Cô dâu 17 tuổi rưỡi

Chương 5


Bạn đang đọc Cô dâu 17 tuổi rưỡi – Chương 5

chập 5: phấn hương ấn độ

……………………………………..

nó bước ra khỏi PVS,mặc dù đã làm đủ mọi cách nhưng sao cái mùi…ấy ấy…của sầu riêng thì vẫn còn đó(công nhận bọn kia ác thật đó nha,hjc,sầu riêng thì chắc cả thế kỉ mới hết mùi quá( ),nó lại nghĩ đến những lời nói của TỐNG PHƯƠNG
“tại sao ư,tự cô phải hiểu chứ,đây mới chỉ là bắt đầu thôi,HOÀNG KIM GIA à
“.nó đã làm gì cô ta,tại sao cô ta lại nói vậy với nó,đó như là một lời đe dọa,cảnh báo trước chăng,cô ta có bị đin,bị khùng hay không mà trong khi nó không đụng chạm gì đến mà dám châm ngòi nổ trc,
“cô tưởng gia gia này dễ bị cô cho vào tròng sao,cờ-lâu-đi-nhá,để làm được điều đó chắc phải tu luyện ngàn năm quá,chắc chắn chuyện hôm nay là do ả ta làm.được,tôi sẽ trả lại cô gấp tỉ lần vậy,tống phương à
“,nó tự sướng trong suy nghĩ của riêng mình mà không biết đã có một người đứng ngay gần đó.

-HOÀNG KIM GIA

anh ta gọi to đến mức nó suyết giật mình ngã lăn,nó quay lại xem cái tên chết bầm nào dám to gan gọi cả tên cả họ tổ tông nhà nó ra
“trời,sao lại là hắn ta
“,gia gia thoáng chút bối rồi,bộ dạng nó như thế này chắc hắn ta sẽ đuwocj mẻ cười bể bụng mất,hjc hjc,làm sao đây.Nhưng chưa để cho nó có chỗ để chuôi xuống thì anh ta bắt đầu cái giọng hống hách mà lên tiếng đều đều

-cô có biết bây giờ là đang giờ học không mà lại trốn vào đây,cô giỏi thật đó,học sinh mới mà đã cúp tiết hả,đừng có làm mất mặt ban đại diện nghe chưa-vừa nói vừa tiến lại gần nó hơn,rồi anh ta bắt đầu dừng lại khi…..(khi nào thì các bác tự biết nha,,hooo-trời,người cô có cái mùi gì…như là cóc chết zậy,bộ cả tháng nay cô chưa tắm hả-vừa nói vừa bụm miệng cười.

gia gia đỏ chín mặt,hjc,mất mặt thật mà

-anh nói cái gì đó-cố gân cổ cãi lại-tui ngày tắm 3 lượt đó nhá,có nhà anh cả năm không buồn tắm thì có

-thế sao tôi thấy có cái mùi gì…-windy nói lấp lửng,vừa nói vừa cười,nháy mắt vẻ trêu tức,vừa xua tay ra không khí-khó thở quá đi mất

-anh……

-tôi thì sao nào,nói toàn sự thật hiển nhiên,thôi,cô thông cảm,người như windy này không biết nói dối bao giờ cả,sự thật nó thường đau lòng thế đấy,haaaa-hắn ta nhìn vẻ mặt thống khổ của gia gia mà được cớ lên mặt,
“phải trả thù vụ hôm bữa chứ hả bé cưng
“(trời,a windy là đểu hết biết nhá,tức rồi đó,hjc )

nó yên lặng không nói gì cả,vì dù sao nó cũng thừa biết,giờ có nói gì cũng không

“rửa sach thân thể
“cho nó được.hjc,đành chịu đựng vậy,nhẫn,nhẫn và nhẫn

-hjc,anh nói vậy hơi quá đó-nó dùng giọng ngọt nhất có thể-chẳng qua chỉ là cái mùi sầu riêng thui mà-nở nụ cười thiên thần-anh không thấy nó cũng…thú vị sao-
“trời,hjc.sao mình lại nói thế chứ,quê quá
“,nó vừa nghĩ,vùa cười cười với windy mong rằng anh ta có thể tha cho nó,nhưng ngờ đâu những lời nó vừa nói thật sự là…..rất ngốc nghếch

-HAAAAAAAAAAAAAA,HOÀNG KIM GIA,cô bị gì đó hả,thú vị à,thế thì thôi vậy-vừa nói,hắn ta vừa cầm bộ đồng phục mới nữ sinh từ túi ra-tôi nghe nói cô bị
“TAI NẠN ĐÁNG TIẾC
” nên thương hình,nể tình sắp trở thành vk ck với nhau,hơn nữa để cô không làm mất mặt hình tượng của tôi,nên tôi…..-vừa nói vừa nhìn xuống bộ đồ-thế mà cô bảo mùi đó cũng thú vị,nên chắc cô sẽ không cần nó,thôi vậy,tôi đí nhé-lại nháy mắt cười ranh ma đểu rồi,nản hết biết

nghe anh ta nói mà gia gia đứng yên mất…3s…sau khi lấy lại ý thức,nó chạy vội lại,giựt lấy bộ đồ rồi cười xều xòa

-hjjj,ai nói không cần,dù sao thì mặc đồ mới vẫn…vui hơn…hjjjj.cảm ơn anh nha

nói rồi nó chạy nhanh lại phòng wc nữ thay đồ,để lại windy đứng đó cười ha hả với những chiến thắng vang dội của cuộc đấu khẩu vừa rồi.

cũng tại nơi đó,cách không xa(túm lại là cùng khu vực cả),có 3 đôi mắt đang theo dõi từng hành động của 2 nhân vật chính nhà ta,miệng họ nở một nụ cười khi thấy gia gia cầm bộ đồ đi thay

-đúng thật lad kế hoạch hoàn hảo chị phương phương-một ả nói với tống phương vẻ khâm phục

-công nhận bao giờ chị phương phương cũng nhất,em xin bái phục-giọng ả thứ 2 lên tiếng-kiểu này nó tha hồ mà
“sung sướng
“với bộ đồ mới

haaaaaaaaaaa

-thôi,các em quá khen,chỉ là một con bé tầm thường,không đáng gì để nói-tống phương quay nói với 2 ả vừa rồi,mắt thì không thôi nhìn về phía gia gia nhà mình,đáy mắt ánh lên ngọn lửa gì đó lớn lớn lắm lắm(hjc,nhìn mắt ả ấy lúc giờ chắc tg die luôn quá,hjjjxxx)-
“hoàng kim gia,mới chỉ bắt đầu thôi,cô cứ hưởng thụ dần dần nhé
“-đó là ý nghĩ trong đầu của ả,ả khẽ cười nhếch môi nửa miệng,rồi đưa tay ra hiệu
“rút lui

………………………………………….. ………………………………………….. ………..

gia gia sau khi hoàn tất
“thủ tục
“lột rửa thân thể,nó bước ra ung dung đi vào lớp mà không mảy may suy nghĩ gì hết,windy cũng vậy,anh chẳng suy nghĩ gì nhiều khi
“vừa mới làm được 1 việc tốt
“.

tiết 2 qua đi,tiết 3 qua đi,giữa giờ tiết 4:

nó cứ cựa quạy không thôi,gãi gãi cùng người
“sao tự nhiên lại ngứa vậy trời đất,hjc
“.thấy nó cựa quạy không thôi,Nhất Duy ngồi bên hỏi han lo lắng(trời,cả lâu này,giờ mới thấy cái ông anh nhất duy xuất hiện à nha,chắc ông ý mới đi sao hỏa về quá…hjjjj)

-gia gia sao vậy,khó chịu đâu à

-không-vừa nói vừa…gãi…-chỉ là hơi…-gãi tiếp(ái ngại thay ss quá,hjc,trả lời hết câu hãy hoạt động chứ)-ngứa…hjc

-sao lại ngứa-nhất duy vẫn ôn tồn nhưng không kém phần lo lắng-bị dị ứng gì à

-mình không biết nữa……-….-khi nãy không sao cả mà-vừa nói vừa xoắn ống tay áo lên-hjc,sao tự nhiên nổi nốt đỏ hết lên vậy…huuu

nhất duy thấy thế thì không ngừng lo lắng,hwns bên cạnh cũng bắt đầu cảm thấy có chuyện không ổn

-gia gia có tiếp xúc với cái gì lạ lạ không,sao tự nhiên lại nôit hết nốt vậy,bị dị ứng gì thật rồi-nhất duy cầm tay nó lên

windy thấy vậy hất tay nhất duy ra,vội thế chỗ vào đó


-cô lại bị sao nữa vậy

-không biết nữa,sáng đến giờ…..-nó ngừng lại như nhớ ra chuyện gì đó-a a ,hjc,sau khi bị dính sầu riêng,mặc cái bộ đồ anh đưa này,chỉ có vậy thôi à-vừa nói vừa quay lại nhìn windy vẻ ,mặt dò xét nghi ngờ-anh đã làm gì với bộ đồ anh đưa cho tôi

như bị đụng chạm đến
“tấm lòng
“,windy bừng mặt tức giận

-cô nói gì,ý cô là tôi làm cô ra thế này hả,thấy cô vậy tôi có ý tốt giúp cô,vậy mà cô dám nghi ngờ tôi hả-vừa nói vừa hất mạnh tay nó xuống-mặc xác cô,tôi không quan tâm nữa,không lại bảo tại tôi-windy quay đi,ngọn lửa tức giận vẫn ở trong mắt anh

như thấy tình hình không ổn,nhất duy lên tiếng

-windy,bình tĩnh nào,gia gia là nói do cậu đâu

-cô ta nói thế mà còn chưa rõ ràng sao,cậu không phải có ý bênh vực cô ta đó chứ

!@$@#%!#$%$#@^#@

nghe thấy 2 ng bạn thân chí cốt cãi nhau vì mình,gia gia cảm thấy như áy náy,có lỗi

-thôi,tôi k nói tại anh mà,tôi chỉ ý là anh đã lấy bộ đồ này ở đâu thôi,có gì không phải thì tôi xin lỗi anh,đừng cãi nhau nữa,chắc không phải do bộ đồ,chắc tại tôi bị dị ứng với thứ gì đó thôi-nói xong nó lại cựa quậy….gãi gãi và gãi(hjc,khổ thân ss)

-không được,cô phải đến bệnh viện ngay để kiểm tra,nhỡ như có vẫn đề gì thì sao-windy phán một câu theo tg nghĩ là có lí nhất trong suốt cuộc nói chuyện

………………………………………….. …………


“tại sao cô ta lại bị dị ứng như vậy chứ,tại bộ đồ mình đưa cho sao,hay là do thứ gì khác,nếu là do thức khác thì không sao,nhưng do bộ đồ thì…tại sao ngay khi cô ta mặc xong không bị ngay,mà giờ mới bị,nhưng nói tóm lại,lỗi này mình cũng phải có trách nhiệm,hjc,nếu cô ta có mệnh hệ gì chắc nội lột da nuốt sống mình quá(trời,tưởng lo lắng cho ss gia gia nhà tui,thì ra chỉ là sợ nội ông anh giết sống thôi hả,đồ…không có tí ga lăng,nản )
“-đó là suy nghĩ của windy khi chở nó đến phòng khám


“trời,sao mà ngứa vậy cà,từ sáng đến giwof mình có ăn hay làm gì lạ đâu,ngoại trừ mặc vào bộ đồ anh ta đưa,nhưng với giọng điệu đó thì chắc không phải do anh ta làm…vậy….tại sao????
“-trong khi tay chan nó đang hoạt động giúp đỡ cơ thể thì đầu óc nó cugx không ngừng suy nghĩ

“không biết gia gia có sao không nữa,nhìn mà đau lòng quá,chác là khó chịu lắm đây
“-còn đây là suy nghĩ của riêng một người….khi đang phải ngồi tại lớp mà lo lắng chứ không được tận tay đưa nó đi

-haaaaaaaaaaaa,đáng đời cô ta lắm,nhìn mà ghê hết cả người,kiểu này chắc chắn là sẽ được bác sĩ hỏi thăm ít nhất 3,4 hôm rồi

-yến yến,e nói nhỏ thôi-tống phương quay sang quyết mặt ả vừa nói(thì ra tên ả ta là trần yến yến)-cô ta bị vậy còn nhẹ,nhưng mà nhìn thái độ quan tâm của Minh Long tức quá không chịu được-vừa nói cô ta vừa nhìn về chỗ ngổi của windy,giờ đang trống

-chị phương,chị chấp nhỏ đó làm gì,anh long đã nói với cô ta chỉ là bổn phận còn gì nữa-giọng nói nghe…chối tai của một ả khác lại vang lên

-đúng đó chị

…………………………………………

@!#$#@%$#^$%#

tại phòng khám,bác sĩ bước ra,theo sau là windy vẻ mặt đầy lo lắng

-thiếu gia,tiểu thư này bị dị ứng,một loại phấn hương của ấn độ,ban đầu nó sẽ không sao,các hương này ngấm dần vào cơ thể,sau khoang 2,3h sẽ bắt đầu phát tác,đầu tiên là ngứa,sau đó nổi các nốt đỏ,nói chugn là không nguy hiểm gì đến tính mạng,nhưng cần phải kiêng gió,kiêng ánh sáng trong vòng 3,4 ngày gì đó-tiếng bác sĩ đều đều

-nhưng loại hương đó ở đâu mà ra-lạnh lùng hỏi bác sĩ

-theo kết quả thì hình như là từ trên bộ đồ tiểu thư đang mặc

………………………………………….. ………………………………………

bác sĩ nói rồi xin phép đi trước,mình windy đứng đó,
“tại bộ đồ sao,vậy là tại anh đã làm nó ra như vậy,nhưng….tại sao lại ở trong đó….không lẽ…….

chú giải:

.đây là một trường học lớn,có khu bệnh viện luôn trong trường,nên có bác sĩ là điều đương nhiên,các bạn không phải thắc mắc nhá

.cái phấn hương ở ấn độ gia gia nhà mình dính phải đó không có thật(hoặc có thật mà tg hok biêt)đâu nhá,chỉ là tiện tay viết bừa thôi,hiii,hư cấu mà,các bác đừng có mà tìm kiếm mất công ý…hjjj


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.