Cơ động phong bạo

Chương 129: Biệt Ly Là Để Trùng Phùng


Đọc truyện Cơ động phong bạo – Chương 129: Biệt Ly Là Để Trùng Phùng

Dịch giả: Matahari
Nguồn: 4vn.eu
Angel trở lại sân khấu đến lần thứ ba mà khán giả vẫn không chịu rời đi, các trật tự viên bắt đầu hành động nhưng cũng chẳng ích gì. Sự hưng phấn của đám đông đang trên mức cao trào, mặc dù rất hiểu tâm lý khán giả nhưng ban tổ chức buộc phải mạnh tay, nếu không rất có thể dẫn đến bạo loạn.
Lý Phong chuẩn bị hộ tống Angel ra cửa sau. Phía bên kia Chu Chỉ đang dán mắt vào màn hình, nét mặt hết sức bình tĩnh nhưng ánh mắt có vẻ khác lạ, dường như cô ta cũng đang xúc động.
Lúc này người có thể giữ được bình tĩnh quả thực quá ít…
“Chuẩn bị sẵn sàng, có gì dị thường hãy lập tức hành động!”
“Rõ, Đội trưởng!”
Đúng lúc các nhân viên đang chuẩn bị áp dụng biện pháp khẩn cấp thì Angel bất ngờ trở lại sân khấu. Khán giả lập tức im lặng, hiệu quả hơn bất kỳ biện pháp an ninh nào…
Tiểu thiên sứ trở lại với một bài hát cũ “Ly biệt là để trùng phùng”.
……….
Chia tay hôm nay, bạn có biết tôi cũng đau lòng như bạn
Ly biệt là để trùng phùng
…………

Sẽ có một ngày, chân trời trăng sáng, chúng ta cùng tụ họp
Bởi ly biệt là để trùng phùng…
Ca khúc đã hơn trăm năm tuổi, nhưng người hâm mộ nghe vẫn không khỏi rơi nước mắt. Sự cuồng nhiệt phút chốc trở thành nỗi cảm động vô bờ bến, mấy thiếu nữ vừa gào tên của Angel vừa ôm đầu khóc. Các khán giả đồng loạt vẫy những cây đèn nến trong tay, như lời bài hát của Angel đã nói… Biệt ly là để trùng phùng…
Trật tự trong nhà thi đấu lập tức được vãn hồi, Minky chỉ biết lắc đầu giơ ngón tay cái lên… tiểu nha đầu đúng là lợi hại, chính cô ta cũng không kìm được nước mắt…
“… Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy con gái khóc bao giờ hả?”
Lý Phong vội vàng quay đi chỗ khác. Thế kỷ hai ba rồi mà có mắt cũng không được nhìn, vậy thì… ngắm trăng sáng cũng tốt đấy chứ!
Angel cuối cùng đã rời được sân khấu, Lý Phong đi sát theo sau, các vệ sĩ vây kín xung quanh hộ tống hai người ra xe. Trong nhà thi đấu, người hâm mộ vẫn căn bản không có ý ra về, thi nhau hô vang tên của Angel… Một đêm không ngủ…
Angel, Minky, Lý Phong ngồi vào ghế, chiếc xe khởi động phóng vút đi. Công tác bảo mật khá tốt, chỉ một ít người phát hiện ra nhưng không thể làm gì hơn.
Angel thở phào nhẹ nhõm, hai tay vỗ nhẹ vào lồng ngực, thở sâu mấy lần rồi hổn hển: “Dì út, Lý Phong đại ca, Angel vừa rồi thế nào?”
“Siêu tuyệt, không còn gì để nói, Angel thiên hạ đệ nhất!”
Không phải Lý Phong cố tình tô vẽ, thường ngày hắn cũng nghe nhạc nhưng Angel bây giờ đúng là số một. Hắn không hiểu biết về âm nhạc cũng không biết thế là là nghệ thuật, chỉ cho rằng giọng ca có thể cảm động người khác là hay, còn có điều gì quan trọng hơn nữa chứ?
“Cảm ơn đại ca, Angel sẽ cố gắng hơn nữa!” Angel rất xem trọng lời bình phẩm của Lý Phong, tuy nhiên điều này lại khiến Minky không mấy thoải mái.
“Hưm, hắn thì hiểu gì! Angel lúc ào chẳng giỏi nhất, nhưng hôm nay ra những bốn lần có mệt không? Đâu cần bận tâm đến như thế, xong chương trình cứ đi là được rồi…!”

“Dì út, Angel không mệt mà!” Tiểu thiên sứ nói đoạn le lưỡi vẻ tinh nghịch.
Minky, Lý Phong đều bất đắc dĩ lắc đầu, rõ ràng mệt muốn đứt hơi mà còn làm ra bộ không sao. Có điều… thế mới là Angel, chẳng trách ai cũng yêu mến.
Có Minky hai người không thể trò chuyện nhiều hơn. Đưa Angel về đến khách sạn, Lý Phong định đi thì Minky gọi lại.
Chần chừ một lát cô ta mới nhát gừng: “Nghe thiếu tá Chu nói hôm nay cậu đã giúp rất nhiều, dù sao thì tôi cũng cảm ơn!” Đoạn khẽ khom người, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng như mọi ngày: “Tuy nhiên tôi cũng cảnh cáo cậu, đêm hôm trước đừng tưởng tôi dễ bị lừa. Hôm nay cậu cứu Angel một lần, coi như xí xoá…!”
Nói rồi, quay ngoắt người bỏ đi, để Lý Phong đứng ngây ra một mình.
Tiếp xúc lâu lâu hắn nhận ra, Minky đúng là điển hình của người khẩu xà tâm phật. Lý Phong lắc đầu mỉm cười, có một người dì như vậy Angel đúng là hạnh phúc… Những lời vừa rồi của Minky thực sự đã làm thay đổi hẳn hình ảnh của cô ta đối với Lý Phong. Cũng đúng thôi, giày thì lấm lem, đêm hôm lại mặc đồ thể thao… Minky sắc sảo như vậy làm gì không nhận ra vấn đề, nhưng cô ta không hề nói, hiển nhiên cũng là để Angel vui.
Tiểu thiên sứ đã phải chịu đựng quá nhiều sức ép, cũng nên có chút thời gian và hồi ức cho riêng mình…
Lý Phong suy đoán không sai, tuy Minky rất không hài lòng về sự tự tiện của Lý Phong nhưng có thể nhận thấy Angel đã rất vui, vậy là đủ, cô ta không muốn làm khó cho hắn thêm. Dù sao thì sau khi kết thúc chuyến biểu diễn họ cũng trở về NUF, có thể cả đời sẽ không gặp lại nữa.
Không hẹn mà đồng, hai người cùng nghĩ đến chia tay. Đời người đúng là rất thú vị, quần tụ rồi chia tay, có niềm vui cũng sẽ có sầu muộn, như thế mới là cuộc sống…
Lý Phong bất giác cũng có chút bồi hồi, xem ra bài hát “Biệt ly là để trùng phùng” kia thực sự có sức rung cảm. Hắn chỉ còn biết lắc đầu, gượng cười bản thân.
Trở về phòng, hắn mở ngay máy gọi cho Đường Linh…

“Phong ca, Angel thật là tuyệt, quá đỉnh!”
“Hừm hừm, xem công chúa cuồng mộ chưa kìa, thật sự tuyệt như vậy sao?”
“Đương nhiên rồi, Angel đúng là một thiên thần… Có một cô em gái như vậy thì hay biết bao…!” Đường Linh vẻ mặt mơ mộng.
“Em gái à? Hình như công chúa đang muốn nuôi thú cưng thì đúng hơn?” Lý Phong châm chọc.
“Hừ, đồ xấu xa! Người ta chỉ muốn ôm cô bé vào lòng, đáng yêu quá đi mất…!”
Đường Linh không sao giấu nổi vẻ hâm mộ, nhưng Lý Phong nghĩ ngay đến chuyện khác…
Bảo ôm Angel, sao không ôm ta đi nhỉ! Có thể gối đầu vào ngực Linh nhi bây giờ thì hay biết mấy, mà từ ngay yêu nhau hình như ngực tiểu mỹ nhân có dấu hiệu lớn ra thì phải… Chà chà bậy quá!
“Nhìn kìa, phải kẻ xấu xa nào lại nghĩ bậy nghĩ bạ rồi không, háo sắc quá đi!” Đường Linh dễ dàng phát hiện nụ cười hắc ám của Lý Phong, giơ tay dọa.
“Oan uổng quá Linh Linh, pháp luật còn chưa định tội suy nghĩ mà! Dù có đi nữa cũng chỉ là với mình…” Lý Phong cười khì khì, mấy ngày này đúng là hắn đã phải ép mình khá khổ sở.
Mặt Đường Linh không kìm nổi khẽ đỏ ửng… Hai người đã đến mức sâu đậm như vậy, cũng không có gì phải e dè nữa. Chỉ là bộ dạng yểu điệu của công chúa khiến Lý Phong chỉ muốn đập tan máy liên lạc ra tìm bóng.
“Hừ hừ, để tội đó bổn công chúa trị sau. Mấy hôm nay có ngoan không?” Đường Linh đỏ mặt hỏi.
“Ngoan, ngoan lắm… À phải rồi, không chừng vừa xin được chữ ký vừa để Angel gặp mình nữa đấy!”
Quan hệ với Angel khỏi cần nói, với Minky thì cũng đã tốt hơn nhiều. Sau buổi biểu diễn sẽ có hai ngày nghỉ, không chừng còn sắp xếp được cho hai người gặp nhau… Tuy có đường đột nhưng vì Đường Linh, Lý Phong vẫn muốn thử… Nếu Mã Khả đảm bảo giữ mồm giữ miệng, không chừng có thể gọi cả gã nữa.
“Thật không…?”
Chợt tiếng chuông cửa vang lên, Tiểu thiên sứ không cần Lý Phong trả lời tự ý chui luôn vào phòng. Angel mặc bộ đồ ngủ thùng thình, bên trên thêu một con gấu rất dễ thương, trên người còn phảng phất mùi thơm của dầu tắm… Hiển nhiên Lý Phong không có suy nghĩ viển vông nào… Đường Linh còn đang ở kia cơ mà!

“A, đại ca đang nói chuyện điện thoại… Oa, chị ấy xinh quá, là bạn gái của đại ca à?”
Angel thấy ai cũng yêu mến, bản thân cô cũng rất dễ bắt quen. Thấy Đường Linh lập tức tíu tít chào hỏi. Hiển nhiên Đường Linh không ngờ có thể gặp thần tượng trong hoàn cảnh này, còn được gọi là chị nữa chứ…
“Xim giới thiệu, Đường Linh bạn gái huynh, còn là fan của muội nữa đó.”
“Chào chị, em là Angel…”
Một người hâm mộ không biết sao nói hết, người kia thì đang khao khát kết bạn, huống hồ còn là Đường Linh xinh đẹp thông minh… Chỉ sau vài phút, hai cô gái đều có cảm giác nuối tiếc vì gặp nhau muộn như thế… Vậy là căn phòng của Lý Phong đã trở thành sỡ hữu của hai thiếu nữ, chính hắn thì đứng im bất động, vừa trông chừng vừa còn phải chú ý góc độ để tiện cho nhị nữ giao lưu…
Mười phút trôi qua, chuyện trò vui vẻ.
Nửa giờ đã qua, chuyện vẫn rôm rả như bắp rang!
Một tiếng trôi qua… Không xong rồi, ta phải vào toa-lét…
Cuộc hàn huyên giữa Đường Linh và Angel không thể không bị gián đoạn. Đề tài của con gái hiển nhiên nhiều hơn của Lý Phong rất rất nhiều, bị Đường Linh thuyét phục, Angel càng háo hức đi thăm thú phong cảnh ở USE… Có điều vào trong nhà vệ sinh, Đường Linh lại có vẻ hơi lo lắng…
Lý Phong không khỏi thấy kì lạ: “Linh nhi, sao vậy?”
“Angel, đẹp quá, đáng yêu quá!” Không hiểu sao khen ngợi mà sắc mặt của Đường Linh lại tối đi…
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.