Cô Dâu Tỷ Phú

Chương 58


Bạn đang đọc Cô Dâu Tỷ Phú – Chương 58

– Em đến đây tìm Vinh. Ai ngờ anh ấy bỏ đi nhanh như vậy, em chẳng biết đang ở đâu nữa. Anh và em đều buồn, hay chúng ta đi uống rượu đi.
Vũ Hòang miễn cưỡng đứng lên. Anh ta còn biết làm gì hơn là đi uống rượu giải sầu. Cứ tưởng “đá” Thanh Hương, anh ta câu được con cá lớn, nhưng xem ra cá nhỏ cá lớn dều vượt khỏi tầm tay anh ta cả. Không có cá lớn bé, đi tạm vớl cô nàng này còn hơn là “sô-lô” một mình.
– Uống rượu đi Cúc.
Thu Cúc cười giễu cợt:
– Chúng ta thành công hay thất bại đây?
– Anh không tin là anh thất bại.
– Em cũng vậy, có một ngày Vinh sẽ tìm em.
– Hãy hy vọng ngày đó đến.
Hai ly rượu cụng vào nhau, cùng nâng ly uống cạn.

– Rót rượu nữa đi anh Hoàng!
– Ừ, uống không say không về.
Gần nửa đêm, Thu Cúc với Vũ Hoàng mới dìu nhau ra khỏi quán lượu, chân băng xiên băng nai, người ngã tới ngã lui.
– Say quá, kiếm chỗ nào nghỉ đi anh Hoàng.
– Ừ, bên kia có khách sạn kìa.
Cả hai vào khách sạn. Cửa vừa mở, Thu Cúc đi nhanh vào ngã lăn người trên nệm, miệng lè nhè:
– Vinh ơi … anh đang ở đâu?
Vũ Hoàng té nhào trên người Thu Cúc, anh ta ôm luôn Thu Cúc:
– Đừng xa anh nghen Ngọc.

Trong men rượu, hai cơ thể rừng rực lửa đi tìm nhau …
Vinh dồn hết quần áo vào valy xong đóng, nấp valy lại, bà Thành lo lắng:
– Con định đi đâu Vinh?
– Con muốn đi xa một thời gian mẹ ạ. Bây giờ ở thành phố này, ai cũng nhìn con với cái nhìn ghê sợ, vì muốn hưởng tài sản của Uyển Ngọc mà con toan tính sát hại cô ấy. Sự hiểu lầm ghê gớm này đối với con như một nỗi nhục không bao giờ gột rửa được. Mẹ có tin con là con người xấu xa như vậy không?
Bà Thành ngậm ngùi:
– Dĩ nhlên là mẹ không tin! Con là con của mẹ, mẹ sinh con ra nuôi con khôn lớn, sao mẹ không hiểu rõ tính tình của con.
Vinh cười đau đớn:
– Cám ơn mẹ đã cho con nhưng lời lẽ thật ấm áp, để tiếp sức cho con.
– Nhưng mẹ nghĩ con không nên đi, vì như vậy con mang tiếng oan suốt đời.
Phải tìm cách giải oan ình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.