Bạn đang đọc Cô Ấy Là Của Chúng Tôi – Chương 53: (49) Kết
” Hai vạch rồi … ” tôi ngỡ ngàng khi cầm que thử thai
Chúng tôi có rồi ư… Tôi nhanh chân chạy đi gọi Nhược Hạ đang ở dưới nhà.
Chưa gì đã thấy Trạch Nhân đang ở bên cạnh cậu ấy, việc đầu tiên tôi làm là đẩy người đàn ông ấy sang một bên.
“Cái này… Mình trễ 3 tuần rồi, mình thử… nó nó…” Tôi chìa chiếc que ra cho cậu ấy xem.
Nhược Hạ không giấu được sự vui mừng, nói to : ” Cậu có thai chắc rồi!”
Người mẹ hai con có kinh nghiệm như cậu ấy đã nói thế thì không thể sai được!
Nhưng mà ba ngày trước Trạch Huân vừa bay sang Anh có cuộc hội thảo rồi, tận hơn 2 tuần anh mới có thể về. Tôi dặn dò ngay với Nhược Hạ: “Cậu không được nói cho ai đấy, nhất là chồng của cậu!”
Tôi chỉ vừa dứt lời thôi đã nghe thấy giọng nói trong điện thoại:
“Tiểu Nghi em ở yên đó, 5 tiếng nữa anh sẽ gặp em!”
Thôi xong, tôi không chịu để ý chiếc điện thoại của Trạch Nhân, không biết rằng anh đang gọi cho chồng tôi!!! Tôi nhìn Nhược Hạ với con mắt đáng thương
Cậu ấy dùng còn mắt tội lỗi đáp lại tôi “Xin lỗi cậu, mình đang nấu cháo cho bé, anh ấy đứng đây nãy giờ, nhưng mình không biết anh ấy đang nghe điện thoại, càng không biết người bên kia đầu dây lại là Trạch Huân…Hì”
Tôi hướng đôi mắt tội nghiệp của mình sang Trạch Nhân:
“Anh nói gì với anh ấy đi, buổi hội thảo không thể nói bỏ là bỏ được!”
Trạch Nhân chỉ nhẹ nhàng đáp lại: “Em nghĩ anh ấy sẽ nghe anh sao?”
Tôi đành thôi vậy, Trạch Huân khó xiêu như vậy mà!”
…
Đến tối Trạch Huân thật sự trở về, dáng vẻ nghiêm nghị như vậy chắc sẽ mắng tôi một trận thật!
Nhưng không, anh nắm tay tôi đi thẳng lên phòng.
“Tiểu Nghi, em giải thích chút đi” ánh mắt vừa giận vừa yêu đang nhìn tôi đấy
Tôi liền ôm tay anh, nói: “Là anh đang làm việc, em không muốn làm anh sao nhãn… “
Trạch Huân hai tay ôm vai tôi : “Nếu anh không gọi cho Trạch Nhân, em sẽ không nói cho đến khi anh về?”
Tôi gật đầu : “Trạch Huân của em, em rõ nhất! Chỉ cần nói một tiếng là anh sẽ về ngay. Giờ thì anh đã về rồi.”
Trạch Huân ôm lấy tôi, giọng anh dịu dàng nhất là lúc này “Anh và em không phải đều rất trông ngày này sao, chúng ta cùng nhau đón nhận mới phải chứ!”
Tôi dụi mặt vào ngực anh, không muốn nói gì nữa… Phải, chúng tôi chờ niềm hạnh phúc này đã 4 năm rồi, giờ là lúc chúng tôi tận hưởng nó.
Kể từ lúc bắt đầu, anh là người chịu đựng trước; còn bây giờ có tôi muốn cùng anh ấy chịu đựng, cùng anh ấy trải qua. Người đàn ông đó yêu tôi lâu như vậy, vì tôi mà làm rất nhiều việc, đã đến lúc tôi nên yêu anh ấy nhiều hơn!
______
Còn 1 ngoại truyện trước khi bộ này chính thức được Hoàn!!! Chờ đón xem nhe.