Đọc truyện Có Cả Ngàn Cách Để Trở Thành Nhân Vật Chính Trong Một Câu Chuyện Hư Cấu – Chương 75
Những nữ hạm yêu biển
Một tình yêu mãnh liệt nhưng vô thức . Akagi lúc nào cũng ở bờ biển để câu cá , Shiranui và Ashigara luôn luôn muốn tham gia xuất kích . Đô đốc hiểu chẳng nữ hạm nào muốn vùi mình vào bom đạn , chỉ đơn giản là nếu tham gia chống lại Abyssal , họ có thể được lướt trên mặt biển xanh mênh mông , được cơn gió biển mơn trớn làn da mái tóc . Hình như chỉ cần như vậy thôi đã đủ để họ quên mình vì con người nơi đất liền .
Nữ hạm thuộc Abyssal cũng như vậy
Nhưng “tình yêu” của họ chất đầy sự hận thù .
………………………
Wo-kyu được đô đốc một mình dẫn đến một gò đất cao , các quân cảng vài trăm mét về phía bắc . Nó là một gò đất được phủ bởi cỏ và những loài hoa dại không tên , là nơi có tầm nhìn tốt nhất về phía biển .
– Cô nhớ đồng loại của mình ? Nhớ Abyssal ?
Wo-kyu không trả lời , cô ta chỉ bước vội đến trước mũi của gò đất , mắt hướng về phía biển như chờ đợi một điều gì đó . Bộ quần áo bệnh nhân màu trắng , nước da màu tóc trắng bệch của Wo-kyu khiến cô ta trông như một oan hồn trinh nữ . Nhưng thay vì sợ hãi , quyết tâm của đô đốc đang khiến cánh tay anh không run , những mạch máu như muốn sôi lên vì hồi hộp . Anh ta phải đính chính một điều , phải chạm vào một nữ hạm biển sâu khỏe mạnh để làm điều đó . Chậm rãi bước tới , đô đốc lấy ra một sợi dây buộc tóc nhỏ màu đen . Bàn tay ngư dân thô ráp từ từ đưa ra khẽ chạm vào mái tóc ngắn màu trắng của Wo-kyu , đô đốc mở lời :
– Xin lỗi ! Tôi sẽ không làm hại cô , chỉ cần cô đứng yên…………….
Nhưng chưa nói hết câu , cánh tay phải của đô đốc lập tức bị một lực cực mạnh đay nghiến . Nó như 5 mũi khoan đâm lấy cánh tay , muốn xuyên thẳng vào xương rồi đâm vụn từng phần một . Đó là bàn tay của Wo-kyu , cô ta đang cố bóp gãy cánh tay của đô đốc một cách phũ phàng và tàn nhẫn . Đôi mắt xanh của cô ta không liếc nhìn dù chỉ 1 lần ,giống như : ngươi chỉ là con kiến bị đè bẹp dưới đế giày . Nhưng đô đốc không hoảng loạn không kêu cứu , anh ta cắn răng lại một cách nhẫn nhục . Chỉ cần đô đốc kêu lên , sẽ có rất nhiều nữ hạm nghe thấy , và họ không hề khoan nhượng với nữ hạm biển sâu . Hơn nữa nó sẽ làm hỏng mục đích ngay từ ban đầu của anh .
Wo-kyu cảm thấy có một bàn tay khác chạm vào tóc mình . Cô cảm nhận được sự thô ráp của bàn tay , nhưng nó lại thân thuộc và ấm áp đến kì lạ . Nó nhẹ nhàng vén vén mái tóc của cô , rồi tiếp đến là thứ gì đó đang buộc lại sang bên trái . Wo-kyu không hề ngăn cản nó , cô không muốn , không thể , không chấp nhận . Điều đó làm Wo-kyu như muốn quay lại hét lên : Anh đã làm gì ? Đã làm gì ? Nhưng đô đốc-người buộc tóc cho cô đã khụy 1 chân xuống vì sự đau đớn quá sức chịu đựng . Cánh tay bị bóp đang rỉ máu , nhưng anh ta không hề kêu rên hay cầu xin , chỉ run run nói 1 câu :
– Em vẫn ác với anh như vậy ! Kaga !
Trong một thoáng chốc , có cái gì đó đã chọc thủng lớp vỏ bọc cảm xúc của Wo-kyu , làm nó tràn ra , làm nó mất kiểm soát . Trong thoáng chốc đó , đôi mắt xanh vô hồn của cô ta nhỏ xuống một giọt nước mắt lạnh buốt . Cô ta buông tay đô đốc ra , và chỉ thế thôi , nước mắt cứ thế rơi xuống . Khuôn mặt vô cảm nhưng nước mặt lại tuôn trào không ngừng , Wo-kyu không nói lấy một tiếng , chỉ đứng đó , nước mắt chảy ra trong im lặng .
– Đô đốc ! Lùi lại !
Cái giọng này ?
Akagi ?
Đô đốc giật bắn mình quay lại , Akagi đang ở đằng sau . Cô ta đang giương cây cung của mình lên sẵn , chỉ đợi đô đốc lùi ra , Akagi sẵn sàng buông tay , để mũi tên bay tới kết liễu Wo-kyu . Chính vì vậy , đô đốc càng không thể lùi lại , vì Wo-kyu là Kaga , là cô gái trước đây anh yêu quý và cũng là người đồng đội sống chết của Akagi .
– Tránh ra đô đốc ! Nữ hạm biển sâu rất nguy hiểm , phải tiêu diệt chúng !
– Tại sao Akagi ? Anh biết Kaga là người đồng đội mà em yêu quý nhất ! Là lí do em trở thành nữ hạm ! Nữ hạm Abyssal thì sao chứ ? Chẳng phải Kaga đã trở về rồi sao ?
– Không ! Anh nhầm rồi ! Nhìn thấy những nữ hạm đồng đội bị chìm xuống đáy biển tăm tối cũng không đau đớn bằng việc thấy họ trở lại như một Abyssal . Nữ hạm sinh ra để chống lại Abyssal , chứ không phải để chống lại chính nữ hạm . Xin hãy mau tránh ra !
Nhưng bất ngờ thay , Wo-kyu đã có một hành động không lường trước : Cô ta nhanh chóng chạy ra trước mặt đô đốc , giang 2 tay ra che chắn cho anh . Và Akagi đã không bỏ lỡ điều đó , mũi tên buông khỏi cây cung , lao vút đến cắm thẳng vào ngực trái của Wo-kyu . Cô ta nằm xuống bất động , một dòng máu đen chảy ra , làm khô héo hết tất cả cây cỏ xung quanh . Đô đốc bàng hoàng , chỉ biết nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Wo-kyu rồi hét lên :
– Quân y ! Quân y đâu rồi !