Bạn đang đọc Cô Ấy…là Của Tôi! – Chương 43
Tại cănteen, 6 gương mặt quen thuộc nay đã trở thành 7, à không, xíu nữa sẽ là 8.
-Ai mà đẹp trai thế? – Linh ghé vào tai Nhi thì thầm.
Nhi nhìn Linh, rồi nhìn qua Quân bằng 1 ánh mắt ngây thơ:
-Quân ơi, con Linh nó lại khen thằng khác đẹp trai này!
Ngay lập tức, 2 con mắt tóe lửa chiếu thẳng vào Linh, Linh bâng quơ uống ly nước rồi liếc mắt trao dao cho Nhi.
-Học sinh mới à? – Hoa cắn miếng xoài thơm ngon vừa được lấy ra khỏi dĩa.
-Tôi là Lâm Phong, rất vui khi được gặp mọi người!
-Không ai hoan nghênh đâu. – Phong vừa dứt thì Minh và Nhi đã không hẹn mà cùng phát ngôn ra câu đấy.
Từ xa, có 1 đám ùn ùn kéo tới chỗ tụi nó.
-Xuất viện nhanh nhỉ? – Minh mỉa mai khi thấy đám của thằng Hùng đang đứng trước mặt mình.
-Nghe đây – tên Hùng lên giọng – cái trường bên quận TTT hôm bữa đó thật sự không phải là cái trường đứng đầu của hội thủ lĩnh bên đấy…
-Cái gì? – 6 con mắt ngước lên nhìn Hùng, chủ nhân của những con mắt đó chẳng ai khác chính là 3 chàng hotboy của chúng ta: Minh, Tài và Quân.
-Cái trường đứng đầu bên đấy đã lợi dụng trường này để đấu xem thực lực của trường chúng ta ra sao…
-có vụ đó sao?
-Bởi vậy, lần này chúng ta sẽ đấu với trường đó, chuẩn bị tinh thần đi.
-bao giờ?
-Sáng chủ nhật, chỗ cũ.
-Chúng ta còn yếu, chẳng phải sau vụ đó đã nhập viện gần hết sao?
-Đúng, vì thế bây giờ thủ lĩnh bí ẩn kêu nhập thêm thủ lĩnh đây.
Linh trề môi:
-Lại là mấy vụ đánh đấm, tụi con trai sao khoái bạo lực thế không biết.
-Cái tên quạ đen đấy biết rồi à? – Minh hỏi, tay mân mê ly nước.
-Quạ đen? – Hùng ngây thơ mớ tội hỏi lại.
-Thì cái thằng thủ lĩnh đứng đầu ở quận này đen thui thùi lùi từ trên xuống dưới đó.
-Thủ lĩnh luôn luôn là người được thông báo trước.
Nói xong hắn quay người định đi thì Phong cất giọng sau 1 hòi ngồi im nghe chuyện:
-Cần thêm người à?
Hùng đứng lại, Phong tiếp:
-Tôi vào được chứ?
-Mày…- Hùng nhìn Phong xăm xoi – có biết đấm đá không mà đòi.
-Hơi khinh thường đấy, tôi và 3 thằng này – nhìn Minh, Tài và Quân – hợp lại thì đừng mơ thằng nào có thể sống sót trở về.
-Tao sễ hỏi ý kiến của thủ lĩnh.
Rồi hắn cùng lũ đàn em ‘ ngoe nguẩy cái đuôi’ đi ra khỏi cănteen.
-Vào thật à? – Tài nhìn Phong.
-Tất nhiên, 2 năm ở Mỹ tôi đâu cò được đụng tay đụng chân nên cũng hơi ngứa….mà, cái tên gì gì mà thủ lĩnh đen thui gì đấy là sao?
-Thủ lĩnh bí ẩn, là người đứng đầu trong hội thủ lĩnh của 13 trường cấp 3 ở quận chúng ta, hiện là thủ lĩnh của trường mình.
-Woa! Lợi hại không nhỉ?
-Không lợi hại nhưng 1 lúc có thể cho chúng tôi tơi tả đấy!
-Gì….mấy cậu thua hắn ák?
-Đổi chủ đề đi.
-Thú vị nhỉ, lần này về coi chừng không uổng.
Được 1 lúc sau, Quân như nhớ ra cái gì đó, đập tay cái rầm xuống bàn:
-Mà tức quá, cái trường đó dám đem mình ra thử nghiệm sao, ăn gian quá.
Nhi nhếch mép xen vào:
-Chỉ có những tên ngu ngốc mới không biết thôi!
-Gì chứ? – Minh nhăn nhó nhìn Nhi.
-Thực lực của bên đó rất yếu mà mấy người lại nghĩ chúng có thể là trường đứng đầu sao? – Nhi vừa ăn xoài vừa nói.
-Sao cậu biết cái trường hôm bữa đấu với trường ta yếu? – Tài nhìn Nhi gặng hỏi.
-Thấy mấy người thắng nhanh quá thì tôi đoán thế.
Quân chen ngang:
-Thôi đi, cậu là con gái biết gì về đánh đấm mà xen vào chứ?
Linh nhanh nhảu:
-Ai nói Nhi không biết gì hả? Hồi cấp 2 Nhi từng là đạ……
Không cho con bạn nói xong, Nhi không thương tiếc cho Linh 1 cú đá vào chân.
Linh quay sang thấy Nhi đang liéc xéo mình bèn im luôn.
-Sao? – mấy người hiện diện tại đây thêm tò mò.
-Sao trăng gì? ăn đi. – Hoa trả lời giùm.
“Không đơn thuần chỉ dừng lại ở cấp 2 đâu Linh à? ” Nhi thầm nghĩ.
“Lần này mình phải xác định lại” Tài khẽ nhìn qua Nhi.
Thời gian của buổi ra chơi vơi được 1 nửa chợt……..
-Anh Minh,anh Phong, chào mọi người!
Giọng chim oanh vàng phát ra từ sau lưng, Minh phụt ngay miếng nước vừa cho vào miệng, Phong giật mình làm rớt cả miếng xoài, cả 2 đồng thanh:
-Tới rồi…..
-ui, mọi người làm gì vui vẻ thế? – Khanh tự nhiên như ruồi kéo ghế lại ngồi gần Minh.
-Làm gì là làm gì?
-Lại ai nữa đây?- Hoa nhìn vào Diễn Khanh.
-Diễn Khanh tưng tửng, em tôi đấy! – Phong giới thiệu em mình bằng 1 khuôn mặt bí xị không thể tả nổi.
-Anh bỏ cái từ tưng tửng đi được không?
-Em Phong à? Cũng đẹp nhỉ?
-anh em mà lị.
-Cũng phải ha.
-Nhìn đi tụi bay, mấy anh đẹp trai tụ tập lại đó hết rồi, chụp hình đi!
-Ghen tị với Nhi quá đi mất.
-Ước gì tao được làm bồ của anh Minh thay Nhi nhỉ?
-Mơ đi, Minh là của Nhi rồi.
-…..
Tụi con gái đi tới đi lui bàn ra tán vào.
Nhi xém phun hết tất cả những gì trong miệng khi nghe tới cái câu “Minh là của Nhi rồi”
Khanh nhíu mày:
-Cái gì cơ ạ! anh Minh của chị Nhi ý ạ, chẳng phải chị Nhi đang quen anh Hải sao?
-Phụt…….-lần này Nhi phun thật “nguy rồi”