Đọc truyện CÔ ẤY LÀM LOẠN, VÌ TÔI CHO PHÉP! – Chương 24: Khang Tố Tố
Sáng hôm sau
Lại một ngày đẹp trời ở Ân Thành. Sau sự kiện tối hôm qua, thì những tờ báo đã tràn ngập tin hot của Nhược Uyển và Vũ Dạ Triệt.
Mới sáng sớm ra thì Mộ Sa phải lủi thủi xách vali ra ngoài ngồi. Cô nàng bĩu môi chán ghét, cái tên Bạch Hổ đáng chết kia rõ là không biết thương qua tiếc ngọc gì cả. Mới bốn giờ sáng đã thẳng chân đá Mộ Sa ra ngồi bơ vơ như thế này. Còn cái tên Tân Yết kia giờ này vẫn chưa dậy, gọi điện cũng không bắt máy. Mộ Sa khẽ thở dài rồi đi vào nhà chính
Khi Mộ Sa bước vào thì thấy Chu Tước, khuôn mặt khó coi. Ở cổ còn có vệt gì đó… Màu đỏ…giống như vết “dâu tây” sau một đêm hoan ái. Còn là hoan ái một cách kịch liệt nữa kìa. Khi Chu Tước nhìn thấy Mộ Sa thì cậu ta hơi giật mình rồi nhanh chân đi mất, phía sau đuổi theo là Kim Long. Anh ta đang đuổi theo Chu Tước
Mộ Sa ngẩn mặt ra một lúc. Tại sao hai người họ lại ở cửa sau đi vào? Chẳng lẽ tối qua… Sau khi Mộ Sa và Tân Yết về thì hai người họ lén ra ngoài sao?
Chu Tước đi ngang qua mặt Mộ Sa, cũng chẳng chào hỏi liền đi nhanh một mạch. Mộ Sa đứng như bóng đèn, cô liền kéo Kim Long lại, rặng hỏi
– Này, anh ấy… Bị sao đấy?
– Tôi… Tôi…
Kim Long ấp úng một lúc thì mới bắt đầu kể lại
Tối hôm qua, sau khi đưa Mộ Sa và Tân Yết về nhà thì Chu Tước nói hơi không thoải mái. Thế là Kim Long đưa anh đến một quán bar nhỏ không ai biết. Cả hai đi vào một phòng riêng, bà chủ kia thấy hai người có vẻ là thiếu gia nhà giàu, nên đã bày kế chuốc xuân dược cho hai người họ, để khiến nhiều cô gái ở đây mang thai. Nhưng… Bà ta tính không bằng trời tính
Khi cả hai vừa uống rượu chứa xuân dược xong, liền đi về nhà. Trên đường về toàn thân cả hai nóng lên, cứ thế mà… Mà quấn quýt lấy nhau trong xe. Làm một cơn “xe chấn”
Sáng nay, khi tỉnh dậy, Chu Tước đã đánh cho Kim Long một trận ra trò. Sau đó bỏ về trước, Kim Long có chút áy náy nên đã đuổi theo để giải thích cũng như xin lỗi
Mộ Sa nghe xong há hốc không dám tin. Kim Long thì thở dài, trong suốt 28 năm này anh ta còn chưa dám đụng qua người phụ nữ nào. Thế mà… Thế mà lần đầu tiên lại là với nam nhân… Còn là… Còn là bạn thân chí cốt nữa chứ! Kim Long vò đầu bức tai không biết nên đối diện với Chu Tước như thế nào bây giờ
– Anh cảm thấy Chu Tước thế nào?
– Tôi cũng không biết. Nhưng mà… Cho dù thế nào đi nữa, tôi cũng nên xin lỗi cậu ấy và…. Chịu trách nhiệm nếu cần.
– Tôi thấy nha, Chu Tước cũng có tình cảm với anh đấy. Nhiều khi anh nói chuyện với tôi, thì ánh mắt của anh ta rất rất rất khó chịu. Kiểu như… Đang ghen ấy!
Kim Long hơi giật mình vì nguồn thông tin mà Mộ Sa cung cấp. Chu Tước “ghen” khi anh ta nói chuyện cùng nữ nhân sao? Không thể nào… Cái tên nam nhân khó gần này làm sao mà lại thích một đứa nói nhiều như anh được? Nhưng mà… Cũng không phải không có khả năng!
Kim Long nghĩ như vậy liền cảm thấy tâm trạng vui vẻ hẳn. Anh chào Mộ Sa xong liền hưng phấn đi về Ảnh Huyên Các, và sau đó… 7749 lần anh chui vào phòng của Chu Tước và cũng 7749 lần anh bị Chu Tước thẳng chân đá ra ngoài
[………………………]
Mộ Sa vẫn ngồi ngoan ngoãn trên sofa ngoài phòng khách. Lúc này Tân Yết mới mò xuống, anh nhìn thấy Mộ Sa đang ngồi chống cằm thì có chút ngạc nhiên, nhìn sang một bên lại là hành lí. Không lẽ… Bạch Hổ về rồi?
– Mộ Sa. Cô sao lại ở đây?
Mộ Sa nghe thấy tiếng của Tân Yết liền tức giận vung tay đấm vào bụng anh một cái. Tức giận nói
– Nè! Tân Yết, sao anh không nói cái tên Bạch Bạch gì đó lại về sớm như vậy? Mười hai giờ khuya, một giờ sáng đã mò về! Làm hại tôi giật mình. Mới sáng sớm bốn giờ đã đá tôi ra ngoài!
– Cô… Ở cùng Bạch Hổ…. Cả đêm?
Ánh mắt của Tân Yết hiện lên tia sát khí. Gì chứ? Mộ Sa lại ở cùng tên biến thái Bạch Hổ cả đêm… Không lẽ… Không lẽ… Bị thịt rồi?
– Thì sao?
– Cậu ta có làm gì cô không?
Tân Yết bỗng nhiên nghiêm túc, rồi xoay Mộ Sa vòng vòng. Lúc này Mộ Sa hơi ngẩn người một tí rồi lắc đầu. Tân Yết bỗng thở dài, nhưng cái thở dài này là sự an tâm. Mộ Sa hơi khó hiểu, sau đó Tân Yết đưa cô vào phòng của mình. Nói là, tạm thời cô cứ ở đây vài hôm. Dù sao cũng sắp quay về Phong Thành rồi còn gì. Mộ Sa nghe cũng có lí, sau đó chia giường ngủ ra làm hai, lấy gối ôm chắn ở giữa. Cả hai nước sông không phạm nước giếng
[………………]
Sau tám giờ sáng. Tất cả thành viên của Tuyệt gia đều đã có mặt tại phòng khách. Buổi ăn sáng kết thúc trong nhạt nhẽo, khi tất mọi người đều đàn không biết làm gì. Thì bên ngoài chạy nhanh vào, một bóng trắng xoẹt ngang đời nhau. Nhanh tay cướp lấy Trang Nhược Uyển, giọng nói mềm mại vang lên
– Darling ~ Thật là nhớ em a ~
– Khang ca ca?
Cô gái được gọi là Khang ca ca này chính là “Khang Tố Tố” là người bạn thân duy nhất của Trang Nhược Uyển. Cô nàng họ Khang này có cá tính rất mạnh mẽ, từ nhỏ đã quen biết với Trang Nhược Uyển. Về mưu trí thì Nhược Uyển có, về thể lực thì Khang Tố Tố có. Cả hai là một cặp bài trùng của nhau, tính đến đây hai người họ đã thân thiết với nhau cũng 15 năm rồi
– Ôi darling, nhớ em chết đi được ~
Khang Tố Tố mỉm cười rồi hôn lên má của cô một cái thật kiêu. Nhưng cái nụ cười này lại lọt vào mắt của Vũ Dương
Vũ Tam thiếu lần đầu cảm thấy mình bị thu hút bởi một cô gái giống như là bị… Bị cong này. Vũ Dương lấy tay vỗ vỗ mặt, tự nhũ rằng chỉ là hoa mắt
Một lúc sau, Vũ Dạ Triệt mới kéo cô về phía mình. Anh cúi đầu xem như chào hỏi
– Cha, mẹ vợ ~ Chào hai người ~
Vũ Dương và Vũ Dạ Triệt ngớ người. Cái gì mà cha với mẹ vợ? Gì chứ? Có lầm không vậy?
– Tố Tố, con cuối cùng cũng về rồi. Mẹ nhớ con quá!.
Tuyệt Ánh Cơ dang tay ôm lấy Khang Tố Tố, còn Trang Thiếu Tường chỉ mỉm cười, nhưng cười muốn sái quai hàm luôn chứ mỉm. Ông rất thích con bé này, vừa hoạt bát, vừa đáng yêu, lại còn vô cùng sủng nịnh Nhược Uyển
– Cha, mẹ, cậu ta dám cướp vợ của con! Hai người phải lấy lại công bằng cho người con rể này!!
Khang Tố Tố bức xúc chỉ về phía Vũ Dạ Triệt
Vũ Dạ Triệt: “……………” Vợ ai? Tôi cho cô ba giây để nói lại!
Mọi người: “……………” Thì ra Vũ đại thiếu tưởng là nam chính ngôn tình. Hóa ra lại là nam phụ bách hợp!