Cô Dâu Tỷ Phú

Chương 2


Bạn đang đọc Cô Dâu Tỷ Phú – Chương 2

Trên xe còn một người nữa bước xuống theo ông Thành. Ông Thành vui vẻ:
– Uyển Ngọc, để cậu giới thiệu! Đây là anh Thành Vinh, con trai của cậu.
Uyển Ngọc cúi chào Vinh, anh suýt phì cười vì cách ăn mặc của cô, áo dài phủ mông, quần ngắn, đầu đội nón trông cô nửa quê mùa nửa thành thị. Chào Vinh xong, cô đi xăm xăm vào nhà. Vinh nhìn theo:
– Ba … hình như cô ta không bình thường cho lắm.
– Không đâu con, sống với bà ngoại dạy dỗ quá nghiêm nên như vậy. Bà không thích ba Uyển Ngọc, cho rằng chính người này gây ra cái chết ẹ Uyển Ngọc, nhưng chính ông ấy cũng cùng tử nạn máy bay mà.

Vinh gật đầu như hiểu biết. Trong nhà, Uyển Ngọc tò mò nhìn quanh. Đôi mắt trong xanh màu ngọc thạch của cô như đôi mắt của thỏ. Một đôi mắt tuyệt đẹp. Vinh đến gần làm quen:
– Em mệt không? Đi theo anh, anh mang valy len lầu giúp em.
– Trên lầu hả?
– Ừ.
Vinh vừa “ừ”, Uyển Ngọc đã đi phăng phăng lên, cô chờ Vinh nơi đầu cầu thang.

Vinh dẫn cô vâo căn phòng được dọn sẵn.
– Phòng này của em, bên cạnh là phòng Thanh Hương. Thanh Hương thường đến nửa đêm mới về. Ban ngày cần yên tịnh, em đừng làm ồn nhé.
– Không nói gì, Uyển Ngọc bước vào, cô mở tung cửa sổ ra, đứng lặng bên cửa sổ, cứ im lặng. Vinh đành bảo:
– Em soạn quần áo bỏ vào tủ, cần gì xuống nhà. Anh xuống nhà cho em nghỉ.
Cánh cửa đống ngay lại khi Vinh vừa bước ra ngoài. Vinh cười lắc đầu. Cô ta ít lời đến như vậy sao? Khá kỳ quặc. Và cứ ôm con chó nhỏ như sợ bị bắt mất vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.