Đọc truyện Có Con Chim Sơn Ca FULL – Chương 43: Äến Lãºc Áº¥y Anh Má»i Biết Rằng Cã³ Ká»· Niá»m Cả Äá»i Nã y Sẽ Khã´ng Thá» Quãªn Äi Cã³ Ngæ°á»i Cả Kiếp Nã y Cå©ng Khã´ng Thá
Äây là lần Äầu tiên Chu Dư An nghe thấy Chung Phất SÆ¡ khen ai Äó dá»
thương Äấy, còn dùng từ âbạn nhá»â tình thương mến thương như thế nữa.
Cáºu không khá»i há»i: âDá»
thương nhất là dá»
thương như nà o ạ?â
Chung Phất SÆ¡ Äáp: âDá»
thương giá»ng em Äó.â
Chu Dư An Äá» mặt, xấu há» cúi Äầu, dụi trán và o ngá»±c Chung Phất SÆ¡, thì thầm vá»i anh: âEm hâm má» em trai anh lắm ý, em có thá» gặp cáºu ấy không ạ?â
Chung Phất SÆ¡ ÄÆ°a tay khẽ mÆ¡n trá»n tóc cáºu, thay vì trả lá»i, anh lại há»i: âHâm má» gì thế?â
âHâm má» vì có má»t ngưá»i anh trai như anh, nếu em mà có anh trai như anh thì tá»t biết bao!â Cáºu nói xong lại thấy không Äúng, bèn lắc Äầu liên há»i, âKhông không không, so vá»i anh trai, em cà ng muá»n có má»t ngưá»i bạn trai như anh hÆ¡n!â
Suy cho cùng có anh trai thì cÅ©ng sẽ có chá» dâu, cáºu chá» muá»n má»t mình Äá»c chiếm Chung Phất SÆ¡ thôi.
Cáºu Äã không thấy ná»i mất mát thoáng hiá»n trong mắt Chung Phất SÆ¡, nói tiếp:
âNhắc Äến anh trai má»i nhá», tá»i qua tá»± nhiên em mÆ¡ má»t giấc rất thá»±c luôn, như là Äã trải qua tháºt rá»i ý.
Trong mÆ¡ em cả má»t anh bá» nhá»t và o má»t cái lá»ng tá»i thui, em không biết anh ấy là ai nhưng em dá»±a dẫm anh ấy lắm.
Em thì sợ quá nên khóc, thế là anh ấy quẹt má»t que diêm xong bảo sẽ ÄÆ°a em vá» nhà , sau Äóâ¦â
Nói Äến Äây bá»ng sá»±ng lại, Chu Dư An nhá» ra rá»i, hôm qua cáºu mÆ¡ giấc mÆ¡ nà y lÃ á» ÄÆ°á»ng Hoà ng, hình như là bá» ai ÄÆ°a và o phòng.
Lúc Äầu tá»nh lại thì thấy trá»i tá»i thui, cáºu sợ quá Äến Äau âm á» cả ngá»±c, và âgiấc mÆ¡â nà y Äã xuất hiá»n trong Äầu cáºu và o chÃnh lúc ấy.
âSau Äó thì sao?â Giá»ng Chung Phất SÆ¡ cất lên kéo cáºu thoát khá»i dòng suy nghÄ©.
Cáºu nhấc mắt nhìn, phát hiá»n ánh mắt Chung Phất SÆ¡ nhìn cáºu có mấy phần nôn nóng.
âSau Äó⦠không biết là ai Äã Äón em vá» nhÃ.
Còn anh ấy thì bá» bá» lại lá»ng, lúc Äi em thấy anh ấy cứ nhìn em mãi, nhìn em.â
Chu Dư An á»§ rÅ© cúi gằm mặt, mang theo chút giá»ng mÅ©i, nói: âTuy chá» là mÆ¡ thôi, nhưng chá» cần nghÄ© Äến cảnh Äó là em lại rất Äau lòng.
Cái lá»ng Äó tá»i thui, chắc anh ấy sợ lắm.
Tháºt tiếc em Äã không ÄÆ°a ÄÆ°á»£c anh ấy vá» nhà , chắc chắn anh ấy sẽ trách em.â
Cáºu Äã gặp nhiá»u ác má»ng, nhưng giấc mÆ¡ nà y khiến cáºu thấy buá»n và Äau lòng Äến khó hiá»u.
Thứ khiến cáºu ấn tượng nhất trong giấc mÆ¡ là ánh mắt mà anh ấy nhìn cáºu, tuy cáºu không thấy rõ, nhưng chẳng hiá»u sao há»
nghÄ© tá»i là trái tim cáºu lại nhức nhói.
âAnh ấy sẽ không trách em Äâu.â Chung Phất SÆ¡ bá»ng nhiên nói ra câu nà y.
Chu Dư An kinh ngạc ngẩng Äầu, Chung Phất SÆ¡ Äang nhìn cáºu, ánh mắt ná»ng ÄÆ°á»£m cảm xúc, nặng ná» nhìn khiến cáºu không hiá»u.
âSao anh biết?â Chu Dư An há»i, chợt thấy Äôi mắt Chung Phất SÆ¡ hình như hÆ¡i á»ng há»ng.
Vừa Äá»nh há»i anh sao thế, Chung Phất SÆ¡ Äã quay mặt Äi, khà n giá»ng nói:
âEm có thá» vá» nhà , nhất Äá»nh anh ấy sẽ rất vui mừng.â
Phẫu thuáºt xong cÆ¡ thá» vẫn còn rất yếu, Chu Dư An chẳng mấy Äã ngá»§ thiếp Äi.
Chung Phất SÆ¡ ngá»i lại bên giưá»ng, chÄm chú ngắm Chu Dư An Äang an yên say ngá»§.
Khoảnh khắc Chu Dư An há»i vá» em trai anh, ngay lúc ấy anh chợt dâng lên má»t suy nghÄ© bá»c Äá»ng.
Anh rất muá»n nói vá»i cáºu, rằng cáºu chÃnh là bạn nhá» Äáng yêu nhất trên Äá»i nà y cá»§a anh.
Nhưng Äến táºn bây giá», cáºu vẫn không biết rằng mình còn có má»t ngưá»i anh trai, tháºm chà cáºu còn quên mất Äứa âcon traiâ cá»§a giúp viá»c từng sá»ng trên gác xép nhà mình, ngưá»i luôn dõi mắt nhìn cáºu, trông cáºu dần lá»n lên, lặng lẽ Äuá»i theo cáºu nhưng không dám lại gần.
Cáºu không biết má»i quan há» phức tạp giữa há», không biết Äoạn quá khứ chẳng mấy dá»
chá»u cách Äặng hai mươi nÄm, lại cà ng không biết anh phải cần bao nhiêu dÅ©ng khà má»i dám ôm lấy cáºu má»t lần nữa.
Cả Äêm qua anh ngá»i lặng bên giưá»ng bá»nh cá»§a Chu Dư An, trÄn trá» Äau khá» vì má»t quyết Äá»nh, gần như thức trắng cả Äêm.
Kỳ thá»±c mấy ngà y qua chẳng có Äêm nà o anh có thá» yên giấc, cho dù Äang ngá»§ rá»i, cÅ©ng sẽ bá» giấc mÆ¡ Äánh thức.
Chá» là giấc má»ng Äã không còn là ác má»ng xưa giá» nữa, mà trá» thà nh tiếng khóc nấc cá»§a Chu Dư An, là Äôi mắt ngấn lá» nhìn anh, là từng câu nghẹn ngà o khẽ há»i: âCòn em thì sao?â
Anh lại phải bắt Äầu dùng lại thuá»c ngá»§ và o ban Äêm, ban ngà y thì ném mình và o guá»ng quay công viá»c.
Cả ngà y lẫn Äêm Äá»u không ÄÆ°á»£c an á»n, gần như biến mình từ ngưá»i sá»ng sá» sá» thà nh ngưá»i hấp há»i.
Ngặt ná»i cưá»ng Äá» công viá»c dù có cao Äến mấy cÅ©ng chẳng là m nên trò trá»ng gì.
Anh vẫn sẽ nán lại giưá»ng sá» 42 lúc Äi kiá»m tra phòng, vẫn sẽ vô thức ngưá»c mắt lặng nhìn vá» hà ng ghế chá» ngoà i phòng khám, vẫn sẽ vô thức Äứng bên ngoà i vÄn phòng khoa ngoại lá»ng ngá»±c Äá» xem ngưá»i có ghé Äến hay khôngâ¦
Những ká»· niá»m ẩn giấu trong từng ngóc ngách cá»§a bá»nh viá»n như má»t nhà tù vô hình, khiến ngưá»i ta khó lòng cất bưá»c.
Giá»ng như kết thúc má»t giấc chiêm bao ngắn ngá»§i, anh bá» buá»c phải tá»nh dáºy và mang theo gánh nặng bưá»c vá» phÃa trưá»c.
Anh cứng rắn lá»t sá»± má»m mại Äã bén rá»
nÆ¡i Äáy lòng, mặc cho máu tươi chảy Äầm Äìa, giá»ng như hai mươi nÄm trưá»c, hai ngưá»i lại quay vá» Äôi ngả xa lạ, duyên pháºn chia lìa.
Nhưng tất thảy những Äiá»u nà y, Äã hoà n toà n sụp Äá» và o Äêm qua.
Khi anh nhìn thấy Chu Dư An nằm im trên bà n phẫu thuáºt, nhìn thấy bá»n há» suýt thì vÄ©nh viá»
n xa lìa, khoảnh khắc ấy, bao lùi bưá»c, bao nhẫn nhá»n Äã thà nh công dã trà ng, hết thảy kiên trì giả tạo mà lý trà xây lên Äã ầm ầm sụp xuá»ng.
Äến lúc ấy anh má»i biết rằng, có ká»· niá»m cả Äá»i nà y sẽ không thá» quên Äi, có ngưá»i cả kiếp nà y cÅ©ng không thá» nà o dứt bá».
Anh bần thần ngá»i suy nghÄ© cả Äêm, Äến khi tia nắng ban mai Äầu tiên ló rạng rá»i và o cÄn phòng tá»i, anh Äã ÄÆ°a ra quyết Äá»nh cho cuá»c Äá»i nà y cá»§a mình.
Cuá»c Äá»i có ÄÆ°á»£c mấy lần hai mươi nÄm, anh Äã Äánh mất và Äau khá» hai mươi nÄm rá»i, những tháng nÄm còn lại cá»§a sinh má»nh, anh không muá»n ngưá»i quan trá»ng nhất trong cõi Äá»i nà y cá»§a anh sẽ sá»ng á» má»t nÆ¡i mà anh không nhìn ÄÆ°á»£c thấy.
âPhất SÆ¡!â
Chung Phất SÆ¡ hoà n há»n, Chu Dư An chau mà y như gặp ác má»ng, liên tục gá»i tên anh.
Anh nắm lấy bà n tay Chu Dư An, cúi ngưá»i Äặt lên bà n tay cáºu má»t nụ hôn.
ââââ
Trong cuá»c Äá»i coi Äau Äá»n là kẻ thù cá»§a mình, Chu Dư An chưa bao giá» cảm thấy nằm viá»n lại hạnh phúc Äến nhưá»ng nà y.
Chung Phất SÆ¡ tạm thá»i chưa cần Äi là m, cả ngà y Äá»u á» bên vá»i cáºu.
Do tay phải cáºu bá» thương nên Chung Phất SÆ¡ không cho cáºu là m gì cả, phục vụ cáºu từ A Äến Z, Äến cả cái kẹo cÅ©ng phải bóc vá» xong má»i Äút và o miá»ng cáºu.
âCá»a sá» Äá»i diá»n có ngưá»i! Giết nó!â
âà bom Äến! Chạy chạy anh Æ¡i!â
âOa, ÄÆ°á»£c cá»§a nó, tá»i nay Än gà rá»i! Ngưá»i yêu em Äá»nh cá»§a chóp luôn!â Chu Dư An dá»±a ná»a ngưá»i và o lòng Chung Phất SÆ¡, chá»c ngón trá» trái và o mà n hình, chụp lại mà n hình chiến thắng PUBG.
Vì không chá»u ná»i buá»n chán, vá»i cả bất lá»±c không chÆ¡i ÄÆ°á»£c game vá»i cái tay tà n cá»§a mình, nên cáºu Äã bảo Chung Phất SÆ¡ chÆ¡i game giúp cáºu.
Vá»n cáºu Äá»nh là m quân sư quạt mo chá» Chung Phất SÆ¡ chÆ¡i, ai dè Chung Phất SÆ¡ má»i chÆ¡i ba bá»n ván Äã quen tay, còn giúp cáºu Än gà [1] mấy lần.
[1] Än gà tức chiến thắng trong má»t ván PUBG, khi thắng mà n hình sẽ hiá»n chữ âChicken chicken winnerâ nên Tà u má»i gá»i là Än gà nha các ông.
Cáºu tÃnh bảo Chung Phất SÆ¡ chÆ¡i thêm ván nữa, song thấy Chung Phất SÆ¡ Äã tắt di Äá»ng rá»i bá» xuá»ng giưá»ng, kế Äó ôm lấy cáºu, ghé tai cáºu há»i: âTá»i nay muá»n Än gì?â
Chu Dư An cảm thấy bên tai ngưa ngứa, bèn dụi ngưá»i trong lòng Chung Phất SÆ¡, kết quả là eo bá»ng bá» véo nhẹ cái.
Cáºu ngẩng lên dá»±a Äầu và o vai Chung Phất SÆ¡, ra chiá»u nghÄ© ngợi.
âỪm, em muá»n Än gà .â
â⦠ChÆ¡i thế Äá»§ rá»i, mắt phải nghá» ngÆ¡i.â Chung Phất SÆ¡ bảo má»t cách nghiêm túc.
Chu Dư An nghe thế thì buá»n cưá»i quá, cưá»i Äến rung cả bả vai, rá»i xong, Äụng ngay và o vết thương trên ngá»±c, vui quá hóa Äau kêu lên tiếng, nhÄn hết mặt mà y: âEm muá»n Än gà tháºt mà , con gà mà xòe ra hai cái cánh ý.â
Chung Phất SÆ¡ buông cáºu ra, vén áo kiá»m tra bÄng gạc, cau mà y nói: âMá»i tÄng thêm giảm Äau, vẫn Äau sao em?â
Chu Dư An yêu cá»±c kỳ cái dáng vẻ lo lắng cho cáºu như nà y cá»§a Chung Phất SÆ¡, vì thế cỠý gáºt Äầu bảo: âÄau lắm ạ, nhưng anh hôn em má»t cái là hết ngay.â
Chung Phất SÆ¡ thá» dà i, hôm nay Chu Dư An Äã dùng lý do trẻ con nà y Äá» Äòi anh hôn ba, bá»n lần rá»i.
Anh biết Chu Dư An vẫn Ãt nhiá»u lắng lo vá» má»i quan há» cá»§a cả hai lúc nà y.
Nhưng anh cÅ©ng không há» mất kiên nhẫn vá»i cáºu, vẫn cúi ngưá»i nâng cằm cáºu lên rá»i Äặt xuá»ng má»t nụ hôn.
Chu Dư An vá»n tưá»ng rằng Chung Phất SÆ¡ sẽ hôn phá»t như mấy lần trưá»c, chứ không ngá» nụ hôn lần nà y lại là má»t nụ hôn sâu và dà i.
Cáºu bá» buá»c phải ngẩng Äầu, môi lưỡi ÄÆ°á»£c dá»u dà ng mút mát tá» mẩn, má»i nÆ¡i nhạy cảm trong khoang miá»ng cáºu Äá»u bá» lưá»t qua trêu chá»c.
Cáºu không kìm ÄÆ°á»£c túm chặt lấy ga trải giưá»ng, hà ng mi dà i khẽ run run.
Lúc ÄÆ°á»£c thả ra thì khóe mắt cáºu Äã ưá»t át Äá» bừng, thá» há»n hà há»n há»n, còn Chung Phất SÆ¡ thì trông vẫn thế.
Cáºu không khá»i thầm oán cÄn bá»nh mà cáºu mắc phải, hÆ¡i má»t tà là lại hụt hÆ¡i, quá là ảnh hưá»ng Äến hiá»u suất hôn cá»§a cáºu luôn.
ÄÆ°Æ¡ng lúc cáºu âm thầm trách mình thì nghe thấy Chung Phất SÆ¡ bá»ng há»i cáºu:
âTá»± trông mình Äến lúc anh quay lại ÄÆ°á»£c chứ?â
Chu Dư An ngá» ra, nhìn thấy nụ cưá»i trêu chá»c trong mắt Chung Phất SÆ¡ thì má»i phản ứng lại, nhất thá»i cả ngưá»i Äá» bừng như tôm luá»c.
Cáºu hÆ¡i cong lưng, khẽ gáºt Äầu, nhẹ giá»ng ừm tiếng.
Chung Phất SÆ¡ ra ngoà i lâu lắm rá»i mà nhiá»t Äá» trên mặt cáºu vẫn chưa tan hoà n toà n, cáºu bèn vá» nhẹ và o má mình cái, ép bản thân phải tá»nh táo lại Äá» suy nghÄ© vá» lá»±a chá»n mà Chung Phất SÆ¡ há»i cáºu ban sáng.
ââââ
Chung Phất SÆ¡ ra ngoà i bá»nh viá»n mua bữa tá»i cho Chu Dư An thì tình cá» gặp Tá»ng Äá»ch Tân.
Cả hai vẫn chưa gặp lại nhau ká» từ lúc kết thúc tư vấn Äến giá».
Tá»ng Äá»ch Tân há»i han Chung Phất SÆ¡ tình hình dạo nà y, và biết ÄÆ°á»£c chuyá»n hai ngưá»i Äã quay lại vá»i nhau.
âAnh chắc chắn? Nhưng không phải hai ngưá»i là â¦â Tá»ng Äá»ch Tân ngó quanh bá»n phÃa, dùng khẩu hình nói vá»i Chung Phất SÆ¡, âAnh em ruá»t à ?â
Chung Phất SÆ¡ mua má»t phần cháo gà , nói vẻ thản nhiên, âTôi cÅ©ng từng Äau Äầu vá» vấn Äá» nà y, nhưng giá» thấy nó không còn quan trá»ng nữa rá»i.â
Tá»ng Äá»ch Tân vẫn không sao hoà n há»n lại ÄÆ°á»£c.
Thá»±c tình gã chá» là ngưá»i ngoà i cuá»c, không nói ÄÆ°á»£c bên trong là Äúng hay sai, chá» có thá» cảm thán váºn má»nh vô thưá»ng.
Thay và o Äó, Chung Phất SÆ¡ Äá»t nhiên há»i gã: âBác sÄ© Tá»ng, nếu má»t ngưá»i phải má»t cú sá»c tâm lý khi má»i còn nhá», liá»u có thá» bá» mất Äi má»t Äoạn ký ức không?â
Tá»ng Äá»ch Tân ngá» ra, nhanh chóng nháºn ra Chung Phất SÆ¡ có thá» Äang há»i vá» Chu Dư An, bèn trả lá»i: âQuả thá»±c có trưá»ng hợp như nà y.
Tâm lý trẻ nhá» rất yếu á»t, nếu phải chá»u má»t cú sá»c lá»n thì rất có thá» sẽ mất má»t cách có chá»n lá»c những ký ức mà chúng không muá»n nhá», trưá»ng hợp tuá»i quá nhá» thì còn có thá» quên hết.â
Gã khá»±ng phút chá»c, rá»i nói tiếp: âNhưng cÅ©ng có thá» sẽ nhá» ra nếu phải chá»u cú sá»c tương tá»±.â
Chung Phất Sơ lẳng lặng nghe.
Anh từ biá»t Tá»ng Äá»ch Tân rá»i quay vá» bá»nh viá»n, má» cá»a phòng, thấy Chu Dư An Äang ngá»i thừ ngưá»i trên giưá»ng.
Vừa thấy anh và o, Äôi mắt cáºu phút chá»c bừng sáng, lúm Äá»ng Äiếu bên khóe miá»ng lằn sâu, nhoẻn má»t nụ cưá»i thuần khiết.
âPhất SÆ¡, anh vá» rá»i!â
Lúc nhìn thấy khuôn mặt tươi cưá»i cá»§a Chu Dư An, Chung Phất SÆ¡ Äã thầm nghÄ©, tháºt may là cáºu Äã không nhá» ra.
Há»i ức thá»ng khá» như thế, anh thà rằng Äá» cáºu quên anh Äi, còn hÆ¡n bắt cáºu phải nhá» lại.
Những quá khứ nặng nỠấy, má»i quan há» không ÄÆ°á»£c thiên hạ bao dung ấy, hãy Äá» má»t mình anh gánh chá»u.
Cho dù sau nà y Chu Dư An có biết hay không, liá»u có háºn anh hay không, anh cÅ©ng sẽ không há»i háºn vì quyết Äá»nh ngà y hôm nay.
â Hết chương 43 â.