Bạn đang đọc Cô ấy muốn được “yêu” – Chương 62:
Editor: Gluhwein
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi Chu Kỳ gọi điện thoại cho anh, thật ra thì đã là vừa gọi điện thoại vừa cầm gậy chạy bằng điện tự cắm vào phía dưới của mình. Vì thế, bây giờ, cảnh tượng mà anh nhìn thấy khi đi vào đã là hình ảnh cô bị cắm cho chảy nước sướng, phần lớn dâm thủy chảy ra từ huyệt nhỏ đã tưới ướt cái gậy chạy bằng điện này.
Lúc này, khi nhìn thấy anh bước vào, đứng ở mép giường nhìn chằm chằm vào dáng vẻ tự an ủi của mình, cô lại tự an ủi càng hăng say hơn. Chân cô dạng ra rất rộng, phía dưới hồng hào non mơn mởn lộ hết ở trước mặt anh. Gậy chạy bằng điện ra ra vào vào ở trong cơ thể cô, được cô bật tới mức mạnh nhất ở đũng quần, rung rung vô cùng sướng. Tần số cực kì nhanh kích thích huyệt nhỏ của cô, cảm giác như sắp phun ra rồi.
Cô không kìm chế cơn sướng, miệng rên rỉ: “A—— Ưm—— a ——”
Cả người cô đang trần trụi nằm đó, chân dạng rộng ra như vậy để tự an ủi mình, Tưởng Diên nhìn thấy cảnh này thì cảm thấy phía dưới không có bản lĩnh nên đã cứng ngắc rồi. Hình ảnh gợi tình như thế, khỏa thân tự an ủi ở trên giường, làm gì có thằng đàn ông nào có thể kiềm chế được chứ?
Tưởng Diên thấy Chu Kỳ dâm đãng phóng túng tự an ủi mình, lại còn phát ra tiếng kêu dâm đãng như vậy thì cười khẩy một tiếng, hỏi cô: “Không phải nói bị cảm à? Em thế này là dáng vẻ bị cảm à? Em nói bị ốm thì bị ốm thế nào?”
Phía dưới của Chu Kỳ vẫn cắm cây gậy kia như cũ, ngậm gậy chạy bằng điện ở bên trong huyệt nhỏ của mình. Cô thở hổn hển nói: “Phía dưới của em ngứa quá, có phải em sắp hỏng rồi không? Ngứa quá đi mất, ngứa đến mức em cũng không chịu nổi rồi, thế là chỉ có thể lấy gậy chạy bằng điện cắm vào huyệt nhỏ của mình. Nhưng mà thế này vẫn chưa đủ, gậy chạy bằng điện chẳng có nhiệt độ gì cả, cắm vào chẳng sướng gì cả.”
Tưởng Diên nghe thấy những lời này thì ánh mắt nhìn lên phía trên “cô bé” của cô một cái, bây giờ đang cắm gậy chạy bằng điện. Anh có hơi ghen tị, dù sao trước đây, cái huyệt nhỏ này chỉ có một mình anh có thể đi vào thôi. Thế mà bây giờ cô lại dùng thứ lạnh lẽo như gậy chạy bằng điện này để cắm vào nó, có sướng như cắm gậy thịt to của anh không?
Cái bộ dạng này của cô thì đâu phải là cắm khó chịu, nếu như cắm khó chịu thì sao huyệt nhỏ có thể chảy nhiều nước như vậy chứ? Một vũng ướt sũng trên giường đều là do dâm thủy mà cô chảy ra, bây giờ còn đang cắn chặt cái gậy chạy bằng điện này, đâu phải là dáng vẻ không hài lòng chứ: “Là hỏng rồi, cái bộ dạng này của em, chứng tỏ là lẳng lơ hỏng rồi. Thế này thì em không cần đi khám bệnh đâu, tự mình nổi máu dâm, dùng gậy tự sướng bằng điện để cắm vào cô bé, giải quyết một trận là được.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tưởng Diên nhìn thấy dáng vẻ lẳng lơ này của Chu Kỳ thì nói cho hết lời, sau đó xoay người định rời đi. Chu Kỳ đã làm đến nước này rồi, cố ý tự an ủi để dụ dỗ anh, nhưng anh lại chẳng có một chút phản ứng nào. Hơn nữa, anh còn có dáng vẻ vội vàng muốn rời đi, cô đứng lên khỏi giường, cây gậy chạy bằng điện này cắm chặt vào trong huyệt nhỏ của cô. Cô đứng lên trong khi huyệt nhỏ của cô kẹp lấy cây gậy chạy bằng điện, ôm lấy anh từ phía sau lưng, vừa ôm sau lưng anh vừa dán người cô vào anh, hỏi anh: “Bây giờ em ngứa lắm, anh có thể giúp em dứt cơn ngứa không? Gậy chạy bằng điện không sướng như gậy thịt to nhà mình, huyệt nhỏ muốn được gậy thịt to cắm cơ.”
Tưởng Diên nghe thấy những lời này thì quay người lại nhìn cô, lúc này, huyệt nhỏ của cô vẫn còn đang ngậm lấy gậy chạy bằng điện đấy, đây là lẳng lơ vô bờ bến luôn rồi, thậm chí đã như vậy rồi mà còn không nỡ nhả gậy tự sướng chạy bằng điện này ra. Tay anh túm lấy phần đầu của cây gậy chạy bằng điện này, sau đó bắt đầu vặn xoắn cây gậy tự sướng chạy bằng điện ấy, cắm rút đùa giỡn bên trong âm hộ nhỏ của cô.
Chu Kỳ đùa bỡn bản thân, còn tưởng rằng đây là anh muốn “chơi” mình, vì thế cô dạng chân ra càng rộng hơn, để cho cây gậy chạy bằng điện này của anh cắm vào càng dễ hơn. Cô phóng túng kêu rên để quyến rũ anh: “Nhanh hơn một chút nữa đi, huyệt nhỏ ngứa quá, huyệt nhỏ muốn được cắm vào cơ, chồng mau mau cắm vào huyệt nhỏ đi.”
Tay cô quấn lấy bả vai của Tưởng Diên, Tưởng Diên nắm lấy cây gậy tự sướng chạy bằng điện này, chọc mấy cái vào trong “cô bé” của cô. Anh cắm chọc Chu Kỳ đến mức cô mềm như bún, sau khi anh nhanh chóng cắm cây gậy chạy bằng điện này một đợt thì đột nhiên thả tay ra không muốn làm nữa: “Gậy thịt to này của anh chỉ cắm vợ mình chứ anh không cắm người khác. Anh đây và cô giáo Chu chẳng thân quen gì nhau, vả lại, bây giờ hai người chúng ta đã chia tay rồi, chẳng hề có bất kì một quan hệ gì. Nhưng con chim khổng lồ này của anh đây lại phải giữ trinh tiết, không thể cắm bừa cắm bãi vào một người đàn bà khác. Nếu không, vợ anh sẽ không vui, vì thế, bây giờ huyệt nhỏ của cô giáo Chu có ngứa thế nào thì cũng không liên quan tới anh đây.”
Sau khi Tưởng Diên nói xong thì đương nhiên là muốn thả tay ra, không xoay vặn cái gậy tự sướng to lớn này nữa, vì thế, phía dưới của cô lại trở nên trống rỗng một phen.
Chu Kỳ không muốn cho anh đi, thế là quấn lấy bả vai anh, nhón chân rướn người tới gần môi anh muốn hôn anh, hôn môi anh vô cùng gấp gáp, muốn cạy môi anh ra. Tưởng Diên cứ để Chu Kỳ hôn mình như vậy. Chu Kỳ khóc, khóc ở ngay trước mặt anh: “Em sai rồi còn không được sao? Em thật sự sai rồi, em không muốn chia tay với anh, em thật sự không muốn chia tay mà. Em sai rồi, đừng chia tay em mà, đừng không cần em, đừng yêu người phụ nữa khác mà. Những lời em nói trước đây đều là giả, em chẳng muốn chia tay với anh chút nào hết. Em muốn gậy thịt lớn của anh cắm vào em. Em nghĩ đến chuyện anh và người phụ nữ khác ở bên nhau, em vừa nghĩ đến chuyện anh và người phụ nữ khác ở bên nhau là em đã phát điên rồi. Chúng ta làm hòa đi có được không? Em sai rồi, em thật sự sai rồi.”
Tưởng Diên nhìn thấy dáng vẻ khóc lóc ứa nước mắt như vậy của Chu Kỳ thì quả thật là tim cũng sắp vỡ nát rồi, nước mắt của phụ nữ đối với đàn ông mà nói thì chính là điểm yếu chết người. Anh nhìn dáng vẻ khóc lóc thảm thương như vậy của cô thì chìa tay ra lau nước mắt cho cô: “Khóc thì có ích gì? Anh đã nói rồi, muốn chia tay với anh thì cũng đừng hối hận. Chẳng qua là “cô bé” của em ngứa muốn bị giã nên mới nhớ tới anh. Coi anh là thứ gì? Coi anh là công cụ để giải tỏa ham muốn của em à?”
…