Bạn đang đọc Cô ấy muốn được “yêu” – Chương 85:
Editor: Pepsi
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai tháng nghỉ hè vừa qua, Chu Kỳ sống rất dễ chịu. Cô bất giác mập lên, không biết sao lại mập, có lẽ vì mẹ cô ở nhà nấu thức ăn ngon mỗi ngày. Trước đó tới nhà Tưởng Diên, dì cũng nấu nhiều món khoái khẩu. Vì không muốn lãng phí tấm lòng của bà nên cô ăn rất mạnh, cố gắng ăn uống cho mình trắng trẻo mũm mĩm ra. Bây giờ hết hè quay lại trường, các giáo viên thấy cô, còn tưởng rằng cô đang mang thai, vì cả người cô mượt mà lên thấy rõ. Lúc gặp cô, họ lập tức kéo lấy cô hỏi: “Tiểu Kỳ, cô… bạn trai, hai người phát triển nhanh vậy à, cô đang có bầu sao? Mặt và vóc dáng của cô hình như mập lên một vòng rồi đó, mang thai thật hả, mấy tháng rồi?”
Chu Kỳ nghe vậy thì trong lòng ngột ngạt. Với phụ nữ, khó chịu nhất là khi bị người ta nói mình mập như đang có bầu. Cô trả lời mình không mang thai, tức giận ngồi xuống, lôi gương ra săm soi mặt mình, cô… giống mang thai lắm sao? Nhưng mà đúng là mặt hơi lớn.
Cô vô cùng tức giận nhắn một tin cho Tưởng Diên: [Tại anh hết, hôm nay em đi làm, giáo viên trong văn phòng hỏi có phải em mang thai không, họ nói em mập lên nhiều, em trông giống có thai lắm à?]
Hiện giờ Tưởng Diên đã hiểu thế nào là sự tức giận của bạn gái, dù có phải là lỗi của bạn hay không thì bạn chính là người sai. Chuyện ăn đến phát phì này cũng có thể tính lên đầu anh.
[Đẹp mà, trước đây em quá gầy, bây giờ trắng trẻo mập mạp, chồng thích lắm đó, sờ toàn là thịt, mông cũng béo lên rồi, chơi hăng say luôn, vú cũng to nữa.]
Chu Kỳ quả thật dở khóc dở cười, nghiêm túc nói với anh mình mập lên, thế mà anh lại nói những điều mà mình vô cùng ghét nữa chứ.
[Tại anh hết, bây giờ anh làm em mập vậy rồi, tất cả mọi người đều nghĩ em có bầu. Không được, bắt đầu từ hôm nay em phải ăn uống điều độ.]
[Không phải em đã dặn chiều nay anh tới đón em đi ăn thịt nướng hả? Không phải em còn nói muốn ăn thịt nướng Thọ Hỉ gì đó nữa mà. Không ăn nữa?]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghe thế Chu Kỳ lại đói bụng, sáng nay lúc ra ngoài cô đã dặn anh chiều tới đón cô, buổi tối cô muốn đi ăn thịt nướng, lẩm bẩm suốt.
[Thôi, chờ em ăn xong bữa này, ngày mai em sẽ giảm cân, buổi chiều nhớ tới đón em đấy.]
Sau khi thấy tin nhắn, Tưởng Diên mỉm cười. Để di động qua một bên, anh bắt đầu chăm chỉ làm việc. Gần đây kinh doanh rất tốt, không biết có phải do vợ anh mang lại vận may cho chồng không, dạo này anh thu vào không tồi. Nếu cứ tiếp tục thế này, hai năm nữa anh có thể mua nhà, sau đó thì kết hôn.
…
Xế chiều, Tưởng Diên đến hơi muộn. Vốn năm giờ rưỡi phải tới đón cô, nhưng lúc đến đã là sáu giờ. Sáu giờ, mọi người đều đi hết. Chu Kỳ đang chờ anh ở trong lớp học.
Chu Kỳ ngồi trong phòng học phê bài tập. Thấy anh tới, cô dừng tay, dọn dẹp túi xách chuẩn bị đi cùng anh.
Tưởng Diên vừa tới đã kéo Chu Kỳ lại từ sau lưng. Lúc cô đứng dậy, anh đè cô vào bảng đen, sau đó luồn vào áo cô, sờ soạng áo ngực rồi đẩy áo ngực lên, tay vuốt ve bầu ngực.
Chu Kỳ bị anh xoa nụ hoa, bèn kêu rên một tiếng. Cô bắt lấy tay anh, rít lên: “Tưởng Diên, anh làm gì vậy, đây là ở phòng học đó, bị người ta thấy thì sao hả?”
Vào giờ này, học sinh đã về hết, không còn ai ở trường nên rất vắng vẻ.
Lúc tới, Tưởng Diên đã nhìn ngó xung quanh, phát hiện không có người mới yên tâm làm cô.
“Đâu phải chưa từng làm cô giáo Chu trong phòng học, cô giáo Chu không muốn được anh chơi trong lớp sao? Kích thích mà. Không biết làm cô giáo Chu bắn nước trong lớp có sướng không đây? Bây giờ cô giáo Chu có muốn chồng làm cái huyệt dâm đãng này của em trong lớp học không hả.”
Chu Kỳ nghe vậy thì đỏ mặt, thân dưới bỗng thít chặt. Nghe anh nói trong phòng học, cô bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh nên thân dưới dần ngứa ngáy.
Tưởng Diên thấy biểu hiện phóng túng này, biết cô đã chấp nhận và thích thú.
Vì vậy, anh đẩy áo ngực cô lên cao, nắm nụ hoa lôi kéo, không cởi áo ngực xuống. Với tư thế này, anh ôm Chu Kỳ lên bục giảng, Chu Kỳ ngồi trên bục giảng, chân bị Tưởng Diên mở ra.
Bình thường cô thích mặc quần dài lên lớp, vì thuận tiện. Hiện giờ bị Tưởng Diên cởi quần dài xuống, để lộ quần lót viền tơ bên trong, âm mao hiện ra, quần lót cũng không che giấu được.
Tay Tưởng Diên đặt lên miệng huyệt, sờ một chút rồi hỏi cô: “Hôm nay có nhớ chồng không, nhớ đến miệng huyệt chảy nước không hả?”
Chu Kỳ không khỏi kẹp chân lại, bị anh lần mò rất dễ chịu, bên dưới đã ra nước: “Có, muốn gậy thịt lớn của chồng làm em, nhớ đến mức quần lót đều là dâm thuỷ, không tin anh hỏi quần lót của em xem, toàn là mùi khai.”
Tưởng Diên nghe vậy, vùi đầu vào âm hộ cô ngửi thử, quả nhiên có mùi khai, là mùi khai của cô. Tưởng Diên hứng thú với mùi này, ngón tay tìm kiếm âm hộ, cách quần lót sờ viên trân châu của cô.
Quần lót lõm vào, kề sát huyệt thịt, tạo ra nhiều dâm thuỷ hơn.