Bạn đang đọc Cinderella Thời Hiện Đại – Chương 52
có lẽ Kul sẽ cố viết thật nhanh vì sắp phải rời khỏi nhà đi học xa rồi……hok có laptop nên hok biết post truyện kiểu gì nữa…..hjx……
Nó ngồi trầm tư một mình trong căn phòng của chính nó……không gian im lặng không một tiếng động……trước mặt nó là một chiếc phong bì màu đen mà người nhận chính là “Ẩn Giả”……bên trong phong bì là hình ảnh của nó và mảnh giấy ghi nơi nó đang ở……đây là một lời cảnh báo đối với nó, ai đó đã ra lệnh cho “Ẩn Giả” tới ám sát nó, chiếc phong bì đen này nó nhận được cách đây đã 3 ngày nhưng vẫn chưa có dấu hiệu nào của “Ẩn Giả” cả……chuyện này nó không nói cho bất kì ai biết, nó không đảm bảo sự tin tưởng của mình đặt đúng chỗ……và nó cũng không muốn những người thân xung quanh nó gặp nguy hiểm……
Trong suốt một thời gian dài, nó đã ẩn mình để giao nhiệm vụ cho “Ẩn Giả” dưới cái tên “H bí ẩn”, toàn bộ những gì nó giao phó đều được hoàn thành một cách xuất sắc và giờ bản thân nó cũng không thể đủ tự tin là có thể đánh bại được hoàn toàn người đó……nó đào tạo ra một tên ác quỷ máu lạnh có thể lấy đi mạng của nó ngay lập tức……liệu có quá nguy hiểm không???????
Lần đầu nó gặp “Ẩn Giả” là vào 2 năm trước khi ông Phong và Nhiên chuẩn bị ra nước ngoài sau khi Nhiên chơi nó một vố suýt nữa thì lấy mạng của nó……hồi đó nó mang trong mình một nỗi đau rất lớn về tinh thần và nó gặp “Ẩn Giả” khi anh ta đang thực hiện một nhiệm vụ được giao……nhiệm vụ đó chính là giết nó, Hades của Hell……lúc đó bản thân nó cũng không biết là mình đang làm gì, nó đã nghĩ rằng chẳng còn gì quan trọng nữa và ngay lúc đó nó đã muốn chết……và suýt chút nữa thì nó bị “Ẩn Giả” giết nếu như anh ta không đột ngột dừng tay lại……mũi súng hướng thẳng vào trán của nó khi nó đang nằm trên mặt đường với thân thế đầy máu……
“cô muốn chết?????”
Giọng nói còn lạnh hơn cả băng không chút cảm xúc, ngay lúc đó nó đã cảm nhận được người đang đứng trước mặt kia là người con trai định mệnh đi theo nó suốt sau này……hồi đó nó chưa biết được nhiều truyện nhưng cũng đủ để nó xác định một con đường cho bản thân, và người con trai kia là một nhân vật quan trọng trên con đường đó……
“tại sao không xuống tay?????” giọng nói của nó cũng lạnh lùng không kém, kèm theo chút gì đó bất cần……
“không biết!!!!!!”
Anh ta cất súng đi, cúi xuống bế nó và bước đi trên con đường vắng vẻ……nó hiểu, dường như người con trai kia cũng có cảm giác giống nó…dường như nó và anh ta có cùng chúng một cách nghĩ……
“tôi vẫn có thể đi được!!!!!!”
“tôi biết!!!!!”
“Khi gặp lại tôi và anh sẽ đấu với nhau công bằng chứ?????”
“cô chắc chắn là sẽ gặp lại tôi sao?????”
“nếu như anh còn nhớ tôi là ai thì chắc chắn sẽ gặp lại!!!!!”
“được!!!!!”
“cho tôi biết tên anh!!!!!”
“Ẩn Giả!!!!!”
“Nguyễn Nguyễn Hiểu Nhiên ra lệnh cho anh tới phải không?????”
“…………”
Nó nhếch môi cười chua chát, rồi nó nói:
“thả tôi xuống!!!!! tôi có thể gọi người tới đón được!!!!!!”
“……………”
Anh ta im lặng nhưng vẫn làm theo lời nó, nó lấy chiếc điện thoại ra và gọi cho Ze……sau khi nó thất tình và mất đi người bạn thân nhất, nó đã làm những việc nó chưa từng làm và nó cũng tự nhiên rời bỏ Hell một thời gian khá dài……có thể nói cuộc gọi này của nó mang một ý nghĩa rất quan trong với toàn bộ thành viên của Hell……
“anh nên đi trước khi họ tới!!!!!!”
“…………”
Gật đầu, chỉ một cái gật đầu rồi biến mất vào trong bóng tối……nó ngồi một mình ở một nơi không người, khóe môi nhếch lên tạo một nụ cười, nó mấp máy nói:
“rồi một ngày tôi sẽ để anh kết liễu cái mạng này!!!!!!”
Nó ngồi lặng đi chìm mình trong quá khứ……rồi nó với người cầm chiếc phong bì màu đen lên ngang tầm mắt, tay kia cầm bật lửa……ngọn lửa nhỏ màu lam vụt xuất hiện đốt cháy dần dần cái phong thư đó……nó tự nói một mình:
“Phải!!!! rồi một ngày tôi sẽ để anh kết liễu cái mạng này nhưng…không phải bây giờ!!!!!!!”
Và nó lại ngồi trong yên lặng, rèm cửa phòng đã được đóng kín chỉ còn lại một màu đen của bóng tối……một hình bóng từ từ tiến lại phía nó một cách nhẹ nhàng cẩn trọng……một khẩu súng có gắn giảm thanh hướng lên đầu nó……nó không cử động mà chỉ lên tiếng nói:
“sao lại không xuống tay đi??????”
“cô là ai?????”
“mục tiêu của anh!!!!”
“Cô là ai?????” cùng câu hỏi là họng súng dí sát vào đầu nó……
“tại sao lại hành động theo chỉ thị giả?????”
“bởi cô giống một người tôi biết!!!!”
“giống?????”
“đôi mắt cô giống đôi mắt Hades!!!! Hades của Hell!!!!!”
Khóe môi khẽ cười, nó đứng dậy quay mặt về phía cái bóng đang chĩa thẳng họng súng vào nó……nó gật đầu nói:
“tôi đã nói là sẽ gặp lại mà!!!!!!”
“vậy là tôi đoán không nhầm!!!!!” thu súng lại và cởi bỏ chiếc mặt nạ làm bằng vàng trắng……khuôn mặt lạnh lẽo vô cảm hiện ra mờ ảo trước mặt nó……
“ngày trước là Hades của Hell, nhưng bây giờ tôi là Hades của D!!!!!” nó vừa nói vừa tiến lại phía tấm rèm cửa, kéo mạnh ra……căn phòng được chiếu sáng gần như toàn bộ……
Và hiển nhiên, khuôn mặt điển trai và đầy chất băng giá cũng được chiếu sáng……đôi mắt sắc lạnh nhìn nó với vẻ không mấy thiện cảm, chắc bởi anh ta đã quen với bóng tối mất rồi……cũng khá giống với nó……đứng dựa lưng vào tấm kính trong suốt bên ngoài là toàn cảnh thành phố, nó thản nhiên hỏi……
“tôi đang cần người!!!! anh muốn ở lại chứ??????”
“thứ lỗi!!!!!!” anh ta ngồi xuống ghế gác chân lên bàn bất cần nói: “tôi phục vụ người khác!!!!!”
“anh vưa định giết người anh đang phục vụ đấy!!!!!!”
Trợn tròn đôi mắt, “Ẩn Giả” nhìn nó với vẻ kinh ngạc tột độ trong khi nó vẫn thản nhiên nhún vai cười như điều đó là hiển nhiên……
“cô……cô chính là “H bí ẩn” ư????”
“anh nghĩ sao khi phục vụ cho người đứng đầu tổ chức này???? Tôi không đề nghị lần thứ 2 đâu!!!!!!” nó nhìn ra ngoài và nói……giọng như đùa cợt nhưng lại có chút gì đó như ra lệnh……
“Ẩn Giả” đứng dậy, khuôn mặt nghiêm túc nói:
“vậy thì từ trước tới nay tôi luôn phục vụ cô rồi!!!! tiểu thư!!!!”
“tốt!!!!”
Nó bước lại gần bàn và ngồi xuống ghế, nó chỉ vào chiếc ghế đối diện nói:
“ngồi đi!!!!! Và bỏ chiếc phong thư anh nhận được ra bàn!!!!!”
Anh ta làm theo lời nó, phong thư màu đen thứ hai nó nhìn thấy giống hệt cái nó vừa đốt……nội dung cũng giống như vậy chỉ khác một điều, trong phong thư có nó có ghi kẻ đã gửi và người đó là người trong nội bộ điều hành tổ chức……
“tôi có nhiệm vụ cho anh!!!!!!” nó rút trong túi áo trước ngực một mảnh giấy gấp tư đưa cho “Ẩn Giả” và nói tiếp: “tìm và diệt hắn!!!!!”
“………” anh ta cầm tờ giấy mở ra đọc, đôi mày nhíu lại và trong mắt ánh lên một sự khó hiểu……
“hắn là người đã gửi phong thư này!!!!!” nó cầm phong thư lên ngang tầm mắt và bật lửa đốt……
“tên này là tay trong?????”
“có lẽ đúng mà có lẽ sai!!!!! Nhưng hắn muốn giết tôi thì đó là hành động phản bội!!!!! phản bội thì chỉ có chết!!!!!” nó bình thản trả lời……
“tôi hiểu!!!!!”
“từ giờ anh sẽ theo tôi 24/24 giờ với cái tên Ken!!!!! Trừ khi thực hiên nhiệm vụ còn không anh đều phải có mặt bên cạnh tôi!!!!!” nó nói……
“………………”
“và tôi muốn thỏa thuận với anh một điều!!!!!!”
“thỏa thuận?????”
“trước tiên tôi muốn nói là tôi đã biết rõ thân thế của anh vì vậy anh không cần phải giấu nữa!!!!!!” nó ném cho Ken tập hồ sơ điều tra về chính anh ta……
Khuôn mặt anh ta tối sầm lại……vậy là nó không những biết Ken là ai mà còn biết mục đích của anh ta vào hội D là như thế nào……nhưng sao nó lại có thể để anh ta ở bên cạnh??????
“tôi đánh giá cao lòng trung thành của anh đấy!!!!” nó cười khểnh nói: “mong sao nó thuộc về tôi……nhưng hoang đường quá……anh vốn là kẻ thù cơ mà nhỉ?????”
“cô……tại sao cô……”
“ruốt cuộc thì nhiệm vụ của anh chỉ là giết tôi!!!!! Tôi có thể cho anh cái mạng này!!!!!!” nó thản nhiên đứng dậy nói từng tiếng rõ ràng: “nhưng không phải bây giờ!!!!!”
“nghĩa là sao?????”
“tôi sẽ ra cho anh một chỉ thị cuối cùng……một nhiệm vụ cuối cùng và cũng là thỏa thuận giữa chúng ta!!!!!” nó hai tay để sau lưng quay người ra phía cửa……
“cô nói gì thế?????”
Nó mỉm cười quay lại…tiếng nói của nó rõ ràng từng chữ nhưng lại làm lùng bùng hai tai của Ken…anh không thể nghĩ rằng nó lại đề nghị một việc hoang đường như vậy…không…là điên rồ mới đúng…anh không biết anh đang phục vụ cho con người hay cho thần chết nữa…nó có thể thản nhiên trước mọi thử kể cả bản thân……quả đúng là một con người có tư chất lãnh đạo từ trong bụng mẹ……
……………………
3h sáng tại công viên Bạch Mã……những ánh chớp lóe lên từng hồi……tiếng kêu la thảm thiết hòa vào không gian rộng lớn một cách vô vọng……
Không biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết rằng sáng hôm sau, trên báo ngay lập tức có một bài tit rùng rợn đến ghê người……
“rạng sáng hôm nay người ta phát hiện ra một thi thể người chết không đầu, không tay, không chân nổi lềnh bênh trên mặt nước trong hồ của công viên Bạch Mã……sau đó trong các thùng ra đặt quanh hồ tìm thấy những mảnh thịt vụn mà theo giám định là thuộc về thi thể bí ẩn đó……hiện các nhà chức trách đang tiến hành điều tra làm rõ sự việc nhưng theo phán đoán của họ thì đây là một vụ thanh trừ của một tổ chức xã hội đen!!!! Xã hội đang reo lên một hồi chuông cảnh báo về lối sống của những thanh niên hiện nay……vv..vv…..vv……”
Trên tivi báo đài đều lên tiếng cảnh báo về sự nguy hiểm khi ra ngoài vào buổi tối……nhất là khi vụ giết người ghê rợn kia xảy ra càng khiến cho người dân hoang mang hơn nữa……
Tắt cái tivi đi, nó khẽ cười nói với người đang đứng bên cạnh nó:
“làm tốt lắm!!!!!”
“đó là nhiệm vụ của tôi thưa tiểu thư!!!!!”
“chuẩn bị đi!!!!! Tôi sẽ đi gặp một người ngay bây giờ!!!!! Kế hoạch sẽ tiến hành trong vài ngày nữa!!!!!”
“tôi làm ngay!!!!”
Nói rồi Ken quay người bước ra ngoài……nó ngả người lên ghế và khẽ nhắm đôi mắt lại……từ bây giờ nó bắt đầu kế hoạch của mình……nó sẽ không bao giờ dừng lại cho tới khi nó chết…