Bạn đang đọc Cinderella Thời Hiện Đại – Chương 16
Nó thấy hắn yên lặng không nói gì nên nó cũng không nói gì nữa, ánh mắt nó chuyển hướng ra ngoài cửa kính xe…………giờ nó mới để ý rằng chiếc xe đang chạy dần ra ngoại thành, đường cao tốc vắng xe nhưng sao hắn lái nhanh quá vậy????? hắn định đưa nó đi đâu mà ra tận ngoại thành?????? Sinh nhật hắn thì phải tổ chức ở biết thự hoặc khách sạn nhà hàng nào chứ nhỉ???????
“ta đang đi đâu vậy?????”_ nó quay sang hắn hỏi vẻ thắc mắc………
“sắp tới rồi!!!!!!!”_ hắn cười nói: “cậu cứ ngồi yên đó!!!!!!”
“bên ngoài tối hoắc chẳng có gì xem, chán chết đi được!!!!!!!”_ nó kêu ca phàn nàn………
“tại cậu cứ nhìn ra ngoài nên mới chán!!!!!!”_ hắn cười nói với giọng hơi trêu đùa: “có mỹ nam ở đây mà không thèm ngắm!!!!! kêu ca gì nữa!!!!!!”
“rồi!!!!!”_ nó chống cằm nhìn về phía hắn nói: “giờ tôi ngắm cậu!!!!! đừng có kêu nhá?????”
“…………”_ hắn ngạc nhiên lần nữa, chưa từng nghĩ rằng nó lại nói những điều như thế…………
Thế là nó bắt đầu chằm chằm nhìn hắn, hắn cảm nhận được rõ ràng ánh mắt của nó đang nhìn về phía mình, thỉnh thoảng hắn nhìn sang nó thì cứ thấy nó nhìn hắn chằm chằm……………hắn không chịu được nữa nhăn nhó nhìn nó nói:
“đừng nhìn như thế nữa!!!!! sợ quá!!!!!”
“không nhìn cậu thì tôi nhìn gì cho hết chán bây giờ?????”_ nó nén cười cố tình chọc hắn………
Thế là nó lại tiếp tục nhìn hắn, hắn không thể nào tập trung lái xe được, ánh mắt của nó làm tim hắn đập liên hồi, mặt nóng bừng bừng…………hắn đành chịu thua ném cái điên thoại N8 của hắn cho nó và nói:
“dùng tạm cái này đi!!!!!! Cậu mà cứ nhìn như thế tai nạn tớ không chịu trách nhiệm đâu nhá!!!!!!!!”
“đáng ra phải đưa ra từ lâu rồi!!!!!!!”_ nó hý hửng cầm con N8 nghịch ngợm lung tung loạn xạ hết cả lên………
Hắn nói là sắp tới mà nó chơi nó nghịch cái điện thoại rõ là lâu rồi vẫn chưa thấy hắn dừng xe lại, chẳng biết là đi đâu nữa…………năm phút sau cái thắc mắc của nó là tiếng phanh xe của hắn, nó nhìn ngó xung quanh tối om òm òm quay sang hắn hỏi:
“sao dừng ở đây??????”
“tới rồi thì phải dừng chứ!!!!!!!”_ hắn cười tươi nhìn nó nói: “mau xuống xe đi cùng tớ!!!!!!!”
Rồi hắn mở cửa xuống xe, nó tò mò nhìn hắn rồi cũng mở cửa xuống theo hắn, hắn nắm chặt tay của nó kéo đi về phía một cánh đồng khá trống trải………nó thấy hơi khó hiểu, tuy không sợ gì cả nhưng nó không hiểu hành động của hắn, sao hắn lại đưa nó tới một nơi tối tăm mù mịt này chứ?????? Nhưng phải công nhận tay của hắn rât ấm và to hơn tay nó………
“cậu thực sự không sợ gì sao??????”_ hắn đột nhiên lên tiếng làm nó giật mình…………
“sao lại hỏi vậy?????”_ nó không hiểu hỏi lại………giờ trời rất tối nên nó không thể nhìn rõ mặt của hắn, hơn nữa hắn lại đi đằng trước………
“không có gì!!!!!!”
Bỗng nhiên ánh sáng từ bốn phía rực lên, nó giật mình nhìn quanh……giờ nó và hắn đang đứng giữa một cánh đồng cỏ vàng rực rỡ, một chiếc bàn đặt bánh gato ngay gần chỗ nó đứng, có rất nhiều hoa quả và nến cắm xung quanh………hai chiếc ghế đặt đối diện nhau ở đầu chiếc bàn đặt bánh………nó ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra………
“câu thắp nến hộ mình được chứ?????”_ hắn đưa cho nó một chiếc bật lửa và một cây nến nhỏ mỉm cười nói………
“được thôi!!!!!!”_ nó hồn nhiên nhận lấy…………
Đốt ngọn nến nhỏ, nó thắp sáng từng ngọn nến một, chiếc bánh kem trên bàn thu hút sự chú ý của nó, chiếc bánh giống y hệt như chiếc bánh nó hay mua thường ngày vào buổi sáng sớm, có điều to hơn. Nó để ý đếm những cây nến, có 18 cây nến, vậy là hắn sinh sớm hơn nó hai tháng………hay thật, cuối cùng hắn vẫn hơn nó những 2 tháng tuổi………
“thế là cậu hơn tôi những 2 tháng tuổi cơ đấy!!!!!!!”_ Nó quay lại đằng sau nói…….
“không phải 2 tháng đâu!!!!!!”_ hắn mỉm cười cầm lấy bàn tay đang cầm nến của nó cắm vào vị trí trung tâm của chiếc bánh và nói tiếp: “là 1 năm 2 tháng mới đúng!!!!!!!!!”
“sao cơ?????”_ nó tròn mắt nhìn hắn………
“bỏ cái kính này ra nhé?????”_ hắn cười lấy luôn cái kính to oành khỏi mặt nó và nói tiếp: “trước mặt tớ không cậu cần phải làm xấu mình như vậy!!!!!!”
“trả đây!!!!!”_ nó bất ngờ với người lên định cướp lại cái kính của mình…………
Hắn giơ hẳn lên cao, nó thấp hơn nên không với tới được, tức mình nó gắt lên:
“trả kính đây!!!!!! Đừng có làm tôi phải nổi cáu!!!!!!!”
“ngồi xuống ăn bánh đã!!!!!!”_ hắn ấn người nó xuống ghế cười nói: “sau khi ăn xong tớ sẽ trả lại cậu!!!!!!!”
“bị điên hả???? trả kính đây!!!!!”_ nó nhíu mày khó chịu quát hắn……
“hôm nay tớ bị điên thật đấy!!!!!!”_ hắn mỉm cười nói: “vì vậy hãy nghe lời đi!!!!!!!!”
Nó nhíu mày nhìn hắn thăm dò, tại sao tự nhiên hắn lại lạ thế không biết, bình thường thì khi nó quát lên mắng hắn thì hắn luôn cười chọc lại nó, nhưng sao bây giờ hắn lại nói những câu không hiểu nổi như thế………nó thực sự không hiểu, sao hắn lại hành động lạ quá………từ lúc gặp tới giờ nó bị hắn làm cho bất ngờ khá nhiều……bình thường hắn đâu có như thế này đâu……có chuyện gì đó xảy ra với hắn sao?????? hay là tại nó từ chối hắn????? không phải chứ, có thấy hắn buồn bực gì đâu!!!!!!!!
“bành này!!!!!!”_ hắn đưa trước mặt nó một miếng bánh gato mỉm cười nói: “ăn thử xem đi!!!!!!”
Nó đứng hẳn dậy ấn người hắn ngồi xuống chỗ nó vừa ngồi, sau đó sang đầu bàn bên kia khênh cái ghế lại ngồi cạnh hắn, nó gạt cái đĩa bánh ra một bên và nhìn hắn hỏi:
“tự nhiên cậu bị sao vậy????? Khó chịu gì à?????”
“khó chịu lắm!!!!!!!”_ hắn gục xuống bàn nói: “tớ ghét ngày hôm nay vô cùng!!!!!! Thực sự rất ghét!!!!!!”
“chẳng thể hiểu được!!!!!!!”_ nó nhíu mày nói: “sinh nhật của mình mà cũng ghét sao??????”
“không phải!!!!!!”_ hắn bật người dậy quay đầu nhìn nó nói: “đáng ra hôm nay phải rất vui nhưng……………”
………BỤP…………
Chưa nói hết câu thì hắn nhận nguyên một miếng bánh vào mặt kèm theo câu nói của nó:
“tôi ghét nhất những khuôn mặt rầu rĩ!!!!!! Những ai ở cạnh tôi đều không được phép có khuôn mặt như thế!!!!!!! Một là vui hai là lạnh!!!!!!”
Nói rồi nó giật lấy cái kính đeo vào mắt và ngồi ăn bánh một mình để lại hắn ngồi ngơ ở đó nhìn với đôi mắt mở to bàng hoàng………ai đời một Prince, một hoàng tử mà bao người ngưỡng mộ lại bị một con ranh như nó đáp bánh vào mặt…………
Hắn thẫn thờ ngồi yên đó suy nghĩ………hình như hắn đang bị dao động thì phải, chưa bao giờ hắn có cảm giác hoang mang như khi thấy nó khóc sáng hôm nay, càng thấy sợ hơn khi nó mua quà tặng sinh nhật hắn…………trong thoáng chốc hắn đã mất bình tĩnh, hắn sợ rằng Chiến sẽ cướp nó khỏi hắn……nhưng thái độ của nó, lời nói của nó lại khiến hắn bừng tỉnh, sao hắn lại có thể nghĩ rằng nó sẽ bị Chiến cướp mất cơ chứ????? Một con người với tính cách như nó thì làm sao có thể để người khác điều khuyển cuộc sống chứ!!!!!! Tự nhiên hắn thấy bản thân thật ngốc…………
“định để tôi ăn một mình à???? Sinh nhật tôi hay sinh nhật cậu vậy?????”_ nó thấy hắn vẫn chưa tỉnh liền quay đầu nhìn hắn nói…………
“dĩ nhiên sinh nhật tớ rồi!!!!!!”_ hắn cười rồi vuốt mặt mình……
Một đống kem dính đầy tay rồi bôi thẳng vào mặt nó……nó gào lên:
“á tên điên này!!!!!!!”
“ha ha ha!!!!!!”_ hắn cười to nói: “tớ trả lễ đấy!!!!!”
Rồi nó lúi húi tìm khăn giấy để lau mặt, hắn thì cứ chạy theo đuôi nó nhằm mặt nó mà bôi kem vào……nó la oai oái thỉnh thoảng tương cả miếng bánh vào hắn……
Cuối cùng nó và hắn mệt quá đành ngồi xuống nghỉ, lấy khăn lau cho sạch mặt của mình nó nhìn hắn cau có nói:
“quần áo tôi bẩn hết rồi đây này!!!!!!!”
“tớ hơn gì đâu!!!!!!”_ hắn vừa cười vừa nói………
“lát nữa còn phải quay lại Bar để làm nữa!!!!!!!!”_ nó vừa lau quần áo của mình vừa nói: “chán thật!!!!! Bẩn hết cả rồi!!!!!!!”
“cậu ăn no chưa??????”_ Hắn đang lau mặt nghe vậy ngóc đầu hỏi nó……
“no cái gì chứ!!!!!!!!”_ nó nhíu mày nói: “nguyên 2/3 cái bánh kem nằm trên người rồi còn gì nữa!!!!!!!”
“đi theo tớ!!!!!!!”_ hắn đột nhiên kéo tay nó chạy thẳng tới chỗ xe ô tô đang đỗ……
“này từ từ đã!!!!!!!”_ nó bị kéo bất ngờ suýt chút nữa thì ngã thẳng vào người hắn: “quần áo bẩn thế này sao lên xe chứ??????”
“ừ nhỉ!!!!!!!!”_ hắn quay lại nhìn rồi nói: “mà cứ ra xe rồi tính tiếp!!!!!!!”
Đứng trước cửa xe hồi lâu dường như hắn nghĩ ra một cái gì đó, vòng ra cốp xe hắn lấy hai cái áo khoác đưa cho nó một và nói:
“khoác tạm vào cho đỡ bị bẩn xe!!!!!!!!”
“sao lại có áo khoác trong cốp xe thế??????”_ nó lấy áo khoác vào người rồi mở cửa xe ngồi vào trong nhìn hắn hỏi……
“không biết nữa!!!!!!”_ hắn lắc đầu cười nói: “đây không phải xe của tớ!!!!!!!”
“sao cơ???????”_ nó nhíu mày nhìn hắn khó hiểu……
“tý nữa sẽ biết!!!!!!”_ hắn nháy mắt với nó rồi nhấn ga lái xe phóng thẳng về phía thành phố……
Trong lúc đó hắn đã nhanh chóng gọi người tới dọn dẹp bãi chiến trường của nó và hắn ở khu vườn phía tây của nhà hắn……
Dừng lại ở một shop quần áo khá lớn, hắn dắt nó vào và bảo:
“lấy bộ nào cậu thích rồi ra đây đi với tớ!!!!!!!”
“bộ nào cũng được sao?????”_ nó nhìn hắn đầy nghi ngờ……
“ừ!!!!!!”_ hắn gật đầu nói: “tớ cũng phải thay bộ khác!!!!!!!”
Một người phụ nữ trông rất đoan trang niềm nở chạy tới chỗ hắn và nó:
“Minh tới đó hả????? cháu cần gì để cô lấy cho!!!!!!!”
“cô chọn cho bạn cháu một vài bộ quần áo phù hợp được không!!!!! Tụi cháu chơi dại quá nên bẩn hết quần áo rồi!!!!!!!”_ Hắn tươi cười gãi đầu nói……
“ồ được thôi!!!!!!!!”_ người phụ nữ mỉm cười nhìn nó và nói: “cháu đi theo cô nào!!!!!!!”
Nó cười gượng gãi đầu rồi đi theo người phụ nữ vào trong nơi trưng bày quần áo nữ……hắn nhìn theo một lúc rồi cũng tự chọn ình một bộ quần áo phù hợp……
Người phụ nữ chọn cho nó rất nhiều những bộ váy đẹp, nó cầm rồi lại trả lại lên giá………
“cô có thể cho cháu tự chọn được không ạ??????”_ nó lễ phép nói với người phụ nữ……
“cháu không thích mặc váy ư??????”_ người phụ nữ nhìn nó và hỏi: “dáng của cháu rất đẹp mà!!!!!!”
“không phải là không thích mà………”_ nó gãi đầu chưa biết nói thế nào cả……
“nếu cháu không muốn kể thì đừng cố!!!!!!!”_ người phụ nữ nhẹ nhàng vỗ vai nó và nói: “nhưng đã là bạn của Minh thì hẳn là một người tốt rồi phải không nào??????”
“……………..”_ nó không nói gì mà chỉ lặng lẽ cúi đầu xuống, nó còn chẳng biết hai từ “người tốt” viết như thế nào thì sao có thể trả lời cơ chứ……
“cô là Nguyễn Hạ Chi!!!!!!!”_ người phụ nữ giơ tay trước mặt nó và tự giới thiệu: “và là cô nuôi của Minh!!!!!!!”
“cháu là Dương Mỹ Nguyệt Hương!!!!!!!!”_ Nó cũng đáp lại cái bắt tay của cô Chi bằng cách tự giới thiệu mình……
“nếu cần những lời khuyên chân thành cháu có thể tới tìm cô!!!!!!!”_ cô Chi nhẹ nhàng mỉm cười nói với nó: “vì cô thấy cháu khá giống với cô ngày trước đấy!!!!!!!”
“là sao ạ??????”_ nó nhíu mày không hiểu hỏi lại……
“từ từ rồi cháu sẽ hiểu!!!!!!!”_ cô Chi nháy mắt với nó một cái rồi kéo nó ra và nói: “giờ thì đi chọn trang phục khác nào!!!!!!!!”
Nó chẳng hiểu gì cả, những lời cô Chi nói làm nó khá bận tâm, đôi mắt của cô ánh lên một cái gì đó rất lạ, rất sâu sắc và từng trải. cô Chi khác với những người phụ nữ thành đạt nó từng gặp……nó chưa nhận ra được sự khác biệt đó nhưng rõ ràng cảm giác của nó cho thấy sự khác biệt là rất lớn………
Khoảng 15’ sau là hắn đã có mặt trước cửa rồi, nhưng nó thì vẫn mất tăm mất tích……
“giao vào tay cô Chi thì chỉ có nước đẹp trở lên!!!!!!!”_ hắn hý hửng lẩm bẩm một mình……
Hắn đứng đó tưởng tượng nó mặc những trang phục lộng lẫy, tẩy bỏ lớp hóa trang trên khuôn mặt dễ thương kia thì phải gọi là đẹp thôi rồi……vừa nghĩ hắn vừa cười một mình trông như một thằng điên mới trốn trại……
“giờ cháu còn có cả thói quen cười một mình cơ à??????”_ tiếng cô Chi vang lên đằng sau làm hắn giật bắn……
Quay người lại nhìn hắn tròn mắt, nó đang vận một bộ quần áo rất chi là the boy, những tưởng cô Chi sẽ cho nó mặc váy ai ngờ………
“càng ngày càng thấy cậu không bình thường!!!!!!!”_ nó lắc đầu nhìn hắn phán một câu xanh rờn……
“sao……sao……..”_ hắn lắp bắp mãi chẳng nói được câu nào……
“chỉnh tề lại đi ông!!!!!!”_ cô Chi gõ đầu hắn một cái và nói: “đàn ông con trai mà nói mãi chẳng lên hơi là thế nào???????”
“nhưng……nhưng cô ấy………”_ hắn nhăn nhó chỉ vào nó và nhìn cô Chi………
Hiểu ý cô liền bật cười nói:
“kệ cô bé!!!!! Sở thích thì không thể thay đổi được đâu!!!!!!!!”
“cô ơi!!!!!!”_ hắn hét lên……
“có đi không đây?????”_ nó bực mình quát lên: “nếu không thì để tôi về làm việc!!!!!!!”
“có mà!!!!!!!”_ hắn gật đầu nói rồi nhìn cô Chi trân trối chẳng biết làm gì hơn……
“đi nhanh đi!!!!!!”_ cô Chi xua tay đuổi hắn và không quên thì thầm vào tai hắn: “đừng để cả hai bị tổn thương nhé!!!!!!!”
“ơ?????”_ hắn không hiểu liền quay lại……
Nhưng nó thì cứ gào ầm lên giục giã làm hắn chẳng thể hỏi cô Chi thêm nữa……chiếc xe đen bóng loáng lăn bánh trước sự dõi theo của cô Chi……bất giác buông tiếng thở dài cô tự nói:
“cô mong cháu đừng đi quá giới hạn của chính mình!!!!!!!!! Nếu không sẽ có nhiều bi kịch xảy ra đấy Hương à!!!!!!!”
…………………
Chiếc xe dừng ngay trước một nhà hàng sang trọng, không phải Cherry sao??????? nó nhìn hắn thắc mắc………
“cậu đưa tôi về à?????”
“đâu có!!!!!!!”_ hắn hồn nhiên lắc đầu kéo tay nó vào và nói tiếp: “sinh nhật của tớ tổ chức ở đây mà!!!!!!!!!”
Hắn kéo tay nó thật nhanh đi vào sảnh 3 của nhà hàng, mở cánh cửa màu đỏ chói ra, không khí ngột ngạt làm nó muốn choáng………nhưng những cái nhìn của mọi người càng làm nó bức bối hơn, nhất là khi có cả ánh mắt khó chịu của con Trân và bà Thuyên nữa………
Bố của hắn vừa nhìn thấy hắn và nó bước vào thì mừng thầm trong bụng……chẳng lẽ người yêu của hắn lại là nó???????……..
“nếu không có gì để nói thì tôi đi đây!!!!!!!!”_ nó lên tiếng khi đứng một lúc mà chẳng thấy Chiến nói gì ngoài việc nhìn nó trân trân……
Bỗng nhiên Chiến ôm chầm lấy nó và nói:
“anh xin lỗi!!!!! anh thực sự xin lỗi!!!!!!”
Nó quá bất ngờ, thực sự bất ngờ……nó chưa từng nghĩ rằng Chiến sẽ hành động như thế này sau khi biết mọi chuyện……nhưng chỉ 5s sau nó ngay lập tức đẩy mạnh Chiến ra và quát lên:
“tôi không phải là một con bé ngây thơ như trước nữa đâu!!!!!! Đừng tưởng xin lỗi là có thể khiến tôi bỏ qua mọi chuyện!!!!!!!”
“Hương……anh……….”
“nên nhớ một điều Bùi Ngọc Chiến!!!!!!!!”_ nó không để cho Chiến cơ hội nói và ngay lập tức cảnh cáo: “tôi hận anh!!!!!! Hãy nhớ cho kĩ vào!!!!!!”
Nói rồi nó đi thẳng vào bên trong không thèm để ý đến biểu hiện đau đớn của Chiến………nó đâu có biết rằng cuộc đối thoại ấy đã được một con người bí ẩn nghe được, ánh mắt người đó long lên những tia giận dữ………
Nó trở về vị trí với một vẻ vô cùng khó chịu……thầy nó thấy thế liền ân cần hỏi han:
“con sao vậy????? có chuyện gì không vui trong buổi đi chơi sao????”
“à không!!!!!!!”_ nó lắc đầu nhìn thầy cười giả lả: “con đi chơi vui mà!!!”
“thế thì tốt!!!!!!!”_ thầy nó xoa đầu nó cười hiền bảo: “con phải cười lên trông mới xinh!!!!! Mặt bí xị khó coi lắm!!!!!!”
“con biết ùi!!!!!!!”_ nó nhoẻn miệng cười trả lời: “thầy lúc nào cũng vậy hết á!!!!!!”
Thầy nó cười lắc đầu rồi trở về với công việc………nó cười thì cười thế thôi chứ trong lòng khó chịu lắm, lúc gặp hắn thì không sao nhưng khi trở về với hiện tại, lại gặp ngay cái mặt của Chiến thì lại làm tâm trạng nó bức bối……hôm nay nó không thể không xả stress được……nghĩ là làm, nó lấy điện thoại ra nhắn tin ột ai đó, xong xuôi nó trở lại với công việc và yên tâm tối nay đã có nơi để đến……
“mắt kính?????”_ tóc nâu ở đâu xổ ra ngay trước mặt nó và nhìn nó với vẻ ngạc nhiên hỏi: “sao lại ở đây??????”
“em không ở đây thì ở đâu??????”_ nó nhíu mày nhìn tóc nâu hỏi: “mà em tưởng anh về rồi cơ mà!!!!!!!!”
“về thế nào được!!!!!!!”_ tóc nâu nhe răng ra cười nói: “bọn bạn anh còn ở đây cơ mà!!!!!!!”
“hờ hờ!!!!!!”_ nó cười méo xệch nói: “em chả thấy anh đi làm gì cả!!!!! toàn ăn với chơi thôi!!!!!!!!”
“thì sống để hưởng thụ mà!!!!!!!”_ tóc nâu nhe nhởn nói: “về Việt Nam có mấy tháng nên phải chơi cho hết mình chứ!!!!!!!”
“thế anh sắp đi à??????”_ nó tò mò hỏi………
“còn lâu!!!!!”_ tóc nâu trả lời rồi cười nói: “mà em làm cho anh 5 ly fist love đi!!!!!! Loại đó ngon mấy đứa bạn anh thích lắm!!!!!!!!”
“ok!!!!!!!”_ nó cười rồi thao tác làm loại rượu fist love………
Nó làm một lúc 5 ly luôn……chồng 5 chiếc ly rót rượu lên nhau, một tay giữ ở trên một tay giữ ở dưới, nó nâng chồng ly lên nghiêng dần và rót một lúc vào 5 ly rượu đã được đặt sẵn thành một hàng thẳng tắp từ trái sang phải……
Cùng lúc ấy có 5 người cả nam và nữ cũng tiến tới gần chỗ tóc nâu đang ngồi……trong năm người thì có một người nó biết, dĩ nhiên người đó cũng biết nó với cái tên “mắt kính”……không ai khác chính là nhân vật Pos của hội Hell……qua nhiều lần nói chuyện thì nó cũng tạm biết được thân phận của Pos, tên đầy đủ của anh là Nguyễn Tiến Đạt, cũng khá bất ngờ khi anh là giám đốc điều hành chi nhánh phía tây của tập đoàn Hoàng Khánh, không những thế anh còn là con trai thứ của ông trùm xe hơi Nguyễn Khắc Hoàng………thật sự nó cũng hơi choáng về con người của Pos, ai mà biết được cái tên suốt ngày đi đánh người cùng nó lại là một đại công tử nhà giàu và quyền lực cơ chứ……
“mắt kính đúng là chuyên nghiệp thật!!!!!!!”_ Đạt vỗ tay khen ngợi nó: “pha rượu ngon miễn chê!!!!!!!”
“anh chỉ được cái nói đúng!!!!!!!”_ nó cười đùa lại ngay……
“đây là cô bé mà anh hay nhắc đến đó ư?????”_ một cô gái có mái tóc màu đen tuyền quăn lọng trông khá sắc sảo lên tiếng hỏi tóc nâu: “công nhận xinh thật đó!!!!!!!”
“mắt cô có vấn đề không??????”_ một tên con trai xỉa vào câu nói của cô gái: “nhìn vậy mà bảo xinh là sao??????”
“nhưng cũng không xấu!!!!!!”_ cô gái thứ hai có mái tóc vàng óng ả lên tiếng nói khi hớp một ngụm rượu: “và pha rượu rất ngon!!!!!!!”
“bé con học ở đâu cách pha rượu ngon vậy??????”_ chàng trai cuối cùng lên tiếng hỏi thẳng nó: “nói cho anh biết được không??????”
“thầy của em đang đứng bên kia quầy!!!!!!!”_ nó cười chỉ về phía thầy của nó và nói: “thầy là người pha chế rượu giỏi nhất thế giới nên em cũng học được chút ít!!!!!!!”
Rồi nó lại tám chuyện với sáu con người đó, công nhận toàn tiểu thư với công tử, ăn chơi không tiếc gì tới tiền……nó đã từng gặp rất nhiều loại người đại gia, nhưng sáu người này thì nó phải choáng thực sự, chơi ngông không thể chịu được……nghe mấy tên này nói chuyện về mấy vụ đi dạt bạt tử của họ mà nó chào thua………
Nhưng nó nào có biết hắn đã có mặt ở trong Bar và đang quan sát nó, hắn tức tối khi tự nhiên nó bỏ lên đây mà chẳng thèm nói một lời, đã thế còn cười cười nói nói thân mật với tên tóc nâu đáng ghét nữa chứ……mà kể cũng lạ cơ, nó như thế mà sao lại có rất nhiều tên đẹp trai chạy đến để nói chuyện mới tài chứ, có lẽ vì nó nói chuyện có duyên chăng??????? ……hắn thì chẳng thèm cái duyên ấy, hắn chỉ muốn nó cười với hắn, chỉ muốn nó là của hắn thôi……có vẻ là quá ích kỷ nhưng đó mới thực sự là hắn……
“sao đứng đây?????”_ Tuấn từ đâu xuất hiện hỏi nhỏ vào tai hắn làm hắn giật mình quay lại nhìn……
“đứng đây thì sao??????”_ hắn quay lại hướng ánh mắt về phía nó và hỏi lại Tuấn: “giờ tao chẳng biết làm thế nào để đưa cô ấy ra mắt bố mẹ nữa!!!!!!!”
“bố mày thì khỏi lo đi!!!!!!!”_ Tuấn vỗ vai hắn nói: “nhưng mẹ của mày thì có vẻ thích nhỏ Trân đấy!!!!!!! tao có cảm giác bác ấy không thích Hương cho lắm!!!!!!!”
“tao không quan tâm!!!!!!!”_ hắn thở dài nói: “quan trọng là Hương chứ không phải bố mẹ tao!!!!!”
“tao không nghĩ là mày lại yêu cô ấy thế này!!!!!!!”_ Tuấn thở dài nói: “cứ như là mày yêu cô ấy lâu lắm rồi chứ không phải chỉ mới đây!!!!!!!!”
“……………”_ hắn không nói bất cứ câu nào nữa mà chỉ đứng yên lặng nhìn nó……
Tuấn phải công nhận hắn hôm nay thực sự khác thường……có lẽ vì sự xuất hiện đột ngột của Chiến bạn trai cũ của nó nên mới làm hắn mất bình tĩnh chăng????? …… hoặc nó đã nói điều gì đó kích động đến tâm lý mới khiến cho hắn thất thần thế này……
Bỗng nhiên có một bàn tay vỗ nhẹ vào vai của Tuấn khiến cậu giật bắn mình quay lại……bố hắn đang đứng sau lưng cậu từ lúc nào rồi……ra hiệu cho Tuấn đừng nói gì, ông kéo cậu ra ngoài hành lang………
“bác sao lại……..”_ Tuấn nhìn bố hắn thắc mắc………
“nghe bác hỏi đã!!!!!!!”_ bố hắn chặn lời của Tuấn nghiêm túc hỏi: “có thật là thằng Minh nó yêu cô nhóc ấy không???????”
“cháu không chắc lắm nhưng nhìn thái độ của nó suốt một tháng nay thì cho thấy điều đó là đúng bác ạ!!!!!!!!”_ Tuấn trả lời ngay……
“nó biết con bé mới một tháng thôi sao??????”_ bố hắn nhíu mày hỏi……
“vâng!!!!!”_ Tuấn gật đầu trả lời: “và cô ấy cũng mới biết nó một tháng nay!!!!!!!”
“sao nó lại bảo với bác nó đã yêu người con gái này hơn hai năm rồi nhỉ??????”_ bố hắn đăm chiêu nói: “chẳng lẽ nó chỉ đang đùa giỡn với cô nhóc thôi sao??????”
“yêu hai năm ư??????”_ Tuấn không hiểu hỏi lại: “sao cháu không biết chuyện này chứ??????”
“mong rằng đừng như bác nghĩ!!!!!!!”_ bố hắn nhìn Tuấn nghiêm túc nói: “bác không muốn cô nhóc đó phải đau khổ đâu!!!!!!!!”
“bác???????”_ Tuấn tròn mắt nhìn bố hắn ngập ngừng hỏi: “bác quen Hương ư??????”
“không chỉ quen thôi đâu!!!!!!”_ bố hắn thở dài vỗ vai Tuấn nói rồi bỏ xuống cầu thang……
Tuấn tròn mắt ngạc nhiên nhìn theo, Hương sao lại quen được với ông vua của tập đoàn đá quý lớn nhất Việt Nam này nhỉ??????……nỗi thắc mắc này khiến cho Tuấn nghi ngờ về năng lực thực sự của nó, nghe nhiều về nó nhưng đây là lần đầu tiên Tuấn có cảm giác nó không phải là một cô gái đơn giản, có lẽ cậu bị cái hoàn cảnh đặc biệt của nó làm ất cảnh giác chăng??????? Rồi cậu sực nhớ câu nói của chị gái hắn lúc sáng nay……
>
“mục đính ư???????”_ Tuấn lẩm bẩm nhíu mày như nhận ra một điều gì đó: “lẽ nào………”
Bỗng nhiên có tin nhắn được gửi tới máy của Tuấn……
“người lãnh đạo cuối cùng của Hell ư????????”_ Tuấn nhíu mày lẩm bẩm tự hỏi mình: “chẳng lẽ là “Hera” người đứng sau Ze và Hades??????”
Và cũng như Tuấn, ở 10 nơi khác nhau trên thành phố Hà Nội này, những người đứng đầu của Hell đang háo hức muốn gặp mặt người lãnh đạo cuối cùng của Hell, người duy nhất có thể chặn đứng được cơn cuồng nộ của Hades, người có tiếng nói quyền lực nhất chỉ sau Ze……
…………………
Hắn thôi không nhìn nó nữa, còn bữa tiệc sinh nhật hắn không thể không có mặt được………đã hai lần hắn biến mất trong chính sinh nhật của mình rồi……bước ra khỏi Bar, hắn thấy Tuấn đứng trơ một đống ngoài hành lang, thấy lạ hắn liền vỗ vai Tuấn hỏi:
“làm gì mà đứng đây thế???????”
“hở??????”_ Tuấn giật mình quay lại nhìn hắn rồi xua tay nói: “à không có gì!!!!!!!”
“không có gì mới lạ đấy!!!!!!!”_ Hắn nhíu mày nhìn thái độ khó hiểu của Tuấn……
“mấy chuyện vớ vẩn ấy mà!!!!!!”_ Tuấn xuề xòa khoác vai hắn nói: “mà mày phải xuống dưới đi chứ!!!!!! Chị Ngọc bảo là có quà dành riêng ày đấy!!!!!!!”
“toàn những thứ kinh dị!!!!!!”_ hắn rùng mình khi nghe đến quà dành riêng ình……
Tuấn phá lên cười rồi kéo hắn về phía thang máy để xuống bữa tiệc……
……………………
……12h……
Như thường lệ nó sắp xếp công việc rồi rời khỏi nhà hàng, theo thông báo của chị quản lý tầng 1 thì Party sinh nhật của hắn đã kết thúc từ lúc 11h rồi, nó hơi lo vì sợ hắn sẽ lại đợi nó rồi đưa nó về nhà như thường lệ……từ khi hắn xuất hiện nó ít có thời gian tụ tập với Hell, nó sợ hắn biết được thân phận thật của nó……
Y như rằng hắn nhảy ra khi nó vừa ló mặt khỏi nhà hàng, vẫn nụ cười tươi rói ấy hắn hý hửng nói:
“về thôi!!!!!! Hôm nay tớ đang rất vui!!!!!!!”
“vui??????”_ nó không hiểu nghiêng đầu hỏi: “vui gì??????”
“tớ được chị Ngọc tặng một món quà vô cùng đặc biệt!!!!!!!!”_ hắn nhe răng cười trả lời……
“thế à?????”_ nó gật gù lấy xe rồi nhìn hắn nói: “mà hôm nay đừng đi cùng tôi!!!!!!!!!”
“tại sao???????”_ hắn sửng sốt nhìn nó trân trân……đôi mắt mở to đầy thắc mắc……
“cậu không cần biết!!!!!!!”_ nó ngồi lên xe lạnh lùng nói: “hôm nay tôi muốn về một mình!!!!!!!!”
Nó định đạp xe đi ngay nhưng hắn chạy tới giữ ngay đầu xe lại nói:
“con gái về một mình nguy hiểm lắm!!!!! tớ không yên tâm!!!!!!!”
“trước khi biết cậu tôi vẫn luôn một mình!!!!!!!!!”_ nó gạt tay hắn ra nói: “đừng nói như thể cậu xem tôi là một con người vô dụng không bảo vệ được bản thân vậy!!!!!!!!”
“tớ không có ý đó!!!!!!!”_ hắn lúng túng trước câu nói của nó……hắn chỉ lo cho nó thôi mà……
“hôm nay tôi muốn đi một mình!!!!!!!! Cậu không phải lo!!!!!!”_ nó nói rồi đạp xe đi luôn………
Hắn đứng yên như tượng nhìn theo bóng nó khuất dần trong màn đêm……bất giác cậu thở dài buột miệng nói:
“cậu cứ như thế bảo sao tớ không lo lắng cho được!!!!!!!!!”
“cứ như thế” nghĩa là như thế nào????????”_ tiếng của Ngọc vang lên ngay bên cạnh hắn làm hắn giật thót……
“úi trời đất ơi!!!!!!!!”
Tim hắn xém nữa thì bắn ra khỏi ngực, bà chị hắn lúc nào cũng như hồn ma ấy, rất khoái hù người khác………
“sao thế??????”_ Ngọc thản nhiên nhìn khuôn mặt tái mét của thằng em mà hỏi: “chị có phải ma đâu!!!!!!!!”
“chị………!!!!!!!”_ hắn hét ầm lên………
“im!!!!!!”_ Ngọc chỉ thẳng vào mặt hắn nói với giọng vô cùng vô cùng đáng sợ………
Hắn im bặt luôn, chứ ho he nữa chắc chị hắn cho hắn một trận thừa sống thiếu chết quá……tuy hắn cái gì cũng giỏi nhưng chị hắn thì siêu sao hơn, hắn là Prince thì chị hắn phải gọi là nữ hoàng mới xứng………
“nói cho chị những gì mày biết về cô nhóc đó!!!!!!!!”_ Ngọc nhìn hắn nói với giọng vô cùng nghiêm túc……
“…………”_ hắn tròn mắt nhìn chị hắn……một lúc sau mới nói được: “chị nói gì thế????? Những gì em biết có hơn gì chị đâu!!!!!!”
“đừng giả ngơ với chị!!!!!!!!”_ Ngọc nhíu mày nhìn hắn nói: “chị biết mày đã tìm hiểu được điều gì đó về cô nhóc ấy!!!!!!! và điều đó cũng rất đặc biệt nữa!!!!!!!!!”
“làm gì có!!!!!!!”_ hắn xua tay gạt chân chống xe đạp và nói: “về thôi chị!!!!! Muộn rồi!!!!!!!”
“chị cũng chẳng ép mày làm gì!!!!!!! Khi nào muốn nói thì cứ tự nhiên tìm chị!!!!!!!!”_ Ngọc không muốn chèn ép thằng em mình làm gì, nếu như hắn muốn nói thì tự khắc sẽ kể cho cô thôi……cô bình thản đi theo thằng em trai về nhà……
Hắn không nói gì mà chỉ lặng lẽ đi đằng trước……hai con người, người trước người sau mỗi người đang đeo đuổi một ý nghĩ riêng……
Chưa nói hết câu thì hắn nhận nguyên một miếng bánh vào mặt kèm theo câu nói của nó:
“tôi ghét nhất những khuôn mặt rầu rĩ!!!!!! Những ai ở cạnh tôi đều không được phép có khuôn mặt như thế!!!!!!! Một là vui hai là lạnh!!!!!!”
Nói rồi nó giật lấy cái kính đeo vào mắt và ngồi ăn bánh một mình để lại hắn ngồi ngơ ở đó nhìn với đôi mắt mở to bàng hoàng………ai đời một Prince, một hoàng tử mà bao người ngưỡng mộ lại bị một con ranh như nó đáp bánh vào mặt…………
Hắn thẫn thờ ngồi yên đó suy nghĩ………hình như hắn đang bị dao động thì phải, chưa bao giờ hắn có cảm giác hoang mang như khi thấy nó khóc sáng hôm nay, càng thấy sợ hơn khi nó mua quà tặng sinh nhật hắn…………trong thoáng chốc hắn đã mất bình tĩnh, hắn sợ rằng Chiến sẽ cướp nó khỏi hắn……nhưng thái độ của nó, lời nói của nó lại khiến hắn bừng tỉnh, sao hắn lại có thể nghĩ rằng nó sẽ bị Chiến cướp mất cơ chứ????? Một con người với tính cách như nó thì làm sao có thể để người khác điều khuyển cuộc sống chứ!!!!!! Tự nhiên hắn thấy bản thân thật ngốc…………
“định để tôi ăn một mình à???? Sinh nhật tôi hay sinh nhật cậu vậy?????”_ nó thấy hắn vẫn chưa tỉnh liền quay đầu nhìn hắn nói…………
“dĩ nhiên sinh nhật tớ rồi!!!!!!”_ hắn cười rồi vuốt mặt mình……
Một đống kem dính đầy tay rồi bôi thẳng vào mặt nó……nó gào lên:
“á tên điên này!!!!!!!”
“ha ha ha!!!!!!”_ hắn cười to nói: “tớ trả lễ đấy!!!!!”
Rồi nó lúi húi tìm khăn giấy để lau mặt, hắn thì cứ chạy theo đuôi nó nhằm mặt nó mà bôi kem vào……nó la oai oái thỉnh thoảng tương cả miếng bánh vào hắn……
Cuối cùng nó và hắn mệt quá đành ngồi xuống nghỉ, lấy khăn lau cho sạch mặt của mình nó nhìn hắn cau có nói:
“quần áo tôi bẩn hết rồi đây này!!!!!!!”
“tớ hơn gì đâu!!!!!!”_ hắn vừa cười vừa nói………
“lát nữa còn phải quay lại Bar để làm nữa!!!!!!!!”_ nó vừa lau quần áo của mình vừa nói: “chán thật!!!!! Bẩn hết cả rồi!!!!!!!”
“cậu ăn no chưa??????”_ Hắn đang lau mặt nghe vậy ngóc đầu hỏi nó……
“no cái gì chứ!!!!!!!!”_ nó nhíu mày nói: “nguyên 2/3 cái bánh kem nằm trên người rồi còn gì nữa!!!!!!!”
“đi theo tớ!!!!!!!”_ hắn đột nhiên kéo tay nó chạy thẳng tới chỗ xe ô tô đang đỗ……
“này từ từ đã!!!!!!!”_ nó bị kéo bất ngờ suýt chút nữa thì ngã thẳng vào người hắn: “quần áo bẩn thế này sao lên xe chứ??????”
“ừ nhỉ!!!!!!!!”_ hắn quay lại nhìn rồi nói: “mà cứ ra xe rồi tính tiếp!!!!!!!”
Đứng trước cửa xe hồi lâu dường như hắn nghĩ ra một cái gì đó, vòng ra cốp xe hắn lấy hai cái áo khoác đưa cho nó một và nói:
“khoác tạm vào cho đỡ bị bẩn xe!!!!!!!!”
“sao lại có áo khoác trong cốp xe thế??????”_ nó lấy áo khoác vào người rồi mở cửa xe ngồi vào trong nhìn hắn hỏi……
“không biết nữa!!!!!!”_ hắn lắc đầu cười nói: “đây không phải xe của tớ!!!!!!!”
“sao cơ???????”_ nó nhíu mày nhìn hắn khó hiểu……
“tý nữa sẽ biết!!!!!!”_ hắn nháy mắt với nó rồi nhấn ga lái xe phóng thẳng về phía thành phố……
Trong lúc đó hắn đã nhanh chóng gọi người tới dọn dẹp bãi chiến trường của nó và hắn ở khu vườn phía tây của nhà hắn……
Dừng lại ở một shop quần áo khá lớn, hắn dắt nó vào và bảo:
“lấy bộ nào cậu thích rồi ra đây đi với tớ!!!!!!!”
“bộ nào cũng được sao?????”_ nó nhìn hắn đầy nghi ngờ……
“ừ!!!!!!”_ hắn gật đầu nói: “tớ cũng phải thay bộ khác!!!!!!!”
Một người phụ nữ trông rất đoan trang niềm nở chạy tới chỗ hắn và nó:
“Minh tới đó hả????? cháu cần gì để cô lấy cho!!!!!!!”
“cô chọn cho bạn cháu một vài bộ quần áo phù hợp được không!!!!! Tụi cháu chơi dại quá nên bẩn hết quần áo rồi!!!!!!!”_ Hắn tươi cười gãi đầu nói……
“ồ được thôi!!!!!!!!”_ người phụ nữ mỉm cười nhìn nó và nói: “cháu đi theo cô nào!!!!!!!”
Nó cười gượng gãi đầu rồi đi theo người phụ nữ vào trong nơi trưng bày quần áo nữ……hắn nhìn theo một lúc rồi cũng tự chọn ình một bộ quần áo phù hợp……
Người phụ nữ chọn cho nó rất nhiều những bộ váy đẹp, nó cầm rồi lại trả lại lên giá………
“cô có thể cho cháu tự chọn được không ạ??????”_ nó lễ phép nói với người phụ nữ……
“cháu không thích mặc váy ư??????”_ người phụ nữ nhìn nó và hỏi: “dáng của cháu rất đẹp mà!!!!!!”
“không phải là không thích mà………”_ nó gãi đầu chưa biết nói thế nào cả……
“nếu cháu không muốn kể thì đừng cố!!!!!!!”_ người phụ nữ nhẹ nhàng vỗ vai nó và nói: “nhưng đã là bạn của Minh thì hẳn là một người tốt rồi phải không nào??????”
“……………..”_ nó không nói gì mà chỉ lặng lẽ cúi đầu xuống, nó còn chẳng biết hai từ “người tốt” viết như thế nào thì sao có thể trả lời cơ chứ……
“cô là Nguyễn Hạ Chi!!!!!!!”_ người phụ nữ giơ tay trước mặt nó và tự giới thiệu: “và là cô nuôi của Minh!!!!!!!”
“cháu là Dương Mỹ Nguyệt Hương!!!!!!!!”_ Nó cũng đáp lại cái bắt tay của cô Chi bằng cách tự giới thiệu mình……
“nếu cần những lời khuyên chân thành cháu có thể tới tìm cô!!!!!!!”_ cô Chi nhẹ nhàng mỉm cười nói với nó: “vì cô thấy cháu khá giống với cô ngày trước đấy!!!!!!!”
“là sao ạ??????”_ nó nhíu mày không hiểu hỏi lại……
“từ từ rồi cháu sẽ hiểu!!!!!!!”_ cô Chi nháy mắt với nó một cái rồi kéo nó ra và nói: “giờ thì đi chọn trang phục khác nào!!!!!!!!”
Nó chẳng hiểu gì cả, những lời cô Chi nói làm nó khá bận tâm, đôi mắt của cô ánh lên một cái gì đó rất lạ, rất sâu sắc và từng trải. cô Chi khác với những người phụ nữ thành đạt nó từng gặp……nó chưa nhận ra được sự khác biệt đó nhưng rõ ràng cảm giác của nó cho thấy sự khác biệt là rất lớn………
Khoảng 15’ sau là hắn đã có mặt trước cửa rồi, nhưng nó thì vẫn mất tăm mất tích……
“giao vào tay cô Chi thì chỉ có nước đẹp trở lên!!!!!!!”_ hắn hý hửng lẩm bẩm một mình……
Hắn đứng đó tưởng tượng nó mặc những trang phục lộng lẫy, tẩy bỏ lớp hóa trang trên khuôn mặt dễ thương kia thì phải gọi là đẹp thôi rồi……vừa nghĩ hắn vừa cười một mình trông như một thằng điên mới trốn trại……
“giờ cháu còn có cả thói quen cười một mình cơ à??????”_ tiếng cô Chi vang lên đằng sau làm hắn giật bắn……
Quay người lại nhìn hắn tròn mắt, nó đang vận một bộ quần áo rất chi là the boy, những tưởng cô Chi sẽ cho nó mặc váy ai ngờ………
“càng ngày càng thấy cậu không bình thường!!!!!!!”_ nó lắc đầu nhìn hắn phán một câu xanh rờn……
“sao……sao……..”_ hắn lắp bắp mãi chẳng nói được câu nào……
“chỉnh tề lại đi ông!!!!!!”_ cô Chi gõ đầu hắn một cái và nói: “đàn ông con trai mà nói mãi chẳng lên hơi là thế nào???????”
“nhưng……nhưng cô ấy………”_ hắn nhăn nhó chỉ vào nó và nhìn cô Chi………
Hiểu ý cô liền bật cười nói:
“kệ cô bé!!!!! Sở thích thì không thể thay đổi được đâu!!!!!!!!”
“cô ơi!!!!!!”_ hắn hét lên……
“có đi không đây?????”_ nó bực mình quát lên: “nếu không thì để tôi về làm việc!!!!!!!”
“có mà!!!!!!!”_ hắn gật đầu nói rồi nhìn cô Chi trân trối chẳng biết làm gì hơn……
“đi nhanh đi!!!!!!”_ cô Chi xua tay đuổi hắn và không quên thì thầm vào tai hắn: “đừng để cả hai bị tổn thương nhé!!!!!!!”
“ơ?????”_ hắn không hiểu liền quay lại……
Nhưng nó thì cứ gào ầm lên giục giã làm hắn chẳng thể hỏi cô Chi thêm nữa……chiếc xe đen bóng loáng lăn bánh trước sự dõi theo của cô Chi……bất giác buông tiếng thở dài cô tự nói:
“cô mong cháu đừng đi quá giới hạn của chính mình!!!!!!!!! Nếu không sẽ có nhiều bi kịch xảy ra đấy Hương à!!!!!!!”
…………………
Chiếc xe dừng ngay trước một nhà hàng sang trọng, không phải Cherry sao??????? nó nhìn hắn thắc mắc………
“cậu đưa tôi về à?????”
“đâu có!!!!!!!”_ hắn hồn nhiên lắc đầu kéo tay nó vào và nói tiếp: “sinh nhật của tớ tổ chức ở đây mà!!!!!!!!!”
Hắn kéo tay nó thật nhanh đi vào sảnh 3 của nhà hàng, mở cánh cửa màu đỏ chói ra, không khí ngột ngạt làm nó muốn choáng………nhưng những cái nhìn của mọi người càng làm nó bức bối hơn, nhất là khi có cả ánh mắt khó chịu của con Trân và bà Thuyên nữa………
Bố của hắn vừa nhìn thấy hắn và nó bước vào thì mừng thầm trong bụng……chẳng lẽ người yêu của hắn lại là nó???????……..