Cô Dâu Gả Thay - Về Quê Làm Dâu

Chương 5: Á»ž Một Næ¡i Khã¡c Ngọc Hæ°æ¡ng đæ°á»£c Chở Về Nhã Một Từ Chiếc Xe Sang Trọng Ngọc Hæ°æ¡ng Bæ°á»›c Xuống Xe Vã Cã²n Cãºi Ngæ°á


Bạn đang đọc Cô Dâu Gả Thay – Về Quê Làm Dâu FULL – Chương 5: Á»ž Một Næ¡i Khã¡c Ngọc Hæ°æ¡ng đæ°á»£c Chở Về Nhã Một Từ Chiếc Xe Sang Trọng Ngọc Hæ°æ¡ng Bæ°á»›c Xuống Xe Vã Cã²n Cãºi Ngæ°á


ở một nơi khác Ngọc Hương được chở về nhà một từ chiếc xe sang trọng, Ngọc Hương bước xuống xe và còn cúi người vẫy tay chào người trong xe, chiếc xe rời đi Ngọc Hương lấy chìa khóa trong túi mở cổng nhà rồi rón rén đi vào nhà, thấy trông nhà đã tắt hết đèn cô thở phào nhẹ nhõm rồi bước đến cầu thang thì bỗng nhiên có người gọi cô, Ngọc Hương quay lại nhìn thấy Bà Diệp từ trong bếp đi ra tay cầm đèn pin ánh sáng đèn gọi vào mặt bà khiến Ngọc Hương giật mình, khi nhận ra bà Ngọc Hương lấy tay vuốt ngực mình
– trời Æ¡i mẹ.

.

mẹ làm con hết hồn!
– con gái mà đi tới giờ này hả HÆ°Æ¡ng? mẹ thấy không được rồi đó
– thì tại con đi chung xe với bạn mà nó chÆ°a về sao mà con về được mẹ!
– muốn về sao không bắt taxi mà về, mấy bữa ngủ ở nhà bạn con cÅ©ng đi chÆ¡i nhÆ° vậy à?
– có đâu mẹ tại hôm nay sinh nhật nó nên nó ngủ ra ngoài chÆ¡i vậy mà
– đừng có mà lý do,để ba con biết là không xong đâu nghe, tối giờ ổng hỏi mẹ phải nói con đi ngủ sớm đó
– Con cảm Æ¡n mẹ, yêu mẹ quá đi à

Ngọc Hương ôm và hôn lên má bà Diệp
– được cái nịnh là giỏi đi lên ngủ đi
– dạ mẹ ngủ ngon, moa!
# hừng đông sáng ở nhà ông Tuấn
trong phòng Bảo Minh và Tuyết San mỗi người ngủ một góc, Tuyết San nằm nghiêng quay mặt vào trong tường còn Bảo Minh cũng nằm nghiêng mặt cùng hướng với cô
nghe tiếng gà gáy thì Tuyết San lồm cồm ngồi dậy rồi đưa tay dụi mắt, Bảo Minh bình thường cũng thức sớm để đi làm nhưng hôm nay nghỉ nên anh muốn ngủ thêm, thấy Tuyết San mới nghe tiếng gà khi đã ngồi dậy anh khẽ lên tiếng giọng hơi khàn
– gì vậy?
– dạ, em lại làm anh thức giấc ạ, em xin lỗi!
– tại nghe gà gáy nên tôi tá»± dậy thôi, mà còn sớm cô dậy làm gì?
– thì.

.


em dậy sớm làm việc nhà ngày đầu em làm dâu mà!
– có gì đâu mà làm! ba mẹ tôi cÅ©ng không dậy sớm đâu nên cÅ©ng không cần pha trà, ngủ thêm đi
– vậy em ra quét sân nha?
– bộ ở trên đó cô cÅ©ng dậy sớm làm việc vậy hay sao mà về đây siêng vậy?
Bảo Minh hỏi giọng có chút ý mỉa mai kiểu như anh không tin cô khi ở nhà cũng chăm chỉ việc nhà như vậy, nghĩ cô cũng là con cưng, chắc do mới ngày đầu làm dâu nên cô làm để lấy lòng vậy thôi nhưng Tuyết San không nhận ra ý của anh mà thật thà trả lời
– dạ lúc ở nhà em cÅ©ng dậy trễ hÆ¡n này xíu à, tại em đi học buổi sáng nên dậy nấu đồ ăn sáng để sẵn cho ba mẹ luôn tại nhà em không có thuê giúp việc nên em nấu để trước để mẹ đỡ mắc công nấu
Bảo Minh nghĩ nếu như theo cô nói thì phải đi học buổi sáng nhưng vẫn nấu đồ ăn để sẵn, vậy Ngọc Hương ở nhà làm gì mà anh thấy mẹ cô thương Ngọc Hương thấy rõ, chẳng lẽ bà thiên vị? mà cả 2 đều là con gái bà mà anh mới gặp Tuyết San có hôm qua thôi mà thấy cô rất lễ phép, nói chuyện với anh thì lúc nào cũng dạ vâng, có con gái ngoan vậy sao mà thiên vị được?
– mới gần 5h giờ! thôi ngủ đi chứ giờ này cha mẹ tôi còn chÆ°a dậy mà cô quét sân xào xạc vậy thì ai ngủ được, mà con dâu ở đây chÆ°a chắc đã dậy sớm vậy nữa, nằm xuống đi
nghe Bảo Minh cứ nói còn sớm nên Tuyết San nằm xuống, cô chỉ nhắm mắt nằm vậy thôi chứ không dám ngủ vì sợ ngủ quên, nằm được một lát thì đã gần 6h sáng, lần này Tuyết San nhẹ nhàng ngồi dậy rồi chồm qua người Bảo Minh xuống giường, cô suy nghĩ vì chuyện cô dâu bị đổi hôm qua mà mẹ chồng cô có vẻ không không mấy hảo cảm với gia đình cô, hôm qua bà còn nói sẽ lên nhà cô nói chuyện rõ ràng nên cô phải làm con dâu thật ngoan để lấy ấn tượng tốt từ bà bắt đầu từ việc phải dậy sớm làm việc nhà ;
Tuyết San cột tóc cao lên vào vscn rồi đi xuống lầu, cô lau bàn ghế sáng bóng rồi vào bếp nấu nước pha một ấm trà để ở phòng khách, Tuyết San nhìn quanh nhà thật sự là bây giờ cũng không biết nên làm gì, nhìn sân nhà thì còn sạch bóng vì hôm qua cô đã quét rồi, còn nấu ăn thì phải đi chợ mua đồ vì ở quê người ta thường đi chợ ngày nào ăn theo ngày đó chứ không mua nhiều để trong tủ lạnh, cô thấy ông Tuấn trên lầu đi xuống, cô rót trà mời ông Tuấn
– San dậy sớm vậy con?
– dạ tại lạ chỗ con ngủ không quen, mà cha thấy khoẻ chÆ°a ạ?
– cha đỡ nhiều rồi, thằng Minh còn ngủ à?

– dạ cha
bà Lệ cũng từ trên lầu đi xuống, nãy giờ bà có nghe ông Tuấn và Tuyết San nói chuyện, bà lên nhìn Tuyết San lên tiếng
– ngủ chÆ°a quen thì từ từ sẽ quen thôi, sau này ở đây cÅ©ng là nhà con mà
– dạ mẹ
Tuyết San trả lời mà hÆ¡i ngẩn ngÆ¡, mẹ chồng cô nói “sau này ở đây cÅ©ng là nhà” nghÄ©a là bà đã coi cô là con dâu rồi sao? Tuyết San để ý thấy thái độ của bà hình nhÆ° bà có mỉm cười khi nói chuyện với cô, cô biết cha mẹ chồng cô là người dễ chịu và mẹ chồng cô khi cô đồng ý gả thay cho Ngọc HÆ°Æ¡ng ba cô dặn dò cô cách làm dâu,ba cô nói bà chỉ mê tính thôi chứ ngoài ra bà dễ lắm, gả về đây là khỏi sợ chuyện mẹ chồng nàng dâu, nhÆ°ng chẳng lẽ qua một đêm mà bà chấp nhận rồi sao?
– mà mẹ Æ¡i buổi sáng mình ăn gì để con mua đồ về nấu cÆ¡m
– con muốn nấu gì thì nấu, mà lên kêu Minh nó dậy chở đi chợ
– mà chợ gần đây hông mẹ con tá»± đi cÅ©ng được ạ
– thôi lên kêu nó chở đi, mai mốt biết đường rồi tá»± đi cÅ©ng được
– dạ vậy con lên kêu anh Minh ạ
Bà Lệ nhìn Tuyết San lên lầu mà mỉm cười gật đầu tỏ vẻ hài lòng, ông Tuấn nhìn bà khó hiểu
– bà Æ°ng con bé rồi hả? không mê tính nữa sao?
– thật ra tôi mới biết bà bạn bả cÅ©ng biết coi bói, bả nói tuổi của Ngọc HÆ°Æ¡ng hợp với nhà mình giúp công việc làm ăn thuận lợi, còn tuổi Tuyết San thì hợp với Bảo Minh, tuổi 2 đứa mà lấy nhau thì vợ chồng hòa thuận hạnh phúc, mà lấy vợ cho nó thì chỉ cần nó hạnh phúc, vợ chồng đồng đồng lòng thì làm ăn cÅ©ng sẽ thuận lợi thôi, với lại vợ của nó nó chịu rồi thì tôi khó khăn làm gì
– bà nghÄ© được vậy là tôi mừng rồi, mà bộ Minh nó nói nó chịu à?
Nghe ông Tuấn hỏi bà Lệ nhớ lại chuyện tối hôm qua bà nghe được rồi tủm tỉm cười kể cho ông Tuấn nghe

#hồi tưởng:
nữa đêm bà Lệ xuống nhà uống nước lúc đi lên ngang phòng Bảo Minh bà nghe tiếng Bảo Minh kêu lên nên bà cÅ©ng hiếu kỳ mà đứng sát cá»­a nghe,nhÆ°ng nghe cÅ©ng câu được câu không, bà nghe được Minh kêu “A” một tiếng còn hít hà nữa, rồi hình nhÆ° là cái gì mà ” xin lỗi em nhìn không rõ” rồi “bật đèn lên đi không lát vào lại nhìn không rõ”, chỉ có vậy mà không biết bà tưởng tượng ra thứ gì mà xấu hổ rồi vội vàng bước về phòng
– đó ông nghÄ© con mình nó đàng hoàng nếu mà nó không Æ°ng thì nó đụng vào con gái người ta à?
– mới hôm qua mẹ con bà đòi ” trả hàng” mà buổi tối nó đã ” khui hàng” rồi, chà chà!
# trên phòng Tuyết San vỗ nhẹ cánh tay Minh nhẹ nhàng gọi anh
– anh Minh
– ______________
– anh Minh Æ¡i dậy chở đến đi chợ chút nha
– uhm
Tuyết San nghe Minh uhm một tiếng thì đứng đợi anh nhưng gần 1 phút rồi mà chưa thấy anh dậy nên cô gọi thêm vài tiếng nữa thì Mình cũng dậy với đầu tóc bù xù mà đi vào phòng tắm vscn, ông bà Phương ngồi dưới nhà thấy lâu quá mà chưa thấy Minh xuống nên nói đùa với nhau
– có khi nào nó kéo vợ nó ngủ luôn rồi không
– chắc tụi nó ngủ thêm giấc nữa rồi hay bà từ đi chợ đi
lát sau ông bà thấy hai vợ chồng đi xuống.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.