Đọc truyện Cô Bạn Gái Nhỏ – Chương 62
Nhấn vào xem lịch sử chat, mấy phút sau, Ngải Tiếu vừa khóc vừa ra khỏi group.
-Một Vũng Mèo: Tên group đổi xong rồi nè!
-Mike Đồng: Mèo giỏi lắm, tớ không tin làm vậy mà Trú Trú vẫn không xuất hiện:)
-Một Vũng Mèo: Thật ra tớ sợ cậu ấy vì để không viết truyện mà ngay đến lịch sử đen cũng không màng luôn.
-Khấu Đan: Đúng đó, có người trong group này vì để không viết truyện, chuyện gì cũng làm ra được hết.
-Bánh Bao: Cái đứa ngày up hai vạn chữ im mồm!
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: Ủa, sao lại đổi tên group nữa? Nhưng mà lịch sử đen của cậu ấy không phải tụi mình đều biết hết rồi hả, tối ngày cứ gào thét đòi gả cho nữ thần gì đó Ahaha
-Bánh Bao, Khấu Đan, Mike Đồng, Một Vũng Mèo:……
-Mike Đồng: Lông Thỏ, tớ khuyên cậu nên xóa câu này =. =
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: Qué! Lông Thỏ tớ cũng có tôn nghiêm chứ bộ, nói không xóa là không xóa! Mấy cậu rải thức ăn chó sao không thấy xóa đi!
-Nhạn Lai Thời: Hử……?
-Bánh Bao: Hahahahahaha!
-Một Vũng Mèo: Hahahahahaha! Thôi rồi, bị bóc phốt thiệt rồi!
-Khấu Đan: Sao tớ lại thấy phấn khích vậy ta hahaha
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: Nhạn Lai Thời là ai? Group chúng ta có người mới khi nào vậy?
-Mike Đồng: Hmmmmm……Cái này, Nhạn Lai Thời chính là Nhạn Đường mà lúc nãy cậu nhắc đến đó.
-Một Vũng Mèo: Lông Thỏ đọc tin chat riêng đê!
Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: OAO???
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: OAO! Quá hai phút rồi! Không xóa được nữa!
Nội dung tiếp theo sau là mọi người chế nhạo Lông Thỏ, Lông Thỏ uất ức quyết định tiếp tục ở ẩn, đồng thời đổi tên thành “Lông Thỏ Không Tồn Tại”.
Đúng vậy, bắt đầu từ bây giờ cô không tồn tại nữa rồi! Cái người lỡ miệng lúc nãy không phải là cô!
Ngải Tiếu sau khi xem xong, quyết định mặc kệ cái đám bạn chơi khăm mình này.
Cô cứ tưởng giả chết thì sẽ có thể cho chuyện này trôi qua, ai ngờ nữ thần lại không tha cho cô, buổi tối khi chat còn gửi hình qua cho cô.
-Nhạn Lai Thời: [Hình ảnh] Lúc trước em đều như vậy hết hả?
Ngải Tiếu: “……” Không phải, thật ra hiện giờ cô cũng như vậy đó……
-Trú Trú: QAQ AAAA quên nó đi quên nó đi, nhìn không thấy nhìn không thấy!
-Nhạn Lai Thời: Thật ra chị có xem qua friendzone của em rồi.
Ngải Tiếu nhớ đến những lời chia sẻ “điên rồ” của mình trong friendzone, quyết định lặng lẽ thăng thiên. Còn Nhạn Đường thấy em ấy không trả lời nữa, cười, rồi đánh chữ.
-Nhạn Lai Thời: E hèm, chị sai rồi, bộ truyện sau em muốn viết về gì?
-Trú Trú: Vẫn chưa nghĩ xong, chị muốn xem gì?
-Nhạn Lai Thời: Em viết gì chị cũng thích xem hết.
Ngải Tiếu ôm mặt, cười hihi lên.
-Trú Trú: Nói đại ra một thể loại đi mà~
-Nhạn Lai Thời: Truyện ngọt hiện đại thì sao, rải thức ăn chó suốt bộ truyện luôn.
-Trú Trú: Em nhớ lúc trước khi chúng ta mới biết nhau chị nói muốn xem truyện hiện đại nhẹ nhàng chút.
-Nhạn Lai Thời: Uhm, lúc đó nghĩ mình khi xem thì có cảm giác hòa nhập hơn, bây giờ cảm thấy em dễ thương đến thế, thức ăn chó được viết ra cũng ngọt ngào hơn, độc giả chắc chắn sẽ rất thích~
Thức ăn chó ngọt ngào…… Ngải Tiếu phụt cười một tiếng, đối xử với độc giả như vậy có được không đó?1
-Trú Trú: Được thôi, vậy em suy nghĩ đề tài cụ thể xíu.
-Nhạn Lai Thời: Có thể viết câu chuyện về tiểu khả ái 1m5 với nữ thần 1m7, tên truyện chị cũng đã nghĩ xong rồi, tên “Cô bạn gái nhỏ”.4
-Trú Trú:……Còn lâu em mới viết đề tài này! Ai thích thì người đó tự viết đi =皿=!2
Nhạn Đường nhìn thấy dáng vẻ em ấy “xù lông” lên, cười nghiêng ngả ra giường. Mỗi lần mà hiểu em ấy hơn một chút là lại cảm thấy thích hơn bội lần.
Hai người trò chuyện một hồi, Ngải Tiếu nói “chúc ngủ ngon” với cô ấy, sau đó chạy đi ngủ. Ban ngày suy nghĩ gì là ban đêm sẽ nằm mơ thấy đó, sau khi ngủ cô thấy mình viết bộ truyện mới, nội dung giống như Nhạn nữ thần đã nói, là một bộ truyện dễ thương về sự chênh lệch chiều cao, các độc giả đều bình luận “moe quá moe quá”.4
Sau khi tỉnh dậy cô dụi mắt, cảm thấy đề tài này đúng là đáng sợ thật, có đánh chết cô cũng không viết.
Mét rưỡi cũng có tôn nghiêm của mét rưỡi chứ bộ!2
Ngày mới bận rộn lại bắt đầu, bận tới bận lui bận lại đến thứ 6. Sáng thứ 5 Ngải Tiếu có tiết, buổi trưa sửa soạn một tí rồi cùng Nhạn nữ thần đến nhà hàng Đoàn Tử đã đặt sẵn, vì không để cho người ta cảm thấy cô dễ thương, cô cố ý mặc màu đen theo style cao lãnh, sau đó vừa vào phòng là cô vẫn bị mọi người vây xung quanh khen “dễ thương quá”.4
Đặc biệt là Đoàn Tử, nếu không phải có nữ thần chắn lại thì cô ấy chắc chắn nhảy bổ vào cô rồi. Ngải Tiếu trốn đằng sau lưng nữ thần, nghe Ninh Đồ An cảm thán: “Đường Đường đúng là mưu mô thật, nếu lúc trước không phải cậu ấy giành đi xin bản quyền thì người dụ dỗ được tiểu Trú Trú đã là tớ rồi.”
“Mơ đi diễm, cho dù là cậu liên hệ trước thì em ấy cũng không thích cậu đâu.” Nhạn Đường mỉm cười, “Dù sao mấy năm trước trong group tác giả, em ấy đã đòi gả cho tớ rồi đó.”
Ngải Tiếu: “……” Cô đột nhiên muốn bạo hành gia đình ghê.
Hùng Mao và Thanh Ngọc Chiết cười đến không ngừng lại được, cứ nói Nhạn Đường sau khi yêu đương là da mặt ngày càng dày lên. Ngải Tiếu đỏ mặt ngồi bên cạnh nữ thần, khi người ta không nhìn thấy là nhéo mạnh lên tay cô ấy.