Cô Dâu Bỏ Trốn

Chương 31


Bạn đang đọc Cô Dâu Bỏ Trốn – Chương 31


– Ý của anh là anh vẫn chưa chọn phim cần phải xem à…??
Mấy cô nhân viên thấy Vân và Duy đi xuống họ lễ phép chào hỏi Vân và Duy. Duy lặng thinh không nói gì, còn Vân vẫn chưa quen được người ta coi trọng quá như thế này nên lễ phép đáp lại tất cả lời của mọi người chào mình.
Duy thấy cô vợ trẻ của mình biết điều và lễ phép quá với cấp dưới như vậy, anh chàng tuy có hài lòng nhưng ngoài mặt vẫn nói.
– Cô có cần trang trọng quá như thế hay không…??

Vân không thèm bảo Duy như thế nào. Con nhỏ vẫn làm nốt công việc còn đang dở của mình. Vân thấy một bà già đang cố lê từng bước lên cái bậc thang. Vân giằng tay của mình ra khỏi tay của Duy rồi chạy ngay lại chỗ của bà cụ rồi ân cần hỏi.
– Bà cần lên phòng nào để cháu đưa lên cho….??
Bà mỉm cười biết ơn. Bà bảo Vân.
– Không cần đâu cháu, cháu cứ đi chơi với bạn trai của cháu đi vì bà chỉ đi loanh quanh đây cho giãn gân cốt thôi….!!
Vân thấy bà cụ không cần mình giúp đỡ, tuy có hơi hụt hẫng một chút. Nhưng con nhỏ tươi cười bảo bà.
– Vậy thì cháu chào bà nhé, chúc bà có một buổi tập thể dục thật vui vẻ…!!
Vân cười toe rồi chạy lại chỗ của Duy đang đứng. Anh chàng mỉm cười thích thú khi chứng kiến cái hành động điên rồ và tốt bụng của Vân. Duy nghĩ.
– Con nhỏ này xem ra cũng có nhiều tính tốt đấy nhỉ nhưng mà nó hơi ngố một chút….!!
Vân vui vẻ hối thúc Duy.
– Mình đi thôi…!!
Con nhỏ hăng hái mở cửa rồi bước ra trước. Vân cảm thấy thật phóng khoáng vì được hít thở khí trời và cảm giác được tự do thỏa mái thật là dễ chịu. nhớ lại những lúc bị cầm tù bởi Duy, Vân bực cả mình và cảm thấy bức bối.
Anh chàng vệ sĩ đánh xe ra đến cổng từ khi nào rồi nên Vân và Duy không phải chờ đợi lâu. Duy hất hàm bảo Vân.
– Còn không mau trèo lên xe đi, anh ta đang chờ chúng ta ở ngoài kia kìa, không lẽ cô tưởng tôi và cô đi bộ đến chỗ đó…??
Vân không thèm nói lại hay cãi lại với Duy một lời. Vân muốn được đi ngắm cảnh thành phố về đêm, nhất là về những đêm mưa như thế này.
Vân leo lên xe rồi chọn ình một chỗ gần cuối hàng ghế thứ ba của chiếc xe ô tô. Vân tự thắt dây an toàn ình. Đôi mắt của Vân nhìn mọi người đang đi qua đi lại ở trên vỉa hè.
Vân nhớ mình cũng đã từng đi lang thang dạo phố một mình như thế này, cảm giác đó thật là tuyệt, tự nhiên Vân nhớ đến Vũ và tự hỏi không biết bây giờ anh chàng đang làm gì, có còn nhớ đến một con nhỏ oan gia như mình hay là mải làm việc mà quên luôn rồi.
Duy ngồi hàng ghế thứ hai, anh chàng khẽ nhìn Vân một cái rồi mỉm cười hỏi con nhỏ.
– Cô bị làm sao thế, tại sao lại ngồi tận cuối ở đấy là thế nào, không lẽ cô sợ tôi ăn thịt của cô hay sao…??
Vân đang nhớ đến đoạn hội thoại và cãi nhau với Vũ vào sáng nay. Con nhỏ thấy mình hơi bị quá đáng vì dám trêu đùa trên lòng tốt của Vũ. Vân tự nhủ là khi nào có dịp Vân phải đến tận siêu thị mà Vũ đang làm việc để cám ơn Vũ vì đã đưa Vân vào bệnh viện và đóng tiền cho con nhỏ.

Vân ngại ngùng lẩm bẩm.
– Mình đúng là một kẻ vô ơn, lẽ ra mình phải cảm ơn anh ta ngay lúc đó mới đúng. Thế mà mình còn dám chửu rủa anh ta không tiếc lời nữa chứ….!!
Vân lấy tay ôm mặt rồi thở dài ra một tiếng, con nhỏ chán nản quá. Duy thấy Vân hết nói lẩm bẩm một mình rồi lại thở dài. Duy phì cười nghĩ.
– Con bé này càng ngày càng thú vị có lẽ mình và nó cần phải có một thỏa thuận ngầm mới được….!!
…………………….
Anh chàng lái xe đưa Vân và Duy đến một rạp chiếu phim nổi tiếng của thành phố. Vân bước xuống xe rồi chạy ngay lại bức tường ngoài cổng của rạp chiếu phim.
Vân say sưa ngắm mấy tấm poster hình ảnh của phim sắp chiếu. Vân phân vân là mình nên chọn phim gì để xem, Vân chưa bao giờ đi xem phim ở rạp vì con nhỏ lúc còn ở nhà không có lúc nào rảnh để đi xem, còn ở đây con nhỏ không muốn đi xem một mình.
Duy nheo mắt hỏi Vân.
– Thế nào cô đã chọn ình được một phim ưng ý chưa…??
Vân lướt qua từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên. Vân chán nản bảo Duy.
– Xin lỗi anh, tôi không biết nên xem phim nào cả. Tôi nghĩ anh nên chọn phim đi thì hay hơn….!!
Duy không nói gì, anh chàng cầm tay của Vân rồi lôi theo mình vào trong. Cái rạp chiếu phim này rất to và đẹp mắt. Hôm nay khán giả chủ yếu là các cặp tình nhân, họ đều có đôi có cặp. Hình như phim mà họ chọn là mấy phim tình cảm lãng mạng cho tình cảm đôi lứa càng thăng hoa.

Duy thì lại khác anh chàng chọn một bộ phim ma kinh dị ình và cho Vân xem. Con nhỏ còn mải nhìn mấy tấm hình poster nên không hỏi Duy chọn phim nào.
Duy mua hai vé, anh chàng trả tiền rồi quay lại chỗ của Vân đang đứng. Duy ân cần hỏi Vân.
– Cô có muốn ăn gì hay mua gì không…??
Vân nhìn quầy hàng bán thực phẩm. Vân tươi cười bảo Duy.
– Nếu thế tôi muốn mua bỏng ngô và băp rang.Anh có muốn tôi mua gì thêm cho anh nữa hay không…??
Duy phì cười, anh chàng nghĩ.
– Đúng là con gái đi đâu cũng bỏng ngô với bắp rang….!!
Mấy đôi tình nhân đi xem phim cùng nhau họ đều mỉm cười âu yếm rồi đút thức ăn cho nhau. Vân cảm thấy ớn lạnh vì Vân nghĩ.
– Mình thà chết còn hơn diễn cái cảnh đó ở một nơi công cộng và trước mặt bao nhiêu con người như thế này….!!
Vân chạy lại quầy bán thực phẩm, con nhỏ mua hai túi bỏng ngô, một túi bắp rang, mấy chai nước ngọt và thêm mấy chai bia cho Duy.
Vân mua thêm kem quế nhưng nghĩ thế nào con nhỏ lại không muốn mua nữa. Vân định trả tiền nhưng Duy nhanh hơn, anh chàng trả hết tiền rồi mua thêm cho Vân hai cây kem quế nữa.
Vân bẽn lẽn bảo Duy.

– Cảm ơn anh….!!
Duy mỉm cười không nói gì. Anh chàng đưa cho Vân hai cây kem rồi nói.
– Cô ăn đi vì tôi không thích loại kem này cho lắm….!!
Vân nhìn hai cây kem trên tay của Duy. Con nhỏ ngán ngẩm bảo Duy.
– Anh tưởng tôi là bụng của một con trâu hay sao mà chứa nổi hai cây kem này chứ, tôi nghĩ tốt nhất chúng ta nên chia đôi đi thì hay hơn…!!
Duy nhăn mặt lại vì cây kem trên tay của anh chàng như là một thứ có một mùi thật kinh tởm hay thức ăn mà anh chàng ghét nhất. Vân thì ngược lại con nhỏ thích thú nhìn cây kem của mình rồi khẽ liếm qua một cái.Vân hà hơi bảo Duy.

– Sao anh không ăn đi. Kem quế là ngon nhất rồi đấy…!!
Duy thấy Vân ăn ngon như vậy, Duy định vứt bỏ nó vào thùng rác đi cho xong nhưng thấy Vân cứ nhìn mình chằm chắm. Duy nuốt đánh ực một cái trong cổ họng rồi đưa que kem trên tay lên miệng. Duy chỉ khẽ nhấm nháp một ít ở trên đầu môi. Anh chàng cảm thấy hơi lạnh của kem đang tan chảy trong miệng rồi cổ họng của mình.
Đây là lần đầu tiên Duy ăn kem nên cảm thấy có một vị lạ và không quen ở trong đầu lưỡi. Vân thấy anh chàng công tử bột chịu ăn kem quế với mình. Vân hài lòng bảo Duy.
– Ngon đúng không, tôi nghĩ lần sau anh sẽ quen dần với nó thôi…..??
Giờ chiếu phim đã tới, Vân thấy từng đôi từng cặp đi vào phòng chiếu phim của mình. Vân hỏi Duy.
– Chúng ta phải vào phòng nào đây…??
Duy đưa một vé cho Vân rồi hất hàm bảo con nhỏ.
– Cô hãy tự xem số phòng và số chỗ ngồi của mình ở trên vé ấy. Lúc nãy tôi quên không hỏi cô bán vé rồi…??
Vân chưa thấy tên nào vô duyên và buồn cười như cái tên này. Ngay cả số phòng và số ghế mà hắn cũng không biết, mà hắn chọn phim gì đây. Vân cùng Duy đi vào phòng số một căn phòng dành cho khách VIP. Vân thấy choáng ngợp trước một cái màn hình thật to ở trên bục. Phòng máy lạnh làm cho Vân rét run, con nhỏ xoa xoa vào hai cánh tay của mình. Vân lẩm bẩm.
– Biết thế mình đã mang cái áo khoác của mình đi cho xong. Mà hắn lôi mình đi nhanh như thế thì kịp thế nào được….!!
Duy cởi chiếc áo khoác bên ngoài của mình rồi đưa cho Vân. Anh chàng nhẹ nhàng bảo.
– Cô mặc vào đi….!!
Vân nhìn Duy với một ánh mắt biết ơn nhưng con nhỏ vẫn từ chối.
– Tôi không cần đâu….!!
Duy không nói gì anh chàng nhẹ nhàng khoác vào vai của Vân. Vân định đưa trả áo cho Duy nhưng hơi ấm từ cơ thể của Duy vẫn còn lưu lại trên áo làm cho Vân ấm hẳn, con nhỏ không muốn rời xa nó nên im lặng không nói gì.


Duy quay lên nhìn vào màn hình, những dòng chữ nhấp nháy bắt đầu hiện lên. Bộ phim đang chiếu tiêu đề và nội dung sơ qua của nó. Mới nhìn được những hình ảnh đầu tiên Vân đã hét lên.
– Á á…..!!
Vân kinh hoàng vì không ngờ anh chàng Duy lại đi chọn một bộ phim toàn cảnh chém giết và hút máu như thế này. Ly kem trên tay của Vân rơi cả xuống đất. Vân nhắm tịt mắt của mình lại rồi ôm chặt lấy người của Duy, con nhỏ run rẩy nói.
– Anh…anh tại sao lại chọn một bộ phim kinh dị như thế này hả…??
Duy không ngờ là Vân lại sợ hãi đến nỗi thất kinh hồn vía như thế này. Anh chàng cứ tưởng một cô gái có cá tính mạnh mẽ và nghịch ngợm như đàn ông của Vân thì sẽ không ngại ngùng để xem những bộ phim kinh dị chứ. Hóa ra cô nàng chỉ ngang tàng bên ngoài còn trái tim bên trong lại yếu đuối như một một cô gái bình thường.
Cơ thể của Vân run rẩy như gặp lạnh, con nhỏ cứ ôm cứng lấy Duy không rời. Duy tự nhiên được Vân ôm thật chặt, anh chàng cảm thấy có chút bối rối và dao động khi hai cơ thể gần nhau và có thể cảm nhận đươc hơi ấm của nhau như thế này.
Duy nhẹ nhàng vòng tay ra phía sau lưng của Vân rồi vỗ về.
– Cô có muốn chúng ta đổi phim khác để xem hay không…??
Vân không dám ngước mắt nhìn lên. Hai tay bịp chặt tai của mình lại vì những âm thanh rùng rợn đang phát ra liên hồi. Vân hãi quá, con nhỏ run lẩy bẩy bảo Duy.
– Tôi muốn chúng ta đi về, bộ phim này đáng sợ quá….!!
Vân cố đứng dậy để đi ra nhưng khổ nỗi nỗi sợ hãi làm cho cơ thể của Vân nhũn cả ra nên Vân không tài nào đứng dậy nổi. Duy phải khó khăn lắm mới lôi được cả hai thoát khỏi cái ghế chật hẹp trong rạp chiếu phim.
Duy cầm tay của Vân dắt ra ngoài, Vân cố đi theo bước chân của Duy trong ánh sáng mờ ảo của rạp chiếu phim. Trên màn hình vẫn đang chiế u lên những cảnh chém giết và những âm thanh rùng rợn không ngớt phát ra trong những chiếc loa phóng đại kia.
Vân đã mấy lần vấp ngã vì những bậc cầu thang ở lối đi chính giữa của rạp. Duy phải dừng lại để đỡ Vân đứng dậy, anh chàng lo lắng hỏi Vân.
– Cô không bị làm sao đấy chứ, có cần tôi cõng cô ra khỏi đây không…??
………………………
Lan và Dũng gặp nhau trong một cái nhà hàng quen thuộc. Không khí nơi đây gợi cho Lan những ký ức không mấy tốt đẹp về tương lai của mình.
Mặc dù Lan biết khi chấp nhận chơi cùng những loại người bụi dời và sống ngoài vòng pháp luật như Dũng thì cô ta sẽ gặp không ít phiền phức liên quan đến pháp luật nhưng cô ta bất chấp tất cả. Cái mà cô ta cần bây giờ là lấy lại được những bức ảnh mà Công đã chụp và điều thứ hai mà cô ta cần là loại bỏ Vân ra khỏi cuộc đời của Vũ.
Lan gọi hai chai rượu mạnh, cô ả hút thuốc và uống rượu sành điệu như một người đàn ông chính hiệu. Đối với những thứ ăn chơi như thế này cô ta không lạ gì mà có thể gọi cô ta là một kẻ lõi đời.
Dũng say sưa ngắm thân hình bốc lửa của Lan. Lan mặc dù cảm thấy gai cả người, cô ả kinh tởm Dũng nhưng không thể gạt bỏ Dũng ra khỏi cuộc chơi của mình vì Lan còn cần đến Dũng và muốn Dũng làm ình hai việc nên cô ả đành ngồi im chịu trận trước những ánh mắt như muốn bóc trấn từng mảnh quần áo của Lan ra khỏi người của Dũng.
Lan rót ình một ly rượu, cô ả khẽ lắc nhẹ nó trong đôi bàn tay ngọc ngà của mình rồi cho lên môi nhấp một ngụm nhỏ. Cô ả là một kẻ sành điệu trong cách thức thưởng thức rượu. Dũng thì thô lỗ hơn, hắn uống như một con trâu, hắn uống rượu mà như người ta uống nước lã.
Lan nhăn cả mặt lại khi chứng kiến sự thô lỗ của Dũng, dù hắn có phong độ và có thể làm cho Lan biết bao nhiêu chuyện nhưng hắn không bao giờ có thể lọt vào mắt xanh của cô ả.
Dũng âu yếm hỏi Lan.
– Em nói là có việc nhờ anh làm giúp, không biết đó là việc gì…??
Lan nịnh hót Dũng.
– Em xin lỗi vì làm phiền anh nhưng việc này nếu không có sự giúp đỡ của anh thì em sợ không ai có thể giúp được cho em. Nến em mong anh hãy cố hết sức giúp cho em….!!
Dũng sung sướng quá, hắn rót một ly rượu, rồi uống một hơi. Hắn đặt ly rượu xuống bàn đánh cộp một cái, hắn hối thúc Lan.

– Em mau nói ra chuyện mà em yêu cầu đi. Dù có khó khăn đến đâu anh hứa sẽ giúp cho em bằng được….!!
Lan không vội nói ra yêu cầu của mình ngay. Cô ả mở ví rồi lôi ra một bao thuốc lá thơm để ở trên bàn. Cô ả rút một điếu ở trong bao ra, hai ngón tay cô ả điệu nghệ kẹp điếu thuốc, cô ả gắn lên đôi môi đỏ mọng đầy khêu gợi của mình.

Dũng say sưa nhìn Lan không chớp mắt, hắn cung kính khẽ bật lửa rồi châm vào điếu thuốc cho Lan hút. Hắn nguyện cả đời làm một con chó trung thành vô điều kiện với Lan. Mặc dù trong lòng của hắn thừa hiểu Lan chẳng coi hắn ra gì và chỉ muốn lợi dụng hắn mà thôi.
Cô ả hít vào một hơi rồi xả khói thuốc ra ngoài. Mắt của cô ả thích thú nhìn những làn khói trắng bay dần ra rồi tan biến trong không trung. Cô ả ngọt ngào bảo Dũng.
– Em muốn anh xử cho em hai người mà em căm thù và ghét nhất ở trên đời…!!
Dũng không ngạc nhiên lắm trước yêu cầu của Lan. Dũng chăm chú nghe Lan nói tiếp.
– Người thứ nhất em muốn anh xử đó là tên Công vì hắn dám làm nhục em….!!
Cô ả giả vờ khóc nấc lên rồi kể lể.
– Anh có biết là hắn bỉ ổi như thế nào không, hắn lợi dụng trong lúc em uống rượu hắn đã bỏ thuốc vào chén rượu của em. Em đã bị hắn cưỡng bức….!!
Cô ả run run đôi vai, lúc đầu cô ả chỉ đóng kịch để làm mủi lòng và khơi dậy sự căm thù của Dũng đối với Công mà thôi nhưng về sau cô ả khóc thật vì sự căm tức của ả đối với Vũ do anh dám từ chối quyết liệt tình cảm của cô ta đối với anh.
Dũng bóp chặp bàn tay lại thành hình quả đấm, hắn đập bàn đánh dầm một cái. Cái bàn rung mạnh như sắp đổ dưới sức mạnh như hổ báo của hắn, ly tách kêu leng keng ly rượu nghiêng cả rượu ra ngoài.
Hắn nghiến răng thật chặt lại, trên đôi bàn tay của hắn những sợi gân màu xanh nổi cả lên. Ánh mắt của hắn vằn đỏ, hắn căm thù hỏi Lan.
– Tại sao em không kiện hắn ra tòa hay nói chuyện này cho anh biết sớm. Nếu em mà nói với anh ngay thì có lẽ anh đã cho hắn nằm trong bệnh viện rồi….!!
Lan khẽ nhếch mép lên vì con cá đã cắn câu, cô ta là một diễn viên tài năng nên không ai thoát khỏi được mánh lới của cô ta. Cô ta đau buồn bảo Dũng.
– Anh nghĩ em làm gì được hắn, em chỉ là một cô gái yếu đuối trong khi hắn là một thằng con trai. Hắn..hắn….!!
Cô ta ấp úng không nói tiếp nữa. Dũng sốt cả ruột hỏi Lan.
– Còn gì sao em không nói tiếp đi mà cứ lấp la lấp lửng mãi thế…??
Lan hít một hơi dài, cô ả đau khổ bảo Dũng.
– Em không dám kiện hắn vì hắn đang giữ những tấm hình khỏa thân của em….!!
Dũng đã tức giận đến cực điểm mặc dù yêu Lan và luôn muốn có Lan nhưng hắn không dám động vào người của Lan thế mà nay một tên Công khốn kiếp nào đó dám động vào người mà hắn yêu thì làm sao hắn nuốt được cục tức và cục hận này.
Hắn bóp tay Lan thật chặt làm cho ả nhăn cả mặt lại vì đau. Hắn gấp gáp hối thúc Lan.
– Em có mang theo ảnh của hắn hay địa chỉ nhà riêng của hắn hay không. Anh muốn biết rõ về hắn thật tường tận để tiện bề xử lý hắn….!!
Lan liền mở bóp của mình ra, cô ả chìa ra cho Dũng xem một tấm hình chữ nhật. Dũng liền cầm ngay lấy rồi xăm xoi cho thật kỹ. Hắn cảm thấy ghen tị và ấm ức vì tên này đẹp trai và quyến rũ quá, hắn đúng là một tay ăn chơi trong khi bản thân của Dũng chỉ là một thằng vai u thịt bắp và là một tên găng tơ mà thôi làm sao sánh bằng một thằng công tử bột như là Công chứ.
Thấy Dũng nhìn bức ảnh trầm ngâm không nói gì. Lan nhắc.
– Thế nào, anh có đồng ý giúp em không…??
Dũng căm tức Công tột độ, anh chàng ghen tị với cái may mắn của Công nên đáp lời luôn.
– Tại sao lại không mà kể cả em không nhờ vả anh. Anh cũng sẽ không bao giờ buông tha cho hắn….!!
Lan hài lòng trước thái độ sục xôi căm thù của Dũng đối với Công. Vậy là một tên đã bị xử, còn nốt con bé Vân người yêu và vợ chưa cưới của Vũ nữa là xong. Cô ả từ tốn bảo Dũng.
– Em sẽ cung cấp đầy đủ cho anh thông tin về nhà ở, những khách sạn và vũ trường mà hắn hay đến cho anh luôn một thể. Em đã phải vất vả lắm mới đi điều tra được từng này thứ cho anh, em hy vọng anh sẽ làm cho hắn phải ăn năn hối hận về những gì mà hắn gây ra cho em….!!
Dũng trấn an Lan.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.