Đọc truyện Cô Ấy Là Phu Nhân Chủ Tịch – Chương 5-7
Nàng ngồi đến tê cả chân thì Khánh Ly cũng về đến,điều làm nàng ngạc nhiên là Phúc Đại Ca lại chở Khánh Ly về chứ,thế mà chả đi nhanh một xíu để bây giờ chân nàng tê hết rồi,Thanh Thủy đứng dậy nhưng lại suýt ngã,một bàn tay nào đó đỡ lấy nàng,lại Minh Quyền,nàng mỉm cười nhẹ
•Minh Quyền,sao anh lại ở đây?
•Anh đi chơi ấy mà_Minh Quyền lựa đị lí do
•Thôi đê,Minh Quyền nó bảo tìm em cái gì ý_Khánh Ly cười gian tà,nàng quay lại lườm Minh Quyền,rồi phất tay cho Khánh Ly và Phúc Đại Ca vào nhà trước rồi mới đứng dậy.
•Anh tìm em có gì à?
•Anh anh muốn……_Minh Quyền ấp úng
•À,anh muốn chia tay phải không,em định sẵn rồi nên không cần ấp úng đâu,ngay từ đầu cái thứ tình yêu này không nên có_Thanh Thủy mỉm cười nhẹ rồi đi vào nhà nhưng là Minh Quyền ôm nàng từ đằng sau
•Anh xin lỗi,thật ra anh không muốn đâu,nhưng là anh có vị hôn thê định từ nhỏ rồi_Minh Quyền thủ thỉ bên tai nàng
•Ừ,gì nữa không,không thì buông ra để em vào nhà
•Để anh làm anh trai của em nhé_Minh Quyền nhẹ giọng như khẩn cầu,Thanh Thủy gật đầu,Minh Quyền buông tay để nàng đi vào nhà rồi đi ngược lại với hướng nàng đi,chấm hết.
•Nó nói gì thế cưng?_Khánh Ly cầm cặp cho àng rồi đi lấy nước quay ra không buông tha rồi
•Chia tay_Nàng đáp nhanh gọn lẹ,Phúc Đại Ca đứng bật dậy
•Nó dám_Anh gằn giọng
•Phúc Đại Ca,anh ngồi xuống đi,em cũng muốn thế mà,ahihi_Nàng cười đểu,Khánh Ly và Phúc Đại Ca phải bái phục
•Chị Ly,tối cho Phúc Đại Ca chở em đi ăn chè đi_Nàng chuyển qua mặt cún con nhìn Khánh Ly,chị nhéo má phúng phíng kia của nàng rồi gặt đầu,nàng nhảy cẫng lên rồi đi lên phòng trả lại không gian cho Couple kia.Nói đến Lãnh Đắc Phong,hôm nay Nhã Kiều về nước,hắn lại phải gánh thêm cục nợ siêu rắc rối kia nữa nhắc đến Nhã Kiều hắn lại nhớ đến Thanh Thủy,người con gái làm hắn thay đổi cách nhìn về con gái,rồi cho người tìm thông tin về nàng.Quay lại với Thanh Thủy,nàng cảm thấy vui ơi là vui vì Minh Quyền cuối cùng cũng đã nói chia tay,đang vui sướng thì Phúc Đại Ca đi vào
•Nhóc,vui ghê nhỉ,chẳng nhẽ em không cỏ một chút đau khổ nào à_ Phúc Đại Ca nhìn Thanh Thủy
•Ahuhu,Phúc Đại Ca,Minh Quyền bỏ em rồi,huhu_Thanh Thủy giả vờ nước mắt cá xấu
•Thôi đi cô nương_Phúc Đại Ca lườm
•Ahihi,Phúc Đại Ca,em thèm chè lắm rồi_Thanh Thủy quay sang nhìn Phúc Đại Ca bằng đôi mắt cún con,Phúc Đại Ca dí đầu nàng rồi đi xuống dưới(Ba người này chung một nhà,được bố mẹ của Khánh Ly đồng ý nên Phúc Đại Ca dọn qua ở luôn,còn Thanh Thủy,từ lúc lên cấp ba đã qua đây ở rồi)Xem nào,tối nay nàng mặc chân váy màu trắng phối với áo phông thụng tay lỡ màu đen,đi dép đế xuồng màu đen,tóc xõa nên thấy vài que hightlight,nhìn khác hẳn mọi ngày,đi xuống nhà thì mọi người đông đủ hết rồi,nhưng mà,Thanh Thủy thấy gì đó không đúng,quay qua chỗ Phúc Đại Ca thì có hắn ở đó,tim nàng lỗi một nhịp.
•Ủa,ai quen với Học trưởng vậy?_Thanh Thủy nhìn qua mọi người
•Là anh,bạn của Phong_Phúc Đại Ca lên tiếng,Thanh Thủy ồ một cái rồi theo mọi người ra xe,hắn đi sau nàng nên nàng có chút hơi sợ sợ.Mọi người đi đến quán nước mà họ thường đến,vào bàn lớn nhất-8 ghế,hắn và nàng đi sau không đủ chỗ ngồi nên phải qua bàn hai người ngồi.Thanh Thủy gọi một cốc trà sữa và một cốc chè thập cẩm rồi nhìn qua hắn như kiểu hỏi anh muốn ăn gì ý.
•Một cà phê không đường_Hắn hiểu ý nàng nên gọi
•Không được,uống cà phê không tốt,thêm một trà sữa, chè đỗ đen nhá chị_Nàng phản bác và gọi như của mình
•Nhóc,em dám phản ý anh_Hắn nhìn chằm chằm nàng,nàng lấy tay che mắt hắn lại,1p sau mới thả ra
•Con trai gì đâu mà lạnh lùng thấy gớm,Học trưởng đừng nhìn em bằng ánh mắt ấy_nàng liếc xéo hắn làm hắn bật cười.
•Cô gái ngốc_Hắn gõ nhẹ đầu nàng
•Á,anh dám_nàng giận dỗi,hắn díu dít xin lỗi
•Nhóc,cho anh xin lỗi mà,này,em giận thật hả?_Hắn xoa xoa đầu nàng,nàng thấy sự giận dỗi này có hơi trẻ con nhưng nàng cứ thích giận thế.
•Dạ,đồ của quý khách đây,chúc hai người ngon miệng_Chị phục vụ mỉm cười nhìn couple này,người con gái ấy giận dỗi,còn người con trai kia cố dỗ dành,chị khuyên nàng:
•Em à,dù sao bạn trai em cũng đã xin lỗi rồi,tha thứ cho nhau đi,lỡ bạn trai em giận thật thì hai người lại cãi vã nữa đó_Chị nói nhẹ,mặt nàng đỏ lên như cà chua chín,chị phục vụ cũng đi vào.
•Sí,nhờ chị phục vụ đó,không thì còn lâu_Nàng cúi đầu ăn,vẫn còn hơi ngượng một chút khi chị phục vụ nói hắn là bạn trai nàng,hắn nhéo cái má hồng hồng của nàng
•Mặt em đỏ vậy anh nhéo mãi thôi_Hắn cưng chiều,hắn có ý định lát đi biển sẽ tỏ tình với nàng.Một lúc lâu sau ăn xong thì nàng mới tìm bọn Khánh Ly.
•Cưng à_Khánh Ly gọi điện thoại cho nàng
•Bọn chị đâu hết rồi,sao em chả thấy ai vậy?_nàng ngơ ngác hỏi
•Ách,tại bọn em lâu quá nên bọn chị về trước rồi hìhì_Khánh Ly cười trừ
•Vâng,vậy lát nữa em bắt xe về cũng được_nàng cúp máy rồi lấy cốc chè đỗ đen của hắn về ăn không nhìn khuôn mặt hắn giờ trở nên hồng hồng.
•Thủy,lát đi biển với anh nhé!_Hắn hơi nhẹ giọng xuống và không còn lạnh lùng như trước rồi.
•Biển á,Vâng_Nghe đến biển mắt nàng sáng lên.Hắn đợi nàng ăn xong rồi đưa nàng ra biển,lúc này là 5h chiều nên hoàng hôn sắp xuống hai người có thể ngắm hoàng hôn,nàng chạy ra bãi cát,hai người ngồi ở bãi cát.
•Thủy_Hắn kéo tay nàng
•Dạ_nàng quay lại,hắn chiếm giữ luôn đôi môi của nàng,một lúc sau mới thả ra
•Làm bạn gái anh nhé_Hắn kéo nàng vào lòng,đặt cằm lên vai nàng thủ thỉ
•Nhưng mà…..
•Anh biết em là bạn gái của Minh Quyền,nhưng mà chẳng phải trưa nay hai người chia tay rồi sao
•Vâng_Nàng vòng tay qua lưng hắn,nơi bãi cát,hai con người đang ôm nhau ngắm hoàng hôn.