Đọc truyện Cơ động phong bạo – Chương 121: Đánh Thì Sao?
Dịch giả: Matahari
Nguồn: 4vn.eu
Cả đám người lấy nước thay rượu, chạm cốc rồi uống ừng ực, Lý Phong bất giác cũng cũng bị cuốn theo. Hắn không tưởng tượng, chỉ một trò chơi mà có nhiều tâm nguyện đến như vậy. Mặc dù say mê Chiến tranh vũ trụ nhưng múcj đích của hắn là luyện tập, dù sao thì BS001 cũng là thứ rẻ nhất, không cần cải tiến, căn bản không phải tiêu gì đến tiền. Những chi tiếc khác như xây dựng căn cứ, giao lưu lậm nhóm hay kĩ năng sống, hắn hầu như không quan tâm…
Tuy nhiên nhìn Talo và đám vệ sĩ, Lý Phong chợt có chút cảm khái. Mấy người này tuy đang ở vào nghịch cảnh, bị người dồn đến không còn đường lùi, song chút hào tình nhờ đó càng mạnh mẽ, đúng là khí sắc của nam nhi!
Có lẽ… nên giúp họ chút gì chăng…?
Lý Phong tìm Minky hỏi về lịch làm việc, bà cô hung hãn đột nhiên hết sức khách sáo nói trong thời gian ngắn không phiền đến cậu, có thể nghỉ ngơi trong khách sạn nhưng tốt nhất không nên đi quá xa, phòng khi có việc gấp. Hiển nhiên là cô ta muốn Lý Phong không đến chỗ Angel luyện tập… Càng tốt, vốn hắn cũng đâu có ý định đó!
Vì Minky ngăn cản, căn bản hắn không thể gặp được Angel nói gì đến chuyện xin chữ ký. Dù sao thì thời gian vẫn còn dài, đâu cần phải gấp!
Lên mạng, Lý Phong chỉ cần nhập mã số sinh viên là xem được bài giảng. Chủ yếu vẫn là học những phần hắn quan tâm, sau đó là đọc sách. Bữa cơm chiều không thấy mấy người Talo đâu, xem ra tất cả đã đi chuẩn bị cho cuộc đại chiến sinh tử rồi…
Sau khi qua kỳ huấn luyện của Ma Quỷ Kim, Lý Phong càng tin thế giới này không công bằng mà là thuộc về kẻ mạnh. Nhưng chẳng lẽ chỉ có như vậy thôi sao…?
Kẻ mạnh nên được lí giải thế nào? E là còn phải nhìn từ từng góc độ riêng. Một kẻ không mấy thích quan hệ như Lý Phong lại tự nhiên muốn giúp mấy người Talo, không phải vì họ yếu hay họ bị bắt nạt… Lý Phong không phải người dễ yếu lòng, nếu mỗi một kẻ yếu đều phải quan tâm thì đến một vạn Lý Phong cũng như muối bỏ bể… Vả lại cuộc sống vốn dĩ là cá lớn nuốt cá bé, Hoàng Kim Chiến Bảo muốn mở rộng, rất nhiên phải thôn tính thêm địa bàn. Không thể phủ nhận, nhưng quả thực hào khí của mấy người Talo khiến hắn rất đồng tình, đã đồng tình thì nên giúp họ một tay…
Đăng nhập vào mạng, tìm kiếm ID của Talo… Đại007, có một Liên minh hạng E “Cực quang”, bản doanh tại thành Vũ Đấu Hỗn Hợp. Ở một thành phố lớn như thế, một Liên minh hạng E sinh tồn quả thực không dễ dàng gì.
Bên ngoài bản doanh của Cực quang đã có hơn trăm Chiến sĩ cơ động vây chặt, trên người đám robot này đều in biểu tượng ụ hoả pháo màu ánh kim, vừa nhìn cũng biết là người của Hoàng Kim Chiến Bảo.
Hoàng Kim chiến bảo tất nhiên muốn gây áp lực, nếu đối phương không chấp nhận khiêu chiến chúng sẽ trực tiếp triển khai đại công kích, tiêu diệt luôn liên minh bé tẹo này.
Người máy của Talo là Kanuo 3 bản cải tạo, bên cạnh là hơn hai mươi huynh đệ, chủ yếu là Kanuo 3. Cũng có một số loại robot giả tưởng nhưng không phải loại mạnh, trong khi đó phía đối diện là robot đủ loại, chất lượng cao hơn bội phần.
Dẫn đầu là Đại đội trưởng tiên phong của Hoàng Kim Chiến Bảo, Thiếu tá “Kim Sắc Oanh Tạc”, robot là loại giả tưởng tối tân, vua của nhóm tấn công trên mặt đất, Ma Long đệ nhị.
“Đại Binh, không phí lời nữa, tốc chiến tốc thắng! Yên tâm đi, dù các ngươi thua chúng ta cũng sẽ cho các người một chút bồi thường. Ha ha… Hoàng Kim Chiến Bảo chúng ta vốn rất nhân đạo…!”
Kim Sắc Oanh tạc tỏ ra rất nóng nảy với việc một liên minh bé con không chấp nhận vụ giao dịch chúng đề nghị. Không có sức chống cự thì chỉ còn đường chết, trong game điều này không thể trách ai.
“Hạ cầu xuống!”
Talo cũng hiểu rõ chỉ võ mồm không là vô ích. Đối phương huyênh hoang nói chỉ cần họ được một trận là coi như thắng, cũng không phải là không có cơ hội. Đã thế thì sống chết gì cũng phải liều mạng một lần!
“Các anh em, lên!”
Từ đội ngũ Hoàng Kim Chiến Bảo bước ra một Chiến sĩ cơ động, không phải loại giả tưởng, nhưng… Robot hiện thực mà chẳng khác gì giả tưởng. Kỵ sĩ TM mà mang thuẫn hợp kim siêu cứng, thiết bị phản xạ lực từ, súng laser hiện đại hoá, còn có cả thiết bị tụ hợp, cấp bậc Thiếu úy.
Sắc mặt Talo đầy trầm trọng: “Lão tam lên đi, cứ toàn lực quyết chiến là được!”
Kị sĩ TM bản Hoàng kim đối đầu Kanuo 3 bản cơ sở…
Mọi người nhường ra một chỗ trống vừa đủ, hai bên đã vào trạng thái chiến đấu, kĩ thuật của cả hai đều ngang ngửa. Trong liên minh lớn tuy cao thủ nhiều, song khác biệt chính là ở loại máy, súng laser của Kanuo 3 đối mặt với thuẫn kị sĩ hoàn toàn vô tác dụng, trong khi đó hoả lực của đối phương dũng mãnh hơn nhiều, chẳng mấy chốc bên phía Cực quang đã lâm vào thế khổ chiến, thất bại là chuyện sớm muộn, chỉ là đang cố gắng kéo dài thời gian, còn bên phía Hoàng Kim chiến bảo tất nhiên khí thế rợp trời, tiếng hô hào cổ vũ không ngớt, cảm giác như thể đang theo dõi vở mèo vờn chuột vậy.
Không chiến không biết, không ngờ khoảng cách lại lớn đến vậy. Talo biết trận đầu đã không thể cứu vãn nổi, chẳng mấy chốc Kanuo 3 bị đối phương nã trúng một pháo, liền sau đó là một trận laser điên cuồng bắn tới làm nổ tung, phía Cực quang im thin thít.
Kị sĩ TM giành chiến thắng, đắc ý giơ khẩu súng laser lên khoa một vòng: “Sếp, một mình tôi đủ diệt hết bọn chúng, việc gì phải tốn sức như thế?”
“Khà khà, không thể khinh suất, cái tên Đại Binh này dù sao cũng có đôi chút bản lĩnh, ta sẽ đích thân ra tay!”
Kim sắc oanh tạc điều khiển Ma long đệ nhị bước xuống: “Này ngài bánh to, đừng để thủ hạ phải chết uổng nữa. Chúng ta dứt khoát một trận, hay các người cùng xông lên cũng được!”
“Đại ca, hắn đang khích anh đấy. Trận này để tôi, anh đợi trận thứ ba không chừng còn có cơ thắng.”
“Bỏ đi, chúng ta sau này còn phải đi lại, không thể hèn nhát như thế được, vả lại đối phương chắc chắn đã phái cao thủ chủ bài của mình ra để phòng bất trắc, vô ích thôi.”
Talo điều khiển Kanuo 3 đi đến giữa khoảng trống: “Ra tay đi!”
“Để ta giẫm chết đồ Cái bang nhà ngươi!”
Sự hùng mạnh của Ma long là điều khỏi cần bàn cãi, điên cuồng lao về phía Kanuo 3. Talo biết không thể đối đầu trực diện… Đã từng là điều khiển viên dự bị, điều khiển Kanuo 3 trong vũ chiến với y là chuyện không có gì khó khăn, hơn thế vũ khí cũng đã có cải tiến nhất định, bằng không căn bản đừng hòng làm gì nổi bộ giáp dày cộp của Ma long đệ nhị kia.
Ma Long há hốc mồm, họng pháo laser liên tiếp phun ra ba quả cầu lửa, nổ tung làm trời long đất lở, song Talo đã bình tĩnh tránh được. Tuy sức rung chấn là khủng khiếp, nhưng Talo vẫn duy trì sự điềm tĩnh… Ma Long đệ nhị không những hỏa lực dũng mãnh, khả năng cận chiến cũng kinh người, Kanuo 3 chỉ có thể hy vọng tận dụng lúc đối phương sơ suất, mà cơ hội như vậy chắc cũng chỉ có một lần!
Tiếng nổ rền vang, laser mở đường, Kanuo 3 không ngừng tìm cách tiếp cận đối phương, nhưng Kim Sắc Oanh Tạc hoàn toàn dửng dưng. Đây chính là cơ hội tốt để thử nghiệm một chút vũ khí mới tậu, máy Rung chấn điện từ!
Rầm……
Bàn chân khổng lồ của Ma long đệ nhị giậm mạnh xuống đất, chiến trường lập tức nghiêng ngả… Một lực xung kích cực mạnh lan tỏa khắp xung quanh, chiêu này chẳng khác nào đòn tấn công chí mạng!
Talo không kịp trở tay, chiến trường thực sự không thể xuất hiện loại vũ khí như vậy, nhưng đây lại là game! Xong rồi, thân máy Kanuo 3 không thể chịu nổi, trong khi Ma Long đệ nhị tung liền một cú đá hất tung đối thủ rồi nhanh tay túm lấy giật mạnh… Tích tắc hai cánh tay Kanuo 3 rời khỏi thân…
Sự chênh lệnh máy móc là quá lớn. Dù sao thì Chiến Sĩ Đao Phong cũng chỉ có một, trang bị kém hơn nói chúng là không thể đọ với trang bị tối tân.
Talo nghiến răng, nhưng không thể không nhận thua…
“Ngài bánh to, khỏi cần đánh mấy trận sau nữa đi. Các người hoàn toàn không phải đối thủ, để người khác khỏi bảo Hoàng Kim Chiến Bảo chúng ta ăn cướp, cho các người 10.000 đồng!”
“Chúng ta nhổ vào! Các người vừa ăn cướp vừa la làng, chúng ta bỏ bao nhiêu tâm huyết mới dựng nên căn cứ này, thêm 10.000 số 0 nữa cũng không đủ!”
“Nhóc con, ngông cuồng lắm! Đã vậy 10.000 đồng kia cũng miễn luôn đi, tiếp tục đánh hay cuốn xéo, mau quyết định đi!”
Từ hàng quân Hoàng Kim Chiến Bảo bay ra một Chiến sĩ cơ động, lại là loại máy vô lại, Ma Điệp!
Nhìn thấy Ma Điệp, phía Cực Quang ai nấy đều ớn lạnh. Kiểu này thì tất cả họ gộp lại cũng vô ích, xem ra Hoàng Kim Chiến Bảo chuẩn bị rất kỹ càng, cả cao thủ như vậy cũng điều động đến. Chút hy vọng le lói của Cực Quang giờ đành tắt ngấm rồi.
“Đánh nữa hay hàng, dứt khoát đi! Tốt nhất là cùng xông lên cả, nếu có thể đánh trúng ta một cái, xem như các người thắng!” Gã lái Ma Điệp giợng lạnh lùng, hiển nhiên không chút hứng thú với trận chiến quá chênh lệnh này.
Phía Cực Quang tức phát điên: “Sếp, liều với chúng đi! Mẹ kiếp, cùng lắm ông đây không chơi nữa, hiếp người thái quá!”
Chó cùng dứt dậu, Talo không phải không muốn đánh, nhưng y biết liều mạng cũng vô ích. Xung quanh còn bao nhiêu người khác đang theo dõi, thân là lãnh tụ y không thể lỗ mãng được… Căn cứ mất rồi có thể gây dựng lại, nhưng nếu kết thù với một Liên minh hạng B thì sau này chắc hết chỗ chơi luôn!
Thân là nam nhi chính trực, Talo ngàn vạn cũng không muốn cúi đầu, nhưng đôi khi nguời ta không còn chọn lựa nào khác. Nếu chỉ là một mình y thì kiểu gì cũng có thể giỡn mạng, nhưng là Lão đại thì lại khác…
Đối phương ngay cả Ma Điệp cũng mang ra thì khỏi cần đánh nữa rồi… Talo bật Chiến sĩ cơ động đã tàn phế của mình, bước lên trước hai bước, trầm giọng: “Trận đấu tiếp theo…..”
“Tiếp theo để ta!”
Bất chợt từ phía sau vang lên một giọng nói. Hoàng Kim Chiến Bảo giật mình, cả Cực Quang cũng không biết chuyện gì xảy ra… Từ đám đông khán giả, một Chiến sĩ cơ động thô kẹch lừ lừ bước tới.
Thông thường, những người đến xem náo nhiệt sẽ không xen vào diễn biến, nhất là những xung đột giữa các liên minh kiểu thế này. Dám xen vào chuyện của Liên minh hạng B, lại đơn thương độc mã… điên rồi chắc?
“Khốn kiếp, tên lắm chuyện nào thế?”
“Ta đây, Lãnh Khốc Sát Thủ hả? Ma Điệp cũng khá đấy! Thế này đi, nếu các ngươi đánh trúng được ta một cái thì xem như đã thắng, thế nào?”
Trong Chiến tranh vũ trụ, người có thể khinh thường Ma Điệp như vậy thật không nhiều, mà lại còn điều khiển BS001… Trời đất… Chiến Sĩ Đao Phong!
Đám đông tức thời xôn xao lên, không ngờ Chiến Sĩ Đao Phong vốn chưa từng có mặt ở khu sinh hoạt lại bất ngờ xuất hiện. Thượng đế ơi, phen này có kịch hay xem rồi!
Kim Sắc Oanh Tạc ngây đờ người, đến khi xác định ID của đối phương đích thực là Chiến Sĩ Đao Phong mới sực tỉnh… Khốn kiếp, thằng cha này quản chuyện thiên hạ từ lúc nào vậy? Có điều bên mình đong người lại toàn tinh nhuệ, xem ra đâu cần phải sợ hắn?!!
“Chiến sĩ Đao Phong, đây là chuyện giữa Hoàng Kim Chiến Bảo và Cực Quang, tốt nhất ngươi tránh ra một bên!”
“Hừ, ai bảo ta xía vào chuyện của các người? Ta đột nhiên muốn dựng liên minh, thấy địa bàn của Hoàng Kim Chiến Bảo cũng không tồi, ta trả cho các ngươi một vạn lẻ một đồng, được chứ hả?” Chiến Sĩ Đao Phong cười nhát gừng.
Hoàng Kim Oanh Tạc đưng nhiên không hề muốn dây với Đao Phong, vết xe đổ của Hoàng Phong Châm còn sờ sờ ra đó… Nhưng bao nhiêu người xem thế kia, hắn đâu thể nhún bước…
“Ngươi muốn ra mặt khiêu chiến? Được, trận tiếp theo là của ngươi, vừa rồi ngươi nói nếu Ma Điệp đánh trúng ngươi một lần thì xem như ngươi thua phải không? Chúng ta chấp nhận, sát thủ tiêu diệt hắn!”
Đám đông xung quanh thi nhau chửi rủa… Thằng cha này đúng là vô sỉ! Lý Phong lại cảm thấy chẳng hề gì… một con Bướm Ma thôi mà, đã từng là bại tướng thê thảm dưới tay hắn.
Phía Cực Quang đang xúc động đến lặng người, vốn dĩ họ đều đã tuyệt vọng không ngờ đột nhiên có cứu tinh thiên tướng, mà lại còn là Chiến sĩ Đao Phong trong truyền thuyết nữa đấy!
Lãnh Khốc Sát Thủ thu niết tinh thần, đánh thực sự chắc gã không phải là đối thủ, nhưng chỉ cần trúng được một lần thôi mà… Cứ kéo dãn khoảng cách rồi oanh tạc tổng lực, kiểu gì chẳng trúng được một phát!
Tất cả giờ đây đều là khán giả, vội giạt ra tạo nên một khoảng trống, Không ai ngờ có thể theo dõi trận chiến của Chiến Sĩ Đao Phong ở cự li gần như vậy.
Trận đấu bắt đầu…
Ma Điệp quả nhiên vút lên không định kéo dãn khoảng cách, nhưng Lý Phong đâu thể để cho đối thủ toại nguyện… Đây không phải tỉ thí, mà là trận chiến tiêu diệt!
BS001 bất thình lình nhảy bật lên rồi không ngừng tăng tốc. Lãnh Khốc Sát Thủ vẫn rất bình tĩnh, nhưng dù gì cũng không thể ngờ tốc độ đối phương lại nhanh đến như vậy, nhất thời cuống cuồng không biết làm gì…
Trong lúc gã còn đang chần chừ, đao Titan đã bay vút đi chặn cứng đôi cánh con Bướm ma, liền sau đó là một cái bật mạnh, đến giữa chừng không tung ra một cú đá tạt sườn…
Lãnh Khốc Sát Thủ chẳng khác một gã ngốc, thần mặt ra không biết né tránh kiểu gì. Thực ra không phải gã không muốn mà hệ thống điều khiển đã mất tác dụng… Thanh đao Titan vừa khéo chặn trên cắm vào chốt điều khiển trên hai cánh, một cú đá trời giáng làm Bướm ma rơi ầm xuống đất, cái đầu bẹp rúm rồi nổ tung!
Toàn trường im phăng phắc…
Hoàng Kim Chiến Bảo một phút trước còn hừng hực khí thế, giờ thất thần như chó con mất đuôi. Chiến Sĩ Đao Phong từ từ đứng dậy, trên mặt đất chỉ còn lại một đống sắt vụn…
Ánh mắt BS001 lấp láy sáng đỏ, tay quay quay thanh đao: “Đây là trận thứ ba phải không? Bây giờ từng tên lên một hay cùng lên?”
“Ai tiêu diệt hắn cho ta??!” Kim Sắc Oanh Tạc gầm lên trong máy nội bộ, nhưng mãi không có ai đáp lại.
Trung thành mấy cũng không phải ngu si. Khốn kiếp, đánh nhau với Chiến Sĩ Đao Phong, chúng ta đâu có điên đến vậy! lãnh Khóc Sát Thủ chính là nhãn tiền, còn chưa kịp xuất chiêu đã bị giẫm bẹp, có giỏi thì tự ngươi lên đi…! Hừ, Ma Long đệ nhị… Có Ma Long đệ hai trăm cũng chưa chắc hữu dụng…
“Chiến Sĩ Đao Phong, Chiến Sĩ Đao Phong…”
Không biết ai vừa bắt đầu, rồi đám đông vây quanh nối theo hô vang. Đúng là quá đã, Hoàng Kim Chiến Bảo huyênh hoang khiến tất cả đều bất bình, chỉ là không có thực lực để can thiệp. Bây giờ đã có núi chặn trước mặt, hô vài câu cổ vũ đâu có vấn đề gì!
Phía Cực Quang tất nhiên sĩ khí hừng hực, có Chiến Sĩ Đao Phong chống lưng, dù phải liều mạng cũng dám. Cùng lắm là đồng quy nổ tung, ai sợ ai chứ!
Một bầy hổ bị con cừu dẫn đầu, hổ sẽ bị khí cừu lây nhiễm. Nhưng khi một bầy cừu được dẫn đầu bởi một con hổ, ắt sẽ trở nên dũng mãnh lạ thường.
Kim Sắc Oanh Tạc gào khản cả cổ cũng vô ích, còn bản thân hắn… Cỗ Ma Long đệ nhị này phải tích lũy cả năm mới mua được, đánh với Chiến Sĩ Đao Phong khác tự tay đốt tiền! Chỉ có quần chiến là lựa chọn duy nhất!
Nhưng… đối mặt với Chiến Sĩ Đao Phong? Việc này đâu thể khinh suất, vì một dải đất nhỏ xíu mà đắc tội với hung thần số một trong game, nhất là khi chưa được các cấp cao đồng ý, hậu quả này ai gánh được đây?
Hiển nhiên Kim Sắc Oanh Tạc không muốn đánh. Nếu thực sự phải quần chiến, có lẽ tất cả chúng sẽ bỏ mạng ở đây, như thế chẳng phải càng thê thảm hơn ư?
Lý Phong cũng không hề sốt sắng, hắn đâu có ý định tiêu diệt Hoàng Kim Chiến Bảo. Chỉ có các khán giả là nóng lòng, tất nhiên họ hy vọng sẽ có đối đầu lớn để được tận mắt chiêm ngưỡng thần kỹ của Chiến Sĩ Đao Phong. Đáng tiếc, phía Hoàng Kim Chiến Bảo đã tỏ rõ ý rút lui…
Kim Sắc Oanh Tạc nghiến răng nhìn ID của BS001, cuối cùng đành nhấn nhịn nỗi ấm ức trong lòng… Sống dưới mái nhà, đâu thể không cúi đầu!
“Hừ… Đao Phong, xem như ngươi giỏi! Chúng ta đi!”
Hoàng Kim Chiến Bảo nhanh chóng rút lui, chẳng mấy chốc đã biến khỏi địa bàn… Một tràng pháo tay giòn giã vang lên. Những kẻ tiểu nhược luôn dễ hình thành đồng minh, nhưng Lý Phong biết nếu muốn không bị ăn hiếp, tốt hơn hãy tự mình lớn mạnh.
Talo muốn nói vài câu cảm kích nhưng Chiến Sĩ Đao Phong đã log out, để lại đám đông vẫn không ngừng cảm khái…
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh