Đọc truyện Cô Dâu Không Nên Là Em – Phong Cảnh – Chương 10
Bởi vì thua xí nghiệp Bách Uy, Hàn thị mặc dù không có nguyên nhân này cũng chưa chắc gượng dậy nổi, nhưng Hàn Phong lại nóng lòng tìm kiếm các đại lý thương nghiệp khác, mà mắt nhìn công việc của hắn có hạn, thế nên đầu tư thất bại, không thu được lợi nhuận, làm cho xí nghiệp Hàn thị nay lại càng bi thảm hơn.
Hàn Mẫn Văn với khuôn mặt già nua vẫn phải muối mặt đến Lăng gia và Hướng gia vay tiền. Xí nghiệp Lăng Uy và doanh nghiệp cá nhân của Hướng Kình vì nể mặt quan hệ thông gia nên cũng cấp tiền cho xí nghiệp Hàn thị, thế nhưng Hàn Phong là cái đồ bại hoại gia tử, không sớm thì muộn,xí nghiệp Hàn thị cũng chẳng còn gì.mà Hàn Thấm cùng Hàn Ngữ, nhìn thấy ba mình chỉ có nhìn thấy tiền mới đối với họ có chút quan tâm, trong lòng cũng chỉ có cảm thán. Hàn Thấm ở trong công ty, địa vị ngày càng lên cao, mỗi người đều thừa nhận năng lực của cô, thậm chí có mấy lần, khi cô đi cùng với Lăng đổng tham gia party, nhóm đại lão trong thương giới đều khen ông đã cưới về được cô con dâu tốt, có năng lực. Thái độ của Lăng mẹ thì cũng càng ngày càng tốt, thậm chí còn có thể tham khảo ý kiến của Hàn Thấm, thay đổi trang phục, khiến cho bà càng thêm vẻ cao quý sang trọng.
Bởi vì bây giờ không còn bận rộn như trước, thời gian của Hàn Thấm được dãn ra, vô cùng thoải mái. Ngược lại, đức ông chồng –Lăng Dục Vĩ vì kiếm kinh phí cho quỹ hội, hết làm việc vẽ tranh lại mở triển lãm, công việc chồng chất, mấy ngày liền đều về rất trễ.
Hôm nay, Hàn Thấm về nhà, sau khi tắm gội xong, ngồi ở trước gương bôi kem dưỡng da, không khỏi tưởng niệm công tác bận rộn của ông chồng yêu quý, không biết đến bao giờ mới xong công việc để trở về đây.
Mới nghĩ đến, cửa phòng đã lén lút bị mở ra, một đôi bàn tay to từ phía sau bỗng nhiên ôm lấy cô làm cô sợ hãi tới mức kêu ra tiếng.
Từ gương nhìn ngược lại nhìn thấy hình ảnh một người đàn ông bướng bỉnh đang cười, cô không khỏi hờn dỗi đánh yêu hắn một cái.
-‘’ Làm gì mà dọa người thế a!’’ Cô từ gương lườm hắn một cái.
-‘’ Vợ ơi, vợ thật thơm… ‘’ Hắn ngửi được mùi hương hoa trên thân thể vừa tắm xong của vợ, nhịn không được cắn nhẹ vào chiếc cổ trắng mịn của cô.
-‘’ Anh đừng nháo, rất ngứa…’’ Cô cười bẽn lẽn trốn sự công kích của hắn, không thể tưởng được hắn đột nhiên hôn cô, làm cho cô không có cơ hội để trốn tránh.
Hàn Thấm theo bản năng đáp lại hắn, cánh tay trắng như ngọc cũng đặt lên lưng hắn, nhẹ nhàng vuốt ve, hai người bọn họ dường như hôn thế nào cũng không đủ, nhiệt tình như hỏa muốn tiếp xúc nhiều hơn.
-‘’ Vợ yêu…’’ Lăng Dục Vĩ dường như đối với cơ thể cô vô cùng khao khát. Tay đã xâm nhập thăm dò, sâu kín nói: ‘’ Anh đã nhịn rất lâu rồi… ‘’
Hàn Thấm thiếu chút nữa bị ngữ khí ai oán cùng biểu tình của hắn làm cho bật cười. Kì thật chuyện tình cảm của hai người tiến triển cực nhanh, đối với chuyện giường chiếu, cô có rụt rè cũng không có ý nghĩa, huống chi đối với phương diện không có kinh nghiệm này, cô cũng rất ngạc nhiên, không biết cái cái tư vị như mất hồn này có giống như những lời đồn đại hay không, sẽ như thế nào?
Lại nói bên ngoài còn có ba chồng, mẹ chồng mỗi ngày đều nhắc đi nhắc lại suy nghĩ muốn ôm cháu nối dõi tông đường!
-‘’ Anh chờ em một chút ‘’ Cô hướng hắn nháy mắt mấy cái, từ trong tủ quần áo cầm ra cái gì đó, rồi nhanh chóng đi vào nhà tắm.
Sau một lúc lâu, khi Hàn Thấm lại một lần nữa xuất hiện, Lăng Dục Vĩ cảm thấy choáng váng, thiếu chút nữa từ trên giường ngã xuống.
Trên người cô mặc một bộ nội y gợi cảm, chất liệu tơ sa mỏng manh căn bản không thể nào che được cảnh xuân, làm cho hắn nhìn xem máu mũi đều nhanh muốn phun ra.Nguyên lai… Nguyên lai, vợ hắn ngày thường toàn mặc trang phục công sở sang trọng với váy dài nên nhìn không ra… ai ngờ lại có dáng người đẹp như vậy, hắn càng nhìn càng thấy rực lửa, thật là khó nhịn nha.
Cô lại còn ung dung đi đến bên hắn, cực kì dụ hoặc nằm xuống giường, hướng hắn ngoắc ngoắc ngón tay.
Nhìn thế này mà không làm gì, thì chỉ là hành động của kẻ ngốc. Hắn nhanh chóng cởi bỏ quần áo của chính mình, rồi nhanh chóng tặng cô một nụ hôn thật dài, thật thân thiết, siêu nồng nhiệt.
Hàn Thấm nhiệt tình như hỏa đáp lại hắn, hai tay ôm lấy đầu hắn rất dịu dàng. Lăng Dục tại trên người cô thăm dò từng tấc tốt đẹp, hưởng thụ làn da nõn nà mang lại cảm giác trơn trượt, nghe thấy thanh âm trầm thấp quyến rũ của cô bên tai, hắn có loại cảm giác thỏa mãn của đàn ông, hận không thể yêu cô nhiều hơn nữa, làm cho cô có thể hưởng thụ cảm giác ngọt ngào khi hai người giao triền thân mật cùng lưu luyến.
-‘’ Em thật đẹp…’’ Nội y gợi cảm rốt cục bị hắn cởi bỏ hoàn toàn ‘’ Vô cùng đẹp …‘’ Ở trước mắt hắn là thân thể đẹp nhất mà hắn từng nhìn thấy, hắn đem chính mình thành bút, liên tục chạm vào làn da trắng nõn không tì vết kia, khiến cho cô hưng phấn lạnh run, thở dốc không thôi.
Ngay tại khi Lăng Dục Vĩ chuẩn bị tiền dần từng bước, hắn đột nhiên đình chỉ hành động, ve mặt lạ kì nhảy xuống giường, bắt đầu lục tìm quần áo mặc lại trên người.
-‘’ Anh làm sao vậy?’’ Hàn Thấm khó hiểu.Rõ ràng không khí đang rất tốt nha.
-‘’ Hiện tại không được ‘’ Nhớ tới lần trước khi đưa Cần Cần về, hắn sắp thành lại tiếc nuối thất bại, hôm nay tuyệt đối không thể phát sinh một lần. ‘’ Anh đi nói trước với mẹ, hôm nay chúng ta không ăn bữa tối, đừng đến gọi chúng ta!‘’
Nghe vậy, Hàn Thấm cũng hồi tuởng lại chuyện trong phòng lần trước, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng lên ‘’ Anh đừng bảo là anh sẽ đi nói với mẹ. chúng ta trong phòng làm cái gì đấy nhé? ‘’
-‘’Mẹ sẽ không để ý ‘’ Đi đến trước cửa, hắn nghịch ngợm cười bộ dáng thẹn thùng của cô. ‘’ Huống chi, mẹ đợi ngày này đã thật lâu rồi ‘’
-‘’ Người này biến thái’’ Cô không thuận theo, cầm lấy gối quăng về phía hắn, nhưng chỉ quăng được đến trước cửa phòng.
Nhấc chiếc chăn bông lên, cô chuẩn bị đi xuống giường, đột nhiên cửa phòng lại bị mở ra, làm cho cô sợ hãi chạy trốn lại giường.
-‘’ Đúng rồi ‘’ Lăng Dục Vĩ đi rồi còn quay lại, làm cho đầu của cô bị chôn ở giữa nửa thân trần, hắn còn cười cợt, ý xấu ẩn trong đôi mắt cười ‘’ Anh còn thuận tiện nói cho mẹ, bữa sáng ngày mai chúng ta cũng không ăn ‘’
Phanh! Lần này gối đầu lại bay qua, khiến cho khuôn mặt tuấn tú của hắn bị lãnh đủ!
Cổng chính sân bay Đào Viên.
Vì đi đến Pháp nhận giải thưởng, Cần Cần phải xuất ngoại, ở đây đưa tiễn có ba mẹ của Cần Cần, một thầy giáo,và thầy A nghĩa, cô bé hưng phấn ở bên mọi người nói chuyện cười đùa, miệng nói liến thoắng một chút cũng không ngừng, không nhìn ra một chút khẩn trương như nguời ta khi xuất ngoại.
-‘’ Thầy A Nghĩa, chú cùng công chúa xinh đẹp khi nào mới tới vậy? ‘’ Bé đã muốn chờ lâu thật lâu nha, chờ đến mốc meo sắp biến thành cây nấm hương rồi. ‘’ Bọn họ nói là sẽ đến tiễn Cần Cần nha ‘’
-’ Ách.. Hẳn là sắp tới rồi đi? ‘’ A Nghĩa cười đến xấu hổ. Ai biết cặp vợ chồng kia đến giờ này mà còn chưa tới, không biết đang làm cái gì a?
Lại một lúc lâu sau nũa, Cần Cần không bình tĩnh dậm dậm chân, bỗng nhiên khi quay đầu thì nhìn thấy Hàn Thấm và Lăng Dục Vĩ đang vội vàng chạy tới.
-’’ Thật có lỗi, thật có lỗi, chúng ta đến muộn một chút ‘’ Khi nói những lời này Lăng Dục Vĩ còn thở gấp gáp.
-’’ Vị tiên sinh này, các nguời không chỉ là ‘’ một chút ‘’ thôi đâu, phải là rất, rất muộn đấy chứ? ‘’ A Nghĩa tức giận nói: ‘’ Các người đến tột cùng đang làm cái gì, làm sao có thể đến muộn lâu như vậy? ‘’
-‘’ Bởi vì đêm qua chúng ta ở trên giường —‘’ Lăng Dục Vĩ đang muốn mở miệng giải thích, lại bọ Hàn Thấm cho ăn một khửu tay.
-‘’ Xem tivi quá muộn! ‘’ Hàn Thấm dễ dàng tiếp được lời nói của hắn, sợ hắn lại thật sự nói với A Nghĩa chuyện tế nhị này.
Xem tivi? Lăng Dục Vĩ có chút buồn cười nhìn dáng vẻ khẩn trương của cô, không khỏi nổi lên tâm tình muốn đùa cô. ‘’ Còn có buổi sáng hôm nay chúng tôi cũng …’’
-‘’ Nhòm tivi a! ‘’ Lại tiếp tục tiếp lời, Hàn Thấm ra vẻ đứng đắn hướng về phía A Nghĩa cường điệu: ‘’ Cho nên không cẩn thận đã quên mất thời gian, thành thật có lỗi ‘’
A Nghĩa nhíu mày xem thường. Đôi vợ chồng này quả thật là giấu đầu hở đuôi!’’ Chương trình gì mà đáng xem đến thế vậy ạ, ngay cả chuyện Cần Cần xuất ngoại quan trọng như vậy cũng có thể đến muộn? ‘’
-‘’ Tin tức a ‘’ Hàn Thấm nói.
-‘’ Điện ảnh a ‘’ Lăng Dục Vĩ đồng thời nói.
A Nghĩa không biết nên khóc hay nên cười khi nhìn đôi vợ chồng tự bào chữa đến dở hơi này.
Lăng Dục Vĩ để tránh cho cái người phía sau sẽ hướng hắn nổi giận, đành phải bất đắc dĩ nói ‘’ Đêm qua xem film, sáng nay thì xem tin tức a ‘’
-‘’ Xin hỏi hôm nay có cái tin tức gì quan trọng a? ‘’ A Nghĩa lại hỏi.
Cái này hai người đều không thể nói ra được gì. Bọn họ làm thế quái nào biết hôm nay tin tức có gì quan trọng đây, cả đầu chỉ có trí nhớ đêm qua, nhưng làm thế nào có thể nói cho hắn, vì thế chỉ có thể xấu hổ hai cái mặt ngượng ngùng cười haha.
A Nghĩa có cơ hội có thể trêu chọc Lăng Dục Vĩ, làm sao có thể dễ dàng buông tha cho chứ, cố ý tới gần hắn thấp giọng nói ‘ Ta xem, các người ngay hôm qua là làm cái việc tạo người đi! ‘’
Cuối cùng, hắn bị một quả ám quyền ( đánh lén =)))) mới chịu chấm dứt cái đề tài hại đầu óc này.Cần Cần nhìn thấy nguời lớn nói chuyện của người lớn, không thuận theo nên cố ý nắm lấy tay áo của Hàn Thấm. ‘’ Công chúa, chị cùng chú rất là chậm chạp nha, em chờ hai người rất lâu rồi đó nha ‘’
-‘’ Thật xin lỗi, Cần Cần ‘’ Hàn Thấm ngồi xổm xuống, vươn tay sờ sờ đầu cô bé. ‘’ Chị cùng chú chuẩn bị quà muốn tặng cho bé nha! Cùng là chúc mừng tranh của bé đoạt giải, mặt khác cũng cầu chúc cho bé ngày sau học tập có thể bình an, thuận lợi ‘’.
-‘’ Thật sự? ‘’ Cần Cần cao hứng đến độ nhảy cẫng lên.
-‘’ Thật sự ‘’ Lăng Dục Vĩ tiến lên ôm lấy thắt lưng của Hàn Thấm, trên tay khác là một cái túi rất to.’’ Ở đây, chú cùng công chúa … ách cùng cô lựa chọn, bé nhìn thử xem ‘’
Tò mò tiếp nhận gói quà, Cần Cần mở gói to ra, nhìn xem bên trong có cái gì, nhịn không được hưng phấn mà thét chói tai ra tiếng: ‘’ Là dụng vụ vẽ tranh! Nguyên một bộ dụng cụ vẽ tranh! Thiệt là đẹp nha! ‘’
Cô bé xông lên phía trước ôm lấy hai người, tay nho nhỏ không đủ dài, nhưng ý cảm kích thì lại tràn đầy quanh hai nguời bọn họ.
-‘’ Cám ơn chú, cám ơn công chúa! Cháu rất thích a ‘’
-‘’ Thích là tốt rồi! ‘’ Lăng Dục Vĩ ôm bé lên ‘’ Đúng rồi, cháu muốn gọi vợ chú thì phải gọi là cô, không thể gọi là chị!’’
-‘’ Vì sao? ‘’ Bé không rõ nha.
-‘’ Bởi vì cái kiểu này nghe qua, chú so với vợ chú thật là già a!’’
-‘’ Chú vốn có vẻ già a! ‘’ Cô bé đương nhiên cho rằng như thế.
Lăng Dục Vĩ đau khổ, không biết nên giải thích cho cô nhóc này như thế nào a, xưng hô như thế thật là bất đồng a.Hàn Thấm thưởng thức vẻ mặt của hắn, mỉm cười sung sướng ( =))))))
Lúc này ba mẹ Cần Cần cùng thầy giáo đi cùng đã ở đầu khác ngoắc Cần Cần, giờ nhập cảnh đã đến rồi. Cần Cần không tình nguyện từ trong lòng Lăng Dục Vĩ chui ra, cùng đi theo thầy giáo vào cửa hải quan.
Đi vào cửa trong nháy mắt, cô bé đột nhiên quay đầu, nước mắt rơi đầy mặt hướng mọi người vẫy tay. ‘’ Ba mẹ, thầy A Nghĩa, chú, còn có công chúa … cô, con rất nhanh sẽ trở lại, đến lúc đó con sẽ vẽ được thật nhiều tranh cho mọi người nha! ‘’
Mỗi người đều hướng về phía vẽ vẫy tay nói lời từ biệt, cho đến khi thân ảnh của cô bé biến mất ở trong hải quan mới thôi.
Nhìn xem bộ dáng mọi người lưu luyến không rời, A Nghĩa tiến lên vỗ vỗ vai Lăng Dục Vĩ “ Cậu lại giúp được một đứa nhỏ để nó có tiền đồ sáng lạn a ‘’
-‘’ Cái này không phải là công lao gì của tôi, đây chính là các bé có tài năng ‘’ Hắn hướng A Nghĩa cười cười. ‘’ Huống chi trong chuyện này, Hàn Thấm là người có công đầu, dưới sự chỉnh đốn quỹ hội của cô ấy, có thể trợ giúp được cho nhiều người hơn nữa ‘’
-‘’ Đúng vậy, Hàn Thấm, thật sự cảm tạ cô. Tôi chưa từng thấy ai lại tốt bụng, nhiệt tình lại xinh đẹp như cô đâu ‘’ A Nghĩa đối với cô giơ ngón tay cái lên.
-‘’ Không, kì thật tôi cũng không có làm gì đâu ‘’So với Lăng Dục Vĩ luôn toàn tâm toàn trí hỗ trợ lĩnh vực này, cô chỉ có thể xem như một thương nhân, không dám chiếm đoạt danh hiệu nha.
Ánh mắt cô tự nhiên hướng về phía chồng, hắn liền gắt gao nắm lấy bàn tay cô, hai người nhìn nhau cười, vợ chồng ăn ý cùng thâm tình, ngay cả một động tác nhỏ như vậy cũng tràn ngập yêu thương.
A Nghĩa nhìn thấy thì vô cùng cảm thán. ‘’ Hai ngườii có thể có ngày hôm nay, tôi cũng tận lực giúp đó a ‘’
-‘’ Tôi biết. Tôi thật không biết nên cảm tạ cậu hay mắng cậu đây.Kế hoạch của tôi thiếu chút nữa là bị cậu phá hủy ‘’ Lăng Dục Vĩ nghĩ đến việc Cần Cần đưa bức tranh cho Hàn Thấm liền cảm thấy buồn cười. Hắn vốn định tiến hành đoạt lại tâm của Hàn Thấm dần dần, không nghĩ tới Cần Cần lại bị tên này chỉ điểm, khiến cho cái kế hoạch của hắn bị nhảy vọt, may mắn cuối cùng cũng thuận lợi thành công ‘’ Cậu rốt cuộc thu mua cái tiểu gián điệp Cần Cần kia khi nào vậy? ‘’
-‘’ Sơn nhân * người rừng *còn có diệu kế. Không cần cảm kích tôi quá, Rượu đầy tháng, nhớ mời tôi đến ăn là được rồi ‘’
-‘’ Rượu đầy tháng? ‘’ Lăng Dục Vĩ không biết nên khóc hay nên cười trừng hắn. ‘’ Hẳn là không nhanh như thế đâu! ‘’
-‘’ Phải không? ‘’ Nhún vai, A Nghĩa có chút buồn cười nhìn Hàn Thấm đang ấm ức cùng xấu hổ, cố ý hướng bạn tốt của hắn nháy mắt ám muội. ‘’ Hai người trở về sau xem nhiều tivi vào, rất nhanh là tôi có thể đến uống rượu đầy tháng đời thứ ba của Lăng gia rồi. ‘’
Lăng Dục Vĩ liếc trắng mắt, thế nhưng câu tiếp theo của A Nghĩa còn khiến cho con chó đi qua cũng phải giật mình.
-‘ Đúng rồi, hai người là ở cùng ba mẹ đi? Thời điểm xem tivi. nhớ rõ âm lượng giảm một chút a! ‘’
Lăng Phú Quý tự mình mời phóng viên dự họp, tuyên bố con dâu Hàn Thấm tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc xí nghiệp Lăng Uy.
Bởi vì Hàn Thấm vừa xinh đẹp, năng lực lại tốt, nhân viên của xí nghiệp Lăng Uy đối với cô vô cùng yêu quý, vị trí này ngoài cô ra không ai có khả năng đủ tài, đủ đức đảm nhận. Hàn Thấm đối với việc này chỉ có thể vô cùng cảm động, cô rốt cục đã qua những ngày vất vả trả giá, bây giờ cô đã được mọi người thừa nhận, được mọi người công nhận năng lực của mình, rốt cục nơi đây là nơi cô có thể phát huy hết năng lực, sở trường của mình rồi.
Về vị trí lúc trước cô từng làm – phó tổng giám đốc xí nghiệp Lăng Uy, tự nhiên là được chuyển giao cho trợ tá đắc lực nhất – La Tân.Có hắn hỗ trợ cùng với những nhân viên cần cù luôn cố gắng, Hàn Thấm quản lý công ty ngày càng tốt, mang đến nhiều thắng lợi cho xí nghiệp Lăng Uy, khiến cho xí nghiệp ngày càng phát triển không ngừng.
Mà nhờ có vợ giúp, Lăng Dục Vĩ cũng có thể toàn lực thực hiện sự nghiệp từ thiện nghệ thuật. Có lẽ có người sẽ cảm thấy đôi vợ chồng bọn họ tựa hồ sai vị trí, nhưng hắn tuyệt đối không để ý đến cái nhìn của người ngoài, dù sao vợ yêu của hắn cảm thấy thoải mái, hắn liền nghe theo. Hàn Thấm cho rằng làm việc ở xí nghiệp, cô có thể phát huy hết sở trường vốn có của mình, hắn sẽ ở phía sau, yên lặng nhìn cô, tập trung cho công việc từ thiện. Với vợ chồng họ, như thế là ai vào vị trí ấy, vô cùng thích hợp a.
Hôm nay, Lăng Dục Vĩ lén lút đi vào xí nghiệp Lăng Uy, khi đi vào phòng của tổng giám đốc, phát hiện thấy vợ yêu của mình đang ngồi trên ghế ngủ gật.
Hắn liền đi đến bên cạnh, ở bên tai cô nhẹ nhàng trêu chọc: ‘’ Chủ tịch đến kìa ‘’
Hàn Thấm lập tức mở to mắt, ngồi bật dậy, hết nhìn đông lại ngó qua tây, phát hiện chỉ có đức ông chồng gian trá đang đứng ở bên cạnh, không khỏi tức giận lườm cho một cái. ‘’ Anh thật đáng ghét, toàn làm người ta sợ không thôi à! ‘’
-‘’ Khó gặp được khi thấy vợ yêu nhàn hạ thôi mà! ‘’ Hắn cúi đầu hôn cô một cái.
-‘’ Em mới không phải …’’ Sửng sốt một chút, cô liền trốn tránh thay đổi đề tài. ‘’ Anh tìm em có chuyện gì sao? ‘’
Lăng Dục Vĩ ý vị thâm trường cười.’’ Em đã quên hôm nay ngày gì à? ‘’
Ngày gì nhỉ? sinh nhật chồng? Sinh nhật cô? Lễ tình nhân, Lễ Noel, hay là sinh nhật ba mẹ chồng đi?
-‘’ Ai, ngày trọng yếu như vậy, thế mà cự nhiên em lại quên, vẫn là có ông chồng này nhớ rõ thôi ‘’
Hắn nhíu mày, vẫn không nói cho cô đáp án.’’ Vợ yêu quý của tôi ơi, anh bình thường đi đến công ty đều là vào phòng của em, em không hân hạnh đón tiếp anh sao? ‘’
Hắn lại vươn tay, mỗi lần khi hắn tìm cô là đều dụ dỗ cô trốn việc, hắn đều giở cái chiêu này. Đáng tiếc, Hàn Thấm thầm than là chính mình rất yêu hắn rồi, vì thế vươn tay, chạm vào bàn tay to lớn của hắn.
-‘’ Đi thôi ‘’
Lăng Dục Vĩ thần bí lái xe mang cô đi đến trước một tòa nhà lớn ở khu phố đông dân, cho dù cô có ép hỏi hắn như thế nào hắn cũng nhất định không nói là muốn làm cái gì.Ngừng xe tại trước cửa lớn, hắn còn che mắt của cô lại, dẫn cô đi vào một nơi thanh âm ồn ã náo nhiệt.
Thẳng cho đến khi hắn dừng bước, cô đột nhiên thấy xung quanh lại trở nên lặng ngắt như tờ.
Vừa muốn lên tiếng đặt câu hỏi, Lăng Dục Vĩ đã ở bên tai cô nói: ‘’ Chuẩn bị tốt để nghênh đón kinh kỉ chưa vợ yêu? ‘’
Lăng Dục Vĩ bỏ tay ra, Hàn Thấm nhìn thấy hình ảnh trước mắt, lập tức cảm động nói không ra lời, hốc mắt cũng đỏ hồng.
-‘’ Chúc mừng kỉ niệm ngày kết hôn, vợ yêu ‘’ Hắn thân thủ nhanh nhẹn đỡ gáy của cô, nhẹ nhàng tặng cô một nụ hôn, tất cả mọi người trong hội trường cũng đi đến, chúc mừng hạnh phúc bọn họ.
-‘’ Anh làm sao có thể.. Anh làm việc này khi nào …’’ Cô hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn những thứ trước mắt.
Nơi mà Lăng Dục Vĩ mang cô đi đến chính là hội trường triển lãm cá nhân, trên tường tất cả đều là những bức tranh hắn vẽ, mà nhân vật chính trong những bức tranh chỉ là một người, chính là cô.
Ngay cả chính cô cũng không biết, nguyên lai mình có nhiều tư thái, diện mạo khác nhau như vậy, có khóc, có cười, hoặc ngồi hoặc nằm, tất cả hắn đều vẽ lên cô mang thần thái rất đẹp, biểu hiện rất tuyệt vời 100 %, nhưng cũng có thể thấy qua những bức tranh, tình cảm của hắn đối với cô là chân thật, là hoàn toàn không muốn rời xa, biểu hiện ra đến 1000 %, 1 vạn % cũng chả hết.
-‘’ Vợ à, anh nhớ rõ anh sớm nói với em muốn triển lãm tranh đi? ‘’ hắn ngàn ám chỉ, vạn ám chỉ không nghĩ tới cô ngây ngốc không có đoán được. ‘’ Lần này chủ đề triển lãm tranh là ‘’ Người yêu ‘’ mỗi một bức tranh đều là những tác phẩm không thể mua được.’’
-‘’ Anh.. anh quả thực … ‘’ Hắn luôn như vậy, làm cho cô cảm động không thể khống chế được, hại cô không thể không yêu cho được.
-‘‘ Bởi vì, anh từng không cẩn thận xé rách bức tranh vẽ em ‘’ Đối với sự kiện kia, hắn vẫn còn canh cánh trong lòng.’’ Cho nên anh vẽ nhiều như vậy trả cho em, em có vừa lòng không? ‘’
Lúc này Hàn Thấm căn bản đã nói không nên lời, chỉ có thể dùng vẻ mặt đã tràn đầy nước mắt để đối mặt. Cô nhìn thấy tân khách đến xem tranh đều là bạn tốt của cô, thậm chí cả Tiểu Ngữ, cả ba mẹ chồng cũng đến a.
Lăng Dục Vĩ nắm chặt bàn tay cô, mỗi bước lại giới thiệu cho cô mỗi bức tranh, nói cho cô biết tranh đó hắn vẽ ở đâu, tại thời điểm nào nắm giữ phong thái của cô.
Thẳng đến khi bức tranh cuối đều xem ra, Hàn Thấm mới có thể khống chế cảm xúc
Hai vợ chồng lúc này thâm tình nhìn nhau, không lâu sau La Tân đột nhiên xuất hiện, ở sau lưng hai người nói lời chua xót (=))) ‘’ Tôi phải làm công việc của phó tổng giám đốc nhanh nhanh chóng mệt đến chết, thế mà không tưởng tượng được tổng giám đốc lại cự nhiên ở đâu cùng ông chồng thể hiện yêu đương a? ‘’
-‘’ Bằng không tôi chuyển giao cho anh cái vị trí kia để làm cái gì? ‘’ Cô cũng bắt chước học theo Lăng Dục Vĩ làm người xấu. ‘’ Anh hiện tại ở đây, cũng là trốn việc đi? ‘’
-‘’ Ai da, mệt cho tôi vì hai người vượt lửa qua sông, còn tưởng tổng giám đốc sẽ có ít nhiều thương xót a! ‘’ La Tân làm bộ thở dài lắc đầu, đưa bộ văn kiện trên tay cho Lăng Dục Vĩ.’’ Cầm lấy này, cái anh muốn đó, biển Caribbean đúng không?’’
-‘’ Cái gì biển Caribbean?’’ Hàn Thấm khó hiểu.
-‘’ Vợ ơi, chúng ta tựa hồ còn chưa đi hưởng tuần trăng mật đi? ‘’ Lăng Dục Vĩ thừa nhận, đây đều là lỗi của hắn, cho nên hắn đã lén nhờ La Tân hỗ trợ.’’ Nghe nói em rất thích phong cảnh ở biển Caribbean, cho nên anh đặt trước hành trình tuần trăng mật vào tháng sau, xin hỏi là anh có vinh dự được là người đồng hành cùng em không? ‘’
-‘’ Anh… anh luôn đi trước một bước! ‘’ Rốt cục là hắn tặng cho cô bao nhiêu kinh hỉ đây. Hàn Thấm tiến lên ôm hắn, cảm động vô cùng.
-‘’ Khụ khụ, này tôi hỗ trợ vé máy bay và khách sạn tình nhân, có thể cũng ôm tôi không? ‘’ Cùng mỹ nữ thủ trưởng làm việc nhiều năm như vậy, thế mà hắn chưa được cái gì nha! Đã có cơ hội này, thuận tiện lại còn trêu chọc được Lăng Dục Vĩ kia, cớ sao không làm?
Hàn Thấm buông chồng yêu quý ra, cũng hào phóng ôm ôm La Tân, thuận tiện ghé vào lỗ tai hắn nói một câu, coi như là giúp ông chồng báo thù.
-‘’ Cám ơn anh, La Tân, tháng sau khi tôi đi hưởng tuần trăng mật, việc công ty lại phiền toái nhờ anh rồi ‘’
La Tân tức đến không thể khống chế được sắc mặt,thật là đau đớn mà!!! Vợ chồng bọn họ còn cười haha hôhô với nhau nữa kìa. haizzzzz
Cùng mọi người hàn huyên một lúc, Hàn Ngữ đột nhiên đi tới.
-‘’ Anh rể, chúc mừng anh! lần này triển lãm tranh thập phần thành công, anh vẽ chị thật đẹp nha ‘’ Cô thật sự hâm mộ đôi vợ chồng thâm tình này.
-‘’Còn có chị, chúc mừng chị chiếm được hạnh phúc a ‘’
Hàn Thấm cười trả lời: ‘’ Chúng ta đều hạnh phúc, không phải sao?’’
Hàn Ngữ chỉ cười không nói, nhưng cho dù có che dấu, nụ cười vẫn lộ ra nhè nhẹ cô đơn.
-‘’ Tiểu Ngữ, em làm sao vậy? ‘’ Hàn Thấm mẫn cảm phát hiện. ‘’ Em cùng Hướng Kình có chuyện gì sao? Vì sao anh ấy không đến cùng em? ‘’
-‘’ Anh ấy bận chút công chuyện ‘ ‘ Chẳng lẽ cô có thể nói thật ra, Hướng Kình hiện tại đang ở cùng người khác? ‘’ Chị, chúng em không có việc gì ‘’
“ Em nghĩ rằng chị không hiểu gì về em sao?’’ Cô bắt đầu lo lắng, cho tới bây giờ đứa em gái này luôn tươi cười, mà hôm nay trông rất lạ.
-‘’ Chị, chuyện của em em sẽ tự mình xử lý, chị không cần lo lắng cho em ‘’ Nếu chị gái hiện tại đang hạnh phúc như vậy, sao cô có thể để chuyện của mình làm chị bận tâm được.
– ‘’ Em thực sự trưởng thành rồi ‘’Hàn Thấm tin tưởng đã là lúc mình không cần phải quá lo lắng cho Hàn Ngữ, Hàn Ngữ có cuộc sống của chính mình, cô tin em cô có thể tự mình vượt qua được.
Có tiếng nói vọng lại, ba mẹ chồng cũng đi tới, ba chồng xem ra mặt mũi hồng hào, vì triển lãm của con trai thành công, ông cũng là mở mày mở mặt đi?
-‘’ Tổng giám đốc xí nghiệp Lăng Uy, phó tổng giám đốc cũng ở đây, không biết khi nào thì tổng công ty chuyển đến nơi này? ‘’ Lăng Phú Quý nhìn con dâu.
Lăng Dục Vĩ vội vàng hát đệm. ‘’ Ba, ba là chỉ tịch mà cũng ở đây đấy thôi, trên làm hì dưới theo thôi ‘’
-‘’ Cái đứa nhỏ này, kết hôn xong thì liền biến thành thê nô! ( ô sin của vợ =))) Thật là không biết di truyền từ ai!’’ Ông xoay người hướng cô con dâu đang mang vẻ mặt vô cùng xấu hổ. ‘’ Nghe nói tháng sau con muốn đi biển Caribbean, cứ nghi ngơi cho tốt đi, công ty có ba lo được rồi ‘’
-‘’ Con thật sự có thể đi ạ? ‘’ Cô nhãn tình sáng lên ‘’ Cám ơn ba ‘’
-‘’ Vì sao không thể đi? ‘’ Lăng Phú Quý không hiểu phản ứng của con dâu.
-‘’ Kì thật … Con cũng có một tin tốt muốn báo cho mọi người …’’ Hàn Thấm nhìn mọi người xung quanh một vòng. ‘’ Con đang có thai ‘’.
Phản ứng nhất thời của mọi người là ngây ra như phỗng, đáng thương nhất là Lăng Dục Vĩ như ngớ người ra trong khi hắn là thủ phạm, hắn còn ngây ngốc hỏi: ‘’ Hàn Thấm, em mang thai? Trong bụng có tiểu bảo bảo? ‘’
Cô buồn cười nhìn ông chồng đang sững sờ ‘’ Ân, mới có một tháng, cho nên lúc nào em cũng buồn ngủ ‘’
Này lời nói như quả bom nguyên tử cỡ bự nổ bùm một cái làm tỉnh mọi người, mỗi người đều vui mừng, mở miệng nói –
-‘’ Vậy con còn đi cái gì hải Caribbean? Tháng sau con ở lại công ty đi … A không, ở nhà dưỡng thai đi!’’
-‘’ Mẹ muốn về nhà hầm canh gà, Hàn Thấm, con ăn gà? Hay là muốn uống canh cá …? ‘’
-‘’ Chị, chúc mừng chị! ‘’ ‘’
-‘’ Trời ạ, thế này thì tôi phải làm nhiều việc hơn ư? Phó tổng giám đốc … ôi ôi tôi phải làm thế nào đây …’’
-‘’ Anh được làm ba? Anh được làm ba …! Anh là ba … ‘’
Hàn Thấm thú vị trước phản ứng chả ai giống ai của mọi người, nhưng tất cả đều là đối với cô tràn đầy yêu thương, cô cảm thấy hiện tại như thế này thật là hạnh phúc.
Rốt cục rời khỏi Hàn gia không có tình yêu gia đình, bằng sự cố gắng của mình, cô đã đến được với hạnh phúc.
[ Hoàn ]