Đọc truyện Cơ Dị – Chương 34: Nó Muốn Gặp Người Phụ Trách
337 nhảy lên tay Phổ Sầm Tư: “Làn da của người phụ trách thật ấm áp.”
Nó theo thói quen nhảy đến trên người Phổ Sầm Tư, sau đó duỗi râu ra, chậm rãi bò vào ngực Phổ Sầm Tư.
“Có phải cậu đã lén lút khống chế thế giới tinh thần của tôi?”
Ánh mắt Phổ Sầm Tư dời đến trên cơ thể 337, tiện tay giúp 337 để nó có thể trực tiếp bò được đến cổ áo ngủ.
337 chột dạ cong râu, dán cơ thể lên áo ngủ của Phổ Sầm Tư, nó lặng lẽ nhích lại sát gần, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ trong lồng ngực hắn.
“Ừm…” 337 thừa nhận, sẽ rất ngại để đòi phần thưởng cho việc chiên trứng ngày hôm nay: “337 biết người phụ trách không thích… Nhưng mà…”
“Cho nên cậu tự tiện lấy đi đống ác mộng đó?”
Loading…
“337 sợ người phụ trách ngủ không ngon nên mới làm như vậy.” 337 dùng râu cọ lên xương quai xanh của Phổ Sầm Tư: “337 cũng muốn làm chút gì đó cho người phụ trách.”
“Từ khi nào?”
“Hình như là… Là từ khi 337 biết mình có thể vào thế giới tinh thần, nhưng mà người phụ trách yên tâm, dù 337 có chết cũng sẽ không làm chuyện gây hại đến người phụ trách.” 337 nói năng đầy chính đáng: “Xin người phụ trách hãy tin tưởng 337.”
“Không tốn sức mạnh?”
“Tốn chứ, nhưng chỉ cần ngày thường 337 ăn nhiều hơn một chút, trở nên mũm mĩm hơn một chút, là có thể giúp cho người phụ trách không buồn phiền vào ban đêm, như vậy chẳng phải rất có lời sao?”
Phổ Sầm Tư vuốt ve 337 hai cái, 337 rất hưng phấn dùng xúc tu cuốn lấy tay Phổ Sầm Tư.
“Đêm nay người phụ trách có thể lại vào thế giới tinh thần của 337 không?”
Đầu ngón tay Phổ Sầm Tư lướt qua cái râu lạnh lẽo của 337: “Không vào, cậu cần phải nghỉ ngơi.”
337 kéo tay Phổ Sầm Tư lại gần, để tay hắn bao lấy cơ thể mình: “Không sao đâu mà, hôm nay 337 nghỉ ngơi đủ rồi, 337 muốn gặp người phụ trách.”
Xúc tu màu đen quấn lấy ngón tay thon dài, khiến cho bàn tay càng thêm trắng nõn gầy gò.
“Không phải là hôm qua đã gặp rồi à?”
“Hôm qua là hôm qua chứ, hôm qua gặp rồi chẳng lẽ hôm nay lại không thể gặp à? Người phụ trách kia thật keo kiệt, lấy nhiều máu của 337 như vậy, còn không cho 337 cái này, không cho 337 cái kia.”
Phổ Sầm Tư không đồng ý, 337 liền bắt đầu lăn lộn ăn vạ, nó giỏi nhất là trò này.
“Bây giờ cậu cũng đang nhìn tôi, có vào thế giới tinh thần hay không đâu còn quan trọng?”
337 kéo dài cái râu không trọn vẹn kia, nhẹ nhàng chạm lên hàm dưới của Phổ Sầm Tư.
Hành động này với 337 theo một ý nghĩa nào đó chính là hôn.
Nó sẽ không nói cho Phổ Sầm Tư biết, nó đang hôn trộm hắn.
“Quan trọng chứ, bởi vì chỉ có ở trong thế giới tinh thần, 337 mới có thể hoàn toàn ôm người phụ trách, 337 mới có thể được coi là con người.”
Phổ Sầm Tư rút tay ra khỏi đống xúc tu màu đen, thò tay lấy dâu tây trong bể cá cho 337: “Không cần phải cố chấp với việc chúng ta có phải sinh vật bình đẳng hay không.”
“Vì chỉ khi cùng loài, 337 mới có thể ở bên người phụ trách mà.”
337 cuốn lấy dâu tây Phổ Sầm Tư lấy cho nó, cắn từng miếng từng miếng nhỏ, có chất lỏng chảy xuống cơ thể nó.
Phổ Sầm Tư rút một tờ giấy, lót xuống cho 337.
“Nếu làm bẩn áo ngủ thì sau này đừng hòng bước vào phòng ngủ nữa.”
337 nghe vậy, không dám ăn dâu tây nữa, nó hết do dự nhìn dâu tây rồi lại xoắn xuýt nhìn Phổ Sầm Tư.
“Người phụ trách toàn bắt nạt 337 không à.”
337 thả quả dâu tây còn hơn một nửa lại bể cá, ra vẻ như già đời lắm: “Hầy, ngoài nghe lời ra thì 337 còn biết làm thế nào nữa đây.”
Giờ phút này, còn cách lần đổi người phụ trách sắp tới—
207 tiếng.
Không đến chín ngày.