Bạn đang đọc Cô Dâu Tỷ Phú – Chương 68
Mộng hay thật? Uyển Ngọc vùng dậy. Không có mùi hành tiêu dưới bếp, cũng không có anh dưới bếp, mà chỉ có cô và căn nhà lớn rộng quạnh quẽ. Uyển Ngọc chạy nhào ra phòng khách, ra bên ngoài, cô gọi to thất thanh:
– Anh Vinh! Anh ở đâu.
Im lặng, Chỉ có con MiMi chạy vào cọ nhẹ vào chân cô thè lưỡi liếm tay cô.
Uyển Ngọc bất lên khóc nức nở. Lẽ nào là mơ?
Chăn gối lệch lạc và chỗ nằm bên còn thoảng mùi hương của anh. Tôi mơ hay đó 1à sự thật?
– Tặng em.
Vinh chìa bó hoa hồng to che gần hết cả gương mặt anh. Anh cười:
– Không nhận à?
Thu Cúc bừng tỉnh sau phút sửng sốt. Cô vội ôm bó hoa và ôm cả Vinh, ríu rít:
– Sao không nhận! Em từng mong đợi một ngày anh tìm em với bó hoa hồng thật lãng mạn mà. Cám ơn anh.
Cô hôn vào má vinh nồng nàn. Anh cười, hôn nhẹ lại vào má cô:
– Em biết hai ngày nay anh đi đâu không?
– Không. Đi đâu hả anh?
– Đi điều tra vụ bắt cóc và vụ Uyển Ngọc bị nhấn xuống biển. Anh cần nhanh chóng điều tra làm rõ, sau đó mới yên tâm để toàn tâm toàn ý là chồng em.
– Thật không anh?
Thu Cúc reo lên. Vinh mỉm cười:
– Có bao giờ anh nói dối em chưa. Anh muốn cưới em, để cho Uyển Ngọc biết dù cô ấy có còn tài sản anh cũng chẳng màng.
– Cô ta còn tài sản gì nữa khi ngu ngốc hiến hết tiền mình có cho làng cô nhi?
– Em lầm rồi, cô ấy còn sở hữu một tài sản to hơn nữa. Số là ba mẹ của có ấy khi rơi máy bay, công ty bảo hiểm chưa kịp làm thủ tục bồi thường. Bảo hiểm này lên đến mấy triệu USD.
Thu Cúc sửng sốt:
– Vậy cô ta vẫn là tỷ phú?
– Dĩ nhiên.
– Anh không vì vậy mà bỏ em?
– Em cho anh là kẻ tham tiền à?
– Dĩ nhiên là không. Ôi! Em mừng quá Vinh ơi, em mơ hay thực vậy?
– Thực chứ, bằng cớ là em đang ôm anh nè. Mở mắt ra đi!
– Chúng mình sẽ cưới nhau hả anh?
– Ừ. Em muốn làm đám cưới như thế nào?
– Thật lớn đi, em muốn mặc áo cưới màu trắng.
– Nhưng chờ Uyển Ngọc lãnh tiền bảo hiểm đã em nhé. Không lâu đâu. Để anh nhờ người đến văn phòng luật sư đoàn, bảo họ xúc tiến nhanh.
– Em quen luật sư Vũ Hoàng, để em bảo anh ta cho.
– Ờ, em giúp Uyển Ngọc, cũng như giúp chúng ta vậy.
Chia tay với Vinh, Thu Cúc vội vù đi tìm Vũ Hoàng.
– Em có tin này cho anh hay nè.
– Tin gì? Lúc này ngon cợm ngọt canh nên bỏ rơi anh, em đừng có quá đáng nghe Cúc.
– Bỏ cái giọng hăm he của anh đi! Uyển Ngọc có một số tiền lớn đến ba triệu USD của công ty bảo hiểm, đây là số tiền bảo hiểm nhân thọ của ba và mẹ Uyển Ngọc.
Vũ Hoàng thảng thốt:
– Em bắt nguồn tin này ở đâu vậy?
– Chính Vinh cho em biết. Anh ấy bảo khi nào Uyển Ngọc lãnh số tiền đó, ảnh sẽ lập tức cưới em. Anh mau xúc tiến giúp Uyển Ngọc đi.
– Coi chừng tin … vịt cồ đấy.