CÔ ẤY LÀM LOẠN, VÌ TÔI CHO PHÉP!

Chương 8: Còn Muốn Đấu Với Tôi?


Đọc truyện CÔ ẤY LÀM LOẠN, VÌ TÔI CHO PHÉP! – Chương 8: Còn Muốn Đấu Với Tôi?

Sau khi về Vũ Trạch

Tân Yết được Vũ Dạ Triệt sắp xếp cho một phòng gần phòng của anh. Còn Nhược Uyển sau khi về nhà liền bị Vũ Dương luôn miệng tâng bốc

– Ối chị dâu, chị lợi hại thật đấy!!! Không ngờ chị lại là con cháu của Tuyệt gia. Quá xá ngầu

– Chị dâu, ở Tuyệt gia có lớn như ở Vũ Trạch này không?

– Chị dâu chị dâu, có phải Tuyệt lão gia vẫn độc thân đúng không?

– Chị dâu chị dâu, chị nói xem nếu em vào Tuyệt Ảnh Quân liệu có muộn không?

– Chị dâu chị dâu, chị nói xem hôm nay Hạ gia và Ưng Phiên sẽ quê độ thế nào?

– Chị dâu ối, chị thật sự quá trâu đi!!

– Vũ Dương, anh có im đi không? Phiền chết đi được!!

Nghe tiếng hét của Trang Nhược Uyển, Tân Yết bay nhanh…. Nói đúng là bay đó, bay nhanh xuống nhà, đứng chặn trước mặt của cô, gương mặt ác quỷ của Tân Yết làm cho Vũ Dương sợ hãi mà lùi về sau vài bước, liên tục lắc đầu rồi khóa miệng lại… Nhưng anh vẫn nghiêng đầu hỏi

– Chị dâu, chị thật sự là cháu gái của Tuyệt gia à?

– Không phải tôi thì là anh à?

Vũ Dương: “…………………”

[………………………………………..]

Buổi sáng, báo sáng đã sớm đăng nhiều tin hot. Ví dụ như là…

“Đại tiểu thư Hạ gia, dựa vào nhà ngoại muốn đấu với Ảnh hậu Trang. Sau đó liền ê mặt”

“Hạ Linh Lam ngôi sao chưa kịp nổi của Thống Nhất muốn khiêu chiến Nhất tỷ. Kết quả, Nhất tỷ toàn thắng!!!”

“Tin shock, Ảnh Hậu Trang bao nhiêu năm nay che giấu nhà ngoại. Cứ nghĩ là do gia thế nhà ngoại không nổi trội như nhà nội. Nhưng! Không ngờ, đến cả ngài Tổng thống cũng phải dè chừng nhà ngoại của cô”

“Trang tiểu thư lại là đứa cháu vàng ngọc của hai nhà Trang – Tuyệt”

” Hạ Linh Lam khiêu chiến Trang Nhược Uyển. Nhà nội, Trang tiểu thư thắng. Nhà ngoại, Trang tiểu thư toàn thắng!”

“Trong bữa tiệc cứ ngỡ mình là nữ chính, nhưng sau khi Trang tiểu thư và Tuyệt lão gia xuất hiện… Hạ Linh Lam liền bị mất mặt”


Và rất nhiều bài báo như vậy với những nội dung khác nhau. Nhưng đa số đều là chống đối lại Hạ Linh Lam

[………………………]

Tại Vũ Trạch, người tỉnh giấc sớm nhất có lẽ là Tân Yết, anh ta dậy từ rất sớm để đi tham quan một vòng Vũ Trạch. Khi nhìn thấy những khóm hoa Cẩm Tú thì Tân Yết liền nhíu mày, phía sau lưng có người đi đến

– Là trồng vì Nhược Uyển

– Tôi biết!

– Có vẻ như cậu có gì muốn nói với tôi?

Vâng, và người đó chính là Vũ Dạ Triệt. Ánh mắt nhìn người của anh rất tốt, từ khi Tân Yết được phái đến để bảo vệ Nhược Uyển thì anh sớm đã nhìn ra trong ánh mắt của Tân Yết có gì đó… Mất mát?

– Anh rất quan tâm Tiểu thư?

– Đúng! Cô ấy là người duy nhất trong lòng tôi.

– Anh đảm bảo?

– Đảm bảo!

Tân Yết không nói gì nữa, khi nghe anh ta hỏi như vậy có lẽ Vũ Dạ Triệt đã biết ý đồ trong câu nói. Trước khi Tân Yết bước đi thì anh lên tiếng

– Tôi sẽ dùng mạng của mình để bảo vệ cô ấy!

Tân Yết nghe thấy, toàn thân run nhẹ. Sau đó liền gật đầu rồi đi mất

Vũ Dạ Triệt nhìn cậu ta bước đi, rồi anh nhanh chóng quay về phòng của mình. Trên chiếc giường lớn màu trắng có một cô gái đang ngủ say, khuôn mặt sắc lạnh hằng ngày, tính cách ngang ngạnh hằng ngày cũng biết mất. Chỉ hiện lên một cô gái… Dịu dàng, nhẹ nhàng, thuần khiết, đơn giản… Có thể nói là mỏng manh, chỉ là sợ làm cô ấy bị vỡ.

Vũ Dạ Triệt nhìn cô rồi nhẹ nhàng đặt lên trán của cô một nụ hôn, Nhược Uyển vươn vai, dụi dụi mắt nhìn anh

– Anh đánh thức em sao?

Vũ Dạ Triệt dịu dàng hỏi cô, Nhược Uyển lắc đầu. Rồi đưa hai tay hướng về phía anh, cầu ôm

Dạ Triệt nhìn cô rồi sủng nịnh ôm lấy cô, Nhược Uyển an phận trong ngực anh mà nhắm mắt lại. Dạ Triệt một lần nữa hôn lên trán của cô, anh thì thầm

– Ngoan, hôm nay em có cảnh quay. Mau thức, chúng ta cùng nhau đi ăn sáng!


Anh vỗ vỗ nhẹ lên lưng của cô, Nhược Uyển lắc đầu, rồi dụi đầu nhỏ của mình vào ngực anh, ra sức nũng nịu

– Ngoan, mau dậy nào.

Thấy cô không có động tĩnh gì, Vũ Dạ Triệt liền một tay bế cô vào nhà vệ sinh. Tự bản thân vệ sinh cá nhân cho cô, Nhược Uyển nhìn anh rồi bĩu môi. Anh chỉ nhìn cô rồi mỉm cười

– Anh chẳng để em ngủ gì c… Ưm…

Từ “cả” còn chưa phát ra hết thì môi của cô đã bị anh chiếm giữ. Sáng sớm, cái môi nhỏ này của cô lại chu lên giận dỗi, còn mấp máy làm anh không tự chủ được. Nhược Uyển choàng hai tay ôm lấy cổ của anh, cũng đáp lại nụ hôn của anh một cách nhẹ nhàng

Kết thúc nụ hôn kia, thì Vũ Dạ Triệt bảo cô tắm rửa xong thì xuống ăn sáng. Nhược Uyển ngoan ngoãn gật đầu rồi bắt đầu thực hiện theo lời anh nói

Sau đó thì cả 4 người cùng nhau dùng bữa sáng

Trong bữa sáng, Vũ Dương nói hiện tại lịch trình của Nhược Uyển khá nhiều, với lại hiện tại Lôi Nhã Nhã đang xin nghỉ vì nhà của chị ấy có việc.

Vì thế nên Vũ Dương muốn sắp xếp trợ lí khác cho cô, tuy nhiên những trợ lí tài giỏi dường như đều đã có nghệ sĩ của mình. Hiện tại còn hai trợ lí nhưng chưa thành thạo lắm. Nhược Uyển không ngần ngại mà liền nhận

Hai trợ lí này có một nam một nữ

Nam, là Lạc Minh hay gọi là tiểu Lạc. Là một nam nhân nhẹ nhàng, dịu dàng còn có lòng thương người. Đã hâm mộ Nhược Uyển đã lâu

Nữ, là Mộ Sa là một cô nàng mạnh mẽ, cũng không ngây thơ lắm. Và Mộ Sa đã xem Nhược Uyển là “Nữ Vương” trong đời mình

Khi cả hai nghe nói sẽ được làm trợ lí cho Nhược Uyển thì cả hai suýt nữa thì hét ầm cả khu.

[……………………………]

Sau khi dùng xong bữa sáng, Vũ Dạ Triệt lái xe đưa Nhược Uyển đến phim trường. Còn Tân Yết thì được Vũ Dương đưa đến

– Chị dâu, đây là trợ lí của chị! Tên nhóc này là Lạc Minh. Còn con nhóc này là Mộ Sa

– Chị Uyển, chào chị!

Cả hai cùng đồng thanh. Nhược Uyển kiêu sa nhìn hai người họ rồi gật đầu, trên môi cũng nhanh chóng nở một nụ cười.

– Chào em


Mộ Sa nhìn cô mà không dám chớp mắt, trong lòng con nhóc này đang gào thét dữ dội. Con nhóc này còn sợ đây là mơ nữa kìa. Mộ Sa mỉm cười hạnh phúc, trong thâm tâm đang gào thét đến mức muốn nổ tung

– Chị dâu, em xong nhiệm vụ rồi nhé. Chị cứ quay đi, trưa nay em đón chị đi ăn

– Được, tạm biệt

– Chăm sóc Tiểu Uyển cho tốt. Tạm biệt chị, chị dâu!

Vũ Dương vẫy vẫy tay rồi đi mất. Tân Yết nhíu mày nhìn Mộ Sa, Tân Yết cảm thấy ánh mắt của Mộ Sa nhìn Nhược Uyển có gì đó không đúng, nó giống như… Đang rực lửa

– Chị Uyển, chị mau vào phòng hóa trang đi ạ. Sắp đến giờ quay rồi đó chị!

Tiểu Lạc nói, Nhược Uyển gật đầu rồi đi vào trong. Bên trong phòng trang điểm hiện tại còn có 5 người.

Tinh Ân, Phàm Quyến, Nhất Miểu Miểu và còn có cả Hạ Linh Lam và trợ lí của cô ta – Giảo Tuyết

– Chị Uyển, chị đến sớm vậy?

Hạ Linh Lam tươi cười nhìn cô, nhưng trong tâm can của cô ta chính là muốn ăn tươi nuốt sống Nhược Uyển. Truyện lần trước cô ta vẫn còn ghi hận trong lòng, sáng hôm nay lại vì những bài báo kia mà khiến cô ta ê mặt. Thù này cô ta tất báo

– Có vẻ như tam thiếu đã nói với cô Hạ đây. Gọi tôi là Trang tiểu thư!

Nụ cười trên môi của Hạ Linh Lam liền cứng ngắc lại. Cô ta khẽ gật đầu, đôi mắt đượm buồn lặng lẽ ngồi xuống. Giảo Tuyết nhìn thấy nghệ sĩ của mình buồn bã như vậy cũng muốn lên tiếng giúp. Nhưng cô ta chính là không dám

Nhưng, trong đám diễn viên còn lại vẫn còn Nhất Miểu Miểu là gan to bằng trời. Cô ta đứng dậy nói lớn

– Nè Trang Nhược Uyển, cô đừng nghĩ bản thân là Nhất tỷ của Thống Nhất rồi muốn làm gì làm nhé! Ở đây không phân chia ai làm gì. Ở đây cô cũng chỉ là một diễn viên thôi!

Tân Yết nhướn mày, khuôn mặt điển trai của Tân Yết liền đen lại. Trong lòng thầm muốn đem cô ta giết rồi chặt ra phơi khô rồi nghiền nát cho cá ăn!

Ánh nhìn của Tân Yết làm cho không khí trong phòng liền giảm xuống. Riêng Trang Nhược Uyển cô không tức giận, mà còn cười nhẹ. Chậm chạp đi đến gần Nhất Miểu Miểu, theo như quán tính cô ta liền lùi lại… Nhược Uyển bước một, cô ta lùi lại hai

Đến khi bị ép sát vào tường, Trang Nhược Uyên nâng cằm của cô ta lên, đôi mắt xinh đẹp của cô liền nheo lại, bờ môi xinh đẹp bắt đầu mấp máy

– Muốn dạy dỗ tôi? Đợi khi nào cô leo lên được vị trí như tôi đã rồi nói. Cô nói đúng, ở đây ai cũng chỉ có một thân phận là diễn viên. Nhưng cô vẫn phải xem… Ai mới là lớn nhất!

Nói xong, Trang Nhược Uyển gọi tiểu Lạc để trang điểm cho mình. Chỉ có Mộ Sa là nhìn cô từ đầu đến giờ, ánh mắt chứa đầy những ngôi sao. Khi cô nói ra những lời kia thì gương mặt nhỏ nhắn của Mộ Sa đã sáng lên. Sau khi Nhược Uyển đang được Tiểu Lạc trang điểm thì Mộ Sa đã lấy điện thoại ra, đăng lên Weibo một dòng trạng thái cộng với một bức ảnh cũ của Nhược Uyển. Dòng trạng thái của cô như thế này

[ Hôm nay ngày đầu đi làm, là làm trợ lí cho Nữ vương điện hạ

Hôm nay lại có người bắt nạt Nữ vương, không ngờ… Nữ vương chỉ nói nhỏ nhẹ cũng đủ làm người ta điêu đứng! Nữ vương vạn tuế! Nữ vương vạn tuế! Nữ vương quá ngầu điiii! Nữ vương muôn nămmmm]

Và như vậy, chưa đến năm phút dòng trạng thái của Mộ Sa đã được rất nhiều bình luận. Ví dụ như

[Cái gì? Cô nhìn thấy Nữ Vương sao? Cầu ảnh thậtttt!!!]


[Lầu trên +1]

[Lầu trên trên +2 ]

[Tiểu Uyển của tui đâu có dễ bị bắt nạtttt ~ Nữ Vương vạn tuế ~ Cầu ảnh thậtttt ]

[Lầu trên đầu +3]

Sau đó, Mộ Sa dẹp điện thoại sang một bên. Và bắt đầu chuẩn bị trang phục cho cảnh quay

Cảnh quay đầu tiên của ngày hôm nay là khi Chiêu Cảnh Vi được sắc phong làm Chiêu Hoàng Quý Phi, còn được Tuyền Đế ban cho một cô nha hoàn, cũng chính là Mộ Dung Ngân Yên

Chiêu Cảnh Vi từ đại điện trở về Chung Túy cung, ánh mắt lóe lên tia độc ác. Chiêu Cảnh Vi từ sớm đã không thuận mắt Hoàng Hậu. Cũng vì thế, cho dù với thân phận hiện tại của mình là thân phận mà hàng ngàn người mơ ước, nhưng Chiêu Cảnh Vi vẫn không vừa lòng. Chiêu Cảnh Vi đã hạ lệnh cho Mộ Dung Ngân Yên đến Ngự thiện phòng để hạ thuốc phá thai vào canh tổ yến của Hoàng Hậu. Nhưng Mộ Dung Ngân Yên đã không thực hiện

– Nha hoàn đáng chết! Lời của bổn cung ngươi dám không nghe?

– Nương… Nương nương… Nô tì không dám… Nhưng… Nhưng… Nhưng……

– NG!!! Linh Lam, chú ý lời thoại!

Hạ Linh Lam gật đầu, sau đó lại tiếp tục. Chiêu Cảnh Vi đứng hiên ngang nhìn tiểu nha hoàn đang quỳ dưới chân mà nhếch môi khinh bỉ. Sau đó, Chiêu Cảnh Vi nói với giọng hết sức tức giận

– Nha hoàn đáng chết! Lời của bổn cung ngươi dám không nghe?

– Nương… Nương… Nô tì không dám…. Long thai không…. Không thể hại!

Kết thúc câu nói, bên má trái của Mộ Dung Ngân Yên truyền đến cơn đau. Cô ta mở to mắt nhìn cô, sau đó chỉ ôm gương mặt không nói gì nữa. Điều này làm cho đạo diễn cảm thấy tức giận

– NG!! Hạ Linh Lam, sao cô không nói tiếp!

– Đạo diễn, cô ta… Cô ta đánh thật!

– Cô điên sao? Nhược Uyển là tiền bối của cô đấy! Cách diễn của cô ấy tôi còn không biết sao? Mọi người nghỉ ngơi 10 phút. Hạ Linh Lam, cô mau điều chỉnh lại tâm trạng!

Nói xong, đạo diễn bực tức đi vào trong. Hạ Linh Lam liếc nhìn Nhược Uyển, nhưng chỉ nhận được nụ cười nhếch mép của cô

Sau đó, cảnh quay này Hạ Linh Lam phải ngưng đến 38 lần mới qua. Làm cho Đạo diễn cảm thấy hối hận khi trước kia đã chấp nhận cho cô ta vào vai nữ chính

Mộ Sa nhìn mọi quá trình, từng cử chỉ, lời nói, hành động, ánh mắt, nụ cười của Nhược Uyển ở trong phim liền không nhịn được mà muốn đăng lên Weibo. Mộ Sa đưa điện thoại lên định chụp lại thì Tân Yết bên cạnh đã ngăn lại. Tân Yết lạnh nhạt nói

– Lúc quay không được chia sẻ lên mạng xã hội. Nếu không thì phim trường sẽ loạn và nội dung sẽ bị lộ.

Mộ Sa nghe Tân Yết nói như vậy liền gật đầu, ánh mắt thoáng qua vẻ buồn. Tân Yết nhìn sang Mộ Sa, đôi mắt của Mộ Sa làm cho Tân Yết thấy là lạ… Sau đó trước khi Nhược Uyển đi ra khỏi phim trường còn để lại cho Hạ Linh Lam một câu

– Hậu bối, muốn đấu với tôi? Cô còn non và xanh lắm!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.