Đọc truyện Chym To Có Tác CMN Dụng – Chương 29: Chym cũng muốn đón tết…
Chym cũng muốn đón tết như bất cứ mùa xuân tính phúc.
Đêm 30 tết ta vẫn không ngủ ngon, mùng 1 tết sau khi thức dậy cảm thấy có chút tinh thần hoảng loạn. khoác áo khoác đi nhà vệ sinh xong thì một chút buồn ngủ cũng không còn, đành phải làm ổ trên sofa mở tivi xem. Tiết mục xuân mỗi năm trong tivi đều không ngừng phát quảng cáo mấy loại như nhân viên công ty XXX kính chúc mọi người vạn sự như ý, năm mới vui vẻ, thật không biết có ý nghĩa gì.
Còn có vài quảng cáo đều là mấy người nước ngoài giơ ngón tay chữ V nói: “Happy to you.”
Two, two, two…có thôi two đi không hả, đây cũng quá ngốc rồi. nếu bọn họ không nói, lúc trước ta cũng không phát hiện hóa ra năm con thỏ có thể ngốc như vậy.(/tu/=con thỏ, phát âm như two tiếng anh, mà two = hai /er/ trong tiếng trung có nghĩa là ngốc)
Thấy hơn 6 giờ, ta chuyển sang kênh Hongkong em tin tức buổi sáng. Người Hongkong vẫn luôn đối với mọi chuyện đều biểu hiện ra dáng vẻ rất khách quan, nhưng cảm thấy có chút cao ngạo khi tiến lên thành phố đặc hữu trước. có điều đây cũng xem như là đặc sắc, giống như CCTV luôn thích phát mấy khanh ta hơặc là tin tức toàn dân Trung Quốc đều rất hạnh phúc, đài địa phương thích phát quảng cáo khanh gia cùng phim truyền hình không phân được nước nào. Cũng phải nói lại, ta vẫn là thích đài Hongkong này, suy cho cùng ta bình thường chỉ thích xem tin tức.
Qua một lúc, tivi cable đột nhiên giống như đổi kênh, tin tức Hongkong cắt ngang, thay vào là quảng cáo vạn sự như ý. Mịa nó, mấy tivi cable này có thôi đi không? Lão bách tính bọn ta muốn xem tivi mà mỗi tháng còn phái đóng 28 tệ tiền cable, nếu không mua tivi cũng như không.
Tivi cable thu phí cũng không hợp lý, nhưng bọn nó luôn đem một tiết mục của kênh chính thức cắt đứt thành quảng cáo của bản địa thì là quá con mẹ nó ác độc rồi. từ lúc có tivi cable, đài Hongkong ta cũng không được xem hết, quảng cáo Hongkong toàn đổi thành quảng cáo công ích, một cái quảng cáo tạp vụ cũng không có. Tin tức Hongkong cũng bị quảng cáo của kênh bản địa cắt cắt cắt, nhưng rất kỳ lạ là, mấy cái phim truyền hình thì vẫn còn.
Cái gì mà gọi là tốn tiền mua tội? tivi cable tuyệt đối là một trong những khanh gia nhất.
Ta đổi kênh, lại là quảng cáo vạn sự như ý, đổi kênh, không phải là vạn sự như ý, là đêm xuân. Lại đổi, quảng cáo khanh gia, lại đổi, vạn sự như ý…đổi mấy kênh thì lại nhìn thấy tin tức, vừa xem rõ tên đài thì là đài bản địa, vậy xem ra chắc sẽ không bị cắt nữa, kênh ngoại địa có thể cắt, kênh bản địa bọn họ chắc sẽ không cắt đầu, chủ nghĩa bảo vệ địa phương vẫn tốt.
Xem mấy chuyện lông gà vỏ tỏi kênh bản địa thì cuối cùng cũng có tin tức chính thức chút, MC nói núi XX ở khu nào đó đêm qua xảy ra cháy lớn, báo lên cảnh sát cứu hỏa, sau đó phát một đoạn clip. Đoạn clip đó rất mờ, nhưng có thể thấy lửa rất lớn, có rất nhiều người đang cứu hỏa.
Rõ ràng trong đoạn clip tối như vậy, mơ hồ như vậy, ta lại có thể nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trong đó, bóng dáng đó là bóng lưng, thời gian xuất hiện trên ống kính cũng không tới nửa phút, nhưng ta nhìn ra được, đó là Tiết Đồng. trong lúc vô tình nhìn thấy cậu ấy, tim ta đột nhiên bắt đầu dập dềnh.
Cửa phòng mở, Uyển Uyển khoác áo khoác ngoài đi vệ sinh, nhìn thấy bộ dạng ta, rất coi thường mà nói với ta: “Anh ngay cả xem tin tức cũng có thể dựng cờ? Dục cần bất mãn đến vậy sao?”
Ta bị cô ấy nói liền đỏ mặt một trận, vội vàng kéo một cái gối ôm che lên chym bởi vi ta tinh thần dập dền mà hưng phấn. trời ơi, ta có đói khát như vậy sao? Toàn là nhìn thấy bóng lưng của Tiết Đồng ta liền muốn nhào vào trong tivi túm lấy cổ cậu ta mà làm cậu ta.
Bởi vì đêm qua mọi người đều ngủ khá muộn, Uyển Uyển đi vệ sinh xong rồi lại về thư phòng ngủ, ta trở lại phòng ngủ thì Tô Nam ngủ như heo con. Nhưng ta một chút cũng không buồn ngủ, thế là trong phòng ngủ thay xong quần áo ngồi trước tivi xem tiết mục tivi buồn chán.
Ngồi không biết bao lâu, ta cuối cùng chịu không được, lấy ra điện thoại gọi cho Tiết Đồng.
“Alô…” sau khi điện thoại gọi thông ta lại không biết phải nói gì, ngay cả tên Tiết Đồng ta cũng không gọi được.
“A Đình…sao vậy…” trong giọng nói Tiết Đồng có thể nghe ra vô cùng mệt mõi, giọng nói rất khàn, nhưng nghe vào trong tai ta lại cảm thấy rất gợi cảm, chym ta lại có chút rục rịch manh động.
“Em sao rồi? Có bị thương không?” ta dùng gối ôm che lên chym không chịu nghe chỉ đạo lại, tránh cho lát nữa có ai ra, bị Uyển Uyển nhìn thấy thì cũng thôi đi, nếu như bị Tô Nam thấy vậy không phải là chuyện gì tốt.
“Ừm, cũng được, chỉ là mệt thôi, hơn năm giờ mới về.” trong điện thoại Tiết Đồng vừa nói vừa ngáp to một cái.
“Em đang ở đâu?”
“Ký túc xá trong cục, anh biết mà.”
ừm, ta biết Tiết Đồng ở trong ký túc xá cảnh sát, nhưng nhiều năm như vậy ta một lần cũng chưa đến. nhưng ta bây giờ lại vô cùng muốn gặp cậu ta: “Ký túc xá của em ở số mấy lầu mấy, anh đến tìm em!”
“Hả!!!” giọng Tiết Đồng rất kinh ngạc, nhưng vẫn lập tức nói ra số phòng cho ta.
Ta cúp điện thoại chụp chìa khóa xe rồi lao ra ngoài, sau khi lái xe ngay cả làm nóng cũng quên luôn, vội vàng lên đường.
Tiết Đồng ở cục cảnh sát là gần bệnh viện ta làm năm đó, lúc trước ta lái xe đi làm cũng thường đi ngang qua, đường ta rất quen thuộc. bởi vì là mùng một tết, trên đường hầu như không nhìn thấy xe, một đường vô cùng thông thuận mà đến đích.
Đợi đến lúc đứng ở trước cửa phòng Tiết Đồng, ta đột nhiên ngây ngốc, ta nóng đầu liền chạy đến đây rồi.
Vậy mà…ngay cả bao cũng đều quên mang rồi.
Không không không, ta muốn nói không phải là bao, mà là ta muốn đến đây quan tâm Tiết Đồng một chút…được rồi, ta sai rồi, ta đến đây là muốn lăn giường với Tiết Đồng, được chưa hả, cực kỳ muốn!!!
Lúc ta đang xoắn xuýt thì cửa phòng mở, Tiết Đồng ngáp đi ra mở cửa cho ta, nói với ta: “Đến rồi thì đi vào, ngay cả cửa cũng không gõ đứng bên ngoài làm cái gì chứ?”
Tóc cậu ta rất ngắn, cũng không hề rối, nhưng râu cậu ta lại mau dài, cằm xanh xanh. Cậu ta bên trong mặc một quần ngắn, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác cảnh sát, hai chân thon dài lộ ra ngoài. Cho dù là như vậy, ta vẫn muốn đem cậu ta đẩy ngã. Nhưng ta sợ ký túc xá của bọn họ là ký túc xá tập thể, lỡ như bị người khác nhìn thấy thì phiền phức.
Ta cẩn thận vào cửa, rồi đóng cửa kỹ, lúc này Tiết Đồng đã vào trong phòng ngủ ngủ.
Đây là phòng một phòng khách, trong phòng khách chỉ có một bộ sofa gỗ, cùng một máy nước uống. trên sofa toàn là báo, bên trong gạt tàn trên bàn trà đều là đầu thuốc. phía sau phòng khách là sân thượng, nhưng cũng trống không, chỉ để một thùng rác đầy vỏ mì gói và bình nước đã uống hết. từ cánh cửa nhỏ bên cạnh đi vào là nhà vệ sinh, bên cạnh có một đường đi, sau khi đi vào là phòng ngủ.
Phòng ngủ và phòng khách đơn giản như nhau, ngoại trừ giường và tủ quần áo rồi thêm tủ đầu giường thì không ó gì nữa, nhưng cũng may, điều hòa bên trong đang mở, sau khi đi vào ta lập tức cảm thấy ấm áp.
Ta nhìn trái ngó phải một chút, trong căn phòng ước chừng hơn 40m2, ngoại trừ ta và Tiết Đồng thì không có người khác. Ta hỏi: “Ở đây chỉ có mình em ở?”
“Ừm, sao vậy?” Tiết Đồng vừa đáp vừa cởi áo khoác móc lên giá quần áo bên cạnh tủ áo, chui vào ổ chăn.
Ta nghe thấy lời này cũng lập tức cởi áo khoác chui vào ổ chăn của cậu ta, trong ổ chăn rất ấm, khiến ta vừa chui vào thì mí mắt đã đánh nhau muốn ngủ. Tiết Đồng nhìn bộ dạng này của ta, cậu ta đẩy ta nói: “Anh đến đây chính là vì tìm em để ngủ sao?”
“Ừm…” ta đã nửa ngủ nửa tỉnh, đêm qua không ngủ ngon, còn nằm mơ, mệt muốn chết. bất luận ta lúc trước là muốn đến đây làm gì ta cũng quên mất, bây giờ ta chỉ muốn ngủ.
“Vậy anh cũng cởi quần áo đi.” Tiết Đồng vươn tay ra cởi quần áo ta, ta mơ mơ hồ hồ ừ một tiếng, để cậu ta giúp ta cởi. sau khi cởi xong hai bọn ta cùng ôm nhau trong chăn, ta cảm thấy tiếng tim đập trong lồng ngực cậu ta, cảm thấy vô cùng an tâm, liền ngủ mất.
Đợi lúc ta thức dậy từ trong mơ thì bụng đã đói muốn chết, thế là một phát từ giường ngồi dậy, lúc này mới phát hiện ta ngoại trừ quần ngắn thì cái gì cũng không mặc. có điều bởi vì trong phòng mở máy sưởi, cũng không cảm thấy lạnh lắm.
Ta quay đầu lại, phát hiện Tiết Đồng vẫn ngủ bên cạnh ta, râu trên cằm càng xanh lên. Sờ lên cằm mình, sáng nay lúc thức dậy quên cạo râu, nhưng cũng chỉ là một chút nhám nhám, cũng không giống cậu ta rõ như vậy.
Ta lại chui vào trong chăn, nhìn gương mặt gần trong gang tấc của Tiết Đồng, vươn tay ra sờ mặt cậu ta. Mặt cậu ta rất vuông vắn, xem như là lúc ngủ cũng rất có mị lực. ta nhào qua hôn lên cằm cậu ta, kết quả tay cậu ta ấn lên gáy ta, cùng ta hôn sâu.
Vừa hôn một cái ta không thể nhịn liền bắt đầu sờ ngực cậu ta, chym cũng bắt đầu hưng phấn.
Sau khi kết thúc nụ hôn cậu ta buông ta ra, ta cúi đầu cắn yết hầu cậu, kết quả lại bị cậu ta đẩy ra.
“Này, A Đình, anh không đói sao?”
Ách, được rồi, ta thật sự có hơi đói.
Tiết Đồng mặc quần ngắn nhảy xuống giường, khoác áo khoác ra ngoài, tầm một phút cậu ta cầm hai tô mì tới.
Kháo, nhìn hai tô mì thịt bò kho hiệu X sư phụ, ta vô ngôn với hiệu này. Thường thường thấy quảng cáo mì ăn liền trong tivi, ta liền muốn đổi kênh, ăn một tô mì ăn liền mà thôi, đừng làm bộ dạng hạnh phúc giống như mười mấy năm chưa ăn, chúng ta cũng không phải người Hàn Quốc tài nguyên ít ỏi.
Có điều bây giờ ta rất đói, mùng một tết ra ngoài ăn, mười tiệm hết tám tiệm không mở, cũng chỉ có thể ăn mì ăn liền.
Chừng mấy phút, mì đã úp xong, ta và Tiết Đồng mỗi người một tô, bình thường ta thích tự mình nấu, cho dù có trực ban cũng ăn no rồi đem theo chút điểm tâm. Bây giờ ăn lại cảm thấy mùi vị cũng được, ít nhất lúc không có đồ ăn thì mùi vị món này cũng có thể chấp nhận.
Sau khi ăn xong mì, Tiết Đồng cầm tô mì đi ra, khỏi nói, khẳng định là ném vào thùng rác ngoài ban công.
Bị nghẹn tiểu, ta chạy vào nhà vệ sinh tiểu, Tiết Đồng cũng vào nhà vệ sinh, áo khoác của cậu ta đã cởi ra, giống như ta chỉ mặc quần ngắn. Cậu ta lấy vòi sen xuống chỉnh nước ấm, rồi nói với ta: “Cùng nhau tắm không?”
Cảm thấy có rất nhiều điều mập mờ trong câu hỏi của cậu ta, tim ta lại bắt đầu dập dờn, vội vàng nói được.
Trong nhà vệ sinh trống không, chỉ có bồn cầu và vòi sen, bồn rửa mặt và chậu nước. Khăn lông cũng có, nhưng chỉ có hai cái nhỏ, xem chừng là một cái lau mặt một cái lau chân. Sau khi cậu ta chỉnh xong nước nóng thì kêu ta tắm trước, ta đem cái quần lót duy nhất trên người cởi ra treo lên móc treo sau cửa, đi qua cầm vòi sen tắm. Tiết Đồng ở bên cạnh cởi quần lót ra treo lên, đi qua tắm chung với ta.
“Anh biết hậu quả khi đến chỗ em không hả?” cậu ta đem vòi sen để lại trên móc treo, lấy chút sữa tắm bôi lên người ta, giúp ta tắm.
“Ừm.” chỉ cần địa phương được cậu ta sờ đến đều giống như có một ngọn lửa, khiến ta chịu không được sờ lại. Làn da trên người cậu ta bình thường, nhưng cũng không thô rấp, cơ bắp bên dưới làn da nở nang và tráng kiện, sờ lên rồi thì không muốn buông tay.
Cậu ta đem tay ta kéo xuống dưới nói: “Giúp em rửa chỗ này, phía sau cũng phải rửa cho sạch.”
Ách, ta có loại cảm giác muốn phun máu, có điều ta không có phun ra, bởi vì toàn bộ máu của ta đều chảy xuống dưới rồi.
Hai bọn ta ở trong nhà vệ sinh tắm nửa ngày, cuối cùng, hai người bọn ta mang theo hơi nước nóng như bánh quai chèo từ nhà vệ sinh đi ra, loạng choạng đi về phòng ngủ.
Bởi vì trong nhà vệ sinh ta giúp cậu ta rửa sạch rồi, nên vừa lên giường ta liền lập tức tiến vào, cậu ta kêu ta đợi chút, sau đó mở tủ đầu giường lấy ra một hộp màu đỏ, nói là quà năm mới tặng ta.
Ta mở hộp quà ra, phát hiện bên trong là một bộ ba con sói đóng gói màu đỏ. Ta kháo, đầu năm nay, ngay cả ba con sói cũng làm thành đóng gói đỏ chót sao. Rõ ràng bên trên viết tiếng chym, nhưng sao làm gì cũng thấy có mùi vị Trung Quốc như vậy. xem ra bây giờ đón Tết không chỉ có người mới mặc đồ mới, ngay cả chym cũng có đồ mới.
Ta trong lòng cảm thấy rất quái, nhưng chym ta đã đợi không được nữa rồi, vội vàng mở một cái bao ra. Bao đó đỏ đỏ, sau khi đeo bao lên nhìn qua cũng không khác gì lạp xưởng hun khói, xấu chết được.
“Giống lạp xưởng hun khói quá.” Ta nhịn không được nói một câu.
Tiết Đồng bổ sung thêm: “Lạp xưởng nướng.”
Ta suýt chút nữa phun máu, nhưng vào lúc này, ta cảm thấy chym rất nóng. Mịa nó, bao màu đỏ này không phải vị ớt chứ? Ta trong lòng suy nghĩ.
Tiết Đồng bày xong động tác đợi ta tiến vào, thấy ta ngốc ra ở đó nên nói: “Đây là cơ tình như lửa lan, bên trong thêm mấy thứ khiến người ta hưng phấn.”
Ta kháo, còn có ba con soi chuyên sưởi ấm cho chym nữa chứ.
Ta thấy chym Tiết Đồng cũng kích động đứng lên, đợi chờ an ủi, lúc này đây mới nghĩ đến ta bình thường cũng không có chiếu cố đến tên gia hỏa này, cảm thấy có chút áy náy nên lấy bao mở ra trùm lên chym cậu ta rồi nói: “Nào, cho chym em mặt áo mới.” tuy rằng áo mới này đối với chym cậu ta hơi to, nhưng nhìn thấy chym cậu ta cũng trở thành giống cây lạp xưởng, ta trong lòng bình ổn lại, cảm thấy bao này thật đáng yêu.
Tiết Đồng lại không quan tâm ta nghĩ gì, trực tiếp thấp giọng kêu: “Mịa nó, chân lão tử cũng đã mở ra nửa ngày rồi, anh rốt cuộc có vào hay không? Có phải là còn nhớ đến chuyện hôm đó, vừa muốn tiến vào thì lại mềm?”
Ta đè lên người cậu ta nói: “Không sao, chỉ cần nhìn thấy em là sẽ không nghĩ đến mấy thứ lần đó nữa.”
“Kháo, anh rốt cuộc có đến hay không, không đến thì để em thượng anh.”
Mịa nó, ai nói ta không tới, ta lập tức bắt đầu tiến công với hoa cúc của cậu ta, hướng cậu ta chứng minh là ta đã hồi phục lại từ sau chuyện đó.
Tên gia hỏa Tiết Đồng này, khiến ta muốn đối xử với cậu ta ấm áp chút cũng không được.
Lần này làm quả thật rất sướng, không biết là vì do cái bao này hay là bởi vì vừa tắm nước nóng xong, hoặc là ta đã có một tuần không tiến vào cậu ta, bây giờ tiến vào lại cảm thấy bên trong cậu ta nóng khiến chym ta muốn hòa tan ra.
Thật nóng, thật chặt, thật sướng.
Sau khi dùng hết nửa số bao, bọn ta mệt đến không muốn động, trong căn phòng tràn ngập hơi ấm sau khi yêu yêu, ôm nhau ngủ. Giấc ngủ này ngay cả nửa giấc mơ cũng không mơ tới, ngủ vô cùng sâu.
Tổng lại mà nói, mùng một năm nay, trải qua cũng thật không tệ.