Đọc truyện Cô Dâu Gả Thay – Chương 12: Nhà Sáng Tác Kịch Tài Ba!!!
Ông quản lý thấy vậy lại còn tức hơn cả cô.
.
zồi ôi mặt ổng cứ như muốn ăn tươi nuốt sống cô ý… nhưng boss ở đây thì ông ta làm được cái*** gì???Không lẽ lại sàm sỡ hay mắng chửi,! trừ lương cô trước mặt hắn…xời,,,với cái tính của hắn á!!Không chết cũng tan xương nát thịt!!Người của hắn dám động đến,nói vậy chứ vẫn sợ.
.
^-^!!!!
– Nhược Thần!!!Mày nói cái gì vậy hả???Mày muốn chết à???!!!-Tư An hỏi nhỏ cô
– Hắn ta ư?Gan trời cũng không dám!Xứa
– ????
Nghe thấy nhưng cô chỉ trả lời bằng một câu ngắn gọn vì cô vẫn chưa hoàn hồn lại được cái tinh thần.
.
thì tự nhiên bị tên khốn kia chỉ vào rồi sai khiến:
– Cô nhân viên kia!
Cô thấy vậy liền lườm hắn rồi hét lại:
– Có việc gì???
– Tý vào văn phòng của tôi!
– Tôi không rảnh!
– Vậy cứ chuẩn nhận thông báo bị đuổi việc đi.
– Anh dám!!!
– Sao không???Tôi là Boss!!
Anh ta nói còn nhấn mạnh từ Boss làm cô thật sự cay cú…Boss thì sao chứ???Không phải chỉ là tạm thơi thôi sao??Cô tức giận đi vào nhà vệ sinh để lại đám người kia đang mắt chữ A mồm chữ O…,lần đầu tiên có người dám nói với hắn như vậy mà chưa chết đó ngay đó!!!
– Cô ấy là thần thánh phương nào vậy???
– Ôi Mẹ ơi????Con có nhìn nhầm không vậy trời???
Mọi người ầm ầm bàn tán thì đột nhiên một ánh mắt thoát ra ngùn ngụt sát khí…Nhìn mà sợ chết khiếp!!!
Vậy chứ nhìn từ góc của cô trông hắn cũng đẹp troai phết đấy.
.
,từ khuôn mặt đến vóc dáng cái gì cũng chuẩn không cần chỉnh….
.
đẹp trai đến đâu nhưng trong mắt cô hắn mãi mãi là tên khốn.
.
một tên khốn không ai bằng!!Nói vậy thôi chứ phải là cô không mê trai đâu nhá.
.
nhìn thấy trai là liêm sỉ của cô rớt từ lúc nào cũng không hay cơ.
.
Ấy mà liêm sỉ của cô rớt lâu rồi còn đâu nữa!!!!
– Lâm Nhược Thần!!
Hắn hét lớn tên cô trong nụ cười tươi.
.
(như hoa cứt lớn-suy nghĩ của Lâm Nhược Thần),lại thêm phiền phức nữa rồi!!Hắn đúng là điềm xui nhất từ trước đến nay cô gặp mà…!!!Nghiệp nặng nghiệp nặng rồi.
.
chữa bao giờ mới hết đây.
Ánh mắt của cô lúc này bừng bừng sát khí đen sì bao quanh người hắn.
.
sống lưng của hắn nóng ran lên chứ chả phải lạnh ngắt nữa.
Dự cảm lúc này của hắn mách bảo sắp có điều không lành sảy ra.
.
!!Cô nói giọng cực cực.
.
tức
– Gì???
– Bây giờ vào văn phòng tôi luôn!
Hắn nói với vẻ mặt có chút sợ hãi do quen cô từ bé nên hắn cũng biết khi độ tức giận của cô đạt đến mức tối đa thì hậu quả không thể tả nổi.
.
Sau khi hắn đi đám nhân viên kia lập tức chặn ngay đường cô lại tra hỏi.
.
Aziii,,mệt cô ghê á.
.
hết tên khốn kia lại đến đám này nữa!!!
– Nhược Thần!!Hè hè hè.
.
Ối mẹ ơi!!Cái giọng này là sắp có biến cố rồi nha,còn nhấn mạnh nữa là đã không bình thường như mọi khi rồi!!….
Chỉ tại tên khốn chết tiệt kia.
.
cái gì cũng tại hắn,tại hắn hết….
bây giờ giải thích sao đây ông trời ơi???
– Nói nhanh??
– Nói gì???
– Mày và tổng giám đốc mới có quan hệ gì???Hả
Không lẽ nói là vợ chồng???Hừm.
.
sau bao nhiêu giây suy nghĩ tình huống cuối cùng cũng cô cũng nghĩ ra
– Tên đó hả???Chả là lần trước tao đi siêu thị thì đụng phải tên đó,anh ta làm đổ hết đồ của tao mà không xin lỗi nên tức quá tao chửi ầm lên thôi!
– Chửi??Mày chửi cái gì??
– Tên khốn nạn kia!Mày chết với bà.
Nói xong từ đấy hắn ghi hận…
Đám kia há hốc mồm nhìn cô!!
( Chương này vừa nhạt từ ngữ lại không hay!!!!!Huhu mong các bạn thông cảm.
.
mik sẽ chịu mọi gạch đá!!!Thành thật xin lỗi các bạn! )