Cơ động phong bạo

Chương 127: Ám Dạ Sát Cơ


Đọc truyện Cơ động phong bạo – Chương 127: Ám Dạ Sát Cơ

Dịch giả: Matahari
Nguồn: 4vn.eu
Chỉ trong một đêm, tên tuổi Phong Linh đã truyền khắp mạng Chiến tranh vũ trụ. Đương nhiên nó vẫn chưa thể sánh với Chiến Sĩ Đao Phong nhưng cỗ Kanuo 3 linh hoạt đến kinh người, khả năng siêu điều khiển X2 đủ làm im những cái miệng độc địa nhất…
Giống như tên ID của hắn, Phong Linh xuất quỷ nhập thần không hề có quy tắc nào hết (Phong Linh: linh hồn của gió). Theo như đầu mục của một nhóm người chuyên chầu rìa là Thiên Thiên Bát Quái thì gã là người đầu tiên tiếp xúc với Phong Linh, người này có lẽ là một ma mới, đối với game Chiến tranh vũ trụ chỉ hiểu lơ tơ mơ nhưng không hiểu tù đâu mà thực lực lại khủng như vậy! Thiên Thiên Bát Quái gã sáng mắt tinh đời, vừa nhìn đã nhận ra vàng trong đống cát, tự làm quen với Phong Linh rồi còn vô cùng sáng suốt dẫn hắn cùng đến Thổ Tinh nữa(!)
Thiên Thiên Bát Quái là kẻ nào? Tất nhiên chẳng ai hay biết, nhưng nếu gã có con mắt như vậy thì đúng là thiên tài rồi, có khi vài hôm nữa còn bảo ta đây phát hiện ra Chiến Sĩ Đao Phong chứ chẳng chơi!
Thực ra lúc trả lời phỏng vấn, Thiên Thiên Bát Quái rất hồi hộp. Chưa bao giờ gã nghĩ mình lại được ngày như hôm nay, con người gã chẳng có ưu điểm gì, chỉ là thích làm phúc cho người mới cộng với tính khoác lác, tham gia Chiến tranh vũ trụ chỉ là cách để giết thời gian.
Thế rồi đùng một cái, cuộc gặp gỡ tình cờ đã thay đổi vận mệnh của gã… Cảm giác được rất nhiều người ngóng chờ khiến Thiên Thiên Bát Quái chợt tìm được mục tiêu cho mình, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ đến việc tạo dựng sự nghiệp trong game Chiến tranh vũ trụ.
Con người không có gì là không làm được. Nếu như nghĩ cũng chẳng dám nghĩ thì đừng nói đến cái gì khác…….
Trong chuyên khu nghiên cứu luyện kim trong Vũ Đấu thành…
Túc Cầu Quán Lam đang chuyên tâm nghiên cứu. Nhìn những vật phẩm chính mình chế tạo ra, trong lòng y quả thực rất cao hứng. Con người Túc Cầu Quán lam khá kỳ dị, rất chán ghét bị người bám riết, chơi Chiến tranh vũ trụ chỉ là vì vui vẻ không hề có ý kiếm tiền, vì thế sự ve vãn của các liên minh đối với y chẳng có bất kì sức hấp dẫn nào.
Mục tiêu nghiên cứu thời gian này của y là vũ khí. Vũ khí mà hệ thống mặc định thực ra đã rất dũng hãn nhưng Túc Cầu Quán Lam còn muốn hơn thế… Chế tạo một vũ khí mới tuy độ khó sẽ cao gấp bội, nhưng có thử thách mới là thú vị! Viên đá tinh thể rạn cấp 10 kia vì thế đối với y rất quan trọng, nếu không Túc Cầu Quán Lam cũng sẽ không treo thưởng làm gì…
Công đoạn hợp thành đếm ngược….. 10, 9, 8…..3, 2, 1…….
Khuôn mặt với cái mũi lấm lem của Túc Cầu Quán Lam lộ nụ cười. Hệ thống đổ chuông, bàn tay Túc Cầu Quán Lam khẽ rung nhẹ…
“Aaaaa……..”

Một tiếng kêu chói tai làm cả phòng nghiên cứu giật bắn mình, không ai nói gì bởi lẽ người vừa kêu đó là luyện kim đại sư Túc Cầu Quán Lam………
Một nữ nhân lại chiếm ngôi thống trị trong nghề nghiệp vốn chỉ dành riêng cho nam giới, thực trạng đó là điều đau lòng cho tất cả các nam đồng bào luyện kim… Âm khí trong khu thí nghiệm có vẻ lấn át, không phải bởi nhiều phụ nữ mà là dương cương chi khí của đàn ông đều đã bị kiềm chế.
“Tên khốn nào dám gửi tin nhắn vào giờ này?”
“Chị Lam, đừng nóng đừng nóng, thí nghiệm nhỏ thôi mà…!”
Đám người vội vã vây xúm lại, Túc Cầu Quán Lam miễn cưỡng kìm chế cơn tức giận, mở hòm thư. Hừ, dám phá hỏng phút tập trung của ta, nhất định sẽ cho ngươi trả giá đắt…
“ID Phong Linh tặng ID Túc Cầu Quán Lam một viên tinh thể rạn cấp 10, hãy lựa chọn chấp nhận hoặc từ chối!”
Cơn giận của Túc Cầu Quán Lam lập tức trở thành sự ngẩn ngơ… Tặng ư…?
Thời buổi này còn có người tốt như vậy sao? Hay là đá giả?
Túc Cầu Quán Lam theo bản năng lựa chọn “chấp nhận” để xem thử. Chỉ thấy không gian lưu trữ loáng hiện ánh sáng trắng, với con mắt chuyên nghiệp của cô ta thế là đủ, không những thật mà còn là thứ không thể tốt hơn… Không ngờ bảo bối lại vào tay dễ dàng như vậy!
….Tên Phong Linh này là ai? Có điều kiện gì không?
Túc Cầu Quán Lam chuyển xuống cuối tin nhắn, ngoài tặng phẩm thì thậm chí một câu nói cũng không!
Mấy người xung quanh nhìn sắc mặt Túc Cầu Quán Lam không ngừng thay đổi… Bất luận ở trạng thái nào cũng đều rất đẹp, dù là giận dữ cũng khiến người ta phải liếc mắt ngắm nhìn…
Túc Cầu Quán Lam không hề để ý, thoát khỏi căn phòng cũ nát trở về gian làm việc, lục tìm người có tên Phong Linh.

ID: Phong Linh, robot: Kanuo 3, cấp bậc: Binh nhì.
Cấp bậc đã bét rem, lại còn không thuộc tổ chức nào. Cha nội này làm sao có được một bảo vật như vậy? Ăn trộm chăng? Cô ta không muốn dính líu vào mấy thứ đó.
Túc Cầu Quán Lam đăng nhập vào diễn đàn nơi gửi đi vên đá, Vũ Đấu thành. Ngay đầu tiên là một dòng tiêu đề ở vị trí bắt mắt nhất – Sát thủ Phong Linh!
Chính là tay Phong Linh kia, Túc Cầu Quán Lam định thần lại, đọc xong bài báo về Phong Linh vẫn không kìm được mím chặt môi, thực sự có nhân vật thần kì như vậy sao…? Nhưng chứng thực của Thiên Lang và Trí Lang còn rành rành ra đây, xem ra không phải là bịa đặt. Có lẽ đúng là hắn tự tay kiếm được thật.
Túc Cầu Quán Lam lục lại khắp một lượt hòm thư, không chừng hắn còn có yêu cầu nào đó. Mỹ nhân không thể nợ ân tình của người khác, nhất lại là thứ đồ quý giá thế này.
… Không có…………! Người này đúng là tặng không…….. ???
Trên đời thực sự có loại người đó sao? Cũng khó trách Túc Cầu Quán Lam không tin. Đúng là rất khó tin, chuyện này có lẽ cũng chỉ Lý Phong mới làm được…
Mục đích hắn chơi game chỉ là rèn luyện bản thân. Viên đá đó không ích gì cho hắn trong khi Túc Cầu Quán Lam kia thì lại cần, vậy thì tặng cho người ta được rồi.
Logich rất đơn giản!
Túc Cầu Quán Lam đợi mãi, thậm chí bỏ hết những việc khác. Phong Linh này chắc chắn là cố ý, nhất định sẽ đưa ra yêu cầu… Một tiếng đồng hồ trôi qua không động tĩnh… một buổi tối đã trôi qua…
Túc Cầu Quán Lam bắt đầu không kiềm chế nổi, người này đang xem thường hay tội nghiệp cô ta? Phong Linh… Phong Linh à? Cứ chờ xem, người khiến Lam đại tiểu thư ta mắc nợ ân tình còn chưa chào đời đâu…!
Cũng khó trách Túc Cầu Quán Lam, từ trước đến giờ đều là cô ta giúp người khác, nay đột nhiên có một kẻ không quen biết dành cho một ân tình lớn như vậy, đối phương còn cao ngạo hơn cả cô ta ư?
Lý Phong không bận tâm đến chuyện ID thứ hai của mình cũng bắt đầu nổi tiếng. Trong lần giao chiến này hắn đã học được bài học quan trọng, đó là nếu như khi chiến cục rất nguy hiểm thì một robot đủ mạnh cũng là điều cần thiết. Rõ ràng trong cuộc đấu vừa rồi Kanuo 3 có chút yếu thế, nếu trong thực chiến mà sử dụng loại máy cũ kĩ này thì không thể coi là dũng cảm, mà là tự dấn thân vào chỗ chết…

Có điều khi dùng ID Phong Linh xuất chiến, cảm giác thật sảng khoái.
Buổi biểu diễn đến gần, mọi nhân viên bận rộn tới tấp. Thỉnh thoảng Lý Phong mới liên lạc với Đường Linh, tiểu mỹ nhân đương nhiên rất nhớ hắn, trong lời nói luôn tràn ngập nhớ thương. Lý Phong nghe cảm động không biết bao nhiêu mà kể…
Mấy người Talo giờ đây suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện Chiến Sĩ Đao Phong thành lập bang hội. Họ khao khát làm một sự nghiệp lớn, đáng tiếc lại không đủ thực lực, cần một người lãnh đạo đủ mạnh nhưng người như vậy quả thực quá ít. Sự xuất hiện bất ngờ của Chiến Sĩ Đao Phong đã cho họ một hy vọng để chờ đợi.
Lý Phong không phải chưa từng nghĩ đến việc lập Liên minh, chỉ là phải suy nghĩ cho kỹ càng. Hoặc là không làm, hoặc là phải làm thật tốt, quản lí một liên minh hiển nhiên là bài học cho việc tổ chức. Lý Phong không phải chỉ muốn làm một cơ động quèn, mục tiêu của hắn là Tướng quân. Một binh sĩ chỉ cần chiến đấu giỏi, nhưng một sĩ quan thì phải có khả năng quan sát và chỉ huy toàn cục.
Chuyện này cần phải thảo luận với Đường Linh, đã có một nửa của mình Lý Phong ít nhiều cũng phải tham khảo ý kiến của cô. Đường Linh là một cô gái thông minh, hiển nhiên sẽ có những kiến giải độc đáo.
***************
Live Show cuối cùng đã khai màn…
Trước cổng nhà thi đấu Hồng Khẩu người đông như kiến, lịch thông báo 7 giờ tối nhưng ngay từ sáng đã đông nghịt người. Bên ngoài nhà thi đấu có tới hơn một nghìn cảnh sát duy trì trật tự, thậm chí một đội Chiến sĩ cơ động cũng sẵn sàng chờ mệnh lệnh. Các fan của Angel không giấu nổi vẻ hào hứng, buổi biểu diễn này đã được chờ đợi từ rất lâu rồi…
Tám cửa ra vào đều mở rộng, đề phòng trường hợp chen lấn. Trong khi đó bên ngoài đám thương nhân bán vật phẩm lưu niệm cũng đang bận túi bụi…
Có lẽ thông điệp của Angel đã phát huy tác dụng. Người bán kẻ mua tuy hưng phấn nhưng không hề xuất hiện hỗn loạn, điều này khiến cho các nhân viên an ninh không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Các ngoi sao đến đây biểu diễn không ít, nhưng người như Angel mới là lần đầu tiên. Nên biết rằng tâm trạng đám đông khi phấn khích thì rất khó áp chế, khán giả rõ ràng đều đang rất hưng phấn song lại vẫn kiểm soát được mình, có thể thấy mê lực của Angel thực sự có một sức cảm hóa không thể so sánh…
Phía hậu đài, Angel đang trang điểm, Minky và Lý Phong đứng một bên. Lần đầu tiên đứng trong phòng hóa trang nhưng Lý Phong không chút tỏ ra mất tự nhiên. Những cái không nên nhìn, không nhìn là tốt nhất. Bất kể là vô tình hay hữu ý, lúc này Lý Phong đã toàn thần tập trung vào công việc…
“Dì út, Lý Phong đại ca, lát nữa chờ nghe Angel hát nha!” Angel cười tươi như hoa, vẻ đẹp rạng ngời khiến những ai thấy cô đều có cảm giác tê dại khắp người…
“Tất nhiên rồi, cháu ta bao giờ cũng giỏi nhất!” Minky nắm chặt tay cổ vũ. Tuy cô ta chưa bao giờ phải lo lắng về diễn xuất của Angel nhưng một lời khích lệ không lúc nào là thừa.
“Hết sức ngóng chờ!”
Có Minky, Lý Phong cũng khá khôn khéo biểu đạt suy nghĩ của mình. Nhân lúc Minky không để ý, Angel tinh nghịch véo tay hắn khiến Lý Phong giật bắn mình. Tuy giữa họ chẳng có gì song chưa chắc Minky đã cho là vậy, nếu mượn cớ gây sự thì đúng là phiền phức…

Lúc Angel thay trang phục, Lý Phong ở bên ngoài đi lòng vòng. Nhà thi đấu không còn một chỗ trống, khung cảnh chẳng khác gì trẩy hội. Lý Phong lạnh lùng đảo mắt nhìn khắp các điểm cao… Nhà thi đấu này thực sự rất không an toàn, xung quanh không thiếu chỗ có thể bắn tỉa. Tuy khả năng đó không lớn nhưng nếu Lý Phong là sát thủ thì đúng là có rất nhiều kẽ hở, chắc chắn phía cảnh sát đã lục soát mọi nơi song nếu quả thực có sát thủ, chắc chắn sẽ có cách qua mặt họ.
Không hiểu vì sao, Lý Phong cảm thấy có đôi chút lo lắng. Cá nhân Angel chắc không có kẻ thù, nhưng cô bé lại đại diện cho rất nhiều thứ quan trọng. Ai có thể biết được… Hoà bình, không phải là cái tất cả mọi người đều yêu thích…
Ánh mắt Lý Phong chăm chú quan sát những toà cao ốc xung quanh. Trên những tầng nhà chọc trời đó liệu có vấn đề không?
************
Cùng khi đó…
Trên tầng 73 toà nhà đói diện, một nam thanh niên đeo kính đen, bộ complet đen lịch thiệp đang bình thản quẳng chiếc kính và bộ tóc giả xuống, mở chiếc vali trên tay… Chiếc va-li du lịch tầm thưòng hóa ra đựng toàn đồ chuyên nghiệp, được nguỵ trang tinh xảo. Chỉ cần không phải là kiểm tra đặc biệt thì rất khó phát hiện, một khách sạn thường làm sao có thiết bị kiểm tra cao cấp như vậy!
Gã thanh niên xoa chiếc đầu trọc lốc, với nhiệm vụ lần này hắn hết sức hứng thú… Ám sát nữ thần tượng đang được hâm mộ nhất hiện nay đúng là một trải nghiệm nhớ đời. Tiểu nha đầu kia đúng là hàng cực phẩm, nếu không thể thoả sức hành hạ trên giường thì tự tay bất ngờ kết liễu cô ta cũng có thể cao hứng không kém…
Là một trong những sát thủ hàng đầu của USE, hắn không hề bất ngờ khi nhận đơn đặt hàng này. Tuy cơ hội rất lớn nhưng hôm nay chắc chắn TIN sẽ có mặt, cẩn tắc vẫn hơn.
TIN… nỗi kinh hoàng của thế giới ngầm, đây đúng là cơ hội tốt để khiêu chiến với chúng!
Sát thủ sau khi thay đổi trang phục, từ một thanh niên lịch lãm đã biến thành một gã trọc đầu dung tục. Mặc thêm bộ quần áo lao động thì nhìn hắn thật không khác gì thợ sửa ống nước.
Nhưng, ai bảo sát thủ hàng đầu nhất định phải là một gã đẹp trai lịch lãm chứ…
“Dạ Ưng” rất thích bắn hạ con mồi trong đêm tối. Ánh sáng laser xé tan màn đêm cướp đi sinh mạng đối phương càng trở nên rạng ngời, cái chết khi đó mới là đẹp nhất…
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.