Đọc truyện Có Con Chim Sơn Ca FULL – Chương 37: Anh Lã Má»t Kẻ Vẫn Luã´n Äá»c Bæ°á»c Trong Äãªm Äen Vã´ Táºn Dần Dần Buã´ng Bá» Ná»i Khã¡t Vá»ng Vá»i ánh Sã¡ng Vã Niá»m Hy Vá
âTên cÅ© cá»§a em có vấn Äá» gì à ?â Chu Dư An nhìn ánh mắt phức tạp cá»§a Tá»ng Äá»ch Tân, Äôi mắt Äá» bừng tá» vẻ khó hiá»u.
âKhông⦠không có gì.
Tại ngà y trưá»c anh nhá» mang máng nghe ai kỠý nên hÆ¡i tò mò.â Tá»ng Äá»ch Tân cá» dằn cảm xúc há»n loạn trong lòng.
Là má»t bác sÄ© tâm lý, gã tuyá»t Äá»i không ÄÆ°á»£c tiết lá» chuyá»n riêng tư cá»§a bá»nh nhân.
Song khi nhìn Chu Dư An Äau khá» chẳng hay biết gì thế nà y, gã lại cảm thấy rất mâu thuẫn.
CÅ©ng may hai ngưá»i há» bên nhau chưa ÄÆ°á»£c bao lâu, có lẽ Chu Dư An sẽ sá»m quên ÄÆ°á»£c má»i tình chá»m qua nà y thôi.
Còn Chung Phất SÆ¡, e rằng sẽ lại rÆ¡i và o tình trạng ban Äầu, tháºm chà còn nghiêm trá»ng hÆ¡n.
Huá»ng chi, hai anh em cùng mẹ khác cha thì là m sao Äến ÄÆ°á»£c vá»i nhau? Lá»±a chá»n chia tay cá»§a Chung Phất SÆ¡ âu cÅ©ng là kết quả tá»t nhất cho cả hai lúc nà y.
Tá»ng Äá»ch Tân vừa tÃnh khuyên giải Chu Dư An, Äã nghe thấy cáºu thá»t nhiên há»i: âAnh Tiá»u Tân, có phải Phất SÆ¡ có vết thương lòng hay bá»nh tâm lý gì không anh?â
âHả? Sao cưng lại há»i thế?â Tá»ng Äá»ch Tân thấy hÆ¡i ngạc nhiên trưá»c sá»± bén nhạy bất ngá» cá»§a Chu Dư An.
Chu Dư An nhìn tách cà phê trên bà n, hai bên má hãy Äá»ng giá»t lá» chưa khô, nhưng vẻ mặt Äã dần bÄ©nh tÄ©nh lại, cáºu bảo: âGiá» bình tÄ©nh suy nghÄ© lại, tuy lúc Äó mẹ em chá»i anh ấy cÅ©ng quá Äáng, nhưng vá»i tÃnh cách cá»§a Phất SÆ¡, chắc chắn sẽ không⦠quyết tuyá»t muá»n chia tay vá»i em như nà y.â
Cáºu ngưá»c mắt lên nhìn Tá»ng Äá»ch Tân, ngừng giây lát, nói tiếp: âTrừ phi⦠anh ấy có chấn thương tâm lý, xong lại bá» mẹ em kÃch thÃch.
Vá»i cả anh ấy cÅ©ng má»i anh là m tư vấn tâm lý, chắc có liên quan Äến chuyá»n nà y.
Anh nói cho em biết ÄÆ°á»£c không ạ?â Nói Äến ná»a câu sau, ánh mắt cáºu Äã dâng trà o sá»± khao khát.
Tá»ng Äá»ch Tân thá» dà i, nói lấp lá»ng: âAnh không nói cho cưng ÄÆ°á»£c, anh chá» có thá» khuyên cưng hãy từ bá» cuá»c tình nà y thôi, tá»t hÆ¡n cho cả cưng và cả anh ấy.â
Nghe giá»ng Äiá»u cá»§a Tá»ng Äá»ch Tân, Chu Dư An cà ng thêm chắc vá»i suy Äoán cá»§a mình.
Cáºu lắc Äầu bảo: âKhông, em sẽ không bao giá» từ bá».
Nếu bây giá» anh ấy Äang Äau khá», mà em lại bá» anh ấy, rá»i xa anh ấy thì anh ấy sẽ cà ng Äau khá» hÆ¡n nữa.
Em là bạn trai cá»§a anh ấy, em không nên á» bên anh ấy Äá» là m anh ấy vui vẻ hÆ¡n sao?â
Tá»ng Äá»ch Tân kinh ngạc nhìn Chu Dư An.
Gã vá»n tưá»ng rằng vá»i tÃnh cách cá»§a Chu Dư An, cáºu sẽ cáu giáºn buá»n bá»±c má»t tráºn, sau Äó sẽ quên má»i tình nà y.
Nhưng không ngá» cáºu lại nghÄ© như thế.
âNhưng⦠nếu anh ấy thấy cưng lại cà ng không vui thì sao?â Tá»ng Äá»ch Tân nghÄ© nếu giá» Chung Phất SÆ¡ gặp Chu Dư An, chắc sẽ chá» nhá» Äến những ký ức tá»i tá» trong quá khứ mà thôi.
Chu Dư An trợn to hai mắt, có vẻ khó hiá»u rằng sao Tá»ng Äá»ch Tân lại nói thế, song ánh mắt cáºu vẫn kiên Äá»nh kèm theo vẻ tá»± tin thuần khiết, âLúc bá»n em bên nhau, anh ấy luôn rất vui vẻ.
Cho dù hiá»n tại anh ấy nhìn thấy em có không vui Äi nữa thì em vẫn sẽ cá» gắng, chứ không phải là dá»
dà ng bá» cuá»c.â
Lòng dạ Tá»ng Äá»ch Tân không rõ mùi vá» gì, nhất thá»i không biết Chu Dư An như thế là tá»t hay dá» nữa.
Nhưng suy cho cùng gã cÅ©ng chá» là ngưá»i ngoà i cuá»c, không có tư cách can thiá»p quá nhiá»u, chá» có thá» thá»±c lòng chúc phúc cho Äôi anh em nà y.
âââ-
Chu Dư An tạm biá»t Tá»ng Äá»ch Tân rá»i rá»i khá»i quán cà phê, bấy giá» tâm trạng cáºu Äã khác hoà n toà n lúc trưá»c.
Cáºu không ngừng nhá» lại trạng thái cá»§a Chung Phất SÆ¡ tá»i qua và tá»i nay, cà ng nghÄ© lại cà ng cảm thấy có vấn Äá».
Cáºu không biết Chung Phất SÆ¡ Äã phải trải qua những gì, nhưng cáºu muá»n vượt qua quá khứ ấy cùng anh.
NghÄ© váºy, cáºu bèn vá» má mình, xá»c tinh thần chạy vá» khu chung cư nÆ¡i cáºu và Chung Phất SÆ¡ Äang sá»ng, má»t mạch chạy Äến trưá»c cá»a nhà anh.
Khuôn mặt á»ng Äá» cá»§a cáºu Äã nhá»
nhại má» hôi, không Äợi lấy lại hÆ¡i Äã cuá»ng cuá»ng bấm chuông cá»a, Äá»ng thá»i giÆ¡ tay che lại mắt mèo.
Cáºu sợ Chung Phất SÆ¡ thấy cáºu sẽ không má» cá»a.
Lần nhấn thứ ba, cuá»i cùng cánh cá»a cÅ©ng báºt má».
Hình như Chung Phất SÆ¡ má»i tắm xong vì Äang mặc Äá» ngá»§, mái tóc ưá»t rượt, vừa thấy cáºu Äã láºp tức sầm ánh mắt.
Trưá»c khi Chung Phất SÆ¡ Äóng sáºp cá»a, Chu Dư An Äã nhanh tay vói và o khe cá»a, hÆ¡i hất cằm, thá» há»n há»n nói:
âEm chá» muá»n nói vá»i anh là em vẫn rất thÃch rất thÃch anh, nên anh không Äuá»i em Äi ÄÆ°á»£c Äâu.
Anh Äi Äâu em sẽ theo Äó, anh á» Äâu em sẽ á» ngay nhà bên cạnh anh.
Dù sao lúc trưá»c cÅ©ng cua anh má»t lần rá»i, em không ngại cua anh lần nữa Äâu!â
Cáºu nhìn thẳng và o mắt anh mà hùng há»n tuyên bá», khóe miá»ng hÆ¡i nhếch, khóe mắt vẫn hoe Äá» vì khóc, lúc nà y Äây Äã má» to tròn xoe.
Ấy nhưng cái lưng thẳng tắp và hà ng mi dà i khẽ run vẫn lá» ra tâm trạng thấp thá»m cá»§a cáºu.
Chung Phất SÆ¡ bất Äá»ng, im lặng má»t lúc rá»i cất chất giá»ng lạnh lẽo bảo cáºu: âChu Dư An, cáºu là m váºy cÅ©ng chẳng có ý nghÄ©a gì Äâu.â
Chu Dư An siết chặt nắm tay, nghiêng Äầu nói vẻ kiên Äá»nh: âThÃch má»t ngưá»i cần ý nghÄ©a gì chứ? Anh Äã trao em cái thÃch, em nhất Äá»nh sẽ không trả lại nó cho anh.
Tương tá»±, em cÅ©ng Äã trao anh cái thÃch rá»i, anh cÅ©ng không ÄÆ°á»£c vứt bá» nó.â
Cáºu gắng gượng nhoẻn cưá»i, khóe miá»ng ló ra hai lúm Äá»ng Äiếu.
Cáºu nhìn anh ngưá»i yêu Äã thay Äá»i chá» sau má»t Äêm chẳng rõ lý do cá»§a mình, ánh mắt khẽ rung Äá»ng mà kiên Äá»nh.
Chung Phất SÆ¡ nhắm mắt lại, anh không muá»n Äá»i diá»n vá»i nụ cưá»i ngây thÆ¡ ÄÆ°á»£c vun Äắp bá»i cưng chiá»u và chưa va vấp cá»§a ngưá»i Äá»i diá»n.
Äó vá»n là sá»± tá»n tại mà anh yêu thương và trân trá»ng nhất, song giá» Äây anh lại chá» thấy mình sao ná»±c cưá»i.
Từ lần Äầu tiên nghe ÄÆ°á»£c ngưá»i ta gá»i biá»t danh cá»§a Chu Dư An, từ lần gặp Minh Nghiên á» dưá»i chung cư, hay nhìn thấy há»p kẹo Äá» trong nhà cá»§a cáºu, anh Äã phải nên hoà i nghi rá»i⦠Trần Äá»i nà o có nhiá»u sá»± trùng hợp Äến thế, ấy nhưng anh lại không chá»u, vẫn luôn tá»± lừa mình dá»i ngưá»i.
Mãi cho Äến khi táºn mắt chứng kiến ââsá»± tháºt, anh má»i giáºt mình tá»nh má»ng.
Anh là má»t kẻ vẫn luôn Äá»c bưá»c trong Äêm Äen vô táºn, dần dần buông bá» ná»i khát vá»ng vá»i ánh sáng và niá»m hy vá»ng mà anh vẫn hằng giữ vững.
Khoảnh khắc tất thảy vỡ tan tà nh và sụp Äá» Äã bắn ra những mảnh vỡ sắc nhá»n cứa thẳng và o trái tim anh, há»t như nó Äã từng là m cách Äặng hai mươi nÄm.
Sá» pháºn Äã má» ra cho anh má»t trò Äùa lá»n nhất trần Äá»i, mà câu âthÃchâ anh nợ Chu Gia Lạc hai mươi nÄm trưá»c, cuá»i cùng anh cÅ©ng Äã trả ÄÆ°á»£c cho cáºu theo má»t cách hoang ÄÆ°á»ng nhất.
Nhưng anh sẽ quyết không tiếp tục vá»i cáºu nữa, nếu không chÃnh mình sẽ hoà n toà n trá» thà nh má»t trò cưá»i.
Anh nhìn ngưá»i vẫn cứ tá»± tin chẳng hay biết gì trưá»c mặt, dùng chất giá»ng lãnh Äạm nhất lên tiếng:
âChu Dư An, tôi nói lần cuá»i, giữa chúng ta không có bất cứ khả nÄng nà o nữa.
Từ quá khứ cho Äến tương lai Äá»u sẽ không có.â
Giá»ng Äiá»u cá»§a anh chứa chặt sá»± khẳng Äá»nh, như thá» không chá» nói vá»i Chu Dư An, mà còn Äang nhắc nhá» chÃnh mình.
Chu Dư An sững sá» nhìn Chung Phất SÆ¡, rõ rà ng nghe những lá»i nà y thì ngưá»i nên Äau lòng phải là cáºu, nhưng cáºu cảm thấy cảm xúc dâng nÆ¡i Äáy mắt Chung Phất SÆ¡ còn thá»ng khá» hÆ¡n cáºu nhiá»u.
Cáºu thu tay lại, cháºm rãi lắc Äầu, rà nh rá»t nói:
âDù gì anh cÅ©ng phải cho em má»t lý do chứ, anh cứ lấp lá»ng vứt bá» em như thế quá là vô trách nhiá»m.
Nếu lý do là vì không thÃch em thì em có thá» chấp nháºn ÄÆ°á»£c, nhưng chá» mấy ngà y trưá»c thôi anh còn nói thÃch em, chẳng lẽ má»i má»t Äêm anh Äã thay lòng Äá»i dạ? Em không tin.â
Cáºu hÆ¡i cúi Äầu, song Äôi mắt lại ngưá»c nhìn lên, nói vá»i giá»ng Äiá»u Äáng thương nhất có thá»: âAnh có thá» giáºn em, có thá» mắng em, nói lá»i khó nghe vá»i em, nhưng anh không thá» vô duyên vô cá» mà Äuá»i em Äi ÄÆ°á»£c.
Trừ phi bây giá» anh nói anh không thÃch em, anh ghét em, thì em sẽ rá»i Äi và không bao giá» Äến tìm anh nữa.â
Cáºu nhìn Chung Phất SÆ¡ bằng ánh mắt không sợ hãi, như thá» tin chắc rằng anh sẽ không thừa nháºn rằng anh ghét mình.
Ấy nhưng trái tim cáºu lại thÃt chặt, cÄng thẳng Äến ná»i hÆ¡i thá» cÅ©ng bắt Äầu gấp gáp.
Nghe váºy, Chung Phất SÆ¡ siết chặt tay nắm cá»a Äến gá» rõ khá»p xương, cá» há»ng Äau rát, như thá» bá» cát khô bá»t kÃn.
Háºn và yêu, quá khứ và hiá»n tại, cùng vá»i nhìn nháºn nhau qua vô và n khoảnh khắc, Äan xen vưá»ng mắc, không phân rõ nặng nhẹ, không nói rõ cạn sâu.
Sá»± im lặng khó tả chen và o giữa hai ngưá»i, tá»±a cÆ¡n mưa mùa hạ, ngá»t ngạt ẩm ưá»t khiến ngưá»i ta há»t hoảng.
Cá» sức mạnh kiên cưá»ng chá»ng Äỡ trong lòng Chu Dư An cÅ©ng dần dà tiêu tán, hà ng mi cáºu run rẩy rá»§ xuá»ng, lòng bà n tay nhá»p nháp má» hôi.
Cáºu bắt Äầu há»i háºn vì sao lại phải nói ra lá»i như thế.
Nếu Chung Phất SÆ¡ tháºt sá»± sẽ nói không thÃch cáºu, ghét cáºu, thì cáºu sẽ không còn ÄÆ°á»ng lui nữa.
Ngay khi cáºu Äá»nh rút lại câu nói ấy, cáºu Äã nghe thấy Chung Phất SÆ¡ khà n giá»ng bảo:
âTôi không thá» thÃch cáºu ÄÆ°á»£c.â
Nà y là sao? Chu Dư An mù tá»t nâng mắt nhìn, thế nhưng cánh cá»a trưá»c mặt Äã Äóng lại, ngÄn cản tầm mắt cá»§a cáºu.
Không thá» thÃch cáºu, rá»t cuá»c là thÃch hay không thÃch?
Cáºu Äứng ngẩn ngÆ¡ trưá»c cá»a há»i lâu mà vẫn chưa Äá»nh thần lại ÄÆ°á»£c.
Chu Dư An lÆ¡ Äá»
nh quay lại nhà mình.
Cáºu phát hiá»n có má»t ngá»n núi cao Äá»t nhiên chắn ngang giữa cáºu và Chung Phất SÆ¡, nó tá»± nhiên xuất hiá»n rá»i Äứng lừng lững Äấy, mà Chung Phất SÆ¡ lại không chá»u nói ra khúc mắc trong lòng mình cho cáºu nghe.
Nhưng cáºu tuyá»t Äá»i sẽ không bá» cuá»c Äâu.
Äó là ngưá»i yêu mà khó khÄn lắm cáºu má»i tìm ÄÆ°á»£c, sao có thá» dá»
dà ng buông tay chứ? Tất nhiên là phải nắm cho tháºt chắc rá»i!
Cáºu Äang suy nghÄ© kế hoạch âTán Chung Phất SÆ¡ ver 2â thì tiếng chuông cá»a thình lình vang lên.
Cáºu giáºt thót mình, lao ra nhòm qua mắt mèo, có Äiá»u, ngưá»i mà cáºu nhìn thấy lại là Minh Nghiên vá»i vẻ mặt tức giáºn tá»t Äá»nh.
Cáºu thá» dà i, cÅ©ng thừa biết nếu mình không má» cá»a, chắc chắn mẹ cáºu sẽ là m loạn ngay bên ngoà i, không chừng còn kinh Äá»ng Äến cả Chung Phất SÆ¡, thế là Äà nh phải má» cá»a.
Minh Nghiên ná»n già y cao gót bưá»c và o, chẳng buá»n thay dép mà lùng sục cÄn nhà tìm ngưá»i.
Chu Dư An biết bà Äang tìm ai, Äà nh ngá»i xuá»ng sofa mặc ká» bà .
Minh Nghiên tìm má»t vòng rá»i quay lại phòng khách, nhìn lom lom Chu Dư An, thẳng thừng chất vấn: âTôi cứ tưá»ng anh á» lại thà nh phá» VÄn Hoa là Äá» khá»i nghiá»p vá»i Từ Hà nh, không ngá» là Äá» vụng trá»m vá»i Äà n ông.
Anh có biết nếu Äá» bá» anh biết thì sẽ thế nà o không?!â
Chu Dư An nói vá»i vẻ chết lặng: âBiết thì biết thôi, con yêu ÄÆ°Æ¡ng bình thưá»ng, sai á» chá» nà o?â Äá»i vá»i viá»c Äá»ng má»t tà lại lôi Chu Thá»nh Nam ra Äe cá»§a Minh Nghiên, cáºu Äã sá»m vô cảm rá»i.
Minh Nghiên tức giáºn ấn huyá»t thái dương, cay nghiá»t nói: âQuan há» vá»i má»t thằng con trai mà mà y còn dám nói lý.
Cái thằng kia cÅ©ng nà o phải hạng tá»t là nh gì cho cam, cha mẹ không có, khó trách vô liêm sá» như thế.â
Chu Dư An Äứng báºt dáºy, trong mắt Äã bá»c lá»a: âAi cho mẹ Äiá»u tra anh ấy?â
Minh Nghiên cưá»i khẩy: âCần tôi phải Äiá»u tra? Thằng nhóc há» Ngô Äã ká» rõ ngá»n ngà nh cho tôi rá»i.
Má»t thằng không biết từ Äâu chui ra, mưá»i hai nÄm trưá»c thì dụ anh uá»ng rượu thay nó, giá» thì Äá»t nhiên Äến tìm anh, ai biết có phải có ý Äá» Äen tá»i gì không?!â
Äây quả thá»±c là Äá»i trắng thay Äen! Chu Dư An giáºn quá hóa cưá»i: âÄấy là con tá»± nguyá»n uá»ng thay anh ấy, Ngô Hạo VÅ© nói mà mẹ cÅ©ng tin!â
Minh Nghiên cà ng cau chặt hà ng mà y: âTá»± nguyá»n? Khi ấy anh má»i bao nhiêu mà Äã bá» lừa thà nh cái dạng Äấy, anh bảo tôi phải tin là nó không có ý Äá» khác kiá»u gì?â
Chu Dư An biết thà nh kiến ââcá»§a Minh Nghiên vô lý Äùng Äùng kinh khá»§ng, song cáºu cÅ©ng chẳng buá»n phản bác, chá» nói: âAnh ấy là ngưá»i thế nà o con là ngưá»i rõ nhất, không cần mẹ nhá»c lòng.â
Sau khi trưá»ng thà nh thì cáºu Äã Ãt cãi lá»i Minh Nghiên hÆ¡n, giá» nói thẳng thừng như kia, ÄÆ¡n giản là hoà n toà n chá»c giáºn Minh Nghiên.
Bà quÄng túi xuá»ng bà n, giá»ng Äiá»u vang lên sắc bén: âTôi không cần lo lắng? Anh có biết Äá» Äi Äến ÄÆ°á»£c ngà y hôm nay tôi Äã phải trả giá thế nà o không, còn không phải là vì anh?â
Nói Äến Äây, Äôi mắt bà bá»ng hoe Äá», âTôi không giá»ng phu nhân nhà khác, tất cả những gì có ÄÆ°á»£c ngà y hôm nay Äá»u phải bạt mạng má»i già nh ÄÆ°á»£c lấy.
Tôi cho anh hoà n cảnh tá»t nhất, nuông chiá»u anh từ bé cho Äến lá»n, giá» lại bá» anh là m cho tức chết thế nà y.
Anh muá»n tôi phải nghÄ© như nà o?â
Chu Dư An lặng thinh, há»i lâu sau má»i lên tiếng, giá»ng Äiá»u cứng rắn: âNhưng con có cuá»c sá»ng cá»§a chÃnh mình, mẹ cÅ©ng không thá» quản con cả Äá»i ÄÆ°á»£c.â
Minh Nghiên hÃt sâu mấy hÆ¡i, âNgay bây giá», anh vá» ngay thà nh phá» Trạch Nam cho tôi, Äi công ty bá» anh là m viá»c, không ÄÆ°á»£c á» lại Äây nữa!â
Chu Dư An siết chặt bà n tay, không kiá»m chế ÄÆ°á»£c cÆ¡n giáºn cá»§a mình nữa, lá»n tiếng cãi lại: âTại sao con phải là m thế? Con cÅ©ng hai mấy tuá»i rá»i, con thÃch ai con á» bên ai mặc ká» con, mẹ dá»±a và o Äâu bắt con phải là m thế?â
Cáºu Äã ngoan ngoãn nghe lá»i biết bao nhiêu nÄm, phần lá»n quyết Äá»nh trong Äá»i cáºu Äá»u là do bá» mẹ quyết Äá»nh, không có ná»a phần cho cáºu xÃa và o.
Äến giá» khi mà Äã trưá»ng thà nh, cáºu vẫn cứ bá» kiá»m soát như thế.
Cáºu không muá»n tiếp tục là m Äứa con ngoan Äá» mẹ cáºu khoe mẽ cho thiên hạ nữa!
âDá»±a và o tất cả những gì cá»§a anh Äá»u là tôi và bá» anh cho anh! Anh á» Äây thuê nhà nuôi Äà n ông, còn không phải tiêu bằng tiá»n cá»§a tôi?!â Giá»ng Minh Nghiên cất lên the thé.
Sắc mặt Chu Dư An thoáng chá»c trầm xuá»ng, cáºu nhìn mẹ tức Äến mặt mÅ©i Äá» gay, lạnh lùng nói: âVáºy mẹ hãy cầm vá» Äi, con không cần, con có thá» tá»± là m viá»c nuôi sá»ng bản thân!â
Cáºu vá»n chẳng há» mê luyến vá»i cuá»c sá»ng xa hoa già u có, tiá»n nhiá»u hay Ãt Äá»i vá»i cáºu cÅ©ng chẳng có gì khác biá»t.
Nếu có thá» sá»ng tá»± do, cáºu hoà n toà n có thá» từ bá» tất thảy những váºt ngoà i thân ấy.
Minh Nghiên tức giáºn giÆ¡ tay chá» thẳng mặt cáºu, nói mấy tiếng âÄÆ°á»£c, ÄÆ°á»£c, ÄÆ°á»£câ.
Tếng già y cao gót nặng ná» gõ xuá»ng sà n, bà vÆ¡ lấy túi xách trên bà n rá»i lao ra ngoà i.
Nhìn cánh cá»a Äóng sáºp lại, Chu Dư An má»i má»t thả mình xuá»ng sofa, nhưng lòng thì thư thái hÆ¡n bao giá» hết.
Cuá»i cùng cáºu cÅ©ng có thá» yên tâm mạnh dạn theo Äuá»i Chung Phất SÆ¡ rá»i.
â Hết chương 37 â.