Cô Dâu Tỷ Phú

Chương 64


Bạn đang đọc Cô Dâu Tỷ Phú – Chương 64

– Vâng … vâng …
Mắt cô khép lại chờ đón nu hôn song chỉ có nụ hôn ấm trên trán, bàn tay anh siết nhẹ trên vai cô cũng đủ cho Thu Cúc ngất ngây. Vinh đã trở về với cô.
Gâu gâu … -Con MiMi vẫy đuôi mừng rỡ. Tiếng sủa nhỏ của con MiMi cho UyểnNgọc biết Vinh đang ở sau lưng cô. Tim Uyển Ngọc đập mạnh, cô lúng túng không biết nên tiếp tục chạy hay gọi con MiMi.
– Chạy đi nào MiMi!
Vinh giậm khẽ chân chạy cho con MiMi chạy theo anh, vượt lên song song với Uyển Ngọc. Trời chưa sáng lắm, ánh sáng đầu ngày mờ mờ, nhưng cũng đủ cho cả hai nhận ra nhau. Vẫn chạy, Vinh khe khẽ:
– Anh có chuyện muốn nói với em. Em còn nhớ mặt những người bắt cóc chúng ta không?
– Nhớ! Nếu gặp, em nhận ra ngay.
– Vậy em có biết tại sao chúng bắt cóc chúng ta?
– Đòi tiền chuộc, em biết.
– Đích nhắm đòi tiền chuộc là em chứ không phải anh. Cũng như cho đến khi xảy ra chuyện, anh mới biết mình cưới cô vợ tỉ phú.
Vinh cười chua chát:

– Và còn mang nhơ danh giết vợ để được thừa hưởng tài sản.
Uyển Ngọc ấp úng:
– Em không muốn nghĩ anh là người xấu.
– Không muốn thì em cũng đã nghĩ và ly hôn. Có điều tại sao em lại hiến hết số tiền ngoại để lại cho em?
– Em ghét sự giàu có, vì tiền mà một lần anh Vũ Hoàng định chiếm đoạt em, vì tiền mà em bị bắt cóc, vì tiền mà em suýt chết ở biển, cho nên em muốn từ bỏ nó. Bây giờ em chẳng còn gì, ngoài căn nhà ngoại để lại cho em, sau này em sẽ nuôi bản thân em bằng đôi tay và khối óc của mình.
– Đúng! Nếu như bây giờ người nào đến với em là anh ta thành thật yêu em.
– Em cũng mong như vậy, nhưng có lẽ còn lâu lắm em mới nghĩ đến chuyện tình cảm. Anh gặp em là để nói chuyện này sao?
– Vũ Hoàng rất thích em.
Uyển Ngọc cười buồn:
– Vậy à!

– Anh ta còn ý định kết hôn với em không? Em nên ưng một người như anh ta, anh ta là một luật sư, có thu nhập ổn định, sẽ là chỗ dựa tốt cho em.
– Cám ơn lời khuyên của anh.
– Anh cũng sẽ cưới vợ.
Có tiếng chân chạy lịch bịch đến. Vinh mỉm cười:
– Cô ấy đấy. Thôi chào em.
Vinh bảo khẽ với con MiMi:
– Tạm biệt nhé MiMi.
Vinh chạy ngược lại với Thu Cúc:
– Sao hôm nay em ra muộn vậy? Anh đợi em nãy giờ.
Thu Cúc liếc Uyển Ngọc, mặt cô tươi lên vì Vinh nói đợi cô trước mặt Uyển Ngọc. Cô nũng nịu:
– Em ngủ quên.
– Ngày mai, sáng sớm anh sẽ đến nhà hú gọi em, chịu không?
– Chịu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.