linh, nữ giới, 18 tuổi, chính là con gái duy nhất của Đường Chấn, Chủ tịch Hội đồng quản trị, người nắm giữ 73.5% cổ phần của GAD. Địa vị quan trọng của cô gái này, không cần nghĩ nhiều cũng thấy được. Khoan nói về gia cảnh, chỉ riêng dung mạo của Đường Linh cũng đủ khiến cô trở thành duy nhất trong muôn một. Chiều cao 1m75, số đo ba vòng chuẩn như phân kim, khuôn mặt tuyệt mỹ và mái tóc mượt mà vàng óng, nhan sắc Đường Linh vừa lộng lẫy vừa cao quý hết mực, chẳng khác nàng công chúa trong cổ tích.
Làn da trắng tuyết và màu tóc ấy Đường Linh kế thừa từ mẹ cô, một mỹ nhân Inventer. Chung sống hòa bình hơn năm mươi năm, trên Trái đất hiện có không ít cuộc hôn nhân giữa người thường và người cải tạo. Thế hệ con cái của họ bao gồm rất nhiều cá nhân xuất sắc, hội tụ đủ cả dung mạo và trí tuệ.
Đường Linh không có khí thế át vía người khác, căn bản cô cũng không cần. Nhan sắc tuyệt mỹ, trí tuệ hơn người cùng gia thế hiển hách của cô đủ khiến hầu hết tha nhân khiếp hãi rồi. Cả nam lẫn nữ, không biết bao nhiêu người đang âm thầm ái mộ bông hoa tuyệt sắc ấy, giống như Lý Phong bây giờ vậy…
Tuy nhiên Lý Phong là loại đặc biệt trong đặc biệt. Hắn không hề hứng thú với các loại gia tộc, cũng không phủ nhận ban đầu có chút choáng váng vì sắc đẹp “kinh khủng” của Đường Linh. Thế giới này đa phần là tục nhân, Lý Phong tự nhận mình cũng là một trong số đó… Có điều những cảm giác phù du ấy nhanh chóng trôi qua, nguyên nhân khiến hắn quan tâm đến mỹ nhân họ Đường bây giờ chính là thực lực bản thân cô…
Hai tháng trước các phương tiện truyền thông loan tin, hệ thống Chiến sĩ cơ động đời mới nhất có Đường Linh tham gia nghiên cứu đã trải qua giai đoạn thử nghiệm, sắp được đưa vào ứng dụng. Còn ở trường thì trong tất cả các môn học cô nàng đều đứng chót vót đầu bảng, hoàn toàn trái ngược với bảng điểm Titanic của học sinh Lý Phong…
Lý Phong để ý đến Đường Linh còn vì một nguyên nhân nữa…
Đó là giờ giải lao giữa buổi học, hắn lên sân thượng tìm yên tĩnh. Tại đó Lý Phong tình cờ gặp một cảnh tượng không thể nào quên… Một mỹ nhân tóc vàng đẹp như mơ đang đứng tựa lan can, cúi đầu trầm tư suy nghĩ….
Bốn mắt gặp nhau, Lý Phong lúng túng gật đầu rồi lảng ra một góc xa. Dù chỉ chiêm ngưỡng thoáng qua nhưng khoảnh khắc ấy đã khiến hắn ngỡ ngàng, một sự kết hợp tuyệt vời giữa nhan sắc và trí tuệ…
Từ đó thâm tâm hắn in đậm ấn tượng về Đường Linh, nhưng Lý Phong rất biết mình biết người. Mối tình đầu không nhất định phải có kết quả, chỉ cần đẹp và ý nghĩa là được rồi…
Vì thế hắn không hề cảm thấy một áp lực nào, ngay cả khi mỹ nhân đi qua ngay trước mặt. Cái Lý Phong yêu là một hình tượng, không nhất thiết phải là một con người!
“E hèm, đừng nhìn nữa! Vừa rồi có người đã nói gì nhỉ?” Lý Phong không thể không nhắc nhở Mã Khả đang ngây ra như si ngốc bên cạnh. Gã háo sắc này miệng nói một đằng, hành động thực tế thì lúc nào cũng ngược lại.
Mã Khả giật mình bừng tỉnh, không kìm được than thở: “Cô em này mới đúng là cực phẩm, chẳng trách một con robot như cậu cũng động lòng, có điều khoảng cách với chúng ta xa quá! Đi thôi!”
Nhà Mã Khả cũng kinh doanh, với đa số người bình thường có thể xem là rất giàu có, nhưng so với GAD thì không khác gì hại bụi cạnh quả núi. Một khi đã ở đẳng cấp đó, với bất cứ ai tình cảm sẽ không còn đơn thuần là tình cảm nữa, huống hồ Đường Linh lại quá xuất sắc, quả thực rất khó tìm được người xứng đôi với mình!
Hai gã trai quay người rời đi, tuyệt nhiên không phát hiện ánh mắt Đường Linh cũng đang hướng về phía họ. Hóa ra buổi gặp gỡ trên sân thượng hôm ấy, không chỉ Lý Phong mà tiểu thư họ Đường cũng bị ấn tượng không kém…
Từ khi sinh ra, giác quan thứ sáu của Đường Linh đã nhạy bén hơn người. Chỉ cần gặp thoáng qua ai đó, linh cảm lập tức cho cô biết đối phương có thực lực hoặc tâm tư thế nào. Giống như giờ ra chơi mấy tháng trước, mặc dù bốn mắt chỉ giao nhau vài giây nhưng Đường Linh đã cảm thấy gã bạn học không quen kia có một chí khí không nhỏ, chí khí đó gây sức ép lên linh giác khiến trong giây lát cô phải thoáng ngỡ ngàng…
Tất nhiên sau đó Đường Linh đã điều tra… Gã học sinh Lý Phong ấy gia đình hết sức bình thường, chú ý duy nhất là hình như suốt ngày đắm chìm trong game Chiến tranh vũ trụ. Thành tích học tập của hắn thì thảm hại không nỡ nhìn, song tính cách lại khá tốt. Gã Mã Khả kia chính là chí cốt của hắn, hình như nhà cũng có chút tài sản, nhìn tổng thể thì hai người là một đôi bạn bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn…
Đường Linh đã định bỏ qua, tuy nhiên từ sau cuộc gặp vô tình trên tầng thượng đó, mỗi khi nhìn vào Lý Phong cô đều có một cảm giác rất kỳ lạ. Trên thế giới, chỉ một số người đặc biệt mới có thể gây cho cô cảm giác mạnh. Cái gọi là “cảm giác mạnh” của Đường Linh cũng có nhiều loại, ví dụ như Đường Chấn cha cô, tuy bản thân không phải là quân nhân siêu cấp, nhưng vì nắm giữ quyền lực khổng lồ trong tay nên áp lực gây cho người khác là rất mạnh… Thế nhưng tên Lý Phong đó, nhìn kiểu gì cũng không ra người có khả năng đặc biệt, vậy cảm giác ấy của cô có thể từ đâu chứ?
Không những thế, tình cảnh hôm nay lại càng thê thảm hơn, vừa rồi thậm chí Đường Linh còn có cảm giác ngừng thở… Đây là lần đầu tiên từ trước tới giờ, Đường Chấn cha cô, thậm chí các thành viên Hội đồng liên bang cũng chưa ai gây cho cô áp lực lớn như thế.
Nữ nhân thông thường đều tin vào cảm giác, Đường Linh cũng không ngoại lệ. Người gây cho cô cảm giác đe doạ kia, nhất định cô phải điều tra thật kỹ!
Lý Phong cũng có cảm giác ai đó đang quan sát mình, có điều hắn không mấy để ý, cùng Mã Khả cười ha hả ào vào lớp. Dù sao thì tiểu nhân vật cũng có cuộc sống riêng của mình…
Gần đến tốt nghiệp, các giáo viên suốt ngày diễn giảng về tương lai, cũng không quên nêu các tấm gương cho học trò. Trong số những tấm gương ấy, tất nhiên không thể thiếu Đường Linh đại tiểu thư, không phải nói về gia thế mà là năng lực cá nhân của cô…
Do những cống hiến cho hệ thống Chiến sĩ cơ động mới cùng thành tích ưu tú ở trường, Học viện quân sự Alan, một trong năm học viện quân sự lớn nhất của USE đã quyết định đặc cách mời Đường Linh vào thẳng, giấy báo nhập học thậm chí còn được đặc biệt gửi xuống trước cả kỳ thi tốt nghiệp!
Mỗi con người một số mệnh, đối với Đường Linh thì đây chỉ là chuyện bé xíu, nhưng các học sinh bình thường thì tấm giấy đó đúng là khó như lên trời, Lý Phong chính là một trong số đó… Vào học viện Alan là ước mơ của hắn, ngoài lý tưởng quân nhân ra còn có thể được thêm mấy năm học cùng Đường Linh… Nhưng với bảng điểm thảm hại kia thì dù có coi trọng nhân tài đến đâu, e là Alan cũng sẽ loại hắn thẳng cánh từ vòng đầu…
Giáo viên đang thao thao bất tuyệt gì đó trên bục giảng, cả Lý Phong và Mã Khả đều vào tai nọ ra tai kia. Lý Phong đắm chìm trong những tưởng tượng về điều khiển Chiến sĩ cơ động, Mã Khả thì thô thiển hơn, chỉ mơ mộng đến các mỹ nữ hắn đã gặp… Thế nhưng điểm số của Mã Khả vẫn còn oách hơn Lý Phong khá nhiều!
Chuông vừa đổ, các học sinh ùa ra ngoài bằng tốc độ laser, giáo viên nhìn mà chỉ biết lắc đầu. Lúc nào cũng vậy, Lý Phong và Mã Khả luôn là những kẻ chạy khỏi trường trước tiên.
Trên tầng thượng, Đường Linh từ từ hạ ống nhòm xuống, khẽ chau mày… Từ sau khi nhìn thấy Lý Phong ở cổng trường, tâm trạng cô luôn cảm thấy bất an, thậm chí còn không thể tập trung vào sách vở. Quan sát cả ngày, Đường Linh vẫn thấy hắn chẳng khác gì so với những học sinh bình thường, tuy nhiên cảm giác bên trong lại hoàn toàn trái ngược.
Đã có nghi vấn thì nhất định phải tìm cho ra, đó là thói quen từ nhỏ của Đường Linh. Cô biết nếu không trả lời được câu hỏi này, chắc chắn lòng mình sẽ không thể nào yên…
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh