Đọc truyện Cô Bé Du Côn Của Tôi – Chương 3: Oan gia ngõ hẹp
Một ngày mới lại bắt đầu.
Vẫn như hàng ngày vẫn những tiếng kêu. Tiếng tiếp đất ngon lành tiếng khóc tùm lum.
Dường như mọi người trong căn biệt thự này đã quá quen với những tiếng kiểu này nên chỉ lắc đầu cười trừ.
Tại trường:
– Helu.., em yêu- nó vui vẻ bước xuống chỗ và không quên chào Trang một tiếng.
– hi, you- Trang cũng vui vẻ trả lời.
Nó và Trang vui vẻ nói chuyện đến tận khi chuông reo.
Nó vẫn thực hiện cái nghĩa vụ cao cả là ” đi đánh cờ với chu công “.
_ Rầm_:
Cánh cửa lớp bị đạp tung ra làm nó giật mình mất giấc ngủ. Nó không hiểu kẻ nào to gan lại giám phá hủy giấc ngủ của nó và việc học của cả lớp.
“Ôi không”, nó đang nhìn thấy cái gì thế này. ” có phải quỷ, không phải hơn cả quỷ, thế thì là gì? Tất nhiên đó là hung thầm mà đã bo cho 2 tờ 500 nghìn.
” Chẳng lẽ hắn tìm nó trả thù sao ” nó thầm nghĩ mà mặt méo xệch.
Hắn ta lạnh lùng đi thẳng xuống cuối lớp.
Nó cảm thấy lạ.
“Tại sao cái lớp này lại im re thế này, học sinh trong lớp vẫn ngồi nguyên, con trai thì tỏ ra e dè,con gái thì ánh mắt sáng rực nhưng cũng không giám biểi hiện rõ lắm. Cô giáo thì càng lạ thay cứ như đã quá quen với việc này vẫn tiếp tục giảng bài mà không đả động gì đến hắn hết. Hắn có phải học sinh mới không, hắn là ai ” Đó là tất cả những suy nghĩ đang vây quanh cái đầu của nó.
Nó cúi gầm mặt xuống không muốn bị hắn nhìn thấy.
Hắn đi thẳng xuống chỗ cạnh nó ngồi xuống khiến nó muốn vỡ tim luôn.
May thay hắn không để ý đến nó mà cũng cúi xuống ngủ luôn.
Nó thở phào nhẹ nhõm và cũng đi vào giấc ngủ.
– ê Linh dậy đi, hết giời rồi – Trang gọi nó dậy sau khi hết giờ được 5 phút rồi.
Nó uể oải ngồi dậy chớp chớp mắt nhìn quanh thì trong lớp giờ còn mỗi mình nó.
Nó chỉ biết cười trừ. Đột nhiên điện thoại nó reo.
-Alô- nó trả lời.
anh hai nó hét ầm trong điện thoại.
– em đang ở trong lớp –
anh nó ra lệnh rồi cụp máy luôn.
Nó thở dài rồi nhanh tay kéo Trang xuống căn tin.
Nó đang đứng ở trước cửa phòng Vip.
Trang ngơ ngác hỏi nó:
– Bạn kéo mình xuống đây làm gì –
– Đi ăn thôi trưa rồi – nó thản nhiên trả lời.
– Nhưng bàn ăn ở bên phía kia mà, sao lại đến phòng vip làm gì? – Trang vẫn không hiểu cái mô tê gì.
– ừ thì ăn ở đây- nó vẫn rất thản nhiên.
– Nhưng chỗ này không vào được đâu, đây là chỗ của hội học sinh đó – Trang lo lắng.
– hi thế mình sẽ dẫn bạn vào nhe –
Nó và Trang đứng ngoài thì thấy tiếng trong phòng vọng ra:
– Vương Anh ơi! Mày đi mấy tháng mà anh thấy mày khác hẳn – ông huy vẹt lên tiếng hỏi.
– vẫn thế khác gì đâu – Vương Anh lạnh lùng nói.
– Hình như mày qua đó đi nắng nhiều mà tóc vàng hoe vậy – huy vừa nói vừa ti toe xờ xờ tóc Vương Anh.
……….
nó lôi tuột Trang vào mà Trang thì vẫn ú ớ.
Nó mở cửa bước vào.
” mình có hoa mắt không vậy ta, nó đưa tay ra dụi dụi mắt.
Ở 1 góc khác của phòng cũng có người vô cùng ngạc nhiên.
” là cô ta đúng không, đúng chính là cô ta ” Vương Anh thầm nghĩ.
– lại gặp cô rồi – Vương Anh nhếch mép nói.
– hơ tôi đâu có quen anh đâu,đừng có nhận vớ nha – Nó giả nai.
Ở trong phòng có 6 người há hốc mồm bây giờ mới bừng tỉnh.
– Hai đứa quen nhau à – ông Huy vẹt tiếp tục lên tiếng.
– không em có quen hắn đâu, làm sao mà em quen được tên khĩ đột này chứ – nó vênh mặt lên hùng hổ nói.
-Cô..cô -Vương Anh tức điên người.
” hứ.muốn đấu với chị à không dễ đâu ” nó bắt đầu sụt sùi.
-Trang ơi mình sợ khỉ..huhu.- nó lay lay tay Trang làm lũng.
Cô bạn nó chả biết làm gì, lúng ta lúng túng.
-Hai ơi cứu em mới,huhu hai gọi người nhốt con khỉ vàng này vô sở thú đi,em sợ lắm huhu- nó nước mắt ngắn nước mắt dài làm lũng.
Cả phòng bật cười với câu nói của nó. Nhưng nhìn thấy ánh mắt của hắn thì nụ cười tắt ngụm luôn.
Hai nó giỗ dành.
– thui nín đi em, hai thương. Hai gọi người đưa nó vô lại sở thú nhe – anh nó dỗ rành nó.
Nó đưa đôi mắt tỏ vẻ chiến thắng cho hắn khiến hắn giận run người.
– cô nhớ đó, tôi sẽ không tha cho cô đâu- Vương anh tức giận.
-Thôi thôi, ăn thôi muộn rồi – Nam phải đứng ra phân giải.
Mọi người ngồi vào bàn ăn.
– à mà, em nào vậy? – Huy lên tiếng (ông nè nhiều chuyện ghê).
– à, đây là bạn em tên Trang- Nó giới thiệu.
-Chào em, anh tên Huy.
– Dạ, chào anh -Trang e dè.
Bữa ăn diễn ra vui vẻ nhưng có 2 cặp mắt nhìn nhau “âu yếm”.