Cô ấy muốn được “yêu”

Chương 41


Bạn đang đọc Cô ấy muốn được “yêu” – Chương 41:

Editor: Gluhwein 
 
Chu Kỳ sợ anh làm xằng làm bậy, cô phải đi dạy học sinh, còn có lãnh đạo tới kiểm tra, nếu như nhét vật này vào “cô bé” thì chắc chắn sẽ bị phát hiện.
 
Cô đưa tay xuống phía dưới muốn lấy nó ra, nhưng Tưởng Diên lại gạt tay cô ra, vỗ mông cô bảo cô đi xuống dưới: “Kẹp vào cho ông.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Chu Kỳ bị anh vỗ xuống thì xem giờ một cái, đã muộn quá rồi, không thể đến muộn được. Cô lập tức đi xuống rửa mặt, trở nên có tinh thần trong nháy mắt. Bây giờ, Tưởng Diên còn chưa bật công tắc của thứ này lên, vì thế cô còn chưa cảm thấy có vấn đề gì. Chu Kỳ ra ngoài, Tưởng Diên đã chuẩn bị xong váy cho cô, đều là váy dài. Chu Kỳ mặc quần áo tử tế thì đi xuống tầng với anh, ăn một ít đồ ăn sáng. Sau đó, anh lập tức đưa cô đi làm. Kể từ sau khi anh có xe thì đều là anh đưa đón Chu Kỳ đi làm, tan tầm bận thì chưa chắc đã đón được, nhưng khi đi làm thì chắc chắn sẽ đưa cô đi, sợ cô mệt vì phải chen chúc vào giờ cao điểm buổi sáng.
 
……
 
Trước khi Chu Kỳ chuẩn bị lên lớp thì còn tốt, Tưởng Diên nhắn tin Wechat cho cô trước khi cô lên lớp: [Lên lớp chưa?]

 
Chu Kỳ nói bây giờ chuẩn bị lên lớp, kết quả là, Tưởng Diên lập tức khởi động công tắc của cái lưỡi tự an ủi kia, nó bắt đầu liếm láp “cô bé” của cô. Chu Kỳ sắp bước vào lớp thì phía dưới đột nhiên bị cái gì đó liếm, cảm giác rất giống lưỡi thật liếm huyệt nhỏ, dọa cô giật bắn mình. Nếu không phải cô kiềm chế được thì cũng sắp phát ra tiếng rồi, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ.
 
Dụng cụ thủ dâm hình cái lưỡi ở phía dưới nhanh chóng liếm láp, Tưởng Diên bật số nhỏ, nhưng cơ thể cô nhạy cảm nên cái lỗ nhỏ kia đã sướng lắm rồi.
 
Cô vịn vách tường, loại cảm giác này thật sự rất kích thích. Chu Kỳ muốn đi lấy nó ra, nhưng đã đến lớp rồi, ở ngay cửa lớp học, học sinh đã nhìn thấy cô. Cô đi vào lớp, vô cùng cẩn thận.
 
Cô đi lên bục giảng, khi giảng bài cho học sinh, cái lưỡi tự an ủi này bắt đầu mạnh hơn một số, thoải mái đến mức cô cũng sắp rên rỉ ra tiếng rồi, thế này sướng quá đi mất…
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cứ như lưỡi thật đang liếm láp “cô bé” của cô vậy.
 
Chu Kỳ kẹp lấy thứ này trong khi dạy học sinh, nhưng lại không thể để bị phát hiện, có cảm giác gì thì cũng chỉ có thể chịu đựng, sắp rên thành tiếng thì cũng phải cố mà nhịn, cô vẫn luôn cố đè nén.
 
Chờ đến khi hết tiết thì nó đã liếm huyệt nhỏ của cô suốt một tiết học, cô cảm giác quần lót đã ướt nhèm nhẹp, đều là dâm thủy mà cô chảy ra. Cô không ngồi xuống nên mới không dính vào trên váy.
 
Khi cô quay lại bàn làm việc, dụng cụ thủ dâm bằng lưỡi kia mới dừng lại. Cô đang định gửi tin nhắn Wechat cho Tưởng Diên để mắng anh, kết quả là Tưởng Diên tự gửi tin nhắn Wechat đến hỏi cô: [Thế nào? Hôm nay, “cô bé” non mềm lẳng lơ có chảy nhiều nước không? Lúc về có đủ cho chồng uống nước sướng không nào?]
 
[Anh còn nói nữa, thế mà anh lại bật cái này lên khi em lên lớp, em được liếm sướng ơi là sướng. E cảm giác em cũng phun rồi, cảm thấy xấu hổ quá!!]
 
[Phun rồi á? Đồ lẳng lơ này dâm vậy sao, bị liếm một tí mà đã có thể phun nước rồi, là nó liếm em sướng hay là chồng liếm em sướng?]

 
[Chồng liếm sướng~ Nhưng cái này cũng rất sướng, em cảm giác em đã lên đỉnh mấy lần liền, bây giờ, quần lót toàn là dâm thủy thôi, ước nhèm nhẹp dính vào em nè, chẳng thoải mái chút nào~. Lúc về sẽ cho anh ngửi quần lót của em, đều là mùi lẳng lơ mà anh thích đó!]
 
[Dâm đãng, “cô bé” dâm đãng chảy nhiều nước một chút, về thì đút cho chồng uống nhé, hôm này, chồng nhớ “cô bé” hồng hào suốt một ngày liền.]
 

 
Buổi chiều, Tưởng Diên tới đón Chu Kỳ tan làm, nói một tiếng với cô, Chu Kỳ nhìn thấy anh tới thì vội vàng chạy xuống dưới. Tưởng Diên nhìn thấy cô thì lại bật cái lưỡi tự sướng lên, Chu Kỳ chạy qua một bên rồi dừng lại, bởi vì “cô bé” phía dưới lại bắt đầu được liếm.
 
Chu Kỳ đi qua, Tưởng Diên xuống xe cầm đồ đạc cho cô rồi đón người lên xe. Chu Kỳ ngồi xuống, Tưởng Diên ném túi xách của cô ra sau, hỏi cô: “Bây giờ, huyệt nhỏ dâm đãng có đang chảy nước không?”
 
Chu Kỳ thở hổn hển đánh một cái vào vai anh: “Anh lại bật lên rồi, hôm nay em đã chảy nhiều nước lắm rồi, cũng cảm thấy mất mặt lắm, anh còn bật nữa!”
 
Tưởng Diên dí sát lại gần váy chỗ đũng quần của cô để ngửi một hơi, cười, véo mặt cô, nói: “Đúng vậy, xem ra, hôm nay cô giáo Chu được liếm huyệt nhỏ rất sướng nhỉ. Lên đỉnh chắc là nhiều nước lắm, bởi vì váy toàn là mùi “cô bé” dâm đãng của cô giáo Chu thôi. Người khác có ngửi thấy không hả? Người khác có biết cô giáo Chu dâm đãng như vậy không? Đi giảng cho học sinh mà cũng không nhịn được, tự mình lén lút lên cao trào phun nước mấy lần liền.”
 

Chu Kỳ véo tay anh, hiện tại, phía dưới vẫn còn đang liếm, rất khó chịu.
 

 
Hai người đi về, Chu Kỳ không nhìn ai, chỉ dính lấy Tưởng Diên. Hai người rời khỏi thang máy, khi Tưởng Diên chuẩn bị đi vào, Chu Kỳ lại túm lấy anh không cho anh đi vào. Hôm nay, Tưởng Diên làm thế này với cô, cô cảm thấy cực kì xấu hổ. Vì thế, cô muốn trả đũa Tưởng Diên, túm lấy anh không cho anh đi vào trong phòng. Lúc này đang ở chỗ cửa thang máy, cô nắm tay luồn vào trong quần anh, không cởi ra, chỉ vạch quần lót và quần của anh ra, nắm lấy gậy thịt của anh.
 
Tưởng Diên bị cô nắm lấy như vậy thì hít sâu một hơi: “Cô giáo Chu thèm như vậy cơ à, đến đây thì không nhịn được mà nắm lấy gậy thịt của ông đây à?”
 
Chu Kỳ bóp gậy thịt của anh, tức giận nói với anh: “Cái gì gọi là gậy thịt của anh, đây là gậy thịt của em, cái này là của em, nó chỉ cắm vào em thôi, vì thế, hiện tại nó là gậy thịt của riêng em, là gậy thịt của em, không phải của anh.”
 

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.